Cho em mượn bờ vai anh, dựa đủ rồi em trả
Không cần anh phải yêu em, cũng không cần anh phải thương hại… chỉ cần anh im lặng, cho em mượn bờ vai, dựa đủ rồi, em hứa sẽ trả lại…
Tình yêu giống như hai người đứng đối diện, nếu một người cứ cố chạy lại gần, còn người kia không ngừng lùi bước thì mãi mãi chẳng bao giờ tìm đến được với nhau. Cuộc tình của em y chang thế. Dù em có cố gắng chạy nhanh đến mấy em cũng không bao giờ đuổi kịp được anh. Cuộc chạy trốn của con tim nhanh đến mức em chỉ nhắm mắt vào thôi anh đã ở tận nơi nào…
Anh không yêu em! Đó là sự thật. Sự thật dù cay đắng đến nhường nào cũng vẫn phải học cách chấp nhận mà thôi. Anh chưa thuộc về ai nhưng điều đó không có nghĩa là anh sẽ yêu em. Nếu trên đời này người ta yêu nhau chỉ vì hiện tại chưa yêu ai khác thì tình yêu đó đâu có ý nghĩa gì phải không anh? Nó chẳng qua là bèo nước gặp nhau. Nó là một dạng của sự cô đơn cần được lấp đầy. Mà khi nó đầy rồi, người ta sẽ bỏ quên thứ làm con tim mình lành lại… Anh rồi sẽ quên em, sẽ ngừng đón nhận em… Đấy là lí do anh từ chối tình cảm của em. Đơn giản, vì em không làm anh thổn thức và rung động.
Chưa có người con gái nào ẩn sâu trong lòng anh, chưa có bóng hình nào khiến anh nhung nhớ… Em đã từng nghĩ đó là cơ hội cho mình. Nhưng không… Anh chưa yêu ai không có nghĩa là anh sẽ yêu em.
Em hụt hẫng, em đau khổ và mệt nhoài khi đón nhận sự thất bại ê chề đó. Giá như anh là của một ai khác. Giá như em biết đối thủ của mình là ai em sẽ không thất vọng về bản thân mình đến như vậy. Còn ở đây, em thua, em không có một lối nhỏ nào để trú ngụ trong con tim anh vì anh không yêu em. Anh không tìm thấy sự đồng điệu trong tâm hồn cùng em.
Em đọc được trong mắt anh sự áy náy và cảm giác tội lỗi. Anh biết, việc con tim anh không thể nào chấp nhận em sẽ làm tổn thương một cô gái yếu đuối như em. Nhưng anh sợ. Anh sợ cố gắng yêu em sẽ làm em đau khổ. Trên đời này, cố làm bất cứ điều gì cũng là một khó khăn với người thực hiện. Nhưng có lẽ khổ nhất là phải cố yêu một người mà con tim mình hoàn toàn không rung động. Điều đó không chỉ mang tới nỗi khổ cho anh mà còn cho chính cô gái yêu anh.
Video đang HOT
Anh nói với em rằng không đáng để em phải đau khổ nhiều đến vậy khi anh không đáp trả tình yêu. Em chỉ nên đau vì một người đàn ông nào đó yêu em thật lòng. Anh động viên em, em là một cô gái tốt. Anh không yêu em không có nghĩa là em thất bại hay em không đáng được yêu mà chỉ là anh không có diễm phúc được có em trong đời. Anh tìm mọi cách để em chấp nhận thực tế là: “Anh không yêu em!” một cách nhẹ nhàng nhất…
Thực ra thì… em biết chứ. Em đủ cao ngạo để biết rằng cái giá của mình là như thế nào. Em đủ tự tin để hiểu em là cô gái ra sao. Em sẽ không ngừng yêu thương chỉ vì em không được anh đón nhận. Chỉ là lúc này, con tim em không ngừng đập vì anh. Nó bùng cháy lên dữ dội vì một người không yêu mình. Em thấy mình đau anh ạ! Có lẽ trái tim em cần thời gian để chấp nhận thực tế là cuộc đời đôi khi vẫn thế. Không phải điều gì ta muốn cũng được, đặc biệt khi đó là Tình yêu.
Trái tim em đang rỉ máu. Nó bị thương và cần thời gian lành lại. Hãy cứ bên em như những ngày đã qua, cứ nhẹ nhàng và là chính con người anh như thế nhé. Anh không cần phải thương hại em, cũng không cần phải thấy mình có lỗi. Chúng ta không ai có lỗi chỉ vì mình không yêu lại một người yêu mình. Điều em cần chỉ đơn giản là, cho em mượn bờ vai anh một chút nhé. Để em dựa vào, để em tự làm lành trái tim mình… Rồi một mai, em sẽ tự tin đứng dậy, trả lại cho anh bờ vai ấm áp đó. Em sẽ chào anh, sẽ mỉm cười và đi tìm một bờ vai cho em nương tựa suốt đời. Em sẽ trả lại bờ vai của anh cho một người con gái khác, người con gái nào đó thuộc về anh!
Theo Guu
Một bờ vai
Nếu một hình ảnh giá trị hơn một ngàn lời nói, một hành động nói lên nhiều điều hơn bất cứ từ ngữ gì có thể diễn tả, vậy thì một bờ vai để tựa vào mỗi khi đau khổ phải đáng giá bao nhiêu ? Sống là cho đi, mà không cần nhận lại, khi không thể tránh khỏi những nỗi đau của cuộc sống, chúng ta đều cần đến một bờ vai để chia sẻ.
"Con yêu, phần nào là quan trọng nhất trên cơ thể hả con?"
Ngày nhỏ, tôi đã nói với mẹ rằng âm thanh là quan trọng đối với con người nên tai là bộ phận quan trọng nhất. Mẹ lắc đầu: "không phải đâu con. Có rất nhiều người trên thế giới này không nghe được đâu, con yêu ạ. Con tiếp tục suy nghĩ về câu đố đó đi nhé, sau này mẹ sẽ hỏi lại con."
Vài năm sau, tôi đã nói với mẹ rằng hình ảnh là quan trọng nhất, vì thế đôi mắt là bộ phận mà mẹ muốn đố tôi. Mẹ lại nhìn tôi âu yếm nói: "Con đã học được nhiều điều rồi đấy, nhưng câu trả lời của con chưa đúng bởi vì vẫn còn nhiều người trên thế gian này chẳng nhìn thấy gì."
Đã bao lần tôi muốn mẹ nói ra đáp án, và vì thế tôi toàn đoán lung tung. Mẹ chỉ trả lời tôi:"Không đúng. Nhưng con đang tiến bộ rất nhanh, con yêu của mẹ."
Rồi đến năm 1991, bà nội yêu quý của tôi qua đời. Mọi người đều khóc vì thương nhớ bà. Một mình tôi đã vừa đạp xe vừa khóc trên suốt chặng đường 26 km từ thị xã về quê trong đêm mưa rào ngày 4/5 âm lịch của năm
đó. Tôi đạp thật nhanh về bệnh viện huyện để mong được gặp bà lần cuối.
Nhưng tôi đến nơi thì đã muộn mất rồi. Tôi đã thấy bố tôi gục đầu vào vai mẹ tôi và khóc. Lần đầu tiên tôi thấy bố khóc như tôi.
Lúc liệm bà xong, mẹ đến cạnh tôi thì thầm: "Con đã tìm ra câu trả lời chưa?" Tôi như bị sốc khi thấy mẹ đem chuyện đó ra hỏi tôi lúc này. Tôi chỉ nghĩ đó là một trò chơi giữa hai mẹ con thôi.
Nhìn vẻ sững sờ trên khuôn mặt tôi, mẹ liền bảo cho tôi đáp án: "Con trai ạ,phần quan trọng nhất trên cơ thể con chính là cái vai."
Tôi hỏi lại: "Có phải vì nó đỡ cái đầu con không hả mẹ?"
Mẹ lắc đầu: "Không phải thế, bởi vì đó là nơi người thân của con có thể dựa vào khi họ khóc. Mỗi người đều cần có một cái vai để nương tựa trong cuộc sống. Mẹ chỉ mong con có nhiều bạn bè và nhận được nhiều tình thương để mỗi khi con khóc lại có một cái vai cho con có thể ngả đầu vào."
Từ lúc đó, tôi hiểu rằng phần quan trọng nhất của con người không phải là "phần ích kỷ", mà là phần biết cảm thông với nỗi đau của người khác.
Theo Guu
Cần lắm một bờ vai Người con gái mạnh mẽ trong em đã biết "lạnh" khi thiếu anh, yếu mềm khi không có anh bên cạnh. Vẫn nhớ, và yêu anh nhiều lắm! Vì em biết... Khi em buồn, khi em muốn được khóc thật to, em ước có anh ở bên. Em sẽ trút nỗi bực dọc, những khó chịu âm ỉ trong lòng, để em dựa...