Chị tôi rước họa vì đồ chơi người lớn
Cũng vì cái thói đua đòi chạy theo xu hướng mà bà chị tôi lâm vào cảnh dở khóc dở cười.
Bà chị họ tôi ở dưới quê mới lên chơi, mọi lần chị chỉ đi tắm trắng với cả làm tóc, xăm môi, xăm mắt một ngày rồi về luôn nhưng đợt này chị lại ở chơi nhà tôi cả tuần. Thấy lạ, tôi gặng hỏi mới biết là chị ở lại chờ đi khám phụ khoa rồi xem bác sĩ chỉ cách điều trị thế nào.
Ngồi nghe chị kể đầu đuôi câu chuyện mà tôi vừa lo lắng, vừa không nhịn được cười.
Chị họ tôi vốn ở quê nhưng sành điệu không kém gì dân thành phố, chả là gia đình chị có vài mẫu đất được đền bù bạc tỷ vì trong diện quy hoạch của một khu du lịch, chồng chị lại là bộ đội đeo hàm tá nên tiền nong chị tha hồ rủng rỉnh. Cứ hàng tháng chị lại lên Hà Nội làm tóc, đi spa thôi thì đủ cả chả thiếu cái gì, thấy ai có cái gì hay cái gì mới chị mua cho bằng được. Chị kể một hôm đi spa nghe mấy bà khách hàng chỗ đó rỉ tai nhau về chuyện đồ chơi người lớn, chị tò mò bèn hỏi địa chỉ để mua. Chị kể với tôi bằng giọng rất hào hứng: “Em ạ mấy bà đó tưởng chị nhà quê còn cười đểu, đúng là có mắt không thấy dân chơi như chị mày, chị tới hẳn địa chỉ mấy bà ấy giới thiệu mua luôn ba cái dương vật giả cho nó bõ tức”.
Chị lại tiếp lời: “Em không biết đâu toàn loại xách tay, hàng xịn nhé chị nói với chủ cửa hàng cái nào xịn nhất thì cho chị mua, chúng nó tròn mắt lên ngưỡng mộ chị lắm. Mấy cái đó dùng hay lắm em nhé, chị mua một cái silicon mẫu mới nhất này, cái có cả vòng bi này, rồi còn thêm cả một cái rung sành điệu nữa nhé, thế là đủ bộ đấy em ạ”.
Tôi ngạc nhiên hỏi chị có chồng mà cần gì mấy cái thứ đồ chơi trẻ con ấy. Như được xả cơn phẫn nộ lâu ngày chị làm cho một thôi một hồi: “Anh mày ý hả, héo queo, héo quắt chưa kịp lên thì đã xuống, đã thế lại còn hay sĩ diện gặp mấy thằng bạn thì to mồm khoe mình khỏe lắm, ngon lắm ấy, loại ý mà vứt được tao vứt lâu rồi”.
Video đang HOT
Không những tiền mất tật mang, giờ chị lại còn mang họa cho mình nữa (Ảnh minh họa)
Gặng hỏi lý do lần này chị ở lâu hơn mọi khi chị mới thẽ thọt với tôi rằng: “Chị dùng mấy loại đồ chơi “xịn” ấy chưa được bao lâu thì vùng kín nổi mẩn đỏ, ngứa, chị đành khăn gói lên thành phố khám.”
“Nếu đã thế sao chị không vứt mấy thứ đó đi, chị dùng sex toy mà không hiểu biết cũng nguy hiểm lắm đấy chị ạ”. Chị ấp úng, chị cũng định thế rồi nhưng phải chờ bác sĩ kết luận đã chứ. Biết đâu chị bị bệnh không phải do nguyên nhân ấy.
Trưa hôm sau, thấy chị thất thểu bước vào nhà, chẳng cần hỏi tôi cũng thừa biết cái kết luận của bác sĩ liên quan chặt chẽ đến đống đồ chơi xách tay của chị. Tôi hỏi chị giấy tờ xác định nguồn gốc với giấy kiểm định của cơ quan y tế thì chị bảo tôi: “Làm sao chị biết được. Đến đấy gã chủ cửa hàng đảm bảo với chị mà, nhưng bây giờ chị đến đòi bồi thường thì mất hết sĩ diện. Ai lại ra cửa hàng đồ chơi người lớn bắt đền, họ mà nhận ra chị thì chị xấu hổ chết”.
Chị lại bảo thêm: “Em ơi hay là em bảo bố mẹ cho chị ở thêm hẳn tháng nữa nhé, chứ bây giờ về nhà lão chồng chị mà biết được chị bị bệnh do dùng mấy thứ này thì ông ấy bỏ chị mất. Bây giờ chị không biết giải thích thế nào cả, nếu không nói thật thế nào lão ta cũng bảo chị đi ngoại tình bên ngoài nên mới thế. Nhưng chị ở lại lâu quá thì lão ta cũng nghi ngờ chết, bây giờ chị làm thế nào hả em, chị chừa thói ăn chơi của chị rồi, chị chỉ muốn gia đình yên bình thôi”.
Tôi lắc đầu chán nản với bà chị dân chơi sành điệu này. Không những tiền mất tật mang, giờ chị lại còn mang họa cho mình nữa.
Theo VNE
Bao giờ mới hết cô đơn?
3 năm qua, tôi chôn vùi môi tình cũ với bao cay đắng ngâm ngùi, không thê yêu ai. 26 tuôi, chẳng còn trẻ đê mơ mông những môi tình lãng mạn nữa, cũng chẳng còn nhiêu bạn bè đê tụ tâp chơi bời với mình. Thê nên, tôi bắt đâu thâm dân sự trông trải và cô đơn, bắt đâu sợ sẽ chỉ còn lại mình mình bước đi trên con đường này.
3 năm qua, tôi chôn vùi môi tình cũ với bao cay đắng ngâm ngùi. Rôi những người đàn ông đên với tôi, theo đuôi tôi, tán tỉnh tôi nhưng đêu bị tôi từ chôi môt cách vô lý. Họ là những người tử tê, có công ăn viêc làm ôn định, muôn tán tỉnh môt cách nghiêm túc và lây vợ, thê nhưng tôi đã khước từ hô không lý do. Đơn giản vì tôi chưa muôn lây chông. Thê nhưng, thực chât không phải vây. Phải chăng tôi quá câu toàn, tôi cân môt người đàn ông hiêu tôi, yêu thương tôi và khiên trái tim tôi rung đông như môi tình đâu. Nhưng cảm xúc tình đâu thât khó kiêm và nôi đau ây cũng thât khó quên.
Môi lân nhân thiêp cưới của bạn, tôi lại chạnh lòng khôn tả. Thê là, lại môt người nữa theo chông bỏ cuôc chơi. Tôi bắt đâu thây lo lắng cho tương lai khi ai đó hỏi, 'bao giờ em cưới?'. Tôi cảm thây mọi thứ đên quá nhanh và cũng trôi đi quá nhanh, đúng, cứ thê này không biêt bao giờ mình cưới?
Môi lân nhân thiêp cưới của bạn, tôi lại chạnh lòng khôn tả. Thê là, lại môt người nữa theo chông bỏ cuôc chơi. (ảnh minh họa)
Gái lớn thì phải lây chông, bô mẹ cũng mong ngóng con gái môt lân dân người yêu vê ra mắt. Thê nhưng, cứ chờ đợi mỏi mòn, chờ đợi mãi không thây con ý kiên gì. Bạn bè đã từ chôi lời mời cà phê, cũng chẳng còn ai chơi với mình, người ta cũng bân trăm công nghìn viêc, cũng lo toan gia đình và đi chơi cùng chông con, còn đâu thời gian dành riêng cho mình. Thê là, tôi thành người cô đơn. Ngôi cà phê môt mình trong quán quen, tôi thoáng giât mình khi thây ai đó giông bóng hình người cũ. Và tôi lại nhớ vê mình, nhớ vê bản thân những ngày bên anh. Thì ra, tôi vân chưa quên được tình cũ.Trớ trêu thay, người cũ đã đi lây vợ và sinh con. Vây tại sao tôi còn ngôi đây mà ôm mông tưởng. Tại sao tôi không tìm cho mình môt hình bóng mới, tay trong tay những ngày cuôi tuân đê cảm thây tâm hôn mình không còn cô đơn lạnh giá. Tôi muôn làm thê nhưng con tim không cho phép.
Tôi viên vông quá, sông mơ hô quá. Hôm nay tôi phải đôi diên với sự thât, phải sông thât tỉnh táo, nhìn vê tương lai. Vì tôi không còn ai bên cạnh nữa, cảm giác cô đơn tôi đang thâm dân. Nêu môt ngày mọi người đi hêt, tôi sẽ sông ra sao đây? Nhưng giờ, tìm môt người đàn ông tôt đâu phải dê, tìm môt người yêu thương mình thât lòng, chân thành thì càng khó hơn. Tôi lo lắng quá, tôi sợ rôi mình sẽ nhắm mắt đưa chân mà đi lây chông. Nêu như thê, tôi không biêt tương lai mình có hạnh phúc hay không?
Phải lây chông thôi, nhât định tôi phải đi lây chông, tìm cho mình môt mái âm như bao người con gái khác. Nhưng tôi thây cô đơn quá, bao giờ mới lây được chông, mới có môt bóng hình đi bên cạnh. Thât ra, tôi đã nhân ra môt điêu, tôi tìm vui bên bạn bè thực chât là vì tôi quá cô đơn, chỉ đê khỏa lâp đi tât cả mà thôi.
Theo Eva
Chồng từ bỏ tất cả để lấy nhân tình Tôi đờ người. Tôi không hề nghĩ rằng chồng tôi lại yêu cô ta tới mức có thể từ bỏ mọi thứ. Tôi luôn ngỡ mình là người hạnh phúc bởi tôi có một người chồng thành đạt, yêu vợ, thương con. Không ít người ghen tị với tôi và tôi hãnh diện vì điều đó. Nhưng giờ thì mọi thứ đều trở...