Chia tay bạn gái vì 3 tháng quan hệ “thả phanh” mà không “dính” bầu
Quyết định như thế lại hóa hay, cả 3 tháng nay tần suất quan hệ dày như nêm, số lần không phòng tránh cũng nhiều mà chưa thấy nàng có biểu hiện gì dính bầu. Lấy vợ như thế thì chết cả họ nhà tôi à?
Tôi đã từng viết đôi lời tâm sự trên một diễn đàn, nhưng hình như ở đó toàn trẻ trâu mới lớn chưa biết gì nên không những không cho lời khuyên còn bình luận rất xúc phạm. Biết chuyên mục là một diễn đàn khá rôm rả của chị em và cả các anh em dày dạn tình trường và hiểu chuyện nên tôi đành phải tâm sự thêm ở đây.
Trong tình cảm, yêu nhau rồi chia tay cũng là lẽ thường. Không phải tình yêu nào cũng hạnh phúc cũng như không phải sự chia ly nào cũng là niềm đau. Như tôi đây, vừa mới chia tay người yêu, cảm giác này mới lâng lâng nhẹ nhàng làm sao. Cô đơn thì buồn mà dính vào phụ nữ thì chán. Chấm dứt được với mối này tôi nhẹ cả người. Có thể mọi người sẽ ném đá tôi nhưng khi yêu đàn ông cũng thiệt thòi chứ đâu riêng mình phụ nữ.
Xin bỏ qua phần tự luận bản thân vì bí ẩn có nét hấp dẫn riêng. Tôi xin được kể về những cô người yêu của tôi. Tư tưởng của tôi rất rõ ràng, “người bỡn cợt với ta thì ta thiếu nghiêm túc với người”.
Tướng mạo tôi không đến nỗi nào nên được nhiều phụ nữ để mắt. Bây giờ quen nhau rất dễ, cố tình lạc vào một facebook, lướt ảnh xem có xinh không, giả vờ làm quen rồi hẹn hò offline.
Những mối tình một đêm, mỳ ăn liền, thức ăn nhanh thì tôi có rất nhiều. Nhưng chả lẽ lại trách mình đểu? Trách là trách phụ nữ bây giờ không biết giữ thân (Ảnh minh họa)
Tôi quen một em như thế, lôi nhau ra café gặp mặt. Tôi đến trước nàng đến sau, nói chuyện rất hợp cạ và vui vẻ. Lúc ra về thấy tôi dắt quả dream cũ là mặt nàng biến sắc há hốc mồm. Chỉ cần 3 giây là tôi biết ngay nàng này hám giàu. Ngay lập tức lên kế hoạch giả vờ bảo con SH của anh hỏng phải lấy tạm xe ông già thì nàng mới chịu ngậm mồm vào và ton hót trở lại.
Những lần hẹn sau, tôi mượn ngay con SH của thằng bạn đưa đón nàng đi chơi. Rồi tặng thêm chút quà là đưa nàng vào nhà nghỉ rất mượt. Giả sử có đi con Dream thì cưa đến mấy đời nàng cũng không đổ.
Ăn được rồi thì lượn, nàng hốt hoảng và khóc như mưa vì bị đá nhanh chóng. Lại còn ăn vạ đòi “Anh trả trinh tiết cho em”. Cái trinh đấy đáng mấy xu? Thương thì tôi thí cho ít tiền ra đường Giải Phóng mua chục cái màng giả về mà dùng lần. Đàn bà ngu thì chết. Anh không đòi quà là may.
Quen thêm vài em như thế là tôi mất hết niềm tin vào phụ nữ. Suốt ngày khoe hàng họ mà anh động đến là giãy nãy như đoan trang. Sống kiểu miệng trên không ngậm, miệng dưới không khép mà cứ đòi hỏi phải được đàn ông yêu.
Những mối tình một đêm, mỳ ăn liền, thức ăn nhanh thì tôi có rất nhiều. Nhưng chả lẽ lại trách mình đểu? Trách là trách phụ nữ bây giờ không biết giữ thân.
Nhưng cũng có nhiều lần “dính phốt”, chẳng may một em dính bầu. Nhìn mặt là biết ngay mười mươi không phải mình nhưng vì còn lương tâm đạo đức nên tận tình dắt đi phá. Đau là sau này gặp lại em, tôi thì sợ em ăn vạ, còn em lại hình như quên mất luôn tôi là ai. Chỉ thấy buồn cười và tội nghiệp cho thằng đi cạnh em, nó làm bò nhai lại cỏ của tôi mà không hay.
Video đang HOT
Tôi cũng có những mối quan hệ thật sự nghiêm túc. Đó là người mà tôi vừa chia tay. Có thể nói em là người ok nhất về mọi mặt mà tôi từng quen. Nhưng người con gái đĩnh đạc hóa ra cũng có nhiều điểm đáng sợ.
Ngoài việc giữ thân như giữ của, em còn mơ mộng rất nhiều về việc cưới hỏi sinh con đẻ cái. Yêu người như thế cũng thú vị, vì nàng khác với kiểu yêu qua đường. Nhưng cứ làm cho tôi sợ vì lúc nào cũng bị ràng buộc trách nhiệm.
Đây cũng là người mà tôi yêu lâu nhất, gần 8 tháng. Nhưng 3 tháng trở lại đây nàng mới đồng ý làm chuyện vợ chồng. Hóa ra quan hệ với gái đoan trang trinh thật nó khác rất nhiều so với gái lô trinh dỏm. Tôi thấy thăng hoa hơn và yêu người đó hơn.
Tết năm nay là Tết tuyệt vời nhất theo trí nhớ của tôi. Chẳng đi đâu chỉ chăm sóc nàng thật chu đáo rồi cùng nhau đi ngủ sớm. Nhiều lúc hứng quá quên cả mang áo mưa. Hai đứa cứ yêu thả phanh tự do đến độ bao nhiêu bao cao su mua sẵn đều hết sạch không buồn mua mới.
Nhưng có lẽ ngày vui thì thường sớm kết thúc. Vì nàng nói quá nhiều về trách nhiệm và chuyện tương lai. Tương lai của nàng thì tôi không biết, nhưng tương lai của tôi là tiếp tục sống và phấn đấu cho mục tiêu nghề nghiệp. Phụ nữ chỉ nên là bạn đồng hành theo từng chặng đường, đừng nên là cái nhà tù cầm tù đàn ông.
Nàng làm tôi mất cả hứng quan hệ vì cứ nằm xuống là lại rỉ bên tai tôi về trách nhiệm. Rồi cũng có nhiều lý do nữa nên tôi muốn chia tay. Tôi và em chỉ có thể đi cùng nhau đến đây.
Quyết định như thế lại hóa hay, cả 3 tháng nay tần suất quan hệ dày như nêm, số lần không phòng tránh cũng nhiều mà chưa thấy nàng có biểu hiện gì “dính chưởng”. Lấy vợ như thế thì chết cả họ nhà tôi à?
Vì vậy mà chúng tôi chia tay, không hẳn là do tôi chán hay sợ em truy trách nhiệm. Mà tất cả là do bản thân em có khả năng vô sinh cao thôi. Nàng khóc như mưa nhưng không dám mong tôi quay lại, vì lỗi rành rành là ở em mà.
Em càng chèo kéo tôi như thế, tôi lại càng cảm thấy em mất đi giá trị của bản thân. Chẳng lẽ, chia tay một người con gái mà quan hệ thả phanh 3 tháng vẫn chưa dính bầu được, cái lý do này khiến em khó chấp nhận được thế sao? (Ảnh minh họa)
Em buồn tôi cũng ray rứt, tiếc cho một người con gái tốt và đàng hoàng. Mà đôi khi cũng có thể là trước đây em chơi bời trác táng, quan hệ nhiều nên giờ “máy trơ” mà tôi không biết?
Mấy hôm nay, dù tôi đã cố tình không gặp em rồi mà em vẫn cứ ỉ ôi gọi điện mong tôi nghĩ lại, mong tôi quay về nối lại tình xưa. Tôi nói mong em có cuộc sống mới hạnh phúc hơn. Hi vọng khả năng sinh nở của em không làm sao. Nhưng em vẫn muốn gặp tôi lần cuối vào ngày Valentine này rồi đường ai nấy đi cho đỡ nhớ.
Em càng chèo kéo tôi như thế, tôi lại càng cảm thấy em mất đi giá trị của bản thân. Chẳng lẽ, chia tay một người con gái mà quan hệ thả phanh 3 tháng vẫn chưa dính bầu được, cái lý do này khiến em khó chấp nhận được thế sao? Đấy là tôi còn nói thẳng với em – như thế là cao thượng quá rồi phải không mọi người?
Theo VNE
Nỗi khổ sở của cô gái nhiều ham muốn nhưng lại cố làm gái ngoan
Tôi cũng có ham muốn nhưng cứ năn nỉ anh quan hệ chỉ ở bên ngoài mà vẫn mang áo quần. Nhưng anh ấy đã đáp lại tôi bằng cách bỏ đi. Anh ấy nói đúng "Anh yêu em anh không tiếc gì, vậy tại sao em còn tiếc màng trinh mỏng manh đó".
Từ trước đến nay với những bài nói về trinh tiết thường tôi chỉ im lặng và đọc. Nhưng hôm nay, nhân một ngày mưa, muốn gửi đến mọi người một vài lời chia sẻ. Có lẽ mọi người đã ca ngợi gái trinh quá nhiều, đến nỗi chúng tôi thấy áp lực và tội lỗi nếu lỡ đánh mất nó. Nhưng thật sự làm gái ngoan buồn chán lắm.
Từ trước đến nay, bố mẹ tôi có kiểu giáo dục rất độc. Họ không bao giờ chỉ thẳng mặt tôi mà nói rằng "phải giữ lấy trinh tiết" mà chỉ gián tiếp kể những chuyện có nội dung như vậy. Từ người chị họ xa xôi đến cô hàng xóm vô danh hoặc con cái của một đồng nghiệp nào đó đều được họ vận dụng đưa vào câu chuyện của mình.
Theo lời bố mẹ tôi thì ai đã trót làm bậy xem như mất hết tương lai mà gia đình cũng ô nhục. Họ làm tôi đâm ra sợ hãi, không sợ mất trinh mà sợ sự thất vọng của gia đình, sợ những đánh giá của xã hội.
Lúc còn là học sinh cấp 3, tôi thấy việc giữ gìn trinh tiết cũng đơn giản lắm. Đàn ông đòi hỏi mình, mình không cho cũng chẳng muốn dâng hiến cho ai, thế là mãi mãi còn nguyên vẹn. (Ảnh minh họa)
Lúc còn là học sinh cấp 3, tôi thấy việc giữ gìn trinh tiết cũng đơn giản lắm. Đàn ông đòi hỏi mình, mình không cho cũng chẳng muốn dâng hiến cho ai, thế là mãi mãi còn nguyên vẹn.
Nhưng khi bắt đầu yêu, điều đó khiến tôi khốn đốn. Việc giữ gìn nó không khác gì việc mặc một chiếc áo len vào mùa hè, muốn cởi ra thật nhanh vì nóng nhưng lại sợ bị trần truồng trước thiên hạ. Tôi đã khổ sở giữ chiếc áo đó cho đến nay.
Tình yêu những năm 20 tuổi là tình yêu đẹp nhất. Nhưng tôi chưa một lần được tận hưởng trọn vẹn cảm giác thăng hoa hạnh phúc. Được người yêu ôm vào lòng là tôi ấm áp, được hôn là tôi ngây ngất, đi xa thêm chút nữa là tôi chỉ muốn tan vào cùng người ấy, thậm chí còn bị kích thích đến nôn nao.
Nhưng trong những lúc cao trào nhất, gương mặt của bố mẹ tôi lại hiện ra. Những câu chuyện của họ lại văng vẳng bên tai tôi. Điều đó khiến tôi bứt rứt và ức chế.
Tôi cũng là con người, tâm sinh lý phát triển đầy đủ vậy mà cứ phải vừa yêu vừa kiềm chế dục vọng. Cảm giác như một người đói đang tự tay soạn cỗ cho mình nhưng chỉ được ngồi nhìn, hít hà hương thơm mà không được phép ăn. Như thế thật tàn nhẫn.
Tôi có yêu một người rất sâu đậm. Ai đang yêu cũng biết, con gái khi yêu quá nhiều sẽ có tâm lý muốn dâng hiến. Lúc nào bên anh tôi cũng cứng đờ người vì ham muốn dâng trào. Tôi muốn làm chuyện ấy mà không hối tiếc để cảm nhận được hạnh phúc đột độ khi tình yêu và tình dục hòa hợp là thế nào.
Nhưng hình ảnh bố mẹ cứ ám ảnh tôi khiến tôi luôn phải cưỡng lại điều đó. Sợ không kiềm chế được, mỗi lúc hẹn hò tôi phải lưu ý yêu qua quần jeans, thậm chí còn mặc cả 2 chiếc quần lót cùng lúc. Nếu không, bản năng trong tôi cứ âm ỉ thúc giục.
Có một lần tôi đi chơi xa với người yêu và ở lại nhà nghỉ. Chúng tôi đã gần gũi và sắp làm chuyện ấy. Nhưng tôi quá dằn vặt, một bên là vì người yêu và thỏa mãn bản thân mình, một bên vì danh dự gia đình. Cuối cùng tôi quyết định dứt ra khỏi khoảnh khắc cao trào đó.
Tôi năn nỉ anh quan hệ với tôi chỉ ở bên ngoài mà vẫn mang áo quần. Nhưng anh ấy đã đáp lại tôi bằng cách bỏ đi. Anh ấy nói đúng "Anh yêu em anh không tiếc gì, vậy tại sao em còn tiếc màng trinh mỏng manh đó".
Nhưng anh ấy chưa hiểu hết, bộ mặt của cả gia đình tôi nằm cả ở thứ tạo hóa thừa thải mà đàn bà phải giữ gìn đó. Tôi quan hệ với anh thì chỉ mình tôi sướng, nhưng cả nhà tôi sẽ khổ.
Với những người yêu sau này cũng thế, tôi muốn có họ hơn cả họ muốn tôi. Tôi muốn họ làm tôi thỏa mãn những nhu cầu đã kìm nén quá lâu nhưng lại không cho phép họ "đi sâu" vào.
Nhưng không ai đủ lý trí và kiên nhẫn để làm điều đó cho tôi. Thậm chí có người đã cười khẩy vào mặt tôi bảo: "Quan hệ qua chiếc quần jean đó à, em muốn ăn lại chả chịu bỏ vốn". Thật sự tôi rấtnhục nhã. Ai cũng nhìn thấu ham muốn trong con người tôi nhưng đồng thời cũng thấy cả sự hèn nhát nữa.
Tôi còn chưa nếm mùi tình dục như thế nào nên rất hay tưởng tượng và "một mình". Tôi dám chắc là mình thủ dâm nhiều hơn bất cứ cô gái nào và xem phim sex nhiều như bất cứ người đàn ông nào (Ảnh minh họa)
Ở lứa tuổi này, trong khi hầu hết bạn bè đã có quan hệ tình dục nên tôi trở nên lạc lõng chứ không quý giá gì như mọi người nghĩ. Ai cũng cho tôi quá bảo thủ và có vấn đề. Nhưng thật ra tôi còn chưa nếm mùi tình dục như thế nào nên rất hay tưởng tượng và "một mình". Tôi dám chắc là mình thủ dâm nhiều hơn bất cứ cô gái nào và xem phim sex nhiều như bất cứ người đàn ông nào.
Càng dồn nén tôi càng khao khát nhưng không dám làm gì nên thường rơi vào trạng thái stress nặng vì sex. Tôi biết lấy chồng là giải quyết được chuyện này nhưng thật sự là hiện tại tôi chưa tìm thấy người yêu mình. Do đó cứ rơi vào vòng luẩn quẩn rất ức chế.
Thêm một tuổi, bố mẹ lại càng răn đe tôi hơn, họ sợ cảnh hũ mắm treo đầu giàn. Tôi vẫn luôn nghe lời họ như từ đã làm từ trước tới nay nhưng trong lòng không hề dễ chịu. Suốt cả thời thiếu nữ tôi đâu được hạnh phúc trọn vẹn. Nhiều khi tôi khóc vì chẳng thể là chính mình, vì mình cứ cố giữ hình ảnh 1 gái ngoan.
Theo VNE
Vợ ngoại tình ngay trước lễ cưới Tôi không hiểu cô ấy thiếu thốn gì mà đi ngoại tình. Tình dục đủ, vật chất đủ, đến việc nhà tôi cũng làm cho nữa. Sữa cho con là tôi pha, tã của con cũng là tôi giặt. Đêm qua cô ấy lại về muộn. Làm chồng mà để bị cắm sừng thì còn gì nhục nhã hơn. Tôi vẫn luôn chịu...