Chỉ một thủ đoạn nhỏ, người đàn bà 2 lần đò vẫn cướp chồng tôi một cách trắng trợn
Tôi trẻ trung, xinh đẹp và lấy được một người chồng hết mực yêu tôi. Nhưng cũng vì quá tự đại mà tôi không nghĩ có ngày lại phải dâng chồng cho người đàn bà khác.
Tôi 25 tuổi, gia thế tốt, tôi tốt nghiệp tại một trường đại học khá ổn. Ra trường với vẻ ngoài xinh xắn cộng tấm bằng tốt nghiệp loại giỏi, tôi nhanh chóng kiếm được một công việc lương cao mà nhiều bạn mong ước.
Chính vì thế, đàn ông chạy theo tôi không ít. Chưa bao giờ tôi nghĩ tôi sẽ phải thất bại trong chuyện tình cảm.
Đến ngày tôi gặp anh. Anh hơn tôi 10 tuổi. Tôi đã bị thu hút bởi vẻ ngoài phong trần, nụ cười thân thiện đến nỗi mụ mị của anh. Chúng tôi nhanh chóng yêu nhau. Tôi vô cùng hạnh phúc và hãnh diện với tình yêu của mình. Lúc yêu, anh quan tâm và chiều chuộng tôi hết sảy.
Chính vì thế, tôi không nghi ngờ hay tìm hiểu bất cứ mối quan hệ nào trong quá khứ của anh. Với tôi, hiện tại mới là quan trọng nhất.
Rồi anh đưa tôi về nhà ra mắt bố mẹ. Nhà anh ưng tôi lắm. Bởi thế đám cưới chúng tôi diễn ra rất nhanh sau đó.
Video đang HOT
Tôi như ngủ vùi trong hạnh phúc nhưng chỉ nửa tháng sau đó. Anh hay đi sớm về muộn. Thậm chí có những lúc tôi điện cả mấy chục cuộc anh vẫn không nghe máy, cũng không thèm gọi lại. Đỉnh điểm là đêm hôm ấy. Anh không về nhà. Tôi ruột như lửa đốt gọi cho anh. Cuộc thứ ba thì có người nghe máy. Nhưng giọng ở đầu dây bên kia là một người phụ nữ. Tôi run run cất giọng:- Cho hỏi đây có phải máy của anh T không?- Phải rồi, nhưng cô là ai, sao điện cho anh ấy đêm hôm thế này?.- Câu này tôi phải hỏi chị chứ, tôi là vợ của anh ấy, chẳng lẽ không có quyền gọi chồng về.- À, còn tưởng cô bồ nào. Chồng cô, à không, người yêu tôi đang ngủ. Cô yên tâm, tôi chăm sóc anh ấy rất kỹ chứ không như kiểu tiểu thư kiêu kỳ như cô. -… Tôi còn chưa kịp nói thêm thì đầu dây bên kia đã tắt. Quá đau đớn và tủi nhục. Tôi thức trắng cả đêm. Sáng hôm sau chồng tôi không về mà đi làm luôn. Bất ngờ tôi nhận được tin nhắn từ số lạ. “5h chiều, quán cafe Ngõ vắng, tôi đợi cô”. Tôi biết đó là số người đàn bà đó.
Đến giờ hẹn, tôi tới quán cafe nhưng đã thấy chị ta ở đó rồi. Chị ta cũng phải chạc tuổi chồng tôi nhưng vẫn còn nhiều nét quyến rũ, đằm thắm của một người đàn bà từng trải. Chị ta vào vấn đề luôn với tôi. “Cô có hai sự lựa chọn. Một là chấp nhận chung chồng, 2 là chấp nhận ly hôn. Tôi và anh T là mối tình đầu của nhau. Có thể do tôi dại dột, tôi thích đàn ông có điều kiện nên bỏ anh ấy theo người khác.
Nhưng số lận đận cả hai đời chồng mà tôi vẫn phải chịu cảnh cô đơn. Tôi không có con được. Anh ấy gặp lại tôi. Vẫn còn nói nhớ tôi. Tôi cũng đã từ chối nhiều lần rồi nhưng anh ấy cứ đến gần tôi. Tôi cần một chỗ dựa. Tôi biết anh ấy mới lấy vợ nhưng chỉ là báo đáp công ơn bố mẹ anh ấy mà thôi. Trái tim anh ấy thuộc về tôi rồi”.
Tôi không tin tôi sẽ thua người đàn bà ấy trong cuộc hôn nhân này. Nhưng cái cách bà ta nói từng chữ từng câu dứt khoát. Tôi thừa nhận, tôi thua rồi.
Tôi hận chồng mình. Tôi đem mọi thứ xỉ vả anh. Anh chỉ biết cúi đầu xin lỗi nhưng cũng như bà ta, anh cho tôi hai sự lựa chọn ấy. Bởi anh nói anh thực lòng còn yêu người phụ nữ ấy nhiều lắm. Cô ấy phải chịu rất nhiều ấm ức và đau khổ. Chồng tôi muốn được bù đắp cho bà ta.
Tôi sẽ phải làm gì đây? Tôi chỉ mới lấy chồng chưa được bao lâu. Còn chưa cảm nhận được dư vị hạnh phúc. Nhưng chung chồng ư? Thà anh đi cặp với một cô chân dài nào đó hơn tôi. Đằng này bà ta đã có hẳn 2 đời chồng. Tôi không thể ngờ cuộc đời mình lại rơi vào hoàn cảnh này, tôi đâu phải đứa vô dụng, bỏ đi, xấu xí sứt mẻ gì mà phải chịu cảnh chung chồng này ư? Tôi thực sự bế tắc quá…
Vợ nhiều lần tẩm xăng dọa đốt nhà, cấm tôi li hôn dù đã thừa nhận không còn yêu
Chúng tôi đã nói chuyện thẳng thắn, cả hai đã hết tình yêu nhưng hễ nói chuyện ly hôn, vợ tôi lại gạt đi. Chăn màn không biết đã vứt đi bao nhiêu bộ vì bị cô ta tẩm đẫm xăng đòi đốt.
Tôi thấy các chị em suốt ngày kêu than lấy nhầm chồng thì khổ cả đời mà không nghĩ theo hướng ngược lại, cánh đàn ông chúng tôi, nếu chọn nhầm vợ thì cũng khốn khổ không kém.
Tôi lấy vợ đã hơn 20 năm, trong số đó, chắc chúng tôi chỉ yêu nhau chừng 10 năm, còn lại mang danh vợ chồng chỉ vì đứa con trai duy nhất. Đúng là tiền bạc khiến con người ta thay đổi, ngày trước nghèo khó thì vợ chồng gắn bó, đến lúc tôi có chút chức quyền thì mọi thứ không còn được như xưa.
Vợ tôi học hành ít, chạy chợ buôn hoa quả còn tôi làm sếp ở một công ty khá có tiếng. Chừng đó là đủ thấy chúng tôi có khoảng cách. Tiền tôi kiếm ra nhiều, nói vợ hãy ở nhà lo làm đẹp, học thêm cái này cái kia nhưng cô không nghe, vẫn bám lại việc buôn bán kia, người ngợm lúc nào cũng nồng mùi mồ hôi, da đen cháy. Tệ nhất là chuyện ăn nói, ứng xử, đanh đá như phường tôm cá. Lắm lúc đồng nghiệp tới nhà chơi, tôi phát xấu hổ vì vợ.
Năm 2006, vợ tôi hùn vốn cùng bạn mở một tiệm cafe nhỏ. Tưởng chỉ bán vui, ai ngờ, cô ta lại kiêm cả môi giới mại dâm nên bị bắt rồi đi tù. Đến khi được tự do, vợ tôi lại lao vào đề đóm, nợ đến hàng trăm triệu. Tôi đã trả nợ cho vợ 2 lần, tổng tiền là 350 triệu. Vậy mà cô vẫn không hối hận, tiếp tục dấn thân vào con đường đỏ đen đó.
Đến lần thứ 3 bị đòi nợ, tôi thôi không giúp vợ nữa. Vì thế, vợ tôi phải bỏ về quê để trốn. Hàng tháng, tôi gửi cho vợ 4 triệu để cô lo chi tiêu, ăn uống.
Ở trên Sài Gòn chỉ còn lại bố con tôi. Tôi đã xác định ly hôn vì cuộc sống vợ chồng không còn tình cảm, tôi lại đang yêu một người phụ nữ khác. Tuy nhiên, lần nào tôi đưa ra đề nghị này, vợ cũng gạt đi. Nhiều lần cô từ quê lên, xách theo xăng tưới từ cổng tưới vào, tưới đẫm cả chăn ga gối đệm rồi nói tôi mà dám bỏ vợ thì cô cho cả nhà chết hết.
Vợ tôi là dân "đầu gấu" thứ thiệt nên tôi biết cô ta không nói giỡn. Cứ dùng dằng mãi như vậy, năm năm nay tôi vẫn chưa bỏ được vợ. Cô ta bảo: "Tôi không yêu ông nữa nhưng không ly hôn được. Ông thích yêu đương ai thì yêu nhưng không được cưới". Nhưng tôi thì không muốn thế, tôi muốn cho người yêu một danh phận, được về chung sống cùng nhau.
Tôi bảo vợ, ly hôn tôi vẫn sẽ chu cấp tiền đều đặn nhưng cô ta vẫn không nghe. Ba tháng trước, giỗ bố nên tôi về quê. Tôi lại đề cập đến vấn đề này. Lần này, tôi nói rất nhỏ nhẹ, nhún nhường hết sức. "Xin mình ly hôn cho tôi đi lấy vợ", tôi bảo. Vợ tôi lại long sòng sọc lên. Tôi lên Sài Gòn được một hôm thì hôm sau đã thấy vợ xuất hiện, tay cầm can xăng 5 lít.
Giờ thì vợ ở luôn Sài Gòn, không về quê nữa. Chủ nợ đến đòi, vợ tôi còn xắn quần ra quát tháo nên cũng không thấy tới nữa. Tôi đã quá chán ngán cuộc hôn nhân này rồi, không biết phải làm sao để thoát ra. Có khi tôi phải lẳng lặng bỏ đi thì mới yên thân được với người vợ ghê gớm, một hai đòi dọa giết chồng này.
Mọi người thấy đấy, lấy nhầm vợ cũng khổ không kém chuyện lấy nhầm chồng đâu. Sai một ly, đi cả đời...
Theo Afamily
Chồng tiết lộ bí mật động trời vào đêm tân hôn Đêm đầu tiên sau ngày cưới, chồng em thừa nhận, anh dành hết tình cảm cho người yêu cũ và lấy em để làm vui lòng bố mẹ. Khi người tình quay về, anh đòi ly hôn để đến với "tri kỷ" của đời mình. Em đến với chồng do mai mối. Lúc lấy nhau, chồng em đã có tuổi, gia đình khá...