Chở bạn gái đi chơi, thấy mẹ đang nhặt rác liền quay xe đi thì bạn gái nói 1 câu sốc nặng
Xe của Thắng đột ngột phanh gấp lại khi bắt gặp người phụ nữ nhặt rác ấy đứng bên đường. Bất giác, từ miệng Thắng phát ra tiếng gọi “mẹ”.
Xe của Thắng đột ngột phanh gấp lại khi bắt gặp người phụ nữ nhặt rác ấy đứng bên đường. (Ảnh minh họa)
Thắng không phải là người con trai bất hiếu, nhưng thực lòng, chưa bao giờ Thắng thấy tự hào về nghề nghiệp mà mẹ mình đang làm. Mặc dù, nếu không có cái nghề đó, có lẽ Thắng đã chết từ lâu ở cái xó xỉnh nào đấy rồi. Mẹ Thắng, chỉ là người nhặt rác.
Thắng chỉ biết khi mình nhận thức được mọi chuyện thì bố đã không còn trên cõi đời này. Một mình mẹ đã vất vả bươn trải nuôi dưỡng Thắng trưởng thành. Tuy nhiên, khi bắt đầu đi học, được cô giáo hỏi về nghề nghiệp của bố mẹ. Thắng dõng dạc đứng lên hô:
- Thưa cô, mẹ em làm nghề nhặt rác ạ!
Ngay lập tức, những tràng cười vang lên khắp lớp. Các bạn xung quanh chỉ trỏ, nhìn Thắng cười cợt. Bắt đầu từ ngày đó, Thắng không bao giờ nhắc lại với ai về nghề nghiệp của mẹ mình nữa. Và tận trong thâm tâm, Thắng cũng ý thức được rằng bản thân càng phải thật sự cố gắng nhiều hơn nữa để thoát khỏi cái cảnh nghèo, cái cảnh bị người ta mỉa mai, chê cười.
Thắng cũng ít tiếp xúc với mẹ hơn. Không trò chuyện, không biểu hiện những cử chỉ tình cảm. Thắng không biết tại sao mình lại có những hành động như vậy. Thậm chí, trong những hoàn cảnh ép buộc lắm, Thắng mới ra đường cùng mẹ. Mẹ Thắng hình như cũng biết lý do con trai như vậy với mình. Bà không khóc, chỉ lặng lẽ thở dài nhìn xa xăm. Và chính cái sự xấu hổ, mặc cảm, tự ti về nghề nghiệp không mấy cao đẹp kia của mẹ mà Thắng đã có hành động đáng bị chê trách ngày hôm ấy.
Thắng vùng vằng bỏ đi sau khi không thuyết phục được mẹ. (Ảnh minh họa)
Thắng có bạn gái. Công việc của Thắng hiện tại cũng cho thu nhập khá tốt nên Thắng đã:
Video đang HOT
- Mẹ nghỉ đi, đừng có đi nhặt rác nữa. Con không thích như vậy đâu? Giờ con cũng đủ sức nuôi được mẹ rồi!
Mẹ Thắng biết lý do vì sao Thắng muốn bà nghỉ. Không phải vì Thắng đã nuôi được mẹ mà là vì Thắng cảm thấy xấu hổ, sợ đồng nghiệp biết về cái nghề nghiệp mà mẹ mình đang làm.
- Con cứ để mẹ tiếp tục được làm, vì dù sao nó cũng gắn bó với mẹ lâu lắm rồi. Mẹ cũng còn khỏe, buồn tay buồn chân lắm. Cái nghề nó cũng là cái nghiệp mà con.
Thắng vùng vằng bỏ đi sau khi không thuyết phục được mẹ mà không biết rằng, sau lưng mình, những giọt nước mắt đang đua nhau rơi xuống.
Thắng yêu Lan đã được gần nửa năm nay nhưng cũng chưa bao giờ kể về mẹ cho Lan nghe, cũng chưa cho Lan biết về hoàn cảnh gia đình mình. Thắng chưa sẵn sàng, Thắng sợ Lan biết mình có người mẹ đi nhặt rác sẽ coi thường hay nói đúng hơn, tự bản thân Thắng thấy mặc cảm. Cuối tuần, Thắng tới nhà đón Lan đi chơi. Cả hai đang nói cười rất vui vẻ thì…
Xe của Thắng đột ngột phanh gấp lại khi bắt gặp người phụ nữ nhặt rác ấy đứng bên đường. Bất giác, từ miệng Thắng phát ra tiếng gọi “mẹ”. Lý trí vẫn còn đủ tỉnh táo để Thắng biết mình phải làm gì. Và Thắng nghĩ, Lan không nghe thấy tiếng gọi mẹ ấy nên nhanh chóng quay xa lại đi đường khác. Ngờ đâu Lan lại:
- Đó là mẹ anh mà, sao anh nhìn thấy mẹ lại quay xe bỏ đi. Anh đang xấu hổ đấy ư?
Câu nói bất ngờ của Lan khiến cho Thắng thấy sốc.
- Không, anh có xấu hổ gì đâu. Anh muốn quay lại đi đường khác nhanh hơn thôi. – Thắng lấp liếm
- Anh khiến em thất vọng lắm. Thật ra em đã biết chuyện mẹ anh làm nghề nhặt rác từ khi chúng mình nhận lời yêu nhau rồi. Nhưng em muốn nghe từ chính miệng anh kể. Em đợi chờ vậy mà anh lại có cách cư xử kém như thế này. Mẹ là mẹ của anh. Không có mẹ thì làm sao có anh được. Trên đời này, bất cứ nghề nghiệp gì cũng đều đáng được tôn trọng nếu như nó chân chính. Nếu là em, em sẽ rất tự hào về mẹ. Vì mẹ vĩ đại vô cùng, chỉ bằng cái nghề có thu nhập còm cõi ấy mà có thể lo cho anh được một cuộc sống đầy đủ, bằng bạn bằng bè. Anh không thấy mẹ đã hy sinh quá nhiều vì anh hay sao?
Lan tiếp tục khiến Thắng sốc hơn. Từng câu, từng lời của Lan khiến cho Thắng như bừng tỉnh. Hình ảnh mẹ đi qua những tháng ngày lam lũ khiến Thắng thấy đau nhói ở trong tim. Ngay lập tức, Thắng vứt xe đó, chạy về phía mẹ, quỳ xuống ôm chặt lấy chân bà:
- Mẹ ơi, con sai rồi!
Mẹ Thắng nhìn cậu con trai bé bỏng mà không cầm được nước mắt. Cuối cùng thì bà cũng chờ đợi được câu nói này từ con trai để bù đắp cho những tháng ngày tủi hờn của mình rồi. Thắng cũng cảm ơn Lan nhiều lắm. Lan không những không coi thường mà ngược lại, còn giúp Thắng nhận ra được tình cảm thiêng liêng mà bao lâu nay Thắng đã chối bỏ. Một tương lai tươi sáng đang đón đợi mẹ con Thắng và Lan ở trước mặt đây rồi.
Theo blogtamsu
Sau lần đi vệ sinh ở nhà mẹ vợ tôi sốc nặng khi biết lí do vợ không sinh con suốt 4 năm
Nghe đến đó tôi sững sờ, mặt mày xây xẩm tai ù đi. Tôi không thể nào ngờ nổi nguyên nhân mà mấy năm nay vợ không chịu sinh con nó lại liên quan đến mình mà tôi không hề hay biết.
Ảnh minh họa
Sau gần 1 tháng sắp xếp cuối cùng gia đình tôi cũng đã có thời gian về quê vợ chơi. Quê vợ tôi ở Ninh Bình có vẻ đẹp nên thơ hữu tình nên về đó chẳng ai muốn lên Hà Nội nữa.
Nhìn vợ và cô công chúa suốt ngày chơi đùa vui vẻ tôi cũng thấy rất hạnh phúc. Lâu lắm rồi tôi mới thấy vợ mình cười nhiều như vậy, nên tôi xin sếp nghỉ thêm ít ngày.
Vợ tôi là 1 người phụ nữ hiền lành và sống nội tâm, cô ấy rất nhạy cảm nên dù làm bất cứ điều gì tôi cũng luôn để ý đến cảm xúc của vợ. Mấy năm trở lại đây không hiểu sao tôi cứ có cảm giác vợ chồng mình xa cách. 1 khoảng cách rất vô hình khó gọi thành tên. Chúng tôi không cãi vã nhưng tôi thấy mình và Hạnh ít chia sẻ với nhau hơn trước. Những nụ cười giòn tan trong gia đình cũng ít đi, ai nấy lặng lẽ thu về 1 góc.
(Ảnh minh họa)
Nhiều lúc tôi như muốn phát điên lên, muốn hỏi vợ nguyên nhân là do đâu. Tôi cũng tìm cách xích lại gần cô ấy, nhưng dường như tất cả không còn được nguyên vẹn như lúc mới cưới nữa.
Tôi khao khát sinh thêm con, nhưng vợ thì không đồng ý. Cô ấy nói nhà có 1 cô công chúa là được rồi. Thấy vợ nói nhỏ nhẹ nhưng cương quyết nên tôi cũng không dám thuyết phục thêm. Lúc đó tôi cứ nghĩ chắc do cô ấy bận phấn đấu công việc hơn nữa bạn bè cô ấy hầu như đều sinh 1 con cả nên vợ mới có suy nghĩ đó.
Nhưng giờ thì tôi biết mình đã nhầm, thậm chí nhầm rất to. Tôi còn nhớ như in ngày hôm đó, bố mẹ vợ làm bữa cơm thân mật mời anh em đến nhà nhân dịp vợ chồng tôi về. Mọi người ăn uống rất vui vẻ, khi bữa tiệc tàn thì tôi leen nhà vào nhà vệ sinh tầng hai đi vệ sinh. Đúng lúc đó tôi vô tình nghe được em gái và vợ mình đang nói chuyện trong phòng:
- Thế chị định không sinh con cho anh Toàn nữa thật à? 4 năm rồi còn gì. Em thấy anh ấy cũng thay đổi rồi, chị quên chuyện cũ đi, giữ lại làm gì cho khổ tâm hả chị.
- Chị đã cố nhưng không quên được, hình ảnh anh ấy ôm hôn rồi dìu tình cũ vào nhà nghỉ nó luôn ám ảnh khiến chị suy nghĩ không thôi. Chị sợ lại bị phản bội nữa em à, chị sợ lắm.
- Em nghĩ chắc là anh ấy chỉ say nắng nhất thời thôi, chứ mấy năm nay anh Toàn đã hoàn toàn thay đổi rồi mà. Anh ấy muốn xích lại gần chị nhưng chị cố tình đẩy anh ấy đi xa mình đấy chứ.
- Lỡ cô ta lại về nước và họ lại qua lại thì làm sao, chị không thể. Kể từ ngày đó chị luôn sống trong run rẩy, tình yêu của anh ấy dành cho chị không đủ để chị thấy yên lòng dù chị cũng rất muốn sinh con, rất muốn sống vui vẻ em à.
Nghe đến đó tôi sững sờ, mặt mày xây xẩm tai ù đi, thì ra đây là nguyên nhân khiến cho 4 năm qua Hạnh không chịu sinh con. Thì ra cô ấy đã phát hiện được việc làm ngu xuẩn hôm đó của tôi. Tôi đã khiến vợ tổn thương mà chẳng hề hay biết. Cũng vì cô ấy chưa 1 lần lôi chuyện ấy ra để tra hỏi nên tôi không biết vợ mình đã chứng kiến được việc làm xấu hổ của mình và tình cũ vào cái đêm trước khi cô ấy qua Pháp với chồng.
Hôm đó tôi uống khá nhiều trong cuộc họp lớp, tôi và My - cô người yêu cũ đã không kìm chế được nên đã dắt dìu nhau đi nhà nghỉ. Đó là lần duy nhất tôi phản bội vợ. Sau hôm đó tôi đã cảm thấy rất có lỗi nên tự hứa sẽ không bao giờ tái phạm nhưng tôi hề biết vợ mình lại chứng kiến được tất cả
4 năm 1 nỗi đau âm ỉ khiến cô ấy bị trầm cảm, sống trong sợ hãi, hận thù. Tôi đúng là kẻ đáng trách, hôm đó sau khi đi vệ sinh và nghe hết câu chuyện xong. Tôi lết thân xác lên tầng 3 nằm, nước mắt cứ ứa ra, nghĩ đến những gì vợ chịu đựng suốt mấy năm qua tôi lại thấy có lỗi vô cùng. Tôi không biết nên bắt đầu nói chuyện từ đâu và phải làm gì để được cô ấy tha thứ. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên, tôi nên làm gì trong hoàn cảnh này.
Theo blogtamsu
Sốc nặng khi biết vợ mới chính là người đã bày kế để tôi ly dị vợ cũ Giờ thì tôi chết lặng vì tất cả những mưu kế hèn hạ này của cô vợ mới và hận vô cùng, hận đời mình thật bi đát vì giờ đây phải sống chung với cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Giờ thì tôi hiểu tại sao ngày đó có số điện thoại lạ nhắn tới máy tôi. Tất cả chỉ là một...