Chia tay đi, đau một chút còn hơn khổ cả đời!
Hãy mạnh dạn buông bỏ những thứ không thuộc về ta, đừng cứ mãi cố chấp níu giữ những gì không xứng.
Tôi có một cô bạn, bình thường cô ấy rất ít khi kể chuyện tình cảm của mình, kể cả là người thân cận nhất. Tính cô ấy như vậy, chắc cũng là do chưa tìm được ai thân cận, hoặc quan điểm sống của cô ấy khác với những người xung quanh. Một lần, nhóm chúng tôi có một buổi hội họp, cô ấy uống say, chúng tôi cũng vậy, và cô ấy đã kể cho chúng tôi nghe chuyện tình của mình khi chơi trò chơi nói thật.
Trong hơi men ngà ngà và những cái lắc lư, khi đến lượt, cô ấy vừa khóc vừa cười với chuyện tình yêu của mình. Thật sự, tất cả mọi người hôm ấy ở đó đều sốc khi biết rằng cô ấy đã yêu phải một người con trai bội bạc. Chúng tôi vẫn biết rằng cô ấy có người yêu, những dòng tâm trạng đầy ngụ ý trên trang cá nhân của cô ấy đều hướng đến một người, nhưng để biết rõ về con người đó, cô ấy chưa bao giờ cho chúng tôi có cơ hội.
Tôi có một cô bạn, bình thường cô ấy rất ít khi kể chuyện tình cảm của mình, kể cả là người thân cận nhất. (Ảnh minh họa)
Cô kể người con trai ấy đã bao lần lừa dối cô ra sao, khiến cô buồn như thế nào. Một người con trai mà một lúc yêu hai người vẫn về bảo với cô ấy hãy tha thứ và chấp nhận, một người con trai mà vì một cuộc gọi của bạn bè đã để cô bạn của tôi ở lại một mình lúc cô ấy ốm nằm viện, tất cả, nghe thật xót xa…
Có người buột miệng hỏi: “Biết thế rồi, sao mày không chia tay luôn đi!”. Cô bạn của tôi chợt im lặng một hồi lâu, rồi lí nhí trả lời: “Yêu quá rồi, giờ tao sợ cảm giác chia tay mày ạ. Tao sợ tao không quên được, sợ rằng mình là người bỏ đi, rồi không chịu được lại phải tìm về…”.
Sau hôm ấy, dường như cô bạn của tôi lại trở về với con người của mình, khép kín và chờ đợi một người quay về bên cô. Vậy đấy, con gái, sao lại dại dột đến thế? Sao phải vì một người không trân trọng mình mà mải miết chạy theo? Có thể, vì tôi không phải là người trong cuộc nên không hiểu hết được mọi vấn đề. Nhưng chắc chắn rằng, người ở ngoài sẽ đủ nhìn nhận khách quan hơn người ở trong kia.
Video đang HOT
Có người buột miệng hỏi: “Biết thế rồi, sao mày không chia tay luôn đi!”. (Ảnh minh họa)
Nếu cô bạn của tôi hỏi tôi rằng giờ cô ấy phải làm sao, tôi nhất định sẽ trả lời rằng nên chia tay người ấy đi. Bởi vì, ngoài kia đàn ông đâu có thiếu người tốt hơn để yêu đâu. Bạn có thể nói rằng, ngoài kia nhiều thật đấy, nhưng đó không phải là người mà tim cô bạn tôi bị lỗi nhịp. Tôi lại trả lời bạn rằng, vậy so với nỗi đau mà cô bạn tôi đang phải chịu đựng, cái nào là cách giải quyết tốt hơn?
Người ta cứ sợ đau nhưng không hề biết rằng, nỗi đau dai dẳng bấy lâu nay họ chịu đựng còn lớn hơn thế gấp nhiều lần. Hãy mạnh dạn buông bỏ những thứ không thuộc về ta, đừng cứ mãi cố chấp níu giữ những gì không xứng. Mạnh mẽ lên cô gái, nói lời chia tay đi, nỗi đau này đã đến lúc kết thúc rồi.
Theo Tintuc
Đau lòng giữ vợ bằng... tiền
Từ khi phát hiện vợ có người đàn ông khác, tôi gồng mình để giữ vợ.
Với một kẻ làm chồng, khi phát hiện vợ lăng nhăng, chắc chắn sẽ không bao giờ tha thứ. Nhưng tôi thì khác. Tôi yêu vợ, yêu đến mù quáng. Và vì càng yêu nên tôi càng không bao giờ chấp nhận vợ mình thuộc về một gã đàn ông khác không phải tôi. Tôi điên cuồng tìm mọi cách níu giữ vợ, ngay cả thay đổi hình ảnh của bản thân. Tôi hận vợ, hận những ai cướp vợ tôi. Bao năm chăm sóc, không thể để cho vợ mình rơi vào tay người khác, không thể để cho kẻ khác bẫng tay trên của mình.
Thấy vợ ngày một ăn diện, quần váy điệu đà lại son phấn, nước hoa, tôi đã thấy nghi ngờ. Vợ tôi từ trước đến giờ đâu có như vậy. Thế mà đột nhiên vợ thay đổi chóng mặt khiến tôi không khỏi lo lắng. Từ hoài nghi đến sự thật, tôi đã tìm hiểu và biết được, vợ đang có bồ. Người đàn ông mà vợ ngoại tình rất nhiều tiền, anh ta có thể cho vợ nhiều thứ đồ xịn, sang trọng. Nên bao lâu nay, những thứ mà vợ khoác lên người toàn là đồ hàng hiệu, đắt tiền cả. Hóa ra, điều mà tôi suy đoán đã đúng. Vợ vì chạy theo người đàn ông giàu có mà quên tôi.
Tôi mua đồ xịn cho vợ, tìm mọi cớ nghỉ để đưa vợ đi du lịch, không cho vợ có thời gian gắn với gã bồ kia nữa. (ảnh minh họa)
Hận vợ, hận kẻ cướp vợ mình, tôi nai lưng, cố gắng phấn đấu kiếm tiền. Tôi vay vốn làm ăn, đầu tư cùng với một anh bạn kinh doanh. Thật không ngờ, ông trời ưu ái với tôi, chỉ trong một thời gian ngắn, chuyện làm ăn của tôi phất lên như diều gặp gió. Tôi trở thành ông chủ, có tiền, có cả địa vị. Nhiều người nhìn tôi thèm khát, nhất là các cô gái. Họ coi tôi là người đàn ông thành đạt, có tiền.
Lúc này, tôi mới nghĩ đến việc phải giành lại người vợ ấy. Tuy tôi chưa thể nhiều tiền cũng không thể đẹp trai bằng gã đàn ông kia, nhưng tôi đã là chồng của vợ, danh chính ngôn thuận. Tôi quyết tâm bằng được, lôi vợ về.
Tôi dùng tiền để mua chuộc vợ. Tôi mua rất nhiều đồ đạc và dành nhiều tiền biếu bố mẹ vợ, họ hàng nhà vợ, anh chị em của vợ. Nhờ vậy, tôi được lòng mọi người trong nhà lắm, ai cũng khen tôi biết sống, biết điều. Vợ tôi cũng vì thế mà có phần nể tôi hơn, có muốn bỏ chồng cũng không dám.
Tôi mua đồ xịn cho vợ, tìm mọi cớ nghỉ để đưa vợ đi du lịch, không cho vợ có thời gian gắn với gã bồ kia nữa. Tất nhiên, tôi làm như không hay biết chuyện vợ ngoại tình nhưng trong lòng đã lên sẵn kế hoạch. Biết vợ có tình cảm sâu đậm với gã kia và cũng đã từng có ý định bỏ tôi để chạy theo gã đó, nên tôi càng ra sức níu kéo vợ. Tôi quyết tâm sẽ không bao giờ để tuột mất người đàn bà tôi đã cất công tán tỉnh suốt bao nhiêu năm và còn chăm sóc suốt lúc chúng tôi khó khăn, chưa có gì trong tay.
Vợ tôi đẹp thật, đẹp lộng lẫy hơn khi được tôi chăm sóc bằng nhứng món đồ đắt tiền. Lúc nào đi đâu cùng cơ quan, tôi cũng lôi vợ đi cùng và không quên diện cho vợ những bộ váy lộng lẫy. Trong số những phụ nữ ở đó, có ai hơn được vợ tôi.
Dường như thời gian dành cho vợ quá nhiều, lúc nào cũng kè kè bên vợ nên cô ấy không còn thời gian để yêu hay nghĩ tới gã bồ kia nữa. Một phần, tôi đã thành công. Tôi còn học cả nấu ăn để lấy lòng vợ. Và thật vui khi lần đó, vợ khen tôi nấu ăn, vợ tấm tắc hết lời.
Một gã đàn ông vốn khô cứng như tôi, không có chí tiến thủ như tôi, thật không ngờ lại có ngày lãng mạn và trở thành ông chủ lớn. Tôi có cả trăm cô gái vây quanh, nhiều người xin chết, muốn làm vợ của tôi nhưng tôi biết, họ chẳng bằng phân nửa của vợ mình. Chuyện vợ ngoại tình ngày hôm nay, một phần cũng là do tôi hờ hững, thờ ơ, lãnh đạm, chưa một lần hỏi xem vợ thích gì, thích ăn gì, thích đi đâu và thích mặc gì. Tôi cũng quên luôn việc tặng hoa, tặng quà hay đi du lịch. Thế nên, vợ tôi chán và đã từng nghĩ sẽ ly hôn vì gã đàn ông kia. May mà tôi kịp nhận ra.
Thật may, tôi đã sớm tỉnh ngộ và níu kéo được vợ về bên. Nếu không, coi như tôi mất trắng, mất cả công chăm bẵm, mất cả người vợ tôi đã bao năm dày công tán tỉnh, chinh phục. (ảnh minh họa)
Tôi đã hiểu, người đàn bà xứng đáng ở bên tôi, được hưởng của cải và sự sung sướng chính là người phụ nữ cùng tôi vượt qua bao khó khăn, từ khi tôi còn là một gã an phận, chỉ hai bàn tay trắng. Tôi biết, vợ kì vọng vào tôi rất nhiều, cũng luôn tin tưởng chồng nhưng sự ỷ lại của tôi và sự vô tâm của tôi đã khiến vợ chán nản và ngoại tình. Tôi tin, vợ tôi là người đàn bà cuối cùng ở lại bên tôi, yêu tôi chân thành. Đôi khi, vì quá yêu mà phải từ bỏ, vì tình yêu ấy không được đáp lại, chỉ là tình cảm một phía thì càng đau lòng. Tôi yêu vợ nhưng vì không có nhiều tiền, công việc lại chẳng ra sao nên chuyện gần gũi vợ cũng trở nên nhạt nhẽo. Và chuyện ngoại tình là do tôi.
Tôi tha thứ cho vợ, chắc chắn sẽ giữ lại được vợ mình dù cho tôi có dùng tiền mua chuộc vợ đi chăng nữa. Tôi hiểu hơn ai hết, đàn bà, ai cũng mong có một tấm chồng yêu thương, quan tâm mình. Và đàn bà ai cũng mong chồng mình có chí hướng, biết kiếm tiền, cho vợ được cuộc sống sung túc, giàu sang. Vợ tôi cũng là đàn bà, mong chồng mình yêu mình, bớt an phận là lẽ đương nhiên.
Thật may, tôi đã sớm tỉnh ngộ và níu kéo được vợ về bên. Nếu không, coi như tôi mất trắng, mất cả công chăm bẵm, mất cả người vợ tôi đã bao năm dày công tán tỉnh, chinh phục.
Con người ai cũng có sai lầm, tôi chấp nhận sai lầm của vợ và coi đó là bài học tôi phải rút kinh nghiệm. Sẽ không bao giờ có chuyện dễ dàng ly hôn. Vì hôn nhân là điều quý giá, là một quá trình đầy khó khăn gian khổ, chứ không phải là một việc dễ dàng như đi chơi. Tôi thề, cả đời này sẽ cung phụng, cho vợ được hưởng cuộc sống ấm no.
Theo Tintuc
Ngậm quả đắng vì chồng giàu, đẹp trai, địa vị Anh vốn là giám đốc của một công ty. Chức ấy không quá to để các cô gái lao vào nhưng anh được cái &'mặt tiền'. Nhìn anh có vợ hai con mà giống như thanh niên trẻ. Vẻ đẹp của anh có cái gì đó cuốn hút mà chị làm vợ anh còn phải khẳng định, chỉ cần đàn bà nhìn là...