Chị chồng vay 700 triệu 4 năm rồi chưa trả, tôi đích thân về quê đòi thì được tiết lộ 1 tin sốc bủn rủn chân tay
Cho đến bây giờ tôi vẫn chưa thể bình tĩnh. Cứ nghĩ đến câu chuyện mà chị chồng nói, tôi lại tức điên lên.
Tôi kết hôn đến nay đã được 4 năm. Vì gia đình 2 bên khá giả, nên vợ chồng tôi được giúp đỡ rất nhiều.
Sau đám cưới, bố mẹ chồng cho căn chung cư 2 phòng ngủ ngay giữa trung tâm thành phố. Còn bố mẹ tôi thì tặng các con 1 chiếc ô tô để đi lại. Đời sống hôn nhân của 2 vợ chồng vô cùng thoải mái, an nhàn. Tiền chúng tôi làm được cũng chưa phải tiêu đến. Tiền cưới, vàng cưới cũng được 1 khoản khá khá nên tôi dự định làm 1 cuốn sổ tiết kiệm.
Thế rồi một hôm, chị chồng lặn lội từ quê lên chơi với vợ chồng tôi. Ban đầu tôi cứ nghĩ chị ấy lên để xem vợ chồng tôi sống thế nào. Nhưng đến khi gần về, chị mới gọi riêng tôi vào phòng và thủ thỉ: “Thú thật với em dâu, mục đích chính chị lên đây là để vay tiền 2 vợ chồng cô chú. Chồng chị đang làm ăn thua lỗ, nợ người ta cả tỉ bạc. Ngày nào cũng có người đến gõ cửa đòi nợ rồi xô đổ hết đồ đạc trong nhà… Chị và các con sầu não lắm. Biết vợ chồng cô chú có dư dả tiền sau đám cưới nên chị mới mạo muội lên đây để vay. Chị hứa sau 2 năm chị sẽ trả cô chú hết số tiền đó và cả lãi nữa”.
Nghe chị chồng nói vậy thì tôi mủi lòng. Tôi ra bàn với chồng cho chị ấy vay số tiền và vàng cưới. Tổng cộng hơn 700 triệu. Chồng tôi đồng ý luôn. Anh ấy còn nói với tôi rằng, chị cả lấy chồng sớm, lúc đó nhà anh còn nghèo, nên chị ấy thiệt thòi nhất. 2 vợ chồng xem giúp được cái gì thì giúp…
Thế là tôi mở tủ lấy tiền đưa cho chị chồng. Tôi cũng chẳng lấy lãi nữa, chỉ yêu cầu chị ấy 2 năm sau trả đầy đủ là được.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
2 năm trôi qua nhanh như một cơn gió. Đến lúc tôi đẻ đứa thứ nhất, rồi đến đứa thứ 2 vẫn chẳng thấy chị chồng đả động đến chuyện trả nợ. Tôi giục chồng đòi thì anh ấy cứ ậm ừ rằng, chắc vợ chồng chị ấy chưa có. Chứ với tính cách của chị gái, anh tin rằng, hễ dư dả là chị ấy trả luôn, không nợ dai dẳng đâu…
Sang đến năm nay là năm thứ 4, tôi vẫn chưa thấy chị chồng trả nợ. 1 câu khất nợ với vợ chồng tôi cũng không có. Mỗi lần về Tết, hay có dịp gì, tôi đều định sang đòi. Nhưng chồng lại cứ ngăn lại. Anh nói rằng, đầu năm đã đi đòi tiền sợ chị ấy giận. Hơn nữa, vợ chồng chị là dân làm ăn, người ta kiêng đòi nợ đầu năm lắm. Nghe thế cũng có lý, nhưng dù sao tôi vẫn bực. Rõ ràng chị ấy hứa đúng 2 năm sau sẽ trả tiền mà bây giờ ngậm tăm như thế?
Thời gian gần đây, tôi có ý định chuyển sang căn hộ mới 3 phòng ngủ cho rộng rãi hơn. Tuy nhiên, số tiền dành dụm vẫn chưa đủ. Đợt này ảnh hưởng của dịch dã nữa nên kiếm tiền cũng khó hơn. Thế là tôi nghĩ đến số tiền chị chồng đang nợ mình. Mấy lần bàn với chồng về việc đòi nợ, anh đều gạt đi. Chính vì vậy, tôi quyết định sẽ âm thầm về quê để đòi nhà ấy. Chứ cứ không đòi thì họ lại cứ nghĩ nhà mình nhiều tiền.
Sáng nay, gửi con cho giúp việc ở nhà trông, tôi bắt xe về quê và vào thẳng nhà chị chồng. 2 anh chị đều ở nhà cả. Thấy tôi, chị chồng đon đả mời nước, mời hoa quả, còn hỏi sao tôi lại về đột ngột và có 1 mình. Nhưng tôi vào thẳng vấn đề chính là đòi nợ. Nghe xong chị ấy ngớ người: “Ô hay, chị trả xong cô chú từ 2 năm trước rồi. Giấy trắng mực đen còn đây. Chú ấy cầm tiền về mà không nói với em câu nào à?”. Nói xong chị lật đật đứng dậy, mở tủ lấy ra cuốn sổ nhỏ. Trong đó đều đã có chữ ký của vợ chồng anh chị và của chồng tôi.
Lúc bấy giờ tôi mới ngã ngửa. Tại sao chồng tôi cầm tiền của anh chị ấy trả từ 2 năm trước rồi nhưng lại không nói với tôi? Số tiền đó anh ấy đã làm gì, tiêu gì, tôi đều không biết. Hay chồng tôi có bồ nhí nên đã giấu vợ đưa cho cô ta. Hay anh sa vào cờ bạc, chơi bời nghiện ngập nên nợ nần?…
Lên xe về thẳng Hà Nội mà lòng tôi vẫn như lửa đốt, cứ nghĩ đến chuyện chồng giấu mình, tôi lại tức điên lên.
Đi làm xa về thăm con, khi biết sự thật tôi chỉ còn sự phẫn nộ
Con gái bị giật mình kêu lên một tiếng, quay lại nhìn tôi. Nhưng khi tôi nhìn rõ khuôn mặt của đứa bé thì sững sờ đến khó tin.
Đứa trẻ này không phải con gái tôi!
Cũng vì mưu sinh mà vợ chồng tôi quyết định cùng nhau đi làm xa nhà khi con gái được hơn 2 tuổi. Không được ở gần con tôi cũng buồn và nhớ nó lắm. Cũng may ở nhà có bà nội chăm con hộ, chúng tôi cứ 1,2 tháng lại về thăm con 1 lần.
Vì xót xa con phải chịu thiệt thòi và cũng kiếm được chút tiền nên mỗi lần về thăm con tôi đều mua rất nhiều đồ cho bé. Nào là sữa bột nhập ngoại, nào váy vóc, giày dép, nào đồ ăn bổ dưỡng... để con dùng dần.
Hôm đó tôi về thăm con bất ngờ, không báo trước cho mẹ chồng. Chồng tôi phải làm việc nên không về cùng được. Bước vào sân, nhìn thấy con mặc bộ váy công chúa tôi mua cho, tóc tai buộc 2 bên rất gọn gàng. Con bé đang chơi 1 mình trong vườn, quay lưng về phía tôi. Tôi đỏ hoe mắt, nhẹ nhàng đi đến, từ phía sau ôm chầm lấy con.
Không được ở gần con tôi cũng buồn và nhớ nó lắm. (Ảnh minh họa)
Con gái bị giật mình kêu lên 1 tiếng, quay lại nhìn tôi. Nhưng khi tôi nhìn rõ khuôn mặt của đứa bé thì sững sờ đến khó tin. Đứa trẻ này không phải con gái tôi! Nó là con gái của chị chồng, trạc tuổi con tôi, nhà cách đó 2 cây số! Bố mẹ nó bận đi làm nên hàng ngày đều mang nó sang đây gửi đến tối mới đón về, tiện cho chơi cùng con gái tôi luôn.
Tôi hỏi nó con gái tôi đâu. Nó chỉ ra một góc vườn khác, con gái tôi đang nhếch nhác nghịch đất ở đó. Trên người bé mặc bộ đồ cũ từ năm ngoái, đã cộc cũn cỡn, chân thì đi đất!
Tôi bế thốc con lên, rửa ráy sạch sẽ cho nó xong mà sự phẫn nộ trong lòng vẫn không vơi bớt tí nào. Vừa hay mẹ chồng từ nhà hàng xóm về, tôi tức giận hỏi thẳng bà sao lại cho con nhà chị chồng mặc đồ của con gái tôi. Ban đầu bà rất bất ngờ khi thấy tôi về, sau đó thì ngang nhiên bảo, đều là anh em trong nhà, sao phải tính toán.
Tôi tức nghẹn, giá kể cho mượn chẳng sao nhưng bà lại để con gái tôi mặc như vậy ư? Tôi lên mạng bỏ chặn facebook chị chồng. Bởi trước đây mỗi lần tôi đăng status chẳng liên quan gì nhưng chị chồng đều thêm mắm dặm muối mách lẻo với mẹ chồng rằng tôi nói xấu nhà chồng, từ ấy tôi chặn hết facebook của nhà chồng luôn.
Khi vào xem facebook của chị chồng, tôi không thể tin vào mắt mình khi chị ấy đăng rất nhiều ảnh con gái đang mặc đồ của con gái tôi! Ai cũng xúm vào khen con gái xinh xắn, bố mẹ chịu khó đầu tư cho con ăn diện, chị ấy còn đắc ý cảm ơn rối rít.
Tôi ức lắm, đó là mồ hôi công sức của tôi muốn dành cho con. (Ảnh minh họa)
Những lần trước về nhà, tôi đều báo trước. Có lẽ vì thế mà mẹ chồng có sự chuẩn bị, tôi không phát hiện ra điều này. Vậy những đồ ăn đồ uống tôi mang về cho con, chẳng biết con bé có được dùng không nữa đây!
Tôi giận vô cùng, rà soát một loạt đồ dùng của con thì thấy thiếu đến 9/10 số đồ tôi từng mua cho con bé. Giỏ quần áo của nó còn lại đều là đồ cũ! Tôi điên tiết lao sang đòi nhà chị chồng đòi. Thế là họ nhảy dựng lên nói tôi ích kỷ, nhỏ nhen, keo kiệt với cả anh em ruột thịt. Chồng tôi biết chuyện cũng bảo tôi thôi ngay, có mấy cái quần cái áo cũng chuyện bé xé ra to.
Tôi ức lắm, đó là mồ hôi công sức của tôi muốn dành cho con. Tiền trông con, ăn uống tôi vẫn gửi mẹ chồng khoản riêng cơ mà. Chẳng lẽ tôi đòi lại là không đúng?! Có lẽ cái đà này tôi nên mang con theo rồi chịu khó gửi trẻ mọi người nhỉ?
(minhchau...@gmail.com)
Sau nhiều năm trở về thăm gia đình, thấy có một căn lều ngay cạnh nhà mình, tôi lấy làm lạ nên ghé vào coi và chết sững với người nằm trong đó Bỏ nhà đi gần 10 năm, tôi quyết tâm về quê gây dựng sự nghiệp nhưng rồi cảnh tượng đầu tiên tôi nhìn thấy khi bước vào nhà đã khiến kế hoạch của tôi bị thui chột. Ngày học cấp 3, tôi lười học lắm, thi trượt tốt nghiệp, lo sợ bố đánh nên tôi đã bỏ đi vào Nam để kiếm việc...