Chia tay chưa bao giờ là điều buồn nhất
Choàng tỉnh giấc sau giấc ngủ thật dài xuyên qua bao hồi ức, dường như em đã mơ thấy bao đau thương, buồn bã. Mở mắt, em thấy lòng mình trống rỗng. Qua rất nhiều đổ vỡ trong quá khứ, những yêu thương suốt thời gian đó, cười có khóc có, và em chợt phát hiện mình đã đánh mất quá nhiều thứ đáng được trân trọng. Em bị tổn thương lẫn làm tổn thương người khác, và em biết, trải qua nỗi đau chia ly chưa bao giờ là điều dễ dàng.
Sau những suy nghĩ và sự không cam lòng, đã rất khó khăn để em thuyết phục bản thân mình cho mình thời gian, để suy nghĩ, để nhìn lại, những tổn thương em phải chịu và nhìn về tương lai bằng một ánh nhìn lấy đầy tia sáng. Em đã thật nghiêm túc để nhìn lại những gì em đã bỏ qua suốt thời gian trước.
Để gặp được nhau trong thế giới hơn bảy tỉ người này xác suất không hề lớn, huống hồ chi phải cứ dằn vặt nhau tổn thương nhau.
Thế nhưng khi chia tay nhau xong có vật vạ, tức giận bao nhiêu, có muốn cào xé, đập phá, khóc lóc bao nhiêu, có nhớ thương đến rách lòng bao nhiêu thì chí it, được biết người ta vẫn đang cùng mình hít thở một bầu không khí, đang nói cười ở một nơi nào đó… Uất hận, giằng xé bao nhiêu còn có thể đến tận nơi mà gào thét. Ghét nhau lắm nhưng ít ra vẫn có thể xem như chưa một lần quen biết.
Yêu thương có xa đến đâu, thì chí ít, vẫn có thể gặp nhau, vẫn có thể đợi chờ. Chỉ là thời gian có hơi lâu…
Chỉ khi người đó biến mất như gió xua mây, nỗi nhớ ở đây nhưng người không còn nữa, không thở, không cười, không khóc… Khi đó có gào thét bao nhiêu, cũng chẳng được gì…
Mọi lời xin lỗi lúc ấy sẽ là vô nghĩa vì chẳng còn người tồn tại mà thứ tha. Mọi trách móc, phiền lòng chỉ biết tự mình chôn chặt tận tim vì người kia không nghe thấy nữa.
Video đang HOT
Mọi luyến tiếc sẽ trở nên day dứt, mọi lỗi lầm sẽ bỗng dưng quên hết. Vì muộn rồi, tất cả đều không còn kịp, dù chỉ nói “tạm biệt” vào tai nhau …
Mọi yêu thương lúc đấy sẽ chỉ của mỗi mình, không còn người sẻ chia. Có nhớ đến ngập tim, có buồn đến ngộp thở… Có muốn gửi đi một tin nhắn dù là hạ thấp đi tự trọng… Có muốn một cuộc gọi để được nghe lại chính giọng nói ngày xưa đã nhẫn tâm bỏ mình đi… Cũng là không thể nữa!
Không phải vì người ta không muốn đáp. Không phải vì người ta cố tình nhẫn tâm, đối xử với mình bạc bẽo. Mà người đó, đang lạnh lẽo ở một chốn khác… chẳng còn biết buồn, vui, ai, oán ra sao…
Nên nếu còn có thể sống tốt với nhau, còn có thể dốc hết những xúc cảm dẫu bồng bột, nông nổi. Còn có thể thứ tha, còn có thể cảm ơn và xin lỗi… Còn có thể yêu, còn có thể thương, dù chỉ là một phút…
Thì hãy làm đi!
Theo Guu
Một người yêu em sẽ không mặc kệ nhìn em khóc
Em biết không nếu người ta trân trọng em người ta sẽ chẳng đẩy em ra xa, một người yêu em sẽ chẳng đứng trước em nói những lời nhẫn tâm như dao cứa vào thịt.
Em mang cả trái tim đơn thuần yêu người ta, vậy mà người ta lại nhẫn tâm biến nó thành đầy vết xước...(Ảnh minh họa)
Em mang cả trái tim đơn thuần yêu người ta, vậy mà người ta lại nhẫn tâm biến nó thành đầy vết xước... Xước sâu thành sẹo mãi chẳng lành...
Em giằng xé giữa hận thù và thứ tha.... Nhưng em à,em đừng đánh mất bản thân mình vì một người không đáng, không trân trọng em, sẵn sàng gạt phăng em ra khỏi cuộc sống của người ta khi không cần đến.
Em biết không nếu người ta trân trọng em người ta sẽ chẳng đẩy em ra xa, một người yêu em sẽ chẳng đứng trước em nói những lời nhẫn tâm như dao cứa vào thịt.
Một người yêu em sẽ không trơ mắt nhìn hàng nước trên mắt em chảy dài.
Một người yêu em sẽ không để em lạc lối, mất niềm tin.
Em à
Vì người ta không còn yêu em nữa
Vậy nên...
Em thôi tự hành hạ bản thân mình vì người ta đi có được không em, em có thể thôi tìm về chốn xưa lối cũ để rồi tim em lại run lên đau nhói vì những gì đã thuộc về quá khứ...
Em thôi tự hành hạ bản thân mình vì người ta đi có được không em, em có thể thôi tìm về chốn xưa lối cũ để rồi tim em lại run lên đau nhói (Ảnh minh họa)
Em đừng mãi chôn vùi trong buồn đau nhung nhớ bởi dù em có đớn đau ra sao, đêm dài có nằm bó gối khóc nức nở thế nào người ta cũng đâu biết.
Em hãy nhìn lại bản thân em đi, em của ngày xưa đâu mất rồi đôi mắt trong veo sao giờ sâu hun hút. Sao em cứ mải miết nhìn cuộc sống của ai kia mà quên mất bản thân mình.
Xin em hãy tìm lại chính bản thân em, ngừng nhung nhớ để trái tim em bình yên lại, sẹo trong tim em tuy không thể xóa nhưng sẽ thôi đau nhức khi em ngưng nghĩ về quá khứ với người ta.
Theo blogtamsu
Tình mất rồi, con chúng ta mất rồi, liệu em có thể sống quãng đời còn lại bên anh? Tình yêu chết thật rồi, anh nghĩ gì khi thân sơ thất sở quay về tìm em xin thứ tha? Em không có quyền. Bởi tình mất rồi, con mất rồi. Ảnh minh hoạ Trăng tròn quá, ánh trăng soi lung linh trên mặt biển Cửa Đại. Nắm tay người bạn gái thân dạo trên bãi cát, bất giác em ngân nga: Đàn...