Chị đòi ly hôn, chẳng ngờ anh gật đầu ngay rồi cho chị 150 triệu…
Ly hôn là chuyện chẳng đặng mà người trong cuộc buộc phải chấp nhận khi không còn sự lựa chọn nào. Lúc này, điều cần là sự chuẩn bị chu đáo để bảo vệ quyền lợi của mình.
“Tôi phải làm sao?
“Ông ấy say xỉn đánh đập mấy đứa nhỏ, chửi bới cha mẹ tôi, tôi lên tiếng thì ông ấy đánh luôn cả tôi, giờ tôi phải làm sao?” – chị nức nở qua điện thoại. Chị tên Hồng, làm công nhân ở Đà Nẵng, mấy đứa con sống với cha và ông bà ngoại ở một huyện miền núi thuộc tỉnh Quảng Nam. Mỗi tuần chị về thăm con một lần.
Chị không còn tình cảm với chồng, muốn ly hôn, nhưng sợ tòa không cho mình quyền nuôi con. Anh thì dọa, nếu ly hôn sẽ tự tử cùng các con để chị ân hận cả đời. Họ lấy nhau đã mười năm, có hai con, cùng xuất thân nghèo khó nên rất yêu thương và cảm thông với nhau.
Vài năm gần đây, anh trở chứng không lo làm ăn, thường xuyên say xỉn, có đồng nào tiêu hết đồng đó. Không chịu nổi cảnh sống thiếu thốn, chồng rượu chè, chị bỏ vào Nam làm công nhân, thành lao động chính nuôi cả gia đình.
Từ ngày chị đi làm xa, anh càng rượu chè be bét hơn, bỏ mặc con cái cho ông bà chăm sóc. Mỗi lần say là anh đánh đập, chửi bới cả nhà. Sợ con gái buồn, cha mẹ chị giấu chuyện. Một lần về thăm nhà, thấy các con sợ không dám lại gần cha, chị nghi ngờ gặng hỏi, con gái tức tưởi cho biết, cha đánh đập, chửi mắng suốt ngày nên đứa nào cũng sợ.
Hôm chị đi chúng vừa khóc vừa ôm chặt mẹ, năn nỉ đừng đi xa. Chị rấm rứt khóc: “Ở quê người ta đâu biết bạo hành là cái gì, thấy ông ấy đánh mấy đứa nhỏ thì nghĩ là dạy con nên chẳng ai bận tâm. Con út mới ba tuổi, cứ hoảng sợ la hét, đêm ngủ giật mình khóc miết. Tôi không biết phải làm sao? Cha mẹ tôi sợ con rể, cũng không dám lên tiếng bênh cháu”.
Ảnh mang tính minh họa. Shutterstock
Video đang HOT
Thương con, Hồng về Đà Nẵng làm để gần gũi hơn, nhưng lần nào về nhà cũng thấy những vết thâm tím trên người con. Chị muốn giải thoát cho các con và cả bản thân khỏi người chồng bạo lực nhưng không biết làm thế nào để bảo vệ quyền lợi của mình và các con. Điều Hồng lo nhất là chị không được quyền nuôi cả hai con. Việc anh dọa sẽ tự tử cùng các con nếu chị ly hôn càng khiến chị thêm hoảng sợ, nín nhịn.
Kế hoạch B…
Nhà chồng khá giả nên sau khi sinh con đầu lòng, chị Thu Nguyệt (Q.Phú Nhuận, TP.HCM) nghỉ việc ở nhà chăm con. Chỉ sau một thời gian ngắn, chị nhận ra cuộc sống của mình quá tù túng, mệt mỏi. Hình ảnh bạn bè ăn mặc đẹp đẽ đi làm mỗi ngày càng khiến chị mặc cảm.
Cùng lúc, chị nhận ra sự thay đổi của chồng trong cách cư xử. Anh không còn tôn trọng vợ mà coi chị như người giúp việc nhà. Có hôm anh bảo chị ủi cái áo, bận con nhỏ chị chưa kịp làm thì anh cau có, nạt nộ, vứt luôn áo xuống sàn nhà. Buồn phiền, chị sinh ra gắt gỏng khiến vợ chồng thường xuyên lục đục.
Mệt mỏi vì cuộc sống hôn nhân ngày càng ngột ngạt, sau một trận cãi nhau với chồng, Nguyệt đòi ly hôn. Có lẽ điều chị không ngờ là anh gật đầu ngay, vẻ như chính anh cũng đã chán ngấy cuộc hôn nhân này. Anh thẳng thắn chuyện tài sản, con cái: chị “thất nghiệp” nên con sẽ ở với anh, tài sản thì của nhà anh nên anh cho chị 150 triệu đồng để sống trong thời gian tìm việc làm.
Nhẩm lại hơn 5 năm làm vợ, chị hy sinh đã mất bao thời gian, bỏ lỡ bao cơ hội để lui về góc bếp lo cho chồng con, giờ bước ra gần như hai bàn tay trắng, không con cái, nhà cửa. Tài sản thì còn có thể làm lại được nhưng con gái thì sao? Nghĩ đến cảnh không được gặp con, tim Nguyệt như ai bóp lại. Sự bạc bẽo của chồng với số tiền như bố thí khiến chị càng thêm xót xa, đau đớn.
Trong đầu chị bật lên một kế hoạch giành lấy quyền nuôi con. Dẹp bỏ tự ái, uất ức, Nguyệt làm hòa với chồng. Sau đó, chị tìm việc làm trở lại, yêu cầu chồng tách bạch tài sản chung và riêng với gia đình chồng.
Chị tâm sự: “Chấp nhận xuống nước là tôi cũng đã quyết định cho mình và anh ấy thêm một cơ hội hàn gắn, đồng thời cũng chuẩn bị cho mình một tư thế độc lập nếu chẳng may phải ly hôn. Nếu mình cứ phụ thuộc thì sẽ không bao giờ đủ mạnh mẽ để dứt khoát”.
Có thể nhiều người cho là Nguyệt mưu mô, tính toán, nhưng theo Nguyệt, những tính toán đó chỉ là bước chuẩn bị để ổn định cuộc sống của chính mình, chứ không làm hại ai cả. Chỉ có người trong cuộc mới hiểu hôn nhân của mình rồi sẽ về đâu và nếu đã biết trước đáp án thì tại sao không chuẩn bị cho mình, cho con?
“Khi ly hôn, tài sản và con cái đều có pháp luật bảo vệ, nhưng nếu mình không đáp ứng được những điều kiện theo quy định của pháp luật thì pháp luật cũng không thể bảo vệ được mình” – Nguyệt chia sẻ.
Theo Ngoisao
Một tay kéo áo lên cho con bú, tay kia tôi vẫn không quên nhắn tin dạy cho nhân tình của chồng cách "phục vụ" anh
Tới tối, anh mò về nhà trong tình trạng bầm dập. Nhìn tôi bằng ánh mắt lấm lét.
Cũng như bao cô gái khác, tôi kết hôn năm 27 tuổi. Nhiều người nói đó là tuổi muộn, còn với riêng tôi, tôi lại thấy đó là cái tuổi mà tôi thấy mình đã đủ chín chắn thật sự để bắt đầu cuộc sống gia đình. Chồng tôi chính là kết quả mối tình 3 năm nồng nàn, tha thiết nên tôi cứ chắc tin rằng, cuộc hôn nhân của mình sẽ vô cùng hạnh phúc. Đúng, nó chỉ hạnh phúc cho đến khi tôi phát hiện mình mang thai đứa con đầu lòng.
Phát hiện mình mang thai, tôi mừng đến rơi nước mắt. Từ nay gia đình nhỏ sẽ có thêm thành viên mới nên không khí hân hoan lắm. Mới mang thai được hơn một tháng, tôi đã chuẩn bị mua sắm rất nhiều thứ cho con. Niềm vui được làm mẹ phải nói rằng không từ gì có thể diễn tả nổi. Nhưng cùng với đó là rất nhiều nỗi lo lắng khác. Bị nghén ngẩm, tôi không ăn được nhiều nên lại lo con bị thiếu chất. Đến khi qua giai đoạn nghén ngẩm thì trời ơi, tôi ăn như chưa bao giờ được ăn vậy. Đã cố gắng sắp xếp chế độ ăn uống hợp lý mà cân nặng của tôi vẫn tăng không phanh nổi. Không những thế, vết rạn bắt đầu xuất hiện chi chít khắp cơ thể. Ngoại hình bỗng chốc thay đổi chóng mặt. Nhưng thôi vì con, chút xấu xí này cũng có đáng gì. Chỉ là tôi nghĩ như vậy, còn anh thì không.
Nhưng nhìn đứa con còn đỏ hỏn, tôi lại không đành lòng. (Ảnh minh họa)
Anh suốt ngày ca thán chuyện tôi không giữ gìn vóc dáng. Rằng tại sao những người khác bầu bí họ vẫn xinh, còn tôi thì xấu đi quá trời quá đất. Thời gian đầu tôi còn im im để yên ấm cửa nhà chứ sau thì:
- Tôi xấu như này là vì ai. Anh là chồng, là bố mà không biết quan tâm, chăm sóc vợ, con còn đứng đó mà lớn tiếng à. Đồ ích kỉ. - Tôi hét lên giận dữ
Cứ thế, chúng tôi liên tục chiến tranh lạnh với nhau. Tôi vẫn cứ đinh ninh rằng tuy giận dỗi nhưng anh sẽ không bao giờ phản bội tôi vì từ trước tới giờ tính anh ra sao, tôi cũng hiểu. Anh khá nhút nhát khi tiếp xúc với người khác giới. Người cục mịch như anh, chắc chẳng khi nào ngoại tình. Vậy mà...
Vừa sinh con được chừng hơn 1 tháng thì tôi hốt hoảng khi nghe tin anh có bồ. Sốc hơn nữa, anh đã cặp bồ ngay chính trong khoảng thời gian chúng tôi xảy ra mâu thuẫn vì việc ngoại hình của tôi xấu xí đi do mang thai. Bị người chồng mà mình hết lòng tin tưởng, vẫn yêu thương dù có cãi vã phản bội, tôi đau tới mức tưởng như chết ngay đi được. Nhưng nhìn đứa con còn đỏ hỏn, tôi lại không đành lòng. Con tôi vẫn cần có bố chăm sóc. Hơn nữa tôi nghĩ anh ngoại tình chắc cũng vì ngoại hình của tôi thay đổi do mang bầu. Nhưng không vì thế mà anh không có lỗi. Lỗi này, tôi càng phải trừng trị anh nặng tay hơn ấy chứ. Lên kế hoạch cho riêng mình, tôi cười mỉm anh sẽ sớm phải quay về hối lỗi thôi.
Rồi tôi ung dung ngồi rung đùi, ru con ngủ và chờ thành quả của mình. (Ảnh minh họa)
Tôi thuê người theo dõi anh và biết được một số thông tin khá hay ho. Anh tài hơn tôi tưởng. Cô bồ của anh ngây thơ thế nào mà nhìn mặt anh lại tin rằng anh chưa có vợ. Được tôi bắn tin cho biết, cô ta hùng hổ lắm, định xông ngay đến nhà cho anh một trận kia. Nhưng sau khi nghe tôi kể đầu đuôi tất cả sự việc, cô ta đã đồng ý làm theo kế hoạch của tôi kèm theo khoản thù lao xứng đáng. Số tiền tuy hơi cao nhưng nó xứng đáng để mua bài học làm chồng cho anh.
Một tay cho con bú, một tay tôi không quên nhắn tin cho cô bồ của chồng cách phục vụ anh.
"Anh ý thích được bị trói rồi tẩm quất lắm nên em cứ nhiệt tình vào. Nếu có thể, cứ chụp lại hình minh họa rồi gửi cho chị để chị lưu vào cho anh ấy làm kỉ niệm nhé!".
Rồi tôi ung dung ngồi rung đùi, ru con ngủ và chờ thành quả của mình. Tới tối, anh mò về nhà trong tình trạng bầm dập. Nhìn tôi bằng ánh mắt lấm lét rồi như biết không giấu được, anh lao vào ôm lấy tôi, khóc lóc xin lỗi thảm thiết lắm:
- Anh biết anh sai rồi vợ ơi. Anh trót dại chơi ngu, em tha cho anh lần này nhé! Anh xin thề sẽ không tái phạm nữa đâu.
Chắc cô bồ của anh cũng đã nói hết cho anh chuyện hôm nay tôi bỏ tiền thuê cô ta phục vụ anh rồi. Nhìn bộ dạng của anh mà tôi không nhịn nổi cười. Cô bồ của anh ra tay cũng mạnh thật. Nhưng để cho anh nhớ đời, không dám lăng nhăng nữa. Sau lần này chắc tôi phải quản lý anh chặt hơn và nhanh chóng lấy lại vóc dáng cho mình chứ nếu không thì chuyện này, chưa chắc đã không xảy ra lần nữa phải không các bạn.
Theo Ngoisao
Biết bồ chồng đang tìm nhà trọ, tôi liền mời cô ấy về ở tầng 3 nhà mình và cái kết sốc ngay hôm đầu tiên chạm mặt chồng Cuôi cung chông tôi cung vê, đông bat đia trên tay cô bô rơi xuông vơ tan tanh. Tôi nhêch mep cươi khây chơ đơi phan ưng tư chông va rôi.... Ngay phat hiên ra chông minh đang căp bô, tôi sưng sơ không tin nôi moi chuyên lai la sư thât. Nhin canh chông va môt cô gai la đang hôn nhau...