Chỉ một cái nhếch môi của cô gái đến dự tiệc cưới, tôi biết mình đã thua hoàn toàn
Hôm qua là đám cưới của tôi, nhưng đêm qua không phải đêm tân hôn mà tôi ao ước, đó là 1 đêm không ngủ vì bức bối và tổn thương.
Chồng tôi say rượu tới chiều hôm nay vẫn chưa dậy, không phải vì anh vui, mà vì anh cố tình trốn tránh hiện thực. Bởi hôm qua, người yêu cũ của anh tới dự đám cưới.
Tôi yêu anh 4 tháng thì làm đám cưới, chúng tôi được chị họ anh giới thiệu với nhau. Quen biết, tìm hiểu, yêu đương và kết hôn chóng vánh cũng vì tôi tin tưởng chị họ anh – bạn thân của chị gái tôi – và gia đình nhà anh. Bố mẹ anh đều là giáo viên, bố anh đã về hưu, mẹ thì vẫn đang công tác.
Tôi chỉ lờ mờ biết trước khi yêu tôi, anh cũng có 2-3 mối tình rồi, nhưng tôi nghĩ ai chẳng có thời thanh xuân, ai chẳng có tuổi trẻ yêu đương, bản thân tôi cũng có người yêu cũ mà. Thế nên tôi không coi trọng vấn đề này. Chúng tôi trân trọng hiện tại và tương lai là được.
Thế mà hôm qua, trong đám cưới của mình, tôi thấy xuất hiện một cô gái xinh đẹp, mặc chiếc váy hồng duyên dáng, trang điểm khá tỉ mỉ. Vì cô ta nổi bật nên tôi để ý hơn những người khác. Tôi thấy cô ta đi 1 mình và thường hay nhìn chú rể. Chồng tôi cũng vậy, dù cười nói với khách mời đông đúc nhưng thỉnh thoảng anh vẫn nhìn lén cô gái ấy, sau đó vẻ mặt trầm xuống đầy đau khổ.
Tôi hỏi chị gái mình đó là ai? Chị gái tôi ấp úng 1 lúc mới trả lời đó có lẽ là Hiền – người yêu cũ của chú rể. Lúc này tôi đã thấy trong lòng có chút khó chịu nhưng vẫn cố suy nghĩ tích cực rằng chỉ là người yêu cũ đến dự đám cưới thôi, chẳng sao cả.
Tôi đã thua từ khoảnh khắc thấy chồng và cô người yêu cũ nhìn nhau. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thế nhưng lúc tôi ra bàn tiệc của bạn hồi đại học của mình thì chú rể bỗng dưng biến mất. Sau khi chúc rượu và cảm ơn bạn bè xong, tôi đi tìm anh thì thấy anh từ nhà vệ sinh nữ đi ra. Và đi sau anh là cô người yêu cũ. Son môi cô ta bị lem, còn chồng tôi thì vừa đi vừa lấy khăn giấy lau môi. Chẳng cần nghĩ cũng biết họ vừa làm gì. Tôi đau đớn đến đứng hình. Chồng tôi cũng giật mình kéo tay tôi vào hội trường, lại tiếp tục đi mời rượu khách khứa mà không 1 lời giải thích. Cô gái kia cũng điềm nhiên ngồi xuống 1 bàn tiệc. Khi ánh mắt tôi và cô ta chạm nhau, tôi thấy cô ta khẽ nhếch môi, vừa giống với khoe khoang chiến thắng, vừa giống giễu cợt tôi.
Suốt từ lúc đó trở đi, chồng tôi uống rượu mời mà không từ chối một chén nào. Đến khi về tới nhà thì anh đã say không biết trời đất và cả đêm tân hôn anh lăn ra ngủ, không thèm cởi bỏ bộ vest.
Tôi cảm thấy mình đã thua hoàn toàn, thua từ khoảnh khắc thấy chồng và cô người yêu cũ nhìn nhau. Có lẽ anh vẫn còn tình cảm với người ta. Vậy thì lý do anh lấy tôi là gì? Tôi có nên chờ chồng tỉnh rượu rồi hỏi cho ra lẽ hay quên hết chuyện xảy ra trong đám cưới đi, để cho cuộc hôn nhân này được bình yên?
Sinh nhật con gái, chồng dẫn về một 'vị khách' lạ khiến tôi ngã quỵ
Tôi nói cần thời gian để suy nghĩ vì chưa thể chấp nhận được sự thật cay đắng ấy. Nhưng thật lòng, tôi đang cố trốn tránh thực tại.
Tôi muốn tất cả chỉ là một giấc mơ.
12 năm 8 tháng, đó là khoảng thời gian tôi và chồng yêu nhau và về chung một nhà cho đến bây giờ. Nói dài thì chưa hẳn nhưng nó cũng đủ để chúng tôi cùng nhau trải qua những thăng trầm của cuộc sống.
Ngày hai đứa mới ra trường, lương tập sự ba cọc ba đồng nhưng vẫn động viên nhau không bỏ cuộc. Ban ngày làm ở công ty, tối đến chúng tôi lại rủ nhau đi bán hàng thuê để kiếm thêm thu nhập, trang trải cuộc sống. Cứ thế, cuộc sống dù nghèo nhưng vẫn thấy vui.
Ngày tôi sinh non, con ốm đau đi viện liên miên, hai vợ chồng phải chạy đôn chạy đáo đi vay khắp nơi để có tiền chữa trị cho con. Dù buồn, dù mệt nhưng nhìn thấy con vẫn còn trên thế giới này, hai vợ chồng lại tựa vào nhau mà cố gắng.
Ảnh minh họa
Rồi đi qua bao khó khăn, nỗ lực không biết mệt mỏi, công việc của cả hai tốt lên từng ngày. Nhà đã có thể mua trả góp, con cái được chăm sóc tốt hơn. Đến giờ, khi đã có chỗ đứng nhất định ở công ty, nợ nần đã được trả hết, chúng tôi đã có những khoảng thời gian sống chậm, cùng nhau bù đắp cho các con.
Những chuyến nghỉ dưỡng hạng sang để con cái được hòa mình vào thiên nhiên còn hai vợ chồng có khoảng thời gian ôn lại kỷ niệm xưa. Khoảng thời gian đó thật hạnh phúc. Tôi đã từng nghĩ, chúng tôi cứ mãi như thế, nắm tay nhau đi hết cuộc đời. Thế nhưng cuộc sống lại chẳng ấm êm, bằng phẳng như tôi muốn.
Tất cả xuất phát từ cái ngày định mệnh ấy. Ngày sinh nhật con gái thứ hai của tôi. Bữa tiệc chỉ vừa mới bắt đầu thôi, vậy mà đã vội phải kết thúc khi chồng tôi cùng cậu bé đó xuất hiện. Một cậu bé với đôi mắt to tròn ngây thơ giống hệt chồng tôi.
Anh tiến sát đến bên tôi, nói hãy cho đứa trẻ ấy dự buổi tiệc. Nó là người thân của anh. Hai từ "người thân" khiến tôi sợ hãi. Chúng tôi cứ đứng nhìn nhau hồi lâu. Một dự cảm chẳng lành dần dần xuất hiện trong tâm trí tôi.
Để tránh nổi giận trước mặt các con, tôi kéo anh vào phòng nói chuyện. Anh khóc. Anh nói có lỗi với vợ con. Đứa trẻ là kết quả của một trận say mềm trong lần đi công tác cách đây 4 năm của anh với một đối tác.
Chính anh cũng không biết sự tồn tại của đứa trẻ ấy. Mãi đến khi cuộc hôn nhân của người đối tác không hạnh phúc, cô ly hôn và đến bên một người tình mới. Lúc ấy, cô ta mới nói cho anh về sự thật.
Anh không muốn chấp nhận. Nhưng khi biết đứa trẻ liên tiếp phải chịu những trận bạo hành cả về thể xác lẫn tinh thần từ người tình của mẹ, anh đã suy nghĩ rất nhiều. Anh thương con. Dù sao con trẻ không hề có tội. Nhất là khi nó lại là máu mủ ruột rà của anh. Anh không nhẫn tâm nhìn nó có cuộc sống khổ sở như vậy.
Nghe chồng nói, tôi đau đớn gục ngã. Tôi yêu chồng, yêu gia đình nhỏ của tôi. Tôi không muốn đánh mất tổ ấm mà mình đã dày công vun đắp trong suốt hơn 10 năm qua. Thế nhưng sự có mặt của đứa trẻ kia trên cuộc đời này đã làm xáo trộn mọi thứ.
" Anh muốn đưa con về nuôi, để cho con cuộc sống đàng hoàng, tử tế", câu nói của anh càng như xát muối vào trái tim tôi. Tôi sợ, người tôi run lên bần bật. Nhìn vẻ mặt anh tội lỗi, ánh mắt đáng thương, tôi bỗng thấy mọi thứ nhòa đi.
Tôi nói cần thời gian để suy nghĩ vì chưa thể chấp nhận được sự thật cay đắng ấy. Nhưng thật lòng, tôi đang cố trốn tránh thực tại. Tôi muốn tất cả chỉ là một giấc mơ. Để tôi không phải đau khổ như bây giờ.
Những ngày qua, không khí u ám, lạnh lẽo bao trùm khắp ngóc ngách trong nhà tôi. Không ai nói với ai câu nào. Một sự im lặng đến đáng sợ.
Đêm nào tôi cũng suy nghĩ về tương lai. Nếu tôi chấp nhận lời đề nghị của chồng nghĩa là tôi sẽ phải tha thứ cho việc anh có con riêng và nuốt nước mắt cùng anh nuôi đứa bé. Tôi sợ mình không đủ vị tha để làm điều đó.
Nhưng nếu tôi không chấp nhận, cuộc hôn nhân của chúng tôi sẽ đi đâu về đâu. Chồng tôi có bỏ gia đình, bỏ vợ con vì đứa con riêng kia không? Lối đi nào cho tôi trong sự thật nghiệt ngã này?
Bạn trai 'bỏ chạy' lúc tôi mang thai, 7 năm sau quay lại xin nhận con Bố đứa trẻ trốn tránh khi biết tôi mang thai, khiến tôi phải bảo lưu việc học để sinh con một mình, vậy mà 7 năm sau anh quay lại muốn được gần gũi chăm sóc con. Tôi từng có mối tình đẹp với người mình yêu từ năm thứ 2 đại học nhưng khi biết tôi có thai, người yêu tôi đã...