Chịu “nhục” để tiến thân
Khi chúng tôi mới biết nhau, chồng tôi là anh sinh viên trường y sắp tốt nghiệp, nghèo kiết xác, không có ai thân thích ở thành phố này.
Tôi cảm phục ý chí và sự cần cù của anh, cộng với thái độ chân thành, không màu mè hình thức của một chàng trai tỉnh lẻ, nên gật đầu làm vợ anh, chẳng màng tới sự theo đuổi của nhiều người đàn ông “môn đăng hộ đối” khác.
Cưới nhau rồi, tôi càng tin mình không chọn lầm. Anh chăm chỉ làm việc, không ngại khó khăn vất vả, lại rất có ý thức học thêm, nâng cao chuyên môn. Ba tôi khi đó là phó giám đốc một bệnh viện lớn, đương nhiên nhận anh về làm việc, hết lòng nâng đỡ. Khỏi phải nói, sức phấn đấu của anh làm ba tôi thật sự hài lòng.
Bảy năm, chúng tôi có với nhau hai đứa con. Nhà anh ở quê được sửa sang lại, em út tiếp tục học hành cũng nhờ có anh chu cấp. Khi anh đủ sức mở phòng mạch tư kiếm sống thì ba tôi đến tuổi về hưu, mừng là con rể có thể vững vàng kế tục sự nghiệp của mình…
Đó cũng là lúc cuộc hôn nhân của tôi rẽ sang một khúc quanh mà có nằm mơ gặp ác mộng, tôi cũng không nghĩ ra: anh bỗng dưng đề nghị ly hôn! Chồng tôi thoắt cái trở mặt, nhanh đến không sao dám tin, mới hôm qua còn qua lại, lễ nghĩa, chu đáo, yêu thương…
Khi chỉ có hai vợ chồng với nhau, anh chẳng ngại ngần gì mà không lật bài bằng những câu cạn tình cạn nghĩa, trơ tráo, vô sỉ. Nào là chấp nhận lấy tôi, nín nhịn chịu đựng tôi chừng ấy thời gian là đủ lắm rồi. Tôi tưởng mình là ai kia chứ, lá ngọc cành vàng à? Chẳng qua lúc trẻ cần một chỗ dựa, một nơi yên ổn đê tiến thân nên anh mới phải chịu “nhục” bấy lâu. Nay anh phải có một người vợ tương xứng với vị trí và tài năng của anh, có đâu “đốt đời” với một bà vợ vừa già, vừa xấu, vừa vô dụng thế này…
Con người ta, dường như khi đã bạc thì không bút mực nào tả xiết. Cả nhà tôi bất ngờ khi biết thêm góc khuất nhân cách của một người bấy lâu mình cứ tưởng là hiểu rõ lắm, thân thiết lắm và đối đãi hết lòng. Sự thất vọng ê chề, nỗi đớn đau vì lầm tưởng và bị lợi dụng làm cha tôi suy sụp. Cảm giác ghê sợ, khinh bỉ làm tôi không sao chịu đựng nổi, chỉ mong mau chóng thoát khỏi con người vô ơn, tệ bạc, phản trắc.
Khi nỗi bất ngờ choáng váng qua đi, khi ba tôi đã bình tâm hơn sau cú sốc lật lọng của gã con rể vốn được ông yêu quý chẳng khác con ruột, chúng tôi quyết định sẽ cắt bỏ cái khối u nhọt đó khỏi phần đời còn lại của mình. Chỉ thương hai đứa con nhỏ dại. Thế nhưng, cuộc ly hôn chẳng phải dễ dàng gì, bởi sự trơ trẽn đến tận cùng của người đàn ông vốn có học, từng chịu ơn cha tôi, từng thản nhiên đón nhận sự cưu mang chăm sóc của gia đình vợ nhiều năm dài để yên tâm học hành… Chồng tôi gây khó dễ trong việc đòi chia đôi mớ tài sản có được trong thời kỳ hôn nhân, cố tình không nhìn nhận căn nhà, cái xe đều do ba tôi sắm sửa cho… Bần tiện đến mức, anh ta đòi mang cả chút nữ trang ít ỏi vốn là quà cưới cho cô dâu ngày xưa ra chia chac…
Thế nhưng, anh ta lại chẳng màng đến hai đứa trẻ luôn níu áo bố. Trong cuộc chiến tranh hơn thua từng chút quyền lợi đó, anh ta hoàn toàn chẳng đa động gì đến hai sinh linh tội nghiệp kia, tựa như chúng chẳng hề tồn tại. Anh ta “trả giá” từng trăm ngàn khi ra tòa thỏa thuận về tài sản. Trước mặt thiên hạ, người từng đầu ấp tay gối với tôi không ngần ngại than nghèo kể khổ, bao nhiêu tiền làm ra lâu nay bị bên vợ “siết” để đầu tư này nọ hết, giờ phải chia đều ra để anh ta bớt bị thiệt thòi!
Video đang HOT
Con chim ngỡ mình đủ lông đủ cánh đã bạc bẽo bay đi. Cuộc đời nhân quả nhãn tiền, tôi thực tâm không nuôi lòng oán hận, chỉ thương hai đứa con mất cha bởi những tham vọng và toan tính của chính người đã sinh ra chúng. Tôi càng tiếc nuối tình yêu và niềm tin đã đặt sai chỗ, uổng phí tuổi xuân cho một người không xứng đáng…
Theo VNE
Chê vợ già, chồng cặp bồ với bạn học của con gái
Gần bước vào tuổi 50, ông Hiếu đã sở hữu một khối tài sản khổng lồ do công việc kinh doanh chuỗi siêu thị đem lại. Nhờ thế, vợ con ông cũng được hưởng cuộc sống "lên xe xuống ngựa".
Nhưng bỗng một ngày người đàn ông trung niên thay tính đổi nết, thường xuyên có những cuộc điện thoại bất thường, nhiều khi đến đêm vẫn trốn vào toa-lét nghe điện thoại.
Khi ra ngoài thì ông trưng diện không khác gì thanh niên mới lớn. Bà Vượng, vợ ông Hiếu đã phải tìm đến sự trợ giúp của các thám tử thuộc công ty Thám tử Lương Gia.
Thay tính, đổi nết
Gõ cửa công ty thám tử, bà Vượng cho biết, gần đây chồng mình thường xuyên nói bận đi bàn công việc với đối tác, thêm nữa suốt ngày ông ta ôm khư khư máy điện thoại để nhắn tin, gọi điện. Khi vừa ra ngoài thì ông ta tắt máy và trưng diện rất bảnh bao. Bằng trực giác nhạy bén của người phụ nữ, bà Vượng cho rằng, nhất định là ông Hiếu có bồ nhí. Điều đó là nguyên nhân khiến người đàn ông ngũ tuần thay đổi, nói dối, đi sớm về muộn. "Thậm chí có khi nửa đêm nửa hôm ông ấy còn trốn vào toa-lét nghe điện thoại", bà Vượng kể.
Trường hợp của ông Hiếu không phải là trường hợp duy nhất mà ông Lương Hiền Duy, giám đốc công ty Thám tử Lương Gia từng gặp. Thường người đàn ông lớn tuổi có những biểu hiện như vậy đích xác là họ có tình nhân bên ngoài. Biểu hiện rõ ràng nhất là họ luôn cố làm cho mình trẻ trung để xứng với tình nhân.
Ông Duy điều hai nhóm thám tử chuyên nghiệp theo sát ông Hiếu. Một nhóm hai người sẽ theo ông từ nhà đến công ty, nhóm khác (hai người) sẽ túc trực ở công ty của ông ta.
Theo bà Vượng, ông Hiếu rất đam mê đánh gôn, môn thể thao giành cho giới nhà giàu. Chủ nhật nào ông này cũng cùng với hội bạn đi chơi gôn từ sáng tới tối. Tuy nhiên, một vài lần bà vợ ghé qua sân gôn lại không thấy ông Hiếu, những người chơi cùng đều nói ông đã về từ sớm. ông Hiếu không về nhà cũng như gọi điện thì thấy tắt máy.
Những ngày theo dõi ông Hiếu, các thám tử khá vất vả vì ông này dường như rất đa nghi, ông ta vòng vèo đủ các đường khác nhau để tránh việc vợ cho người theo dõi. Nếu như những vụ việc khác thường chỉ có từ hai đến ba thám tử điều tra, lần này có tới sáu thám tử được cử theo dõi sát sao nhất cử nhất động của ông Hiếu, vậy mà có lần cả hai nhóm thám tử đều mất dấu.
ông Hiếu thường tự lái xe đi làm và đi công việc dù ông có tài xế riêng. Ngày làm việc của ông cũng giống như nhân viên Nhà nước, sáng đi chiều về. Chỉ có điều, ông này thường xuyên ra ngoài giữa giờ làm việc.
"Bắt tận ổ con chuồn chuồn"
Ảnh minh họa
Một lần ông Hiếu ra khỏi công ty lúc 9g sáng, thám tử lập tức theo chân ông. ông đi lòng vòng một con đường đến ba lần, sau đó đến đường khác ông lại đi thêm hai lần nữa. Dường như ông ta làm vậy để khẳng định không có người bám theo sau.
Các thám tử cũng phải lộn lui lộn tới các đường mà ông Hiếu đi qua. Phải ba ngày sau, họ mới nắm được cách thức di chuyển của ông. Sau đó, ông ta đến một căn hộ nằm cách xa trung tâm thành phố khoảng 30 phút chạy xe máy. Tại đây, một cô gái trẻ tầm 20 tuổi chạy ra đón. Khoảng một tiếng sau, cả hai sánh vai nhau cùng ra khỏi nhà, lên xe và đi vào một nhà hàng sang trọng.
Người đàn ông xấp xỉ 50 cặp kè tình tứ cùng cô bồ chỉ như đứa con nít mới lớn. Tất cả hình ảnh đều được các thám tử ghi lại.
Trong khi cô gái trẻ đi cùng ông Hiếu, những thám tử khác được điều đến căn hộ của cô gái để dò la. Hàng xóm không ai biết nhiều về cô gái, chỉ biết cô ta mới chuyển về đó được vài tháng, nghe đâu cô ta là sinh viên và thỉnh thoảng có bố đánh xe đến đưa đi chơi. Những người sống xung quanh đó đều nghĩ cô gái kia là con của ông Hiếu, mỗi lần đến thăm "con gái", ông ta đều mua quà tặng hàng xóm nên họ cũng có vẻ quý ông này ra mặt.
Trở lại với việc theo sát ông Hiếu, sau khi đưa tình trẻ đi ăn, ông đưa cô nàng này tới một tiệm kim hoàn, cô vào chọn đồ và ông ta trả tiền, trước mặt những người bán hàng thì cô gái gọi ông Hiếu là ba. Những nhân viên ở đây không ngớt lời quảng bá sản phẩm để "hai cha con" họ mua.
Sau khi ra khỏi tiệm vàng, họ cùng nhau đến một nhà nghỉ. Những hình ảnh này đã được các thám tử cập nhật ngay với bà Vượng. Hình ảnh của cô gái đã có nhưng danh tính cô gái vẫn đang tiếp tục được điều tra.
Đánh ghen thay mẹ
Bà Vượng mang các bằng chứng chồng ngoại tình về với vẻ mặt vô cùng bối rối, bà không ngờ cô gái mà chồng mình qua lại chỉ đáng tuổi con. Sáng hôm sau, khi các thám tử chuẩn bị tiếp tục công việc thì bà Vượng gọi điện nói, việc điều tra như vậy đã hoàn tất. Các thám tử được lệnh rút lui, vụ việc cũng khép lại.
Sau một tuần, trong lúc đi mua sắm, ông giám đốc công ty thám tử tình cờ gặp bà Vượng. Trông bà có vẻ phờ phạc hơn trước. Bà buồn bã tâm sự mọi chuyện cho ông biết.
Hôm ấy, khi bà đem hình ảnh chụp ông chồng và cô bồ nhí về, vì sơ ý nên con gái bà đã nhìn thấy. Cô bé như không tin nổi vào mắt mình, thì ra tình nhân của bố lại là bạn học cùng lớp với cô, thậm chí cô rất quý người bạn này. Cô không thể chịu đựng được nên đã làm ầm tất cả mọi chuyện, cô tìm gặp tình nhân của bố để "đánh ghen" thay mẹ và từ đó không thèm nhìn mặt cha. Bà Vượng chỉ muốn nói chuyện nhỏ nhẹ với chồng, tuy nhiên cô con gái vì quá tức giận nên đã phanh phui hết chuyện ngoại tình của bố khiến cả gia đình hỗn loạn.
Theo lời con gái kể, bà Vượng được biết tình nhân của ông Hiếu tên Thi, hiện là sinh viên năm hai, học cùng lớp với cô con gái. Thi là một thiếu nữ tỉnh lẻ xinh đẹp và đặc biệt cô này học cực giỏi. Vì thế nên Mai, con gái ông Hiếu, rất nể phục.
Trong buổi sinh nhật tròn 20, Mai mời tất cả bạn bè trong lớp đại học trong đó có Thi đến nhà dự tiệc. Vì Thi xinh đẹp, nổi bật nhất lớp, trước đó lại nghe con gái khen nhiều nên ông Hiếu để ý đến cô bé này. Sau đó nhiều lần ông Hiếu kiếm cớ điện thoại liên lạc cho Thi. Mỗi lần ông lại tặng cô gái rất nhiều trang sức, áo quần, máy tính, điện thoại... Thậm chí, Thi còn được "chu cấp" cả xe xịn, căn hộ đắt tiền khiến cô gái trẻ từ chỗ rất chân chất, mộc mạc đã trở nên lóa mắt trước quá nhiều cám dỗ.
Từ đó, Thi trở thành người tình trong bóng tối của ông Hiếu. Bất cứ khi nào gặp gỡ, ông Hiếu lại cho Thi rất nhiều tiền, đến mức cô này còn gửi tiền ngược về cho bố mẹ ở quê xây nhà. Và với số tiền ấy, Thi nói là mình trúng số nên bố mẹ cô tin răm rắp. Biết ông Hiếu si mê mình, Thi không ngại trở thành "thợ mỏ chuyên nghiệp".
Tất nhiên để cung phụng cô bồ trẻ, ông này không ngại vung tay. Đến khi mọi sự vỡ lở, ông Hiếu không thể ngẩng mặt nhìn ai. Vợ ông sau khi lớn tiếng chửi ông đầu hai thứ tóc mà không nên nết đã bỏ về nhà mẹ đẻ, con gái ông từ mặt cha và không dám đến trường vì xấu hổ. Hôn nhân của vợ chồng ông Hiếu suốt gần 30 năm cũng chấm dứt sau đó. Ở tuổi ngũ tuần, ông ta phải kí vào tờ đơn ly dị và sống trong sự trách móc của những người thân trong gia đình cũng như bạn bè, đồng nghiệp.
Theo VNE
Sếp đòi quan hệ để... trừ nợ Tôi không có khả năng trả món nợ ấy cho sếp, mà cũng không thể "chạy làng" được. Liệu tôi có nên nhắm mắt đưa chân "trừ nợ" theo cách sếp yêu cầu? Tôi 23 tuổi, được gọi là có chút nhan sắc. Vừa ra trường, tôi may mắn đi làm ở một công ty lớn, môi trường làm việc rất chuyên nghiệp,...