Chị gái tôi ly dị chồng đầy quyết đoán vì anh rể ăn thêm một miếng thịt trong bữa cơm tối
Thậm chí đến khi ra tòa, chị tôi vẫn cười trừ vì chẳng thể ngờ mình lại ly hôn bởi lý do nhỏ nhặt đến như vậy.
Cách đây khoảng một tháng, tôi và chị Lan đi uống cafe để hàn huyên tâm sự với nhau. Từ ngày tôi đi lấy chồng, hai chị em ít gặp nhau hẳn. Cơ bản vì trước tôi còn ở nhà với bố mẹ thì còn gần nhà chồng chị chứ bây giờ hai vợ chồng tôi mua nhà ở khá xa nên cơ hội gặp nhau cũng ít đi hẳn.
Tôi với chị Lan cách nhau có hai tuổi thôi, ngày xưa bố mẹ lúc nào cũng sợ hai chị em gái mà sát tuổi nhau quá có khi suốt ngày chí chóe cãi vã với nhau. Thế nào mà chị em chúng tôi tình thương mến thương lắm, cãi cọ thì cũng có nhưng bênh nhau cực kỳ.
Thế là chị em tôi cứ thế lớn lên với nhau trong hòa bình, tôi còn nhớ hồi chị đi lấy chồng, tôi nhất quyết không đồng ý phần vì không thích ông anh rể, phần vì không muốn chị đi lấy chồng sớm quá. Lúc ấy chị em tôi đang vui vẻ lắm, cả hai đứa đều mới bắt đầu kiếm được tiền mà, tự chủ nhiều cái, bố mẹ thì không quản chặt như trước, hai đứa cứ tung tăng đi du lịch khắp nơi thôi.
Nhưng đúng là con gái lớn đều phải đi lấy chồng, trước đây khi tôi còn ở nhà với bố mẹ chị em tuy không quấn quýt như trước nhưng còn hay được gặp nhau. Tôi thật sự không ưa anh rể nhưng vì muốn sang chơi với chị nên vẫn thường xuyên ngó lơ sự có mặt của anh ta để được gặp chị nhiều hơn. Cho đến khi tôi đi lấy chồng thì chị em tôi chỉ có thể nói chuyện với nhau qua điện thoại là chính.
Hôm bữa ngồi cafe với chị thì trời bỗng nhiên mưa to, chồng tôi liền gọi điện bảo hai chị em cứ ngồi ở quán rồi anh ra đón. Lúc đấy chị cứ liên tục bảo đừng làm phiền em rể là tôi đã thấy lạ lắm rồi, chồng đi đón vợ thì có gì đâu mà phiền nhỉ.
Lúc chồng tôi đến, anh che ô chạy vào đưa cho hai chị em, còn anh thì ướt sượt đi đằng sau, lúc ấy tôi cũng để ý nét mặt chị có vẻ ngỡ ngàng lắm thế nhưng tôi lại không đủ tinh ý để nhận ra ánh mặt của chị rất nhiều suy tư.
Bẵng đi một thời gian, mặc dù hai chị em ngày nào cũng nhắn tin cho nhau nhưng cũng chẳng có cơ hội gặp gỡ hay đi ăn với nhau một bữa. Thế mà đùng một cái, chị tôi hẹn tôi đi ăn rồi nói rằng chị quyết định ly hôn.
- Ơ nhưng mà sao đang yên đang lành chị lại đòi ly hôn? Anh rể làm gì à?
- Tối hôm bữa, cả nhà đang ăn cơm, anh ấy ăn thêm một miếng thịt nên chị quyết định sẽ ly hôn.
Video đang HOT
Tôi tưởng chị đùa, ở đời làm gì có chuyện ly hôn chỉ vì một miếng thịt cơ chứ!
- Nghe thì buồn cười nhưng đúng là thế thật đấy Linh ạ, chỉ vì miếng thịt ấy nên chị nhất quyết phải ly hôn, không thể tiếp tục sống với nhau được nữa.
Chị tôi đã có một bé trai năm nay 7 tuổi, thằng bé vừa ngoan vừa thông minh. Con nhà người ta ép ăn mãi không được, thằng nhóc cháu tôi thì nó tìm vui trong ăn uống. Tôi thật sự đúng là không ưa anh rể nhưng cứ nghĩ đến việc hai anh chị ly hôn tôi lại thấy thương thằng bé.
- Hôm đó, trời mưa với ngập úng, chị không tài nào ra chợ hay đi siêu thị mua đồ ăn được. Nhà còn có mấy lạng thịt với mớ rau, thế là chị tặc lưỡi nấu cơm cho bố con nó ăn. Mình ăn ít đi một tí cũng được. Bình thường thì chả sao đâu nhưng hôm đó cả nhà cả cửa chỉ còn có từng ấy thức ăn, như người khác thì nhìn nhau mà gắp đằng này ông anh rể của em cứ ăn thản nhiên thôi. Thằng Bim nó mới gắp được đúng hai miếng thịt, chị toàn ăn rau mà ông ý ngồi ăn hết sạch. Cuối bữa ông ý ăn xong hết rồi, trên đĩa còn hai miếng thịt thì ông ấy gắp thêm miếng nữa để ăn vã trong khi vợ con vẫn đang cầm hai bát cơm trắng ăn chưa xong.
Tôi nghe xong mà muốn ứa gan vì tức, nhưng suy xét cho cùng, chuyện nó cũng không đến mức phải ly dị chứ.
- Thật ra cũng là giọt nước tràn ly thôi Linh ạ. Hôm lâu lâu rồi ngồi uống cafe với em ý, chị nhìn thằng em rể nó cứ loay hoay lo từng tí một cho vợ chị mừng lắm. Nhưng cũng qua đấy nhận ra cuộc hôn nhân của chị thật sự có vấn đề.
Sau đó chị kể về cuộc hôn nhân kéo dài 8 năm của chị. Chị nghĩ rằng hai vợ chồng mình có lẽ đã hết yêu nhau từ cách đây nhiều năm rồi, ở với nhau có lẽ vì con vì cái mà thôi. Anh rể sống trong nhà mình nhưng không khác gì một căn nhà trọ và ở đó có một người giúp việc không cần trả tiền chính là chị.
Nếu trời mưa, anh sẽ mặc kệ hai mẹ con tự loay hoay tìm cách về nhà mà không một lời hỏi thăm. Dù chị đang mang bầu và phải đi làm tăng ca đến tối muộn thì anh vẫn mặc định tất cả các việc trong nhà đều là của chị, anh không bao giờ động tay động chân vào bất kỳ việc gì. Con cái một tay chị chăm lo nhưng thậm chí đến chuyện tiền bạc anh cũng tính toán chi li với vợ mình.
- Sống với một người đàn ông ích kỷ chỉ biết đến mình suốt 8 năm trời là quá đủ rồi.
Cuối cùng, đến khi ra tòa, chị tôi vẫn cười trừ vì chẳng thể ngờ cuộc hôn nhân của mình lại tan vỡ chỉ sau một miếng thịt vô tri vô giác.
Bố mẹ vợ từ quê lên thăm, con rể dẫn về một người khiến ông bà lập tức khuyên con gái ly hôn
Khỏi phải nói, tôi uất nghẹn không nói nên lời. Tôi không thể hiểu, tại sao chồng tôi lại dẫn cô ta về nhà trong khi thừa biết bố mẹ vợ ở đây.
Tôi đã từng trải qua một cuộc hôn nhân quá nhiều đau khổ, bởi chồng cũ là một kẻ vũ phu. Ngay trong đêm tân hôn, anh ta đã mắng nhiếc, đánh đập tôi thậm tệ khi phát hiện tôi không còn trinh tiết.
Rồi những chuỗi ngày sau đó, trước mặt mọi người anh ta vẫn tỏ ra bình thường nhưng mỗi khi đêm về, tôi lại bị anh ta hành hạ với đủ trò quái dị trên giường. Tôi uất ức nhưng đành cắn răng chịu đựng vì cảnh đi lấy chồng xa, "thân cô thế cô" không biết kêu ai, chỉ mong có ngày chồng thay đổi tâm tính.
Thế nhưng, càng ngày anh ta càng quá quắt, coi tôi không khác gì nơi để trút giận. Hơn một năm lấy chồng, tôi bị anh ta hành hạ về thể xác, đe dọa về tinh thần khiến tôi lúc nào cũng trong trạng thái lo sợ. Và chính anh ta đã khiến tôi bị sảy thai, không những mất đi đứa con đầu lòng mà còn vĩnh viễn mất đi cơ hội làm mẹ do di chứng để lại.
Ảnh minh họa
Mất con, chồng ép ly hôn ra đi tay trắng, tôi rơi vào tuyệt vọng. Tôi không dám về nhà bố mẹ đẻ vì sợ ông bà đau lòng khi thấy tôi toàn thân tím bầm. Tôi quyết định lên Hà Nội kiếm việc làm.
Suốt quãng thời gian ấy, ngày đi làm, tối tôi tự nhốt mình trong phòng trọ, không giao tiếp với ai. Tình trạng ấy cứ kéo dài cho đến khi tôi gặp chồng hiện tại. Anh ở chung xóm trọ với tôi.
Anh là người hiền lành, hay giúp đỡ mọi người. Ban đầu, anh chủ động bắt chuyện với tôi, giúp tôi sửa chữa những đồ hỏng hóc trong phòng. Có lẽ, do cùng đã một lần đổ vỡ trong hôn nhân nên chúng tôi có nhiều chuyện để tâm sự. Hôn nhân của anh tan vỡ vì vợ chê anh nghèo nên đi ngoại tình. Hai vợ chồng có một cậu con trai 3 tuổi đang ở với mẹ.
Sau vài tháng tìm hiểu, chúng tôi chính thức yêu nhau. Anh biết, tôi không thể có con được nữa nhưng anh không đặt nặng vấn đề đó. Anh nói, anh cần một người thật lòng, chung thủy đi cùng anh suốt cuộc đời. Và tôi là người phù hợp nhất.
Ở anh, tôi cũng cảm nhận được sự chân thành và thấu hiểu. Anh nhẹ nhàng, quan tâm yêu thương tôi. Điều mà trước đây khi ở với chồng cũ, tôi chưa một lần có cảm giác như vậy.
Chúng tôi quyết định góp gạo thổi cơm chung rồi về quê tổ chức đám cưới. Hôn lễ diễn ra đơn giản trong sự chúc phúc của họ hàng hai bên. Bố mẹ tôi cũng mừng khi tôi tìm được bến đỗ mới.
Ngày chúng tôi kết hôn, vợ cũ của anh cũng đưa con trai tới chung vui. Cậu bé khá đáng yêu còn người mẹ thì ăn mặc sành điệu, giàu có. Tôi cũng không bận tâm quá nhiều đến cô ta vì dù gì cũng là chuyện ở trong quá khứ. Điều tôi hướng đến là cuộc sống hạnh phúc của hai vợ chồng đang chờ tôi phía trước.
Tuy nhiên, tôi không ngờ rằng, vợ cũ của anh lại đang làm đảo lộn khá nhiều cuộc sống của vợ chồng tôi. Dù biết chồng cũ đã tái hôn nhưng cô ta liên tục nhắn tin, gọi điện quấy rầy anh ban đêm. Lúc nào cũng với lý do con ốm, yêu cầu chồng tôi phải đến đưa đi bệnh viện. Rồi có những hôm, cô ta cho con gọi điện video cho chồng tôi còn bản thân thì ăn mặc hở hang vô tư ngồi nói chuyện khiến tôi nóng mặt.
Mãi sau này tôi mới biết, cô ta đã bị người đàn ông giàu có bỏ rơi, giờ hai mẹ con cũng đang sống trong căn nhà thuê.
Từ ngày biết chuyện, tôi đã khuyên chồng hạn chế qua lại với vợ cũ. Nếu cần thiết có thể đón con trai về sống chung cho tiện chăm sóc. Tôi hoàn toàn chào đón cậu bé. Thế nhưng chồng tôi nói vợ cũ không đồng ý.
Tần suất nói chuyện, qua lại giữa họ ngày càng nhiều hơn. Hôm Trung thu vừa rồi, tôi phải ở nhà một mình còn chồng vô tư đưa vợ cũ và con trai đi chơi. Không những thế, ả kia còn ngang nhiên gửi ảnh chụp ba người bọn họ đi chơi cho tôi xem như để thách thức lòng kiên nhẫn của tôi.
Tôi trách móc chồng thì anh bao biện rằng muốn bù đắp cho con trai, vì dù gì, đó cũng là đứa con duy nhất của anh ta. Câu nói của chồng như nhát dao đâm thấu tim tôi. Dù đau đớn nhưng tôi vẫn cố chịu đựng. Tuy nhiên, mọi chuyện chưa kết thúc ở đó.
Hôm qua, bố mẹ tôi từ quê lên Hà Nội khám bệnh, tiện thể vào thăm hai vợ chồng. Hôm ấy, tôi đã xin nghỉ làm nửa ngày để ở nhà chuẩn bị cơm nước đón bố mẹ. Tôi cũng dặn chồng đi làm về sớm qua đón con trai để về ăn cơm cùng ông bà cho tình cảm.
Vậy mà, ngoài con trai, người chồng tôi dẫn về lại khiến cả nhà sửng sốt. Đó không ai khác chính là vợ cũ của anh ta. Lý do đưa ra là cô ta đến "xin ké" bữa cơm đoàn viên.
Khỏi phải nói, tôi uất nghẹn không nói nên lời. Tôi không thể hiểu, tại sao chồng tôi lại dẫn cô ta về nhà trong khi thừa biết bố mẹ vợ ở đây. Lẽ nào anh không hiểu, người già rất nhạy cảm nhất là những việc liên quan đến gia đình.
Suốt cả bữa ăn, tôi uất ức không nuốt nổi. Bố mẹ tôi cũng thế. Hơn ai hết, ông bà có thể nhìn ra chồng tôi vẫn còn quan tâm vợ cũ và cô ta cũng đang muốn phá hoại gia đình tôi để quay về.
Trước khi ra về, mẹ gạt nước mắt khuyên tôi nên suy nghĩ đến chuyện có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này hay không. Vì nếu chồng cứ dây dưa với vợ cũ như thế, bà sợ đến một ngày, tôi lại rơi vào cảnh buộc phải ra đi thêm lần nữa...
Chị gái tôi bị nội ngoại hai bên chì chiết vì phải tốn 200 triệu làm thụ tinh ống nghiệm Mong con gần 1 thập kỷ, cuối cùng chị tôi phải nhờ y học can thiệp nhưng lại khiến nhiều người không vừa ý. Sáng nay tôi được nghỉ học thì cũng nhận được tin nhắn của chị gái rủ sang nhà chơi. Mỗi lần thấy chị rủ sang chơi thì tôi đều âm thầm hiểu rằng chị đang có chuyện không vui,...