Chế.t mê chế.t mệt người tình hơn 20 tuổ.i
Tôi tự s.ỉ nhụ.c mình biết bao nhiêu lần. Cứ mỗi lần gặp anh về là tôi lại cảm giác mình như một món đồ mua vui cho anh. Tôi đang tự đâ.m đầu vào chốn lạm dụng thân xác của chính mình. Tôi ghê tởm chính bản thân.
ảnh minh họa
Tôi không biết có phải duyên số trời định hay sao mà tôi lại đâ.m đầu vào mối tình vụn.g trộ.m này tới 2 năm. Tệ hơn là người đàn ông đó hơn tôi tới 20 tuổ.i. Đã bao lần tôi tự hứa với lòng mình là sẽ chấm dứt mối quan hệ này vì tất cả chẳng đi tới đâu nhưng không thể nào dứt ra được. Tôi say như điếu đổ, như thiêu thân lao vào vòng tay của người đàn ông đáng tuổ.i bố mình.
Tôi năm nay 30 tuổ.i và đã có 1 đứa con gái kháu khỉnh. Hiện tôi đang làm kế toán tại một công ty du lịch. Chồng tôi là giáo viên ở một trường trung học. Cuộc sống của tôi sẽ bình yên và không có gì đáng phải bận tâm nếu như tôi không phạm một sai lầm vô cùng nghiêm trọng. Tôi đã có quan hệ bất chính với người đàn ông đã có gia đình và lớn hơn tôi khoảng hơn 20 tuổ.i trong suốt một thời gian dài.
Nếu tôi bảo là do duyên số thì chắc nhiều người sẽ bảo là tôi đang ngụy biện cho những gì đang xảy ra. Thế nhưng đúng là chúng tôi vô tình gặp nhau khi xe của anh ấy va chạm vào xe máy của tôi làm tôi ngã ra đường. Anh bế tôi vào bệnh viện cấp cứu và chăm sóc tôi cả tuần sau đó. Lạ lùng ở chỗ thay vì trách móc chì chiết làm ầm ĩ lên thì tôi lại trở nên ngoan ngoãn trong sự chăm sóc của anh.
Ngay từ khi anh bế tôi vào xe để đi đến bệnh viện, tôi đã choáng váng vì cảm giác quá thân thuộc. Như giữa chúng tôi có một sợi dây liên hệ nào trước đó. Tôi mơ màng giữa thực và hư trong suốt một tuần ở bệnh viện. Anh đi đi về về chăm tôi cứ như người thân yêu của mình chứ không phải là kẻ ngơ ngác giữa đường phố đi sang đường không thèm nhìn xe cộ rồi va vào anh mà ăn vạ.
Video đang HOT
Thế rồi, chúng tôi thỉnh thoảng lại gặp nhau. Lúc đầu chỉ để hỏi han xem vết thương thế nào? đã khỏe chưa? Sau rồi mọi chuyện đi quá đà hơn và tôi trở thành tình nhân của anh từ khi nào tôi cũng không biết nữa.
Mối quan hệ lén lún, không chính thức khiến tôi cảm thấy rất thú vị. Tôi như cô gái mới tuổ.i đôi mươi lần đầu yêu vậy. Bố mẹ và bạn bè tôi biết chuyện thì vừa khuyên nhủ và chử.i mắng, thế nhưng tôi không thể nào dứt ra được.
Nhiều lúc tôi cũng thấy sao đời mình nhiều lối mà tôi lại đâ.m vào bụi rậm thế này. Ở với tôi, anh nồng nhiệt và quan tâm đến tôi lắm. Thế nhưng khi về với vợ con của mình thì anh quên bẵng mất tôi. Có lúc nhớ anh tôi gọi điện thoại, anh còn đang ở bên vợ nên còn không nhớ ra cả tên tôi.
Tôi tự s.ỉ nhụ.c mình biết bao nhiêu lần. Cứ mỗi lần gặp anh về là tôi lại cảm giác mình như một món đồ mua vui cho anh. Tôi đang tự đâ.m đầu vào chốn lạm dụng thân xác của chính mình. Tôi ghê tởm chính bản thân.
Thế nhưng, tôi lại thực sự bị cuốn hút bởi những điều thầm kín trong cuộc chơi của người lớn. Lúc thì anh có thể dễ dàng để đạt được cảm giác cực khoái và sung sướng, khi lại như một chú cún con đang bị kiềm chế bởi chiếc xích trên cổ. Và chính vì đều đó đã cho tôi cảm giác say đắm anh nhiều hơn.
Tôi không biết chuyện này kéo dài bao lâu nữa thì chồng tôi hoặc vợ anh sẽ phát hiện ra. Bởi tôi biết cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra. Khi đó liệu cuộc sống gia đình tôi sẽ như thế nào? Tôi biết chắc một điều là dù có ly dị vợ vì lý do gì đi chăng nữa thì người chính thức ở bên cạnh anh suốt quãng đời còn lại không phải là tôi.
Và chồng tôi sẽ không bao giờ chấp nhận cảnh vợ ngoạ.i tìn.h với người đàn ông khác. Là một giáo viên nên tính tự trọng của anh cao lắm. Không đời nào anh tha thứ cho người vợ đổ đốn như tôi cả.
Cuộc đời của tôi tưởng êm đẹp không ngờ lại trở nên bê bết và nhớp nháp đến như vậy. Có lối nào dẫn tôi trở về với cuộc sống bình dị và hạnh phúc trước đây không?
Theo VNE
Vợ ngoạ.i tìn.h với gã nghệ sỹ rởm
Tôi như muốn điên lên khi nhìn thấy gã ta hôn lên má vợ mình trong cửa hàng thời trang.
Tôi có một cửa hàng chuyên vật liệu xây dựng nên công việc thường xuyên bận rộn. Vợ tôi cũng mở một cửa hàng thời trang gần một trường đại học. Công việc của hai vợ chồng đều thuận lợi, đắt hàng nên chúng tôi chỉ gặp nhau vào lúc tối muộn khi xong việc. Hầu như hai vợ chồng tôi chỉ gọi là ngủ chung giường, ở chung nhà chứ hiếm khi có bữa cơm ăn chung cả gia đình.
Thế nhưng đối với tôi, vợ tôi là một người tuyệt vời bởi cô ấy không bao giờ càu nhàu khi tôi bận việc, ít quan tâm tới gia đình. Tôi nghĩ cả hai đều kinh doanh, hiểu rõ công việc của nhau nên có thể dễ dàng bỏ qua cho nhau. Nhưng tôi đã nhầm khi phát hiện ra một sự thật đau lòng...
Một buổi chiều khi tôi đang bận làm hợp đồng với khách hàng thì từ đầu dây bên kia, một người bạn thân của tôi gọi điện tới: "Mày bình tĩnh nhé, vợ mày đang bị đồn cặp bồ với thằng nghệ sĩ rởm ở khu nhà tao kia kìa". Ký xong chữ ký, tôi như người mất hồn nhưng với bản lĩnh của một gã đàn ông, tôi bình tĩnh trở lại suy xét vấn đề. Tôi gọi điện lại cho người bạn thân, gặng hỏi cặn kẽ mọi vấn đề.
Công việc của vợ tôi là bán hàng thời trang nên việc cô ấy ăn diện, nói năng khéo léo tôi không mấy bận tâm. Thế nhưng "không có lửa làm sao có khói"? Cửa hàng cô ấy lại gần khu nhà người bạn tôi ở mà cả khu đó đồn ầm ĩ cô ấy thường xuyên qua lại với tay nghệ sĩ thì làm sao sai được cơ chứ? Suốt đêm hôm đó, nằm cạnh vợ mà tôi không thể nào chợp mắt. Tôi kiế.m tiề.n là vì ai? Tôi vất vả sớm tối là vì ai? Vì vợ, vì con, vì gia đình này... vậy tại sao cô ấy lại lừa dối tôi để chạy theo một gã nghệ sĩ kém cạnh tôi mọi mặt?
Gác hết công việc, tôi bí theo dõi ở quán nước gần cửa hàng cô ấy. Suốt cả buổi chiều đó, tôi vẫn không thấy tung tích gã nhân tình của vợ đâu nhưng tới lúc sẩm sẩm tối thì tay nghệ sĩ bước vào. Cô ấy niềm nở chào đón, buông lời lả lơi khiến tôi vô cùng khó chịu. Một lúc sau tôi nhẹ nhàng bước vào, thấy anh ta buông lời: "Cho anh thơm một cái nào cưng?" . Tôi không thể kiềm chế hơn được nữa, vội lao tới túm vạt áo và cho anh ta vài cái bạt tai. Vợ tôi kêu lên khiến tôi giật mình buông tay để gã ta chạy thoát. Không nói một lời, tôi nhìn vợ bằng ánh mắt đầy lửa hận, vội vàng lấy xe quay trở về nhà.
Tôi không thể nào kiềm chế được trước những cử chỉ thân mật của vợ mình và gã kia (Ảnh minh họa)
Một lúc sau, cô ấy có mặt ở nhà, thú thực với tôi mọi chuyện kèm theo lời trách móc: "Tôi như thế là lỗi tại ai? Anh sớm tối đi làm bận rộn, anh có quan tâm tới cảm xúc của tôi không? Tôi nghĩ gì, mong muốn gì anh đâu có hiểu? Ở bên anh ấy, tôi còn được làm một người phụ nữ. Còn ở bên anh, tôi như một khúc gỗ trơ trọi, bảo gì làm nấy. Nếu không có cái cửa hàng ấy, tôi chẳng khác gì con người không có cảm xúc. Nhưng tôi thề với anh, chúng tôi chỉ là những người bạn trên mức bình thường, còn chuyện kia không bao giờ xảy ra. Tin hay không thì tùy anh."
Tôi như chế.t lặng nửa con người. Tôi làm kinh doanh nên không biết nói những lời đường mật, chỉ biết kiế.m tiề.n. Dù tôi có làm gì thì cô ấy cũng không nên có những hành động để người ta đồn ầm lên như thế chứ? Tôi cũng là một thằng đàn ông, và tôi cũng khó chịu khi bị vợ cắ.m sừn.g trước mặt tất cả mọi người. Thực tâm, tôi cũng muốn tha cho những lỗi lầm của cô ấy nhưng tôi không thể làm như thế vì lòng tự trọng, vì sự kiêu hãnh của bản thân. Tôi muốn cô ấy phải tự dằn vặt bản thân, tự biết những lỗi lầm của mình để sửa sai.
Sau bài học này tôi như tỉnh ngộ. Tiề.n bạc và công việc là vô cùng quan trọng nhưng không thể quan trọng bằng tình cảm gia đình. Tôi đang cố gắng để trở thành một người thợ "hàn" tốt, hàn gắn những vết thương lòng mà tôi đã vô tình để rạ.n nứ.t.
Theo VNE
Vợ chảnh đòi chia của mới chịu sinh con Trót lấy vợ đẹp, vợ giỏi, nhiều ông chồng cứ phải nịnh rơi nịnh rớt vợ mới chịu sinh con, nhưng kèm theo những điều kiện 'trên trời'. 'Cho miếng đất thì em mới đẻ Cái ngày cầu hôn và Thúy Lan giao hẹn phải 30 tuổ.i mới sinh con, Phong đồng ý vội vì nghĩ cứ cưới liền tay cái đã, kẻo...