Chia tay, em mất một người dưng, còn anh mất một người coi anh là cả thế giới…
Em vẫn một mình gặp nhấm những nỗi nhớ, suy nghĩ và ký ức về anh, nhưng em lại ghét khi ai đó nhắc đến anh, khi một người con trai nào đó hỏi em về anh, hỏi rằng em đã quên anh chưa…
ảnh minh họa
Em vẫn một mình gặp nhấm những nỗi nhớ, suy nghĩ và ký ức về anh, nhưng em lại ghét khi ai đó nhắc đến anh, khi một người con trai nào đó hỏi em về anh, hỏi rằng em đã quên anh chưa…
Vì em ghét phải thừa nhận cái sự thật rằng em chưa quên được anh, ghét phải thừa nhận cái phần yếu đuối mà bao ngày qua em cố gắng che đậy bằng cái vỏ bọc lạnh lùng và mạnh mẽ, và nhắc đến anh như một lần nữa cậy vào vết thương tim em.
Sau chia tay:
- “Em đã thực sự bình thường sau chuyện của mình chưa…?”
- “Em giờ bình thường rồi”
….
- “Em dạo này thế nào rồi?”
Video đang HOT
- “Em sống rất tốt”
Chia tay rồi, không còn những ngày em ngồi từng phút chờ đợi tin nhắn của anh với ngổn ngang suy nghĩ, anh đi làm, em cũng đi làm, cũng còn bao nhiêu việc khác nhưng sao em vẫn có thời gian nhắn tin và trông mong tin nhắn của anh, còn anh lại chẳng giành ra được mấy giây để nhắn cho người anh vẫn luôn nói yêu suốt những năm qua… thế rồi vẫn cười hí hửng khi nhận được tin nhắn của anh
Chia tay rồi, không còn những đêm em căng mắt ra ko dám ngủ chờ anh đi làm về còn nói chuyện, rồi có những khi ôm điện thoại ngủ quên đến sáng hôm sau mà lòng còn ấm ức vì đang nói chuyện tự nhiên chẳng thấy anh đâu
Chia tay rồi, khi quyết định sẽ quay về nơi chúng ta gặp và yêu nhau để thực hiện ước mơ lớn nhất của em chẳng còn phải bận tâm đến việc anh có buồn không, em sẽ nhớ anh đến như nào, anh sẽ làm cách nào để sang đó cùng em và bao giờ anh có thể thực hiện được? Sẽ chẳng có con bé nào nước mắt ngắn dài trong lòng anh khi anh nói em đừng đi hay ở lại bên anh thêm một thời gian nữa, anh không muốn xa em đâu.
Chia tay rồi, không còn những lúc em phải một mình đứng lên phân bua, đấu tranh với chính gia đình mình khi mọi người nói rằng anh và em không hợp, rằng anh chưa trưởng thành sẽ không thể là chỗ dựa vững chắc cho em. Dù rằng đến tận bây giờ, em vẫn cố gắng giải thích với bạn thân, những người thực sự yêu và ở cạnh em về lý do anh muốn dừng lại ngay cả khi bản thân em cũng không biết đó có phải sự thật hay không.
Chia tay rồi, chẳng còn những lúc đi đâu em cũng trả lời rằng em có bạn trai rồi, bọn em yêu nhau lâu rồi khi có bất cứ chàng trai nào mới có ý định làm quen em để rồi đến khi em và anh chẳng còn ở cạnh bên nhau nữa em cũng chẳng biết nên nói như thế nào khi mọi người hỏi về người em yêu.
Chia tay rồi, chẳng còn những ngày lượn lờ trung tâm mua sắm cả ngày chỉ để tìm một món quà cho anh nhân ngày đặc biệt, chẳng còn những lúc ngẩn ngơ suy nghĩ chuyện tương lai của em và anh.
Chia tay rồi chẳng còn những lần khóc hết nước mắt khi em giận anh, khi em nghĩ anh chẳng còn yêu em như ngày đầu. Thay vào đó là những đêm ướt đẫm gối khi nghĩ đến từng kỷ niệm, từng điều mình đã làm cùng nhau.
Hết yêu rồi, có người quan tâm, muốn thay anh nắm lấy tay em và muốn đi cùng em chặng đường còn lại, nhưng em lại không thể…
Anh biết không, em đủ mạnh mẽ để đứng dậy sau khi để thế giới của mình tuột khỏi tay, đủ mạnh mẽ để học cách tự đứng vững như anh vẫn luôn dạy em, mạnh mẽ để học cách hoàn thiện bản thân, những điểm mà trước đây anh không thích, đủ mạnh mẽ để sau những đêm khóc hết nước mắt, em vẫn trang điểm, mặc lên mình bộ váy em thích và mỉm cười ngày hôm sau, đủ mạnh mẽ để dù cô đơn đến mấy em cũng không vội vàng dựa vào vai một chàng trai nào yêu thương em để làm tổn thương người đó khi em biết trái tim mình vẫn chưa từng một lần hết yêu anh NHƯNG…
em lại ghét khi ai đó nhắc đến anh, khi một người con trai nào đó hỏi em về anh, hỏi rằng em đã quên anh chưa, hỏi vì sao hồi trước anh có thể khiến em yêu anh, vì em ghét phải thừa nhận cái sự thật rằng em chưa quên được anh, ghét phải thừa nhận cái phần yếu đuối mà bao ngày qua em cố gắng che đậy bằng cái vỏ bọc lạnh lùng và mạnh mẽ.
Và anh biết không, khi con trai nói rằng họ ổn, thực tế là họ rất ổn, còn khi một người con gái nói rằng “Em ổn, em rất tốt” thì sự thật là cô ấy đang gồng mình mạnh mẽ nhất có thể, chống chọi với hàng ngàn mảnh vỡ vụn trong tim để ai đó có thể yên tâm…hạnh phúc bên người khác.
Anh ạ, xin lỗi vì trước đây đã nhận lời làm bạn gái anh và cũng vì những câu anh hỏi em sau khi chia tay, chưa bao giờ em trả lời thật lòng cả, bởi vì:
EM YÊU ANH, NHIỀU HƠN TẤT CẢ NHỮNG GÌ ANH CÓ THỂ BIẾT ĐƯỢC, chàng trai đã từng là thế giới của em!
Theo Phununews
Tình không sâu hay duyên chưa phải lúc?
Đã từng nghĩ rằng, trên đời này anh sinh ra là dành cho em và không là của ai khác, em cũng đã thương anh một cách trọn vẹn nhất.
ảnh minh họa
Người tình hay người dưng.... ngay chính bản thân em vẫn không định nghĩa được hết nối quan hệ giữa anh và em.... Lúc anh cần-em đến, rồi có khi anh mặc xác không một lời hỏi thăm về em khi người đó ở bên cạnh anh.
Em, tự thấy làm "hãnh diện" vì đã nếm trải hết tất cả nhưng gì tốt đẹp nhất và cả xấu xa nhất của cuộc tình này, thương-yêu-ghét-hận một người. Đôi khi em cũng muốn hỏi anh có bao giờ anh thấu hiểu được ngần ấy những tổn thương đó. Có lẽ, em hiểu rõ hơn ai hết rằng anh sẽ chẳng bao giờ thấu hết được việc thương một ai đó mà không được đáp lại.
Cũng đúng, vì đó là lỗi do em, do em đã phải lòng anh để rồi yêu anh và tự lừa dối lí trí mình. Nhưng biết phải như thế nào, thương yêu anh nó ngoài khả năng kiểm sóat của chính em. Thật bi kịch khi đã yêu rồi thì làm sao có thể bảo thôi ngừng yêu thì có thể ngừng được, và rằng phải mạnh mẽ, tìm cho mình một người tử tế để mà gửi gắm tình cảm thì cũng chẳng làm được. Vì thứ tình yêu ấy đâu thể cưỡng cầu được như theo lí trí của ta, nó cũng chẳng thể nghe lời ta,bảo ngừng là ngừng, thôi là thôi được.
Đã từng nghĩ rằng, trên đời này anh sinh ra là dành cho em và không là của ai khác, em cũng đã thương anh một cách trọn vẹn nhất. Nhưng cũng chính em tự đi lừa dối mình để cuối cùng hiểu rằng trên đời này có những chuyện không phải ta muốn là được, không phải ta đấu tranh dành lại thì nó sẽ thuộc về ta. Có những thứ ta có gồng mình lên để dành lấy, thì nó cũng sẽ thuộc về người khác.
Nhưng các bạn có biết, đau đớn và ngu ngốc hơn khi thứ tình yêu đó được đáp trả lại, nhưng đáp trả đó chỉ là sự thương hại để lừa lộc rằng tình cảm đã được chấp nhận một phần. Thương hại ấy, nó còn đau khổ hơn gấp trăm ngàn lần việc ta nhớ thương mà cất mãi trong lòng, có lẽ thứ tình đơn phương còn dễ chịu hơn nhiều so với việc tình cảm ta nhận lại chỉ vì thương hại ta, mà đành chấp thuận tình cảm ấy. Trên đời này có những qui luật bất biến, hể một khi nó xảy ra thì sẽ luôn kéo theo những hệ quả. Tình yêu cũng vậy chỉ là nó không mang tính tuyệt đối như những chuyện thường nhật nhưng nó cũng được xét vào loại tương đối...
Thế nên, dù thương yêu cách mấy, cố gồng mình để làm mọi thứ mong rằng ai đó một lần hướng về phía ta thì chắc chắn nó sẽ chẳng bao giờ xảy ra. Vì một khi họ đã quyết đinh bước đi, thì ta cũng chẳng mong đợi việc họ quay lại nhìn...
Chuyện tình cảm muôn đời vẫn như thế, nếu là chuyện tình từ một phía, có để tự nhiên phát triển thì cũng chỉ tự làm bản thân tổn thương mà thôi. Vì vốn dĩ nó cũng chỉ là chuyện tình buồn mang tên người ở lại... Vậy nên, thay vì đau khổ, tuyệt vọng thì hãy tìm cho mình một người thật xứng đáng...!
Theo Phununews
Vợ làm lao công cùng tòa nhà nhưng chồng luôn tỏ ra như người dưng vì xấu hổ để rồi ... Thấy vợ vã hết mồ hôi, người nóng ran anh giật nảy mình. Ngoảnh sang nhìn hộp cơm thì thấy vẻn vẹn hai quả trứng luộc còn nguyên còn cơm đã nhão ra bốc mùi thiu rồi. Lúc này anh chỉ biết ôm mặt bật khóc. Ảnh minh họa Sau khi xin được vào làm lao công của tòa nhà nơi chồng đang...