Chiếc điện thoại cũ
Nửa đêm, chợt tỉnh giấc, chồng thấy vợ ngồi mân mê chiếc điện thoại cũ trong ánh đèn ngủ mù mờ. Dù rất tò mò nhưng sợ vợ giật mình nên chồng nằm im ngủ tiếp. Nhưng từ hôm đó, chồng cứ bị ám ảnh bởi chiếc điện thoại cũ phím đã mờ, vỏ đã xước, vợ thường cất trong ngăn bàn trang điểm.
Chồng còn nhớ, từ ngày mình yêu nhau, vợ đã đổi rất nhiều điện thoại. Cái nào cũ, vợ đều “thanh lý”, chỉ riêng cái “cục gạch” đó vẫn ở lại. Hình như, lúc mình mới yêu, vợ đã dùng nó rồi. Lâu nay, chồng vẫn thấy nó nhưng vì vợ chẳng cất giấu gì, lại cứ để ơ hờ nên chồng không quan tâm.
Sự tò mò xen lẫn băn khoăn thôi thúc chồng phá vỡ nguyên tắc chung của hai đứa là không kiểm tra điện thoại của nhau. Chồng còn tự bào chữa cho mình: “chỉ là điện thoại cũ thôi mà, đâu phải cái vợ đang dùng”.
Video đang HOT
Hôm sau, chồng quyết định về sớm hơn mọi ngày, biết chắc vợ không có nhà, chồng vội vàng vào phòng tìm chiếc điện thoại. Nó vẫn nằm im trong ngăn bàn, hờ hững trêu ngươi. Chồng hồi hộp kiểm tra các cuộc gọi, tin nhắn trong máy. Mắt chồng nhòa đi vì chỉ có một số điện thoại duy nhất gọi và nhắn vào máy này, được lưu bằng tên “tình đầu”. Đầu óc chồng quay cuồng khi đọc những tin nhắn mùi mẫn yêu thương của vợ và “người ta”, còn cả những cuộc điện thoại lúc giữa đêm nữa. Chồng hậm hực bỏ lại máy, không ngờ vợ lại phản bội chồng trắng trợn đến thế…
Tối vợ về, trời mưa rất to, chồng cũng không thèm ra mở cổng dắt xe vào như mọi lần. Vợ thấy chồng bực bội, chẳng nói gì, chỉ lặng lẽ xuống bếp nấu cơm. Nhìn thái độ của vợ, chồng uất ức lắm, nghĩ thầm: “chắc là ăn vụng nên biết lỗi đây mà, chứ không lại sồn sồn như mọi lần rồi”. Cả buổi tối, chồng kiếm đủ chuyện để cạnh khóe vợ nhằm mục đích gây chiến, nhưng vợ vẫn im lặng nên chồng chẳng có cơ hội. Đến lúc đi ngủ, chồng dọn gối chăn ra phòng khách. Lúc đó, có lẽ thấy chướng mắt nên vợ mới lên tiếng: “Anh làm sao vậy, cả tối mặt như đâm lê, giờ lại đòi ngủ riêng là sao”. Nỗi tức tối trong chồng như được khơi dòng, chồng quát vợ xối xả: “Cô tự coi lại mình đi, cô làm gì có quyền phán xét tôi, cái loại đàn bà nằm bên cạnh chồng mà còn tơ tưởng đến người khác, để tôi ngủ riêng cho cô rảnh rang mà tâm sự”. Vợ giận đỏ mặt, đáp trả không vừa: “Sao anh ăn nói hồ đồ vậy, em đã làm gì mà anh mắng em”. Chồng liền mở ngăn bàn lấy chiếc điện thoại ra định dằn mặt vợ nhưng chưa kịp nói gì thì vợ tiếp lời: “Đấy, đấy, anh tìm đúng rồi đó, anh mở ra mà xem hồi trước anh ăn nói như thế nào”. Chồng giật mình, không hiểu vợ nói gì. Vợ bảo: “Trước đây, một điều anh, hai điều anh, giờ hở ra là xưng tôi với cô, ăn nói lại hàm hồ nữa. Ngày xưa, đến tin nhắn cũng ngọt ngào… ngày xưa…”. Vợ mãi ca cẩm nên không để ý đến vẻ mặt đờ đẫn của chồng. Chồng chưa kịp mở điện thoại thì vợ đã giật lấy, gằn giọng: “Để em chỉ cho anh thấy, tin nhắn lúc mình giận nhau nay, tin nhắn tỏ tình này…”. Chồng giật mình, nhìn lại số điện thoại trên màn hình đúng là sim cặp đôi thời sinh viên của vợ chồng, thời gian nhắn tin cũng đã bảy năm trời.
Thì ra, bấy lâu nay, vợ vẫn giữ những tin nhắn yêu thương mùi mẫn của hai đứa trong chiếc điện thoại cũ như một kỷ niệm đẹp. Biết mình sai, chồng lặng im nghe vợ than vãn. Như trút bầu tâm sự, vợ bảo chồng thay đổi, không còn ngọt ngào, lãng mạn như xưa; chẳng như vợ, đến cái điện thoại cũ nhận tin nhắn tỏ tình còn giữ đến bây giờ…
Nghĩ lại, chồng thấy mình vô tâm quá. Cũng may, vợ không “tra cứu” chuyện nghi ngờ vớ vẩn, nếu không chồng chẳng biết giải thích sao. Không lẽ, chồng thú nhận đang ghen với chính mình ngày xưa…
Theo VNE
Yêu chồng hơn sau một cơn say
Cô là người không thích uống rượu và cũng chẳng uống được nhiều. Nhưng, tối hôm đó cô đã say. Cô không biết mình đã về nhà bằng cách nào. Khi tỉnh dậy, cô thấy mình đang nằm trên chiếc giường quen thuộc, bên cạnh là chồng.
"Em tỉnh rồi à? Có mệt lắm không?", vẻ mặt chồng cô không giấu nổi sự lo lắng. "Mệt thì không nhưng đau đầu". Chồng cô đưa tay lên bóp đầu cho vợ, giọng nhẹ nhàng: "Có đói bụng không, để anh nấu cái gì ăn nhé. Đêm qua, nôn hết sạch rồi còn gì". "Em nôn á?", "Chứ còn gì nữa... Anh phải đi lau nhà, rồi giặt drap cả đêm đấy". Cô cố gắng nhớ lại chuyện đêm qua nhưng đầu nặng trịch không nhớ được gì. Điều duy nhất cô nhớ được là cô đã uống rất nhiều rượu vì giận anh.
Anh hứa sẽ cùng cô đến dự bữa tiệc nhưng đến sát giờ anh lại gọi điện báo không đến được. Sếp của anh có việc đột xuất rất quan trọng muốn anh đi cùng. Là trợ lý, được sếp tin tưởng, anh không thể từ chối. Không chờ anh nói hết câu, cô cúp máy cái rụp. Nước mắt chực trào ra. Anh đâu biết tối nay cô còn cần anh hơn cả sếp của anh. Cô không muốn một mình đến đó, một nơi rất đông người, có cả người đã từng lừa dối, từng làm trái tim cô tổn thương, người đó cũng là khách mời. Cô muốn có anh đi cùng, không phải để phô diễn cảnh vợ chồng hạnh phúc trước mặt người đó mà chỉ để cho anh ta thấy: cuối cùng cô cũng đã tìm được người đàn ông xứng đáng với mình.
Cô diện bộ cánh đẹp nhất, trang điểm cầu kỳ hơn mọi ngày. Gạt những giọt nước mắt giận hờn, cô tự tin bước ra khỏi nhà. Bạn bè thoáng vẻ ngạc nhiên khi thấy cô đến muộn và chỉ có một mình: "Xin lỗi mọi người nhé, chồng mình có chút việc đột xuất, sẽ đến sau". Cô nói điều trong lòng cô không nghĩ. Cô ngồi xuống ghế, thoáng nhìn đã nhận ra anh ta đang ngồi đối diện với mình. Bên cạnh anh ta là một cô gái nhỏ nhắn, trẻ trung trong chiếc váy cổ bèo màu hồng nhạt. Cô cười rất tươi chào họ. Anh nhìn cô, cái nhìn không khác ngày xưa là mấy nhưng nó không làm cô bối rối nữa. Cô lờ đi, chủ động chuyện trò vui vẻ với mọi người. Đang giữa bữa tiệc, anh ta và cô gái đứng lên xin phép về trước. Họ khoác tay nhau, thân mật, tình tứ ra dáng một cặp tình nhân lướt qua mặt cô... Một cảm giác chao vào lòng cô nhưng cô biết chắc đó không phải là sự tiếc nuối hay ghen tị.
Cô ngồi lại cùng bạn bè tới khuya. Uống vì niềm vui của bạn và nhiều hơn là vì giận chồng nên cô say. "Em có biết nhìn em say anh lo thế nào không?". "Việc gì phải lo cho em?". Anh ôm cô vào lòng: "Em là vợ anh, không lo cho em thì lo cho ai?". "Thế anh mới biết lúc anh say, em cũng lo cho anh nhiều như thế nào". "Anh biết rồi mà. Tối qua anh không thể sắp xếp được chứ anh đâu muốn để em đi một mình như vậy. Anh thực sự rất áy náy", chồng cô hôn nhẹ lên má vơ thay lời xin lỗi. Rồi anh bưng bát phở bốc khói tự tay mình nấu, giục nịnh cô ngồi dậy và bón cho cô ăn. Khóe mắt ươn ướt vì hạnh phúc, cô tủm tỉm cười: "Mình thật ngốc nghếch khi cố uống thật say chỉ vì một lý do vớ vẩn".
Theo VNE
Vỡ mộng sau cưới Trước khi cưới, tình yêu lãng mạn, thi vị bao nhiêu thì sau đám cưới, sự thật trần trụi được phơi bày làm nhiều người "vỡ mộng" bấy nhiêu. "Trước khi cưới, anh ta lãng mạn, chiều chuộng tôi bao nhiêu thì bây giờ, gia trưởng, độc đoán bấy nhiêu. Còn nữa, cả gia đình anh ta không xem tôi ra gì, xúm...