Chia tay ắt hẳn là đau
Đau vì ta không thể thương yêu người ấy hết mình như ta vẫn hứa. Đau bởi đã đến lúc phải khép lại những gắn bó và chân tình…
Khi kết thúc một chuyện tình, dù ở thế chủ động hay bị động, nghĩa là người nói ra hay đón nhận lời chia tay, tôi vẫn nghĩ nỗi đau luôn tồn tại. Ngay cả khi người ta cười.
Ngay cả khi người ta rạng rỡ và có thể đã tay trong tay với người mới từ lúc nào. Thì nỗi đau luôn còn đó.
Đau vì ta không thể thương yêu người ấy hết mình như ta vẫn hứa.
Đau bởi đã đến lúc phải khép lại những gắn bó và chân tình ta từng dành hết cho một người…
Đau bởi chúng ta không thể đi bên đời nhau thêm được nữa.
Đau bởi từ ngày mai, chúng ta sẽ phải gượng cười nhìn nhau, như hai người xa lạ. Để nỗi đau không kéo dài và ai cũng có đủ dũng khí để bước sang một trang mới.
Video đang HOT
Nhưng ngày hôm nay, khi ngồi tỉ mẩn xem lại những bức ảnh cũ trải dài theo thời gian của mình, khi ngồi nắn nót ghi ra những thành công mình đã có, những điểm cộng tôi đã ghi thêm vào bảng thành tích cá nhân của riêng mình, tôi có cảm giác tựa như lòng mình đã hết buồn.
Không hẳn là cảm giác dửng dưng khi không còn nhớ nhung hay luyến tiếc. Mà là cảm giác nhẹ lòng khi nhớ lại.
Rất nhiều người trong số chúng ta tin rằng một người thương yêu ta nhất định phải là người chấp nhận, thương yêu cả những tính xấu của ta. Thế là ta bằng lòng “xấu xí” để thử lòng người yêu mình. Rồi thì chia tay, ta tặc lưỡi nói đó hẳn không phải người yêu mình thực sự.
Nhưng ta không biết… Mỗi con người đều chứa đựng rất nhiều khiếm khuyết. Theo thời gian, và với sự nỗ lực của bản thân, mọi thứ chắc chắn sẽ được sửa chữa. Ta nhìn lại những năm tháng đã qua và chợt nghĩ, sao mình có thể dại khờ đến thế…
Đó là khi ta bình thản nhìn vào một chuyện tình và nghĩ có lẽ ta hiểu vì sao mọi thứ kết thúc.
Đó là khi ta có thể mỉm cười mà không chút oán trách người xưa hay buồn bực chính mình.
Đó là khi ta có thể hạnh phúc khi chứng kiến sự trưởng thành của bản thân.
Đó là khi ta có thể rạng rỡ, có lẽ đã đến lúc để viết tiếp câu chuyện tình.
Theo Tiin
Gượng cười trong tình thương ảo ảnh
Ta gặp nhau trong tình cờ mà nghe như sắp đặt. Lần đầu tiên em làm tôi sợ hãi, lần thứ hai mắt em nói lời thầm kín. Anh bắt đầu rung động.
Tình yêu đến anh cảm nhận như chưa được yêu, đôi mắt nét mặt đượm vẻ u buồn làm anh se lòng, không gì tả nổi khi anh đã yêu em. Và em đã cho anh cơ hội để tin em, tin vào vị trí độc tôn mà hai ta đã dưòng như chắc chắn vĩnh viễn là của nhau.
Cuộc đời thật trớ trêu, tạo hoá hay cái gì đó thực nực cười khi tạo cho con người trí tuệ và sự ngu dốt. Em trách anh cũng không thông minh lắm vì sao em biết không vì anh luôn tin tưởng ở em, nhưng rồi chính em, lời lẽ của em làm cho anh ngờ vực hay em đã bật mí cho tôi.
Bằng ấy t.uổi đầu tôi không nghĩ rằng cuộc đời lại có những người thống khổ đến vậy, em đã khổ và đau đớn hơn tôi nhiều. Đừng tưởng rằng chấp nhận tất cả để có tất cả, vạn vật đều thay đổi theo thời gian mọi thứ đều có mặt trái, đó là đạo lý sống, em cũng thừa hiểu vì chúng ta đều có học, em từng trải hơn anh nhiều.
Cám ơn em đã mang lai hạnh phúc ngắn ngủi đến cho anh, nhưng dường như anh chưa từng làm cho em hạnh phúc, duy nhất chỉ làm cho em cười, và tình yêu của anh đã làm cho em khóc. Anh biết em khóc, khóc cho sự tủi hờn của thân phận cái mà em bảo là số phận của riêng mình nhầm rồi "vợ yêu".
Em đẹp, tâm hồn em trong sáng chỉ mình anh hiểu được, cạnh em chỉ có những lời miệt thị bởi sự đố kỵ , bởi trong họ không có sự cảm thông và chia xẻ, sâu xa họ đâu biết gì họ chỉ biết bề nổi của số phận một con người.
Giờ đây ở hai phương trời cách biệt em hãy cố gắng sống hãy dành lại cho mình những gì mà em từng cam chịu. Biển Vũng Tàu làm thịt da anh mát lạnh, nhưng kỷ niệm bên em, nắng Sài Gòn chắc thiêu đốt con tim gỉ m.áu này.
Em cầu xin anh rời xa, lòng anh đau quặn, không lẽ giờ đây chỉ được nhìn em gượng cười trong tình thương ảo ảnh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em gượng cười trong xót xa Trước khi gặp anh em như một con chim mắc nạn. Cuộc tình cũ đã cho em một vết thương tưởng chừng không bao giờ lành. Em cũng không bao giờ ngờ rằng mình có thể yêu thêm một ai khác và càng không thể ngờ người đó lại là anh, người bạn chung lớp. Lúc đó trong mắt em có lẽ anh...