Chỉ khi nào đàn ông thử làm vợ, sống cảnh ở rể thì mới hiểu thấu làm phụ nữ là khổ sở trăm bề
Vốn dĩ khi sinh ra là phụ nữ đã là một phần thiệt thòi, khi lấy nhầm người chồng không biết lắng nghe và cảm thông cho thân phận của mình thì e rằng còn bất hạnh hơn nhiều lần…
Người lạc quan thì cho rằng hoạ hoằn lắm mới có một vài cảnh đời éo le khi vớ phải ông chồng vũ phu tệ bạc. Nhưng đâu phải chỉ khi chồng vũ phu và tệ bạc thì phụ nữ mới rơi vào bể khổ?
Đôi khi chính từ lời ăn tiếng nói và nếp suy nghĩ hằng ngày từ các đức ông chồng cũng vô tình làm tổn thương người vợ đầu ấp tay gối của mình. Dưới đây là một vài ví dụ điển hình:
1. “Cứ làm như mỗi mình phải đẻ mà kêu đau!”
Trái ngọt của tình yêu chính là sự xuất hiện của các thiên thần bé nhỏ. Khi các thiên thần này xuất hiện, vợ vui chồng vui, ông bà nội ngoại đều mừng rỡ. Nhưng đau thì vợ đau nhiều chứ chồng thấu được bao nhiêu?
Là cảnh nghén ngẩm ăn không ngon ngủ chẳng yên. Là bụng ngày một lớn và nặng dần theo sự phát triển của con. Là da rạn, là mụn nổi, là sạm đen, là tăng cân vùn vụt.
Nhiều ông chồng có con thì vẫn thích nhưng thấy vợ xấu liền chê bai dè bỉu. Có người còn so sánh với vợ nhà người ta eo thon dáng đẹp. Có người còn ỉ ôi kêu gì kêu suốt thế, cả thế giới người ta đẻ chứ có phải mình vợ đẻ đâu mà kêu?
(Ảnh minh hoạ)
Nhưng cũng chính những ông chồng đó, khi uống bia rượu nhiều một chút, nhìn xuống bụng mình cũng lắc đầu ngán ngẩm và đi ra đi vào đều than nặng nhọc. Chính những ông chồng đó đi làm về đưa tiền cho vợ chi tiêu thì thấy khó khăn, cảm giác như vợ mình “ăn bám” và “bóc lột”, trong khi vợ ở nhà công lên việc xuống toàn những việc vặt không tên thì không hỏi han được câu nào, không san sẻ được chút nào cùng vợ.
Suy cho cùng, sinh con là thiên chức của người phụ nữ, nhưng như thế không có nghĩa là họ không đau đớn, không mệt mỏi, không cần sự động viên quan tâm từ chồng. Con là con chung, khi sinh ra được lấy họ nhà chồng, nhưng người mang nặng đẻ đau lại là người phụ nữ. Thử hỏi, họ chưa đủ thiệt thòi hay sao mà còn vô tâm với họ?
Video đang HOT
Đừng bao giờ nói với vợ “chỉ là chửa thôi mà, thiên hạ người ta chửa đầy”. Đồng ý rằng ai rồi cũng sinh con đẻ cái, nhưng người phụ nữ hạnh phúc là khi nhận được sự quan tâm từ chồng và gia đình. Cũng đã có không ít những trường hợp trầm cảm sau sinh, lúc vợ rơi vào tình cảnh bấy giờ thì e có hối cũng không kịp nữa.
2. “Làm dâu thì có gì đâu mà khó!”
Những ông chồng chắc nịch với vợ câu trên thì hẳn là 100% không bao giờ chịu ở rể. Bởi những ai ở rể rồi mới thấm thía cái câu “chó chui gầm chạn” là thế nào. Người tế nhị người ta đối đãi với con rể như khách, với dâu như con. Nhưng gặp người không tế nhị thì họ cũng coi dâu rể chẳng khác nào người dưng nước lã.
Nếu các anh đàn ông thấy thoải mái dễ chịu trong chính ngôi nhà mình, thì hãy hiểu đơn giản rằng ngôi nhà ấy đã nuôi dưỡng anh hơn hai mươi năm. Cha mẹ, anh chị em gắn bó với anh hơn hai mươi năm. Còn vợ anh là người từ xa tới, rời xa vòng tay yêu thuơng của cha mẹ mình để chăm sóc phụ dưỡng cho cha mẹ chồng.
Yêu cầu cô ấy không cảm thấy xa lạ, không dễ bề tủi thân thì e rằng hơi khó. Bởi vốn dĩ với cô gái ấy, những người thân của chồng cũng chỉ là những người dưng xa lạ mà cô ấy quen thông qua chồng. Vì yêu nên đến, vì yêu nên ở lại, vì yêu nên gắn bó. Nếu người ở giữa làm chiếc cầu nối ấy không thể giúp cho mối quan hệ của cô ấy và gia đình mình tốt đẹp hơn, thì cũng hãy đừng cho nó tệ hơn đi.
Hãy đặt địa vị của mình vào người làm vợ, để biết rằng cô ấy cần được thấu hiểu và cảm thông như thế nào. Đừng chỉ xơi xơi rằng làm dâu quá dễ, vội buông lời chê bai trách móc cô ấy thế nọ thế kia. Trước khi chỉ trích vợ mình, hãy xem đã thấu tình đạt lý đôi bên chưa đã.
3. “Đàn ông nấu cơm rửa chén là đàn ông sợ vợ, mà sợ vợ thì là hèn!”
Có nhiều người kỳ lạ lắm. Yêu vợ, thuương vợ nhưng lại sợ bị thiên hạ dèm pha là sợ vợ. Trước mặt bàn dân thiên hạ nhất định phải quát nạt vợ để tỏ rõ oai nghiêm. Nhà có khách khứa là trăm lần như một chỉ ngồi một chỗ chỉ tay năm ngón, việc lớn việc bé để đấy vợ làm. Vợ càng đảm chồng càng hãnh diện, và đương nhiên là càng lười.
Đối với một số người đàn ông, họ cho rằng việc cơm nước bếp núc và chén bát là của phụ nữ. Họ nghiễm nhiên mặc định mình chỉ cần lao ra đường tám giờ một ngày và cuối tháng về đưa tiền cho vợ là hoàn thành trách nhiệm. Còn cơm đã cắm chưa, thức ăn đã nóng bếp chưa, nhà cửa đã gọn gàng sạch đẹp chưa… họ mặc kệ không cần biết.
(Ảnh minh hoạ)
Nhiều khi có bạn qua nhà, vợ nhờ rửa giúp cái bát hay cầm chổi phẩy qua cái nhà thì cằn nhằn hơn thua. Thấy bạn cười bèn giật mình thon thót sợ người ta nghĩ là mình sợ vợ.
Nhưng mà ơ hay, vợ là vợ của mình, là mẹ của con mình, sợ quái gì mà không sợ? Sợ cũng là sợ vợ mình cứ có phải sợ vợ ông hàng xóm đâu, việc quái gì mà không sợ?
Thực ra, trong một cuộc hôn nhân vuông tròn, không ai mong muốn đối phương phải sợ mình cả. Có chăng là nể, là thương và yêu nên mới vì mình mà thay đổi. Người ta sống với nhau cũng cốt chỉ là để yêu thuương nhau mà thôi, lửa yêu có còn thì cuộc tình mới dài lâu. Còn cái từ “sợ” chẳng qua là người ngoài thích nói cho vui mồm, người trong nghe được tâm cứ vững, lòng dạ cứ dửng dưng thì chẳng việc gì cả.
Mang cái tiếng sợ vợ mà cửa nhà êm ấm, vợ chồng yêu thuương nhau, con cái ngoan ngoãn nghe lời, thì cá rằng ối anh đàn ông cũng muốn được sợ vợ như thế đấy!
Theo Afamily
Vì sao nhiều người có cảm giác "lấy nhầm người"?
Nhiều người khi mới bước vào đời sống hôn nhân thường cảm thấy hụt hẫng, thấy người bạn đời của mình như biến thành một con người khác chứ không phải là người mà mình đã yêu thương. Sự hụt hẫng này dẫn đến những than phiền, bức xúc kiểu như "tôi đã nhầm khi lấy anh, em".
ảnh minh họa
Yêu nhau bốn năm, lấy nhau chưa đầy năm đã ly dị
Thực tế không hiếm những cặp đôi yêu nhau khi bước vào đời sống hôn nhân đã rơi vào trạng thái "vỡ mộng", cảm thấy mình đã "chọn nhầm người". Chuyện của Hoa ở Hải Phòng là một ví dụ.
Hoa và Thành yêu nhau suốt bốn năm đại học. Những ngày còn yêu nhau đó, Hoa cảm thấy mình là người may mắn, hạnh phúc. Cô mãn nguyện với tình yêu của mình. Bởi Hoa nhận thấy Thành yêu cô nhất trên cuộc đời này, yêu hơn tất thảy mọi thứ khác.
Hoa "nhỏ con" nhưng có khuôn mặt đẹp. Thành là người cùng quê. Bố mẹ Thành là công chức bình thường như bố mẹ Hoa. Chỉ khác là gia đình Thành hạnh phúc trọn vẹn hơn gia đình Hoa. Bố mẹ Hoa sống ly thân. Bố Hoa công tác ở Sài Gòn và ở lại luôn trong đó. Cho đến giờ bố Hoa vẫn sống độc thân một mình. Còn mẹ Hoa ở Hải Phòng một mình nuôi Hoa khôn lớn. Hoa học đại học ở TP HCM nên đó là khoảng thời gian cô được sống gần bố. Tuy nhiên, mối quan hệ của bố con Hoa không được mặn mà. Hoa vẫn giận bố và không bao giờ cô đến thăm bố. Ông là người thường xuyên đến thăm nhưng Hoa đều khước từ sự quan tâm của bố. Mỗi lần bố Hoa đến thăm con, sau khi ông về rồi, Hoa vẫn cảm thấy bức xúc, buồn bực mất một khoảng thời gian.
Khoảng thời gian sinh viên đó, niềm hạnh phúc lớn nhất của Hoa chính là Thành, tình yêu của cô. Ngày đó Thành yêu chiều Hoa vô cùng. Anh chiều người yêu đến độ đi tất, đi giày cả cho người yêu. Ngày đó ở ký túc xá giường tầng. Hoa ở tầng 2. Mỗi lần Thành đến đưa Hoa đi chơi, cô chỉ việc ngồi trên giường để người yêu xỏ tất, xỏ giày và bế xuống. Sau đó hai người cầm tay nhau đi chơi trong tiếng cười khúc khích của Hoa. Ngày đó Thành và Hoa lúc nào cũng như đôi chim sẻ, ríu ra ríu rít. Họ yêu nhau như vậy suốt bốn năm học đại học.
Ra trường, Hoa và Thành lấy nhau. Một tình yêu dài lâu như vậy tưởng khi bước vào hôn nhân sẽ càng đơm hoa kết trái. Ấy vậy mà lấy nhau chưa được hai năm, Hoa và Thành đưa nhau ra tòa. Lý do là vì Hoa thấy Thành thay lòng đổi dạ, không còn yêu mình. "Trước một hạt bụi bay vào mắt, anh ấy đã mất ăn mất ngủ vì lo cho người yêu. Ấy vậy mà sau khi lấy nhau, em khóc sưng cả mắt anh ấy cũng mặc kệ. Anh ấy cứ đi sớm về khuya, chẳng cần biết em vò võ một mình chờ cơm như "hòn vọng phu" chờ chồng. Trước em có dỗi hờn một chút là đã cuống cà kê. Còn sau khi lấy nhau, em mà dỗi còn bị ăn mắng. Anh ấy quay ngoắt 180 độ so với trước đây. Em cảm thấy mình bị lừa. Anh ấy không yêu em như em tưởng. Em đã lấy nhầm người", Hoa kể.
Hoa không phải là trường hợp hiếm gặp mà trên thực tế rất nhiều cặp đôi đã ly hôn ngay trong năm đầu tiên trở thành vợ chồng mặc dù trước đó họ đã có thời gian yêu nhau dài lâu. Thậm chí có cặp đôi còn ly dị ngay chỉ trong vài ba tháng sau khi tổ chức đám cưới. Có nhiều nguyên nhân khiến các cặp đôi tan vỡ hôn nhân nhưng nguyên nhân lớn nhất đó là họ không chấp nhận được cá tính của nhau, cảm thấy "sốc" vì nhận ra con người thật của chồng hoặc vợ mình.
Xung đột, vỡ mộng trong hôn nhân
Theo các chuyên gia, giai đoạn 5 năm đầu hôn nhân được xem là giai đoạn chông chênh nhất. Giai đoạn mà giới tâm lý thường gọi đó là giai đoạn khủng hoảng, giai đoạn vỡ mộng trong hôn nhân. Vỡ mộng về tính cách, vỡ mộng về cách ứng xử và vỡ mộng cả về... tình cảm của người bạn đời. Sở dĩ gọi đây là giai đoạn "vỡ mộng" của một cuộc hôn nhân là bởi các cặp vợ chồng dễ rơi vào cảm giác hụt hẫng khi mới về chung sống cùng nhau. Hụt hẫng vì bị "rơi" từ giấc mơ của những người đang yêu xuống thực tế của một cuộc sống chung với bao nhiêu chi tiết đời thường. Hụt hẫng còn vì họ chưa được chuẩn bị tâm thế cho cuộc sống chung.
Chuyên gia Hồng Hà (Trung tâm Tư vấn Tình yêu Hôn nhân Gia đình - Hội Liên hiệp Thanh niên Việt Nam) cho biết, trung tâm nhận nhiều ca của các cặp vợ chồng ở giai đoạn này, than phiền, bức xúc chung của họ là: Lấy nhầm người, hay anh ta/cô ta thay đổi "trăm tám mươi độ" rồi. Nhưng đó lại là thực tế tất yếu. Bởi khi yêu và khi trở thành vợ chồng là hai giai đoạn hoàn toàn khác nhau.
Khi yêu nhau, cuộc sống của hai người chỉ cần "hoa hồng và nước lã". Vì lúc này họ không phải lo chuyện cơm áo gạo tiền. Việc đó, theo văn hóa của người Việt thì đã có bố mẹ lo. Nhưng khi trở thành vợ chồng thì cả hai người không thể sống nhờ "hoa hồng và nước lã" nữa. Lúc này là một gia đình với đủ thứ phải lo toan về cơm áo gạo tiền, của những bổn phận và trách nhiệm. Sự vỡ mộng hôn nhân giai đoạn 5 năm đầu tiên vì thế không phải của riêng cặp đôi nào mà là tình trạng chung.
Cũng theo chuyên gia Hồng Hà, sau hôn nhân, những mệt mỏi, cáu gắt, cãi vã, trách móc, đòi hỏi xuất phát từ việc phải xây dựng một gia đình mới "từ không đến có". "Lúc này, vợ chồng phải đối diện trăm thứ việc cơm áo, gạo tiền, phải nấu ăn, rửa chén, giặt đồ, lau nhà, con nhỏ quấy khóc, đau ốm... Hai người đang từ "con người lãng mạn" nay sống bằng "con người thực" không lãng mạn, không phô bày cái tốt như hồi yêu nhau nữa. Ngoài ra, hai người đang ở hai gia đình có hai nếp sống khác nhau nay về ở chung, có khi rất trái ngược nhau về thói quen sinh hoạt, cư xử, dẫn đến xảy ra rất nhiều xung đột trong giai đoạn này. Mâu thuẫn ngày càng tăng khi mỗi bên đều muốn chứng tỏ mình là đúng và đôi bên đều nghĩ là sẽ giải quyết tình hình bằng cách "chiến đấu ngoan cường" với nhau để cải tạo bên kia theo ý của mình. Nguy cơ chông chênh là ở chỗ cứ mỗi lần mâu thuẫn là họ lại cho rằng cần phải xem xét lại cuộc hôn nhân", chuyên gia Hồng Hà nói.
Theo Giadinh.net
Bị chồng coi thường quá lâu, tôi trầm uất và quyết ly hôn Chồng cũ tôi không xấu, chỉ là chúng tôi lấy nhầm người và đã sai trong cách đối xử với nhau. Tình cảm đã hết nên buông bỏ. ảnh minh họa Tôi thỉnh thoảng đọc mục Tâm sự nhưng thường chú ý phần bình luận để có cái nhìn đa chiều chứ không mấy khi bình luận. Sau khi đọc bài của bạn,...