Cho con ăn mặc ‘điệu đà’, người mẹ sốc nặng khi con trưởng thành
Hương thích có một cô con gái đầu lòng thế nhưng lại đẻ con trai. Cậu bé kháu khỉnh, tròn ú, trắng như cục bột khiến ai nhìn vào cũng thấy yêu.
Lúc mang bầu, Hương bảo với chồng là mình thích có một cô con gái đầu lòng. Chồng Hương chỉ cười, với anh con nào cũng được.
Tới khi sinh, cả nhà vui vẻ vì đó là cậu con trai rất kháu khỉnh. Hương cũng mừng rỡ, dù không đúng như ý nguyện.
Cậu bé “đẹp như tranh” làm hai vợ chồng Hương quấn quýt suốt ngày. Càng lớn, cậu bé càng trắng, bụ bẫm. Do khi mang thai, Hương luôn nghĩ sẽ sinh con gái nên cô chuẩn bị khá nhiều đồ nữ.
Lúc cậu bé hơn 1 tuổi, lò dò đi những bước đầu tiên, trong một lần tìm quần áo thay cho con, Hương thấy mấy bộ mầu sắc sặc sỡ chót mua trước đó. Nghĩ trẻ còn thì phân biệt gì nên Hương đem đồ con gái mặc cho cậu bé. Chẳng ngờ, khi mặc vào, độ “đáng yêu” của cu cậu tăng gấp bội. Cả nhà cứ ngồi ngắm rồi cười vui vẻ.
Trẻ con lớn nhanh, quần áo thay liên tục, từ đó Hương hay chọn những bộ đồ nhiều mầu, thậm chí còn có chút diêm dúa cho con.
Có lần mẹ chồng nhắc, cháu là con trai, Hương cần phải cho cháu mặc đúng “kiểu”, đồ siêu nhân, mầu sắc phải mạnh mẽ. Hương bảo “gớm nó mới hơn 1 tuổi, nhìn đáng yêu là được mẹ ạ”.
Vì là con đầu lòng nên cả nhà nhất mực chiều chuộng, chồng Hương mua đủ thứ đồ chơi, từ siêu nhân, xe ô tô, thậm chí cả súng nhựa cho cậu bé. Hương mắng chồng sao để con chơi mấy món “bạo lực” như vậy. Hương tự chọn những đồ chơi nhẹ hơn, có cả búp bê công chúa.
Video đang HOT
(Ảnh chỉ có tính chất minh họa)
Cậu bé cứ thế lớn dần với chiếc quần đùi mầu hồng, đôi tất màu tím, cái áo đủ hoa văn và những con búp bê đầy “nữ tính”.
Con đi học, mọi chuyện diễn ra hết sức bình thường, cậu bé hoạt bát, ăn mặc kiểu “công tử” chải chuốt. Hương tự hào lắm.
Càng lớn, cậu bé càng trầm tính nhưng rất ngoan và chăm học. Năm lớp 9, cậu đòi mẹ đi bấm khuyên tai. Hương nghĩ xã hội hiện đại, con trai đeo khuyên không hiếm nên đồng ý. Thời gian sau đó, cậu bé đòi nhuộm tóc. Do con học trường quốc tế nên mọi thứ cũng “thoải mái”, thế là hôm sau cậu “trình làng” mái tóc mầu tím than, nhìn rất nhức mắt.
Hương có nhắc nhở, nhưng cậu bé bảo đó là sở thích cá nhân. Lên cấp 3, cu cậu học rất giỏi, luôn đứng đầu lớp nên Hương gần như chẳng phải lo lắng gì. Duy có một điều, cậu thường xuyên chọn những bộ trang phục khá “nhẹ nhàng”. Hương rất ít khi thấy con mặc quần bò, áo phông, đi giày thể thao như những bạn nam khác.
Ngoài học tập, cậu không chơi môn thể thao nào mà tập trung học nhảy. Quả thật, cậu bé nhảy rất dẻo và đẹp. Hương để ý, con mình chỉ chơi với các bạn nữ và gần như ngượng ngập khi nói chuyện với nam giới. Có lần Hương hỏi thì cậu bảo chơi với con gái thú vị hơn. Hương lại nghĩ, con trai thích con gái là hợp quy luật.
Phòng con trang hoàng rất thẩm mỹ, cậu bé gọn gàng và ngăn nắp nhưng các tông mầu chủ đạo lại là hồng, xanh… Cậu bé giữ lại hết những con búp bê mà Hương mua cho từ khi bé, để vào một góc rất cẩn thận.
Chồng Hương, một mẫu đàn ông mạnh mẽ và phong trần, thế nhưng câu con trai thì chẳng có nét nào giống. Cậu luôn sợ hãi khi bị mắng hay bắt nạt, Hương cũng chưa từng nghe con “văng tục” bao giờ.
Hương bắt đầu cảm nhận thấy điều gì đó “sai sai”. Có lần Hương thấy trong cặp con một thỏi son. Cô giật mình gặng hỏi, cậu bé bảo đó là son dưỡng, tránh nẻ. Nhưng với linh cảm của một người mẹ, Hương đã không tin.
Cô tìm đến một chuyên gia tâm lý, thuật lại mọi chuyện. Vị chuyên gia nghe xong thì trách cô, sao lại để cho con mặc đồ con gái suốt nhiều năm tháng, sao lại luôn cư xử giống như cháu mà một bé nữ như vậy.
Hương chưa hiểu, vị chuyên gia giải thích, nếu một đứa trẻ bị “ép” sống theo một giới tính khác thì dần dần nó sẽ quen với những nếp sinh hoạt ấy. Nếu không nhận ra sớm để điều chỉnh thì nhiều khả năng con sẽ “thuận” theo giới tính được “chỉ bảo”.
Trong trường hợp của con Hương, cô quá vô tư để con mặc đồ con gái, tạo cho con nhưng thói quen cũng rất con gái. Vì thế, càng lớn, cậu bé càng hình thành nét tính cách giống như trước đây.
Hương sốc nặng, cô không ngờ rằng những hành động mà cô cho rằng rất “đáng yêu” kia lại khiến con trai cô có biểu hiện như vậy.
Vị chuyên gia nói, bản chất, con Hương là nam giới, chỉ vì những thói quen từ bé do mẹ tạo ra nên khiến cháu trở nên có chút “lệch”. Đều quan trọng nhất bây giờ là cả gia đình cần có phương pháp giúp cháu thay đổi lối sống để trở nên mạnh mẽ, từ đó thay đổi suy nghĩ và thói quen.
Bất ngờ khi thấy giúp việc tiếp khách "cao tay" hơn chủ nhà
Khoảng 15 phút sau, cô Thắm xin phép đứng lên đi nấu cơm, lúc này bố tôi mới cười khà khà bảo cô ấy là người giúp việc nhà mình.
Cô giúp việc nhà tôi tên Thắm, 45 tuổi, sạch sẽ, ưa nhìn, người ở quê nhưng sành điệu hơn cả thành phố. Cô ăn mặc rất gọn gàng, quần áo hàng chợ nhưng do biết cách phối đồ nên nhìn khá ưng mắt. Mẹ tôi dù có tiền và thường vào các cửa hàng thời trang hàng hiệu song mặc đồ không thể đẹp như cô Thắm. Chắc có lẽ cũng tại vóc dáng mẹ tôi đẫy đà còn cô Thắm thanh mảnh hơn.
Cô Thắm nấu ăn cũng rất ngon và nhanh, mỗi tội là cô nấu hơi ít món. Hôm nào nổi hứng thì cô nấu 4 món, còn thường thường thì mỗi bữa cô chỉ nấu 3 món, 2 mặn 1 canh, có hôm cô cho nhà tôi ăn trứng rán, thịt luộc, rau lang xào. Thế nên bữa nào 5 người: bố mẹ tôi, anh trai tôi, tôi và cô Thắm cũng đều ăn sạch bách. Cô Thắm cười xòa bảo: "Ăn hết cho đỡ phí, rửa bát cũng nhanh". Tôi nghĩ chắc tại nay cô lại lười, nhưng cả nhà không ai ý kiến gì, vì tìm người giúp việc giờ khó lắm. Huống chi cô Thắm ngoài việc thỉnh thoảng lười nấu ăn ra thì chẳng chê được điểm nào.
2 hôm trước nhà tôi có khách, là 3 người bạn làm ăn của bố tôi. Họ mới từ nước ngoài về nên đến thăm nhà tôi. Hôm đó tôi được nghỉ học (tôi đang học năm thứ 3 đại học) nhưng tính tôi hướng nội nên chỉ xuống chào hỏi vài câu rồi lại lấy lý do bận ôn bài để vào phòng mình nằm. Thế nhưng tôi vẫn để hé cửa để có thể nắm bắt được tình hình ở phòng khách. Mẹ tôi đi spa chưa về. Họ ngồi được lúc thì cô Thắm đi chợ về, cô xách cái giỏ vào nhà, đon đả chào hỏi mọi người. 3 người bạn của bố tôi chắc tưởng cô Thắm là bà chủ nhà nên đứng dậy niềm nở bắt tay, rồi còn khen bố tôi khéo chọn vợ, nhìn người vừa đẹp vừa giản dị, là mẫu phụ nữ của gia đình.
Cô rất tự nhiên, ngồi xuống bàn trò chuyện với mọi người về các phong tục tập quán ở làng quê. (Ảnh minh họa)
Tôi choáng váng, may là mẹ tôi không nghe được, nếu không chắc nổi cơn tam bành. Kỳ lạ là cô Thắm không giải thích mình là người giúp việc, tuy cô không nhận mình là bà chủ nhưng thái độ đối đáp lại của cô khiến tôi không hài lòng lắm. Bởi cô rất tự nhiên, ngồi xuống bàn trò chuyện với mọi người về các phong tục tập quán ở làng quê, gợi cho họ cảm giác nhớ lại tuổi thơ khiến ai cũng hào hứng, cuộc gặp gỡ vì thế mà sôi nổi hẳn lên. Mẹ tôi không thể khuấy được bầu không khí như thế này.
Bố tôi sau phút bất ngờ ban đầu thì cũng tham gia vào. Khoảng 15 phút sau, cô Thắm xin phép đứng lên đi nấu cơm, lúc này bố tôi mới cười khà khà bảo cô ấy là giúp việc nhà mình, còn "nóc nhà" chưa về. 3 người bạn dù nhận nhầm người nhưng vẫn rất vui vẻ.
Tôi cảm thấy lo lắng cho mẹ và hơi nghi ngờ liệu rằng cô Thắm có suy nghĩ muốn trở thành bà chủ nhà thật không? Tôi chưa từng thấy điều gì mờ ám ở bố và cô Thắm nhưng tôi có nên bảo mẹ tìm cách cho cô nghỉ việc không? Phận làm con, tôi không muốn gia đình có bất kì lục đục xáo trộn nào. Thà đề phòng trước còn hơn!
Anh chồng đòi từ mặt chúng tôi vì triệt đường làm giàu của anh Anh chồng bảo nếu cho anh mượn 300 triệu thì 2 năm nữa, anh trả cả vốn lẫn lãi là 400 triệu. Vợ chồng tôi đang rơi vào tình huống vô cùng khó xử. Chẳng là anh chồng tôi tên Trọng, anh ấy 34 tuổi, hơn chồng tôi 4 tuổi và hơn tôi 8 tuổi. Thế nên anh luôn cho rằng mình trưởng...