Chết lặng khi gặp đứa bé 7 tuổi ở làng bên
Hôm đó, hai vợ chồng cô ấy không có nhà, chỉ có đứa trẻ con đang chơi trước sân. Thấy tôi đứng ở cổng, thằng bé chạy lại lễ phép chào. Tôi đứng sững người…
Tôi đã lập gia đình được 7 năm và có một con trai 5 tuổi. Con tôi đáng yêu, kháu khỉnh và rất giống bố. Chồng tôi làm việc ở một công ty xây dựng, dù hay phải đi xa nhà nhưng anh rất quan tâm đến vợ con. Anh đẹp trai, phong độ nhưng không lăng nhăng. Lương tháng của hai vợ chồng khá ổn định, cảnh nhà lúc nào cũng đầm ấm, hạnh phúc. Tôi mới có tin vui cách đây 3 tháng. Thế là gia đình sắp đón chào thêm một thành viên mới.
Trước khi lấy tôi, chồng tôi đã từng có một mối tình rất sâu đậm. Anh và cô ấy đã yêu nhau 5 năm, đã về ra mắt gia đình và họ hàng. Họ cũng đã dự tính đám cưới, nhưng không hiểu vì lí do gì mà không thực hiện được. Tôi có hỏi chồng thì anh chỉ trả lời đại khái là không phù hợp. Sau chia tay, người yêu cũ lấy chồng là một người cùng xóm. Còn anh thì yêu và cưới tôi.
Cuộc sống viên mãn, hạnh phúc của gia đình tôi có lẽ sẽ cứ thế tiếp tục nếu như không có ngày hôm ấy. Buổi sáng đó, khi tôi đang mải mua ít rau ở chợ thì nghe tiếng hai người nói chuyện về gia đình N xóm 5 đang chuẩn bị đưa nhau ra tòa vì con trai không giống bố.
Tôi giật mình, bởi lẽ cô người yêu trước kia của chồng tôi lấy chồng ngay xóm bên, nên tôi cũng biêt tên chồng cô ấy, đúng là tên N.
Suốt mấy tuần, tôi buồn ủ dột, không buồn ăn uống gì. (Ảnh minh họa)
Tò mò mấy ngày, cuối cùng tôi quyết định tìm đến nhà cô ấy. Hôm đó, hai vợ chồng cô ấy không có nhà, chỉ có đứa trẻ con đang chơi trước sân. Thấy tôi đứng ở cổng, thằng bé chạy lại lễ phép chào. Tôi đứng sững người: Thằng bé giống y hệt chồng tôi, từ đôi mắt đến dáng đi. Khi tôi lấy lại bình tĩnh, vờ hỏi bố mẹ cháu có nhà không, rồi hỏi cháu mấy tuổi. Nghe nó nói năm nay 7 tuổi, tôi cảm thấy đất dưới chân như đang sụt lở. Đó là thời gian chồng tôi và cô người yêu cũ đó vẫn còn bên nhau.
Video đang HOT
Tôi vội ra về, trong lòng rối bời ngổn ngang. Suốt mấy tuần, tôi buồn ủ dột, không buồn ăn uống gì. Tôi đang trong giai đoạn nghén, lại cứ suy nghĩ đến chuyện đó nên người lúc nào cũng mỏi mệt. Đầu óc tôi chỉ nghĩ nên giải quyết chuyện này ra sao với chồng.
Thấy tôi căng thẳng, mệt mỏi, anh cố hỏi han tận tình. Tôi quyết định mang chuyện ấy ra hỏi anh cho rõ lẽ. Chúng tôi to tiếng một hồi, anh nói tại sao nghe người khác nói vô căn cứ, không tin tưởng anh. Khi nghe tôi kể đã đến tận nhà cô ấy và gặp một đứa trẻ 6 – 7 tuổi, giống hệt anh thì anh lặng người.
Anh đứng đó, chúng tôi nhìn nhau, những hàng nước mắt chảy dài. Tôi không biết nên hận anh hay phải thông cảm cho anh nữa. Anh thừa nhận với tôi, khi anh và người yêu cũ có kế hoạch làm đám cưới thì cả hai đã nghĩ sẽ bên nhau trọn đời. Rồi cô ấy cho anh tất cả.
Thế nhưng sau khi gia đình cô ấy đổ vỡ vì cha mẹ li dị, cha mẹ anh cho rằng gia cảnh không tốt nên không đồng ý cho cưới, và anh chấp nhận theo ý cha mẹ. Nhưng hận hơn nữa là khi trước, tôi hỏi thì anh không hề nói. Và giờ, anh giải thích là không nghĩ chuyện đến mức đó.
Tôi to tiếng với anh. Cả tối đó, chúng tôi cãi nhau. Anh ôm gối ra phòng khách ngủ riêng, tôi nằm khóc cả đêm ở trong phòng. Mấy ngày sau, anh vẫn đi làm bình thường, nhưng tối về thì không hỏi han, ngó ngàng gì tới tôi. Tôi vẫn nghén, chẳng ăn được gì, suốt ngày chỉ nôn. Mệt mỏi cộng với chuyện gia đình, tôi thấy chán nản vô cùng.
Con tôi thấy vậy, ngây thơ hỏi: “Mẹ ơi, bố mẹ làm sao mà không nói chuyện với nhau thế ạ?”. Tôi chỉ trả lời ầm ừ cho qua.
Giờ đây, tôi phải đối diện như thế nào với sự thật đó. Đã biết có con với cô ấy, không biết anh sẽ hành động ra sao? Anh có đón đứa con đó về không? Có qua lại với người yêu cũ nữa không?… Có rất nhiều điều nữa mà tôi muốn biết rõ ràng. Về phần mình, tôi cũng không biết phải hành xử như thế nào cho đúng nữa.
Theo Phunutoday
Chết lặng khi gặp đứa bé 7 tuổi làng bên
Hôm đó, hai vợ chồng cô ấy không có nhà, chỉ có đứa trẻ con đang chơi trước sân. Thấy tôi đứng ở cổng, thằng bé chạy lại lễ phép chào. Tôi đứng sững người...
Suốt mấy tuần, tôi buồn ủ dột, không buồn ăn uống gì. (Ảnh minh họa)
Tôi đã lập gia đình được 7 năm và có một con trai 5 tuổi. Con tôi đáng yêu, kháu khỉnh và rất giống bố. Chồng tôi làm việc ở một công ty xây dựng, dù hay phải đi xa nhà nhưng anh rất quan tâm đến vợ con. Anh đẹp trai, phong độ nhưng không lăng nhăng. Lương tháng của hai vợ chồng khá ổn định, cảnh nhà lúc nào cũng đầm ấm, hạnh phúc. Tôi mới có tin vui cách đây 3 tháng. Thế là gia đình sắp đón chào thêm một thành viên mới.
Trước khi lấy tôi, chồng tôi đã từng có một mối tình rất sâu đậm. Anh và cô ấy đã yêu nhau 5 năm, đã về ra mắt gia đình và họ hàng. Họ cũng đã dự tính đám cưới, nhưng không hiểu vì lí do gì mà không thực hiện được. Tôi có hỏi chồng thì anh chỉ trả lời đại khái là không phù hợp. Sau chia tay, người yêu cũ lấy chồng là một người cùng xóm. Còn anh thì yêu và cưới tôi.
Cuộc sống viên mãn, hạnh phúc của gia đình tôi có lẽ sẽ cứ thế tiếp tục nếu như không có ngày hôm ấy. Buổi sáng đó, khi tôi đang mải mua ít rau ở chợ thì nghe tiếng hai người nói chuyện về gia đình N xóm 5 đang chuẩn bị đưa nhau ra tòa vì con trai không giống bố.
Tôi giật mình, bởi lẽ cô người yêu trước kia của chồng tôi lấy chồng ngay xóm bên, nên tôi cũng biêt tên chồng cô ấy, đúng là tên N.
Tò mò mấy ngày, cuối cùng tôi quyết định tìm đến nhà cô ấy. Hôm đó, hai vợ chồng cô ấy không có nhà, chỉ có đứa trẻ con đang chơi trước sân. Thấy tôi đứng ở cổng, thằng bé chạy lại lễ phép chào. Tôi đứng sững người: Thằng bé giống y hệt chồng tôi, từ đôi mắt đến dáng đi. Khi tôi lấy lại bình tĩnh, vờ hỏi bố mẹ cháu có nhà không, rồi hỏi cháu mấy tuổi. Nghe nó nói năm nay 7 tuổi, tôi cảm thấy đất dưới chân như đang sụt lở. Đó là thời gian chồng tôi và cô người yêu cũ đó vẫn còn bên nhau.
Tôi vội ra về, trong lòng rối bời ngổn ngang. Suốt mấy tuần, tôi buồn ủ dột, không buồn ăn uống gì. Tôi đang trong giai đoạn nghén, lại cứ suy nghĩ đến chuyện đó nên người lúc nào cũng mỏi mệt. Đầu óc tôi chỉ nghĩ nên giải quyết chuyện này ra sao với chồng.
Thấy tôi căng thẳng, mệt mỏi, anh cố hỏi han tận tình. Tôi quyết định mang chuyện ấy ra hỏi anh cho rõ lẽ. Chúng tôi to tiếng một hồi, anh nói tại sao nghe người khác nói vô căn cứ, không tin tưởng anh. Khi nghe tôi kể đã đến tận nhà cô ấy và gặp một đứa trẻ 6 - 7 tuổi, giống hệt anh thì anh lặng người.
Anh đứng đó, chúng tôi nhìn nhau, những hàng nước mắt chảy dài. Tôi không biết nên hận anh hay phải thông cảm cho anh nữa. Anh thừa nhận với tôi, khi anh và người yêu cũ có kế hoạch làm đám cưới thì cả hai đã nghĩ sẽ bên nhau trọn đời. Rồi cô ấy cho anh tất cả.
Thế nhưng sau khi gia đình cô ấy đổ vỡ vì cha mẹ li dị, cha mẹ anh cho rằng gia cảnh không tốt nên không đồng ý cho cưới, và anh chấp nhận theo ý cha mẹ. Nhưng hận hơn nữa là khi trước, tôi hỏi thì anh không hề nói. Và giờ, anh giải thích là không nghĩ chuyện đến mức đó.
Tôi không biết nên hận anh hay phải thông cảm cho anh nữa. (Ảnh minh họa)
Tôi to tiếng với anh. Cả tối đó, chúng tôi cãi nhau. Anh ôm gối ra phòng khách ngủ riêng, tôi nằm khóc cả đêm ở trong phòng. Mấy ngày sau, anh vẫn đi làm bình thường, nhưng tối về thì không hỏi han, ngó ngàng gì tới tôi. Tôi vẫn nghén, chẳng ăn được gì, suốt ngày chỉ nôn. Mệt mỏi cộng với chuyện gia đình, tôi thấy chán nản vô cùng.
Con tôi thấy vậy, ngây thơ hỏi: "Mẹ ơi, bố mẹ làm sao mà không nói chuyện với nhau thế ạ?". Tôi chỉ trả lời ầm ừ cho qua.
Giờ đây, tôi phải đối diện như thế nào với sự thật đó. Đã biết có con với cô ấy, không biết anh sẽ hành động ra sao? Anh có đón đứa con đó về không? Có qua lại với người yêu cũ nữa không?... Có rất nhiều điều nữa mà tôi muốn biết rõ ràng. Về phần mình, tôi cũng không biết phải hành xử như thế nào cho đúng nữa.
Theo Afamily
Chết lặng khi phát hiện ra bí mật trong đêm trước lễ ăn hỏi mà chồng luôn giấu kín Ngày ăn hỏi, mọi chuyện diễn ra êm đẹp, nếu không kể đến vẻ mệt mỏi, bơ phờ và ánh mắt thất thần như người mất hồn của Phong. Và nhất là, Thương vô tình nhìn thấy vài vết xanh xanh tím tím ở gần xương quai xanh của anh. Phong và Thương yêu nhau 2 năm thì tiến tới hôn nhân. Mọi...