Chỉ dừng lại là một “người yêu cũ”
Cố gắng để làm gì nữa hả anh, bởi vì ngày hôm nay khác với ngày hôm qua nhiều lắm.
Hôm nay anh gọi điện hỏi thăm vì biết rằng em đang ốm. Anh dặn dò từng ly từng tý, rằng em phải giữ gìn sức khỏe cẩn thận, phải tự chăm sóc cho mình thật tốt, rằng anh ở xa không thể về được nhưng lúc nào người mà anh lo lắng và yêu nhất vẫn là em. Nghe xong em chỉ lặng im, phần vì đang mệt mỏi nên chẳng muốn nói nhiều, phần vì không muốn ngay lập tức dội vào anh một gáo nước lạnh.
Nếu là nửa năm về trước thì có lẽ em đã cảm động đến trào nước mắt khi nghe những lời nói bùi tai ấy, nhưng giờ thì mọi thứ đã khác, giờ thì em chẳng còn bất cứ cảm giác gì nữa rồi. Đàn ông ai cũng giống nhau, lúc còn ở bên mình thì không biết trân trọng, đến khi mất đi mới lại hối hận rồi níu kéo đủ mọi đường.
Trên đời này chẳng có bất cứ điều gì là vĩnh cửu và dĩ nhiên là cả tình yêu. Em đã không còn là một cô bé ngốc nghếch chỉ biết chạy theo anh, để lo lắng xem anh đi làm có mệt không, anh đang làm gì, ở đâu, đang đi với ai, hay tâm trạng của anh như thế nào. Biết bao chuyện đã xảy ra và giờ đây em đã trưởng thành hơn, không còn yêu đương một cách mù quáng nữa.
Em đã tự mình trải qua tất cả những khó khăn (Ảnh minh họa)
Em thừa nhận rằng ngày ấy mình đã từng yêu anh rất nhiều, thế nhưng chính anh lại là người khiến em mệt mỏi và không thể tiếp tục cố gắng được nữa. Em buông tay, chấp nhận một mình chiến đấu với chuỗi ngày dài đằng đẵng của sự cô đơn, tăm tối và đầy nước mắt. Quả thực đó là khoảng thời gian rất khó khăn với một cô gái yếu đuối như em, nhưng cuối cùng em cũng tự mình vượt qua mọi thứ cảm giác tồi tệ ấy. Giờ thì em đã hiểu ra nhiều chuyện, đã biết sống thực tế và trưởng thành hơn thuở ngây thơ non nớt ấy rất nhiều.
Video đang HOT
Em biết rằng lúc này đây anh đang hối hận và tìm mọi cách để níu kéo, cứu vãn mọi thứ, nhưng cố gắng để mà làm gì nữa hả anh, bởi vì ngày hôm nay khác với ngày hôm qua nhiều lắm. Những thói quen của ngày hôm qua giờ đã biến mất, em chẳng còn ngồi nhìn chằm chằm vào điện thoại để đợi chờ tin nhắn hay một cuộc điện thoại, cũng không còn rơi nước mắt khi nhìn thấy cảnh một chàng trai nào đó gài quai mũ bảo hiểm giúp bạn gái của mình.
Dĩ nhiên em vẫn nghĩ về anh nhiều hơn một người bạn, vẫn thỉnh thoảng vào facebook của anh mỗi khi vô tình nhớ tới để đọc thử xem dạo này tâm trạng của anh thế nào. Em vẫn coi anh giống như một người bạn tốt, đủ để em chăm chú nghe khi một người bạn nào đó có nhã hứng kể về cuộc sống hiện tại của anh ở nơi đất khách quê người.
Em đã quên anh và tự bước đi một mình (Ảnh minh họa)
Vì chúng ta đã từng là người yêu của nhau nên lẽ dĩ nhiên trong tận đáy con tim của em anh có vị trí hơi khác so với những người bạn bình thường, bởi vì em không tin rằng trên đời này lại có người con gái nào có thể coi người yêu cũ giống như người bạn bình thường được, có chăng đó là những kẻ không có trái tim, không có tình nghĩa mà thôi. Nhưng tất cả chỉ dừng lại ở đó thôi, không hơn, không bao giờ hơn nữa được đâu anh ạ.
Ngày hôm nay anh gọi điện hỏi thăm vì biết rằng em đang ốm. Anh gọi điện, em bắt máy nghe và đó cũng là cử chỉ xã giao đúng mực của những người bạn bình thường phải không anh! Em đã tha thứ cho anh, nhưng không phải là để quay lại. Người ta vẫn bảo rằng còn hận nghĩa là còn yêu và sự tha thứ ấy của em chỉ mang ý nghĩa đơn thuần rằng em đã không còn bất cứ tình cảm gì với anh nữa.
Theo Eva
Phụ nữ hay cằn nhằn, tội thuộc về đàn ông!
Khoa học đã chứng minh; phụ nữ có thể vừa sử dụng máy tính vừa sử dụng điện thoại, đồng thời vẫn có thể nghe được lời người khác nói sau lưng, và trong quá trình đó họ vẫn có thể không ngừng uống nước.
Nhìn từ góc độ người đàn ông, phụ nữ là người luôn mồn luôn miệng, liến thoắng không ngừng, họ có thể cằn nhằn bất kỳ lúc nào.
Phụ nữ thường nói nhiều hơn đàn ông và khoa học đã chứng minh; phụ nữ có thể vừa sử dụng máy tính vừa sử dụng điện thoại, đồng thời vẫn có thể nghe được lời người khác nói sau lưng, và trong quá trình đó họ vẫn có thể không ngừng uống nước.
Phụ nữ có thể nói những chuyện không liên quan đến chủ đề đang nói, sử dụng và thay đổi đến 5 loại giọng điệu để tăng hoặc giảm những điều cần thể hiện. Chỉ cần họ muốn, họ có thể biến những chuyện bé như hạt vừng hạt kê thành một câu chuyện thống nhất, khiến người nghe phát hoảng, ù hai lỗ tai.
Vì vậy, xét từ góc độ người đàn ông thì phụ nữ là người mồm miệng luyến thoắng, nói năng không ngừng. Còn xét từ góc độ người phụ nữ thì đàn ông là biểu hiện của sự trầm tư, ít nói. Sự lặng im của đàn ông càng kích thích thần kinh của phụ nữ. Nguyên nhân của việc phụ nữ hay cằn nhằn cũng bắt nguồn từ đó.
Cằn nhằn là một loại bệnh lý, phản ánh tâm lý không biết phải làm thế nào với sự chênh lệch của hiện thực và mong mỏi cháy bỏng trong hôn nhân của người vợ.
Trong "Tọa đàm tâm lý gia đình", một người chồng nói: "Hiện nay khoa học không ngừng phát triển, tại sao trên thế giới không phát minh ra thuốc trị bệnh cằn nhằn?", khiến cả hội trường phì cười, cười xong lại dẫn đến những suy nghĩ sâu xa.
Trên thực tế, cằn nhằn là một loại bệnh lý, phản ánh tâm lý không biết phải làm thế nào với sự chênh lệch của hiện thực và mong mỏi cháy bỏng trong hôn nhân của người vợ. Nếu quan sát kỹ, bạn có thể nhận ra cằn nhằn là biểu hiện của sự không vui vẻ, không hạnh phúc của người phụ nữ.
Phụ nữ thường mơ mộng trong cuộc sống nói chung và hôn nhân nói riêng. Nếu cuộc sống sau hôn nhân vẻn vẹn chỉ như câu cá bắt bướm, phụ nữ không nhận được sự quan tâm thương yêu của chồng mình thì ắt sẽ nảy sinh những ưu phiền. Điều này dẫn đến họ không hài lòng, mệt mỏi với chồng và muốn được thay đổi. Khi không tìm được cách nào thay đổi, thì xảy ra tình trạng nói nhiều hay cằn nhằn là dễ hiểu, đây cũng chính là biểu hiện nhu cầu của họ.
Có điều, phụ nữ cằn nhằn thường không có tác dụng, vì đó là một phương pháp không đúng. Họ nên thẳng thắn nói ra những yêu cầu của mình rồi cùng nhau giải quyết chứ không nên dùng lời lẽ trách móc để thể hiện.
Đáng tiếc một điều là có rất ít đàn ông khi bị cằn nhằn hiểu được nguyên nhân của này, họ thường trốn tránh trước sự chỉ trích trách móc của phụ nữ. Đàn ông càng tỏ ra nhắm mắt bịt tai làm ngơ, càng khiến phụ nữ cằn nhằn chỉ trích trách mắng. Điều này sẽ gây tổn hại đến quan hệ của cả hai người. Bởi vì người bị cằn nhằn lúc nào cũng sẽ rơi vào trạng thái tự vệ và phòng bị.
Nếu có thể, tôi hi vọng các bà vợ hãy "giữ mồn giữ miệng". Bạn có gì không hài lòng với cuộc hôn nhân hay với chồng của mình, hãy bày tỏ thẳng thắn suy nghĩ, yêu cầu anh ta thông cảm và chia sẻ. Nếu có yêu cầu gì thì hãy nói để anh ấy hiểu. Cằn nhằn chỉ phản tác dụng mà thôi, thậm chí có thể dẫn đến việc cả hai cùng bị thiệt thòi.
Theo Ngoisao
Anh có buồn nếu không được lựa chọn? Yêu anh, nhưng em sẽ không lựa chọn anh cho hạnh phúc cả đời mình. Từ khi còn rất nhỏ em đã được mẹ dạy cho bài học vỡ lòng về sự lựa chọn. Rồi lớn thêm chút nữa, cuộc sống xung quanh lại dạy cho em biết rằng không chỉ đơn giản là chọn những thứ mình thích mà nếu muốn được...