Chị chồng điếng người khi em dâu ‘lột mặt nạ’
Thằng Hùng nhà mình cưới nhầm vợ rồi con ạ, nó không khác gì con phù thủy, có hôm nó còn đánh mẹ, đẩy mẹ suýt ngã cầu thang. Mẹ định tố cáo nó mấy lần nhưng ngại hàng xóm nên phải nhịn.
Ảnh minh họa.
Chứng kiến con nhà người ta sớm ổn định, lấy vợ rồi sinh con, mẹ không khỏi sốt ruột khi em trai tôi chưa từng có mảnh tình vắt vai nào. Thế rồi ngày ấy cũng đến, em trai dắt về một cô gái lạ, mẹ cuống cuồng gọi tôi về… xem mặt.
Tôi không ấn tượng gì nhiều về cô gái này, nhưng trông có vẻ nhẹ nhàng, ngoan ngoãn. Em trai muốn cưới ngay nên mẹ tôi cũng không dám phản đối, sợ nó giận rồi không chịu lấy vợ nữa thì khổ!
Đám cưới diễn ra chóng vánh, cuối cùng mẹ tôi cũng thỏa mãn ước mơ được sống cùng con dâu. Bà vui ra mặt, một điều con dâu, hai điều con dâu, tôi là con gái mà chẳng được bà quan tâm đến thế.
Nhưng về nhà mẹ tôi khoảng 2 tuần, em dâu mới thổ lộ rằng em đang… thất nghiệp. Thế là mẹ tức tốc gọi tôi, bảo: “Về nhanh, mẹ có việc quan trọng muốn bàn với con”. Thì ra bà muốn tôi kiếm việc cho em dâu, bà còn khẳng định: “Tìm việc cho em là trách nhiệm của con, mẹ muốn em nó có một việc tử tế và ổn định”.
Nghe mẹ nói xong, tôi giãy nảy: “Ôi mẹ ơi, thời buổi bây giờ làm gì có khái niệm ổn định nữa ạ, kiếm việc khó lắm…”. Tôi chưa trình bày xong, bà trừng mắt: “Khó thì mẹ mới nhờ đến con. Con làm trong ngành bao nhiêu năm nay, quen biết bao nhiêu người, chẳng nhẽ không nhờ người nọ người kia giới thiệu được à?”.
Video đang HOT
Mẹ thúc ghê quá nên tôi đành… vác “mặt dày” đi hỏi một người bạn thân, nhờ anh giới thiệu việc làm cho em dâu. Vài ngày sau đã thấy anh hồ hởi thông báo: “Anh kiếm được việc cho người nhà em rồi. Nhắn người nhà em ngày mai qua chỗ anh phỏng vấn luôn nhé”. Tôi nhẹ người vì đã hoàn thành nhiệm vụ mẹ giao. Con dâu có việc làm tử tế, mẹ tôi mừng lắm.
Chưa đầy 2 tháng sau, anh bạn tôi đột nhiên gọi điện, giọng bức xúc: “Em ơi, nể em nên lâu nay anh… nhịn người nhà em, nghĩ rằng cô ta chưa có kinh nghiệm nên nhiệt tình chỉ bảo. Ấy thế mà cô ta… ăn cháo đá bát. Không hiểu cô ta nghĩ gì mà dám… viết mail rồi kể xấu anh với sếp, mà toàn là những chuyện cô ta thêu dệt…”.
Tôi điếng người khi nghe xong câu chuyện đó, từ trước đến nay tôi không nghĩ em dâu lại là người như thế. “Muối mặt” với anh bạn, nhưng tôi vẫn tỏ ra bình tĩnh để tìm hiểu em dâu kỹ hơn.
Không rõ đầu đuôi câu chuyện thế nào nên tôi không tiện hỏi thẳng em dâu. Nhưng theo những gì tôi quan sát thì cô ấy khá khéo léo, mẹ tôi nói gì cô ấy cũng “dạ vâng”, không cãi nửa lời. Tôi nghĩ đáng lẽ một người như thế sẽ luôn có ý thức và trách nhiệm với công việc mình làm.
Chưa kịp “thẩm định” được em dâu thì mấy ngày sau anh bạn tôi lại gọi điện, càm ràm: “Cô ta sắp… phá tan công ty của anh rồi. Xin lỗi em, anh rất quý em nhưng chắc anh phải cho cô ta nghỉ việc thôi”. Tôi chưa kịp phản ứng thì anh bạn đã cúp máy, tình hình có vẻ nghiêm trọng thực sự. Tôi không thể âm thầm điều tra em dâu nữa mà quyết định về nhà “phỏng vấn” trực tiếp. Đang loay hoay dựng xe ngoài cửa thì tôi nghe được màn đối thoại bên trong.
“Anh chị ở nhà tôi thì phải biết điều chứ…” – rõ ràng đó là giọng của mẹ tôi. Nhưng không hiểu bà đang to tiếng với ai, bản thân tôi cũng chưa bao giờ chứng kiến bà tức giận đến thế. Tôi đẩy cửa định bước vào thì thấy em dâu đang đứng giữa nhà, một tay chống hông, một tay… chỉ thẳng vào mặt mẹ chồng: “Con gái của bà giỏi thế thì bà đến nhà con gái bà mà ở, tôi không cản đâu”. Quá sốc với cảnh tượng diễn ra trước mắt, tôi không nói được gì.
Dọn về nhà tôi và yên ổn được vài ngày, mẹ mới dám kể: “Thằng Hùng nhà mình cưới nhầm vợ rồi con ạ, nó không khác gì con phù thủy, có hôm nó còn đánh mẹ, đẩy mẹ suýt ngã cầu thang. Mẹ định tố cáo nó mấy lần nhưng ngại hàng xóm nên phải nhịn”.
Em dâu phát hoảng vì 'bãi chiến trường' của chị chồng
Vợ chồng tôi yêu nhau hơn một năm thì cưới. Chồng tôi là con út, trên anh còn có chị gái. Hồi yêu anh, tôi giữ ý giữ tứ nên thi thoảng mới về nhà anh chơi.
Ảnh minh họa.
Mỗi lần về đó, chị đều đưa cả gia đình về nhà đẻ ăn cơm, vì chị lấy chồng cách đó chưa đến 500m. Tôi cũng cảm thấy vui vì các thành viên gần gũi nhau, nhưng sau này kết hôn rồi tôi mới thấy đủ mọi thứ phiền trên đời.
Vợ chồng tôi được bố mẹ cho ở riêng nên khá thoải mái. Khi tôi sinh cháu đầu lòng, sợ con dâu vất vả, mẹ chồng tuyển ngay một giúp việc đến hỗ trợ tôi.
Chị giúp việc sức khỏe không ổn định, gầy yếu vì không ăn được nhiều, nhưng tính nết hiền lành, điềm đạm, lại rất chịu khó nên tôi chỉ muốn giữ chị ở lại càng lâu càng tốt. Nhưng mọi chuyện không êm ả như tôi nghĩ.
Chị chồng tôi là nhân viên văn phòng, làm việc hết 8 tiếng đồng hồ là về nhà nhưng hôm nào cũng để con ở nhà tôi chơi đến hơn 9 giờ tối mới đón. Ban đầu tôi nghĩ chị ấy bận lắm, nhưng sau mới biết tối tối chị còn bận đi làm móng, đi spa, đi gội đầu, không thì rủ chồng đi cà phê "hâm nóng tình cảm" như lời chị ấy nói.
Vì là em dâu nên tôi nhịn cho qua. Thế nhưng ngay cả khi tôi tất bật với con nhỏ thì cũng chẳng thay đổi gì. Chưa hết, cứ hứng lên là gia đình chị rủ nhau sang nhà tôi ăn cơm. Chị nghĩ ra đủ các món để "hành hạ" giúp việc nhà tôi. Hôm thì bún chả, hôm thì bún nem, hôm lại "đòi ăn" gà nướng tẩm mật ong.
Tháng chị ấy sang đôi ba lần thì không sao, nhưng tần suất ngày càng... quá đáng. Có tuần chị ấy kéo cả gia đình sang "đánh chén" đến 4 bữa. Giúp việc nhà tôi vã mồ hôi trong bếp để nấu nướng thì chị chỉ làm mỗi việc là ra nếm vào nếm, xong khen chê mặn nhạt đủ kiểu.
Giúp việc nhà tôi nhờ chị nhặt hộ mớ rau thì chị lên giọng: "Chị vừa đi làm lại bộ móng, giờ đụng vào, nhựa dính lên sơn thì hỏng hết".
Cố gắng cả nể chị chồng nhưng tôi cực kỳ ái ngại với chị giúp việc. Mỗi lần ăn uống xong, cả nhà chị chồng hồn nhiên dắt nhau về, để lại "chiến trường" vung vẩy bát đĩa, thức ăn thừa. Nhiều khi giúp việc nhà tôi phải thức đến đêm mới dọn dẹp xong.
Không muốn tình trạng này tái diễn, tôi bàn với chồng: "Anh góp ý khéo với chị anh được không? Nếu chị ấy cứ tiếp tục làm phiền nhà mình thế này thì em sợ chị giúp việc đòi về quê hẳn đấy".
Chồng tôi đưa ra giải pháp không đâu vào đâu: "Thì mình tăng lương cho chị giúp việc một chút. Chứ em bảo anh phải góp ý chị anh thế nào? Chẳng nhẽ chị ấy sang chơi lại bảo chị về đi à?".
Không nhờ được chồng tác động, tôi mạnh dạn nhờ hẳn mẹ chồng. Sau một hồi nghe tôi trần tình sự việc, mẹ chồng ậm ừ: "Được rồi, mẹ sẽ góp ý với chị, con yên tâm nhé!".
Chẳng biết mẹ chồng tôi nói thế nào mà trưa hôm sau chị lại xuất hiện ở nhà tôi cùng với 2 bịch quần áo to tướng. Không thèm nói gì với tôi, chị sai giúp việc: "Cô Én giặt tay đống này cho chị nhé, hết bao nhiêu thì bảo để chị trả. Dạo này chị bận quá, mang ra hiệu giặt thì không yên tâm, chỗ này toàn quần áo đắt tiền".
Bữa đó, giúp việc nhà tôi tủi thân, khóc lóc rồi đòi nghỉ việc vì không thể chịu được "áp lực". Tôi cũng chưa từng thấy ai như chị chồng mình. Sự xuất hiện và cách cư xử của chị khiến tôi khóc không được, mếu không xong. Nhiều lúc tôi ước giá mà chị cũng có một bà chị chồng "phiền phức" như vậy cho biết thân!
Mới sinh con, bà mẹ bị stress vì chị chồng: Gửi chó nhờ nuôi, dặn dò em dâu cho ngủ cùng Câu chuyện 'dở khóc dở cười' về cách hành xử của 'giặc bên Ngô' mà bà mẹ bỉm sữa chia sẻ khiến dân mạng không khỏi bức xúc. Dân tình vẫn thường rỉ tai nhau rằng, chuyện đi làm dâu, người đáng sợ hơn cả mẹ chồng chính là bà cô bên chồng. Thế nên người ta mới ví von: "Giặc bên Ngô...