Chết cười với chuyện gái ế đi hẹn hò… ngày giáp Tết
30 tuổi, tôi chưa có nổi một mối tình gọi là nghiêm túc, có thể tính chuyện tương lai. Sợ năm nay Tết đến, lại phải đối mặt với bao nhiêu câu hỏi khó nghe. “Bao giờ em lấy chồng? Đã có mối nào chưa? Kén quá đấy mà?’.
Nói chuyện đi nói chuyện lại bâng quơ thì anh nhận một cuộc gọi. Anh bảo người ấy đến quán cà phê này. Tôi thấy hơi lạ. Hẹn hò riêng mà lại thế à, anh định tình tay ba hay sao? (Ảnh minh họa)
Nhiều người còn nhìn bằng con mắt nghi ngờ, tại sao một cô gái cũng khá là xinh xắn, đi làm ở thành phố, có công việc ổn định như vậy lại mãi không có người yêu. Tôi hiểu trong lòng họ nghĩ gì… Thôi thì miệng lưỡi thiên hạ, biết sao cho vừa lòng?
Năm nay, bố mẹ đã gọi điện từ rất lâu bảo, Tết này nhất định phải đưa người yêu về ra mắt, cho bố mẹ yên tâm. Băn khoăn lắm, không biết đưa như thế nào và đưa ai. Nghĩ bụng thuê một người. Nhưng thuê thì ai về với mình dịp Tết.
Nhân chuyến đó, có mấy chị cơ quan giới thiệu cho tôi vài mối. Thấy bảo được lắm nên tôi cũng gật đầu đồng ý thử đi hẹn hò xem sao. Dù sao cũng phải lấy chồng chứ tôi không có ý định sẽ ở vậy cả đời.
Buổi tối ấy, tôi gặp một người, được chị bạn giới thiệu là làm ngân hàng, tốt tính, hiền lành, mỗi tội không đẹp lắm. Đến nơi thì tìm mãi không được chỗ anh ấy ngồi. Vì anh ấy chọn chỗ hiểm, ở tận trên tầng mà lại sát góc nhà vệ sinh. Bảo sao anh chọn chỗ này thì bảo &’anh vừa đi nhậu với mấy anh bạn về, ngồi đây cho tiện…’. Tôi xỉu luôn, mới gặp mà ăn nói tự nhiên thật…
Nói qua vài câu biết anh làm ngân hàng, tôi cũng mừng mừng. Ở, làm ngân hàng có uy lắm chứ, mà chắc là cũng có tiền, có tương lai. Mặt anh hơi nhiều &’hoa’ nhưng được cái ăn nói dễ nghe, nhân viên ngân hàng mà. Anh hỏi tôi uống gì, còn anh gọi ly nước chanh từ sớm để giải rượu. Tôi gọi một ly cà phê. Anh ồ lên bảo &’ơ, em sao lại uống cà phê? Con gái mà uống cà phê buổi tối là không ngủ được, lại xấu da đấy?’. Tôi gật đầu, chỉ cười mà không nói gì…
Chuyện được một lúc, anh bắt đầu vào chủ đề chính, hỏi tôi làm ăn ở đó có khá không, lương lậu như thế nào. Rồi bắt đầu than vãn làm ngân hàng bây giờ buồn lắm, lương thưởng không có nhiều. Muốn tìm một người vợ ổn định, công việc và thu nhập tốt để sau này không phải lo nhiều về tương lai. Nghe sặc mùi tính toán…
Nói chuyện đi nói chuyện lại bâng quơ thì anh nhận một cuộc gọi. Anh bảo người ấy đến quán cà phê này. Tôi thấy hơi lạ. Hẹn hò riêng mà lại thế à, anh định tình tay ba hay sao?
Vừa dứt lời, một cô gái xuất hiện trước mặt chúng tôi. Anh mời cô ấy ngồi cùng và bảo cô ấy gọi nước. Lúc sau, anh lôi ra trong cặp một đống giấy tờ và bảo tôi &’em chờ anh tí, khách hàng, vì cô ấy muốn làm thẻ ngân hàng, anh hẹn từ chiều mà tắc đường không được nên bây giờ mới gặp được khách. Em cứ uống nước đi. Anh vừa nói vừa nhìn chằm chằm cô gái kia, rồi miệng liên tục nhả những câu chữ tư vấn, lợi nhuận, lãi suất…’.
Video đang HOT
Tôi nghe phát chán vì họ nói quá lâu. Một lúc, tôi xin phép đi vệ sinh rồi… về thẳng cẳng, không ngoái lại chào. Xin lỗi anh, cuộc hẹn hò của tôi không phải là một cuộc giao dịch, không phải là dịp để cho anh gặp gỡ khách hàng làm ăn…
Thôi, các anh khát vợ, tôi chẳng khát chồng. Mà có khát, tôi cũng phải tìm người cho tử tế, không thể nhắm mắt đưa chân… (ảnh minh họa)
Vài hôm sau, lại có một người bảo tôi là &’lần này, chị đảm bảo anh chàng này em sẽ ưng, ngon lắm, chị mà chưa có chồng, chị &’quất’ luôn’. Nghe chị nói vậy, tôi phải trừ hao đi 50%. Nể tình cái lòng nhiệt huyết của chị, tôi gật đầu tiếp tục một cuộc hẹn hò không biết có đi đến đâu không…
Tối đó, lại một cuộc hẹn nữa ở quán cà phê. Lần này là do tôi chọn để đỡ phải tìm. Vừa thấy anh đến, tôi đã có chút ngạc nhiên. Người cao ráo, đẹp trai, có khi còn hơn cả chị bạn tôi tả. Nhìn thấy tôi, anh cười. Anh nhận ra tôi ngay vì ảnh trên Facebook.
Ngồi nói chuyện lúc đầu khá vui vẻ. Anh cúng hỏi han tôi. Tôi đã mừng thầm trong lòng may ra kiếm được chàng trai như ý. Ai ngờ, một lúc, anh bảo &’em ơi, sao mặt em có cái mụn to thế mà em còn uống cà phê buổi tối? Con gái có cái mụn to thế trông xấu nhỉ?’. Anh còn bảo, tôi mặc cái váy này nhìn có vẻ gài. Tôi tái mặt… không nói được câu nào.
Chưa hết, anh còn liên tục hỏi lương của tôi được bao nhiêu? Có vẻ chàng trai ấy rất tò mò về thưởng Tết của tôi. Cứ cố gặng hỏi bên tôi thưởng Tết có cao không, được bao nhiêu? “Phiền quá”. Tôi nghĩ trong bụng như vậy và cười mỉm, xin phép đứng lên đi vệ sinh. Cũng như lần trước, tôi về thẳng cửa, không nói câu nào.
Thật ra tôi biết, không có ai hoàn hảo, và cũng không nên cầu toàn, cái gì chấp nhận được thì nên chấp nhận. Cũng bằng này tuổi rồi, không nên quá kén chọn. Chỉ là, tôi thấy quá mệt mỏi với chuyện gái ế đi hẹn hò. Đối phương nghĩ mình ế nên luôn tỏ ra không tôn trọng mình. Dường như họ nghĩ, mình già rồi, chắc muốn lấy chồng lắm, khát đàn ông lắm…
Thôi, các anh khát vợ, tôi chẳng khát chồng. Mà có khát, tôi cũng phải tìm người cho tử tế, không thể nhắm mắt đưa chân…
Theo Eva
Chết cười với đêm tân hôn của gái ế và bác sỹ phụ khoa
Phong thì hốt hoảng, bởi đợi đến 1 tiếng sau anh cũng không thể làm ăn được gì. Phong sợ quá, mồ hôi đầm đìa. Bình thường khám cho bệnh nhân nữ thì không sao, giờ nằm cạnh vợ người cứ run như cầy sấy...
Phong là bác sỹ, những tưởng nghề nghiệp ổn định như anh sẽ có nhiều phụ nữ tình nguyện xin chết, nào ngờ, cứ ai tìm hiểu anh được một thời gian cũng e dè rồi tìm cách rút lui bởi một lý do vô cùng đơn giản: vì Phong là bác sỹ phụ khoa. Nghĩ cảnh người yêu suốt ngày sờ chỗ đó của phụ nữ là họ đã không thích rồi.
Thế nên đã 35 tuổi nhưng Phong vẫn là lính phòng không. Chẳng ai biết được điều đau khổ này của Phong vì ai cũng nghĩ rằng, Phong dày dặn kinh nghiệm tình trường lắm, gì chứ suốt ngày cứ khám khám, sờ sờ chỗ đó của chị em thì chai lỳ cả cảm xúc rồi. Nào có ai biết rằng Phong vẫn chưa được "chinh chiến" lần nào. Phần vì sĩ diện nên khi bạn bè, người quen đá đểu, Phong cũng "chém gió", khoe chiến tích lại rất nhiệt tình.
Chẳng biết ông tơ bà nguyệt se duyên kiểu gì mà cuối cùng Phong cũng "tóm" được một nàng. Nhưng đó lại là một nàng bị... ế. Nghe mọi người bảo từ khi sinh ra đến giờ là đã 30 tuổi nhưng Kim chẳng bao giờ đi chơi tối, cũng chẳng hẹn hò ai, tính lại hay cau có. Nói chung Kim là gái ế, và bố mẹ cô cũng muốn "tống cổ" con gái ra khỏi nhà càng nhanh càng tốt.
Cứ ai tìm hiểu anh được một thời gian cũng e dè rồi tìm cách rút lui bởi một lý do vô cùng đơn giản: vì Phong là bác sỹ phụ khoa. (Ảnh minh họa)
Thế nên khi Phong đến tìm hiểu, bố mẹ Kim mừng như bắt được vàng. Lại thấy Phong là bác sỹ nữa nên ông bà quý vô cùng. Lúc đầu Phong đến toàn được mời ăn đủ thứ, sau ông bà biết ý, cứ giả vờ tránh đi để cho đôi trẻ được tự do tâm tình. Yêu nhau được 1 năm thì Phong đặt vấn đề cưới xin. Dù sao thì giờ Phong cũng không còn nhiều thời gian mà kén chọn nữa. Bạn bè anh đều đã có con lớn hết cả rồi.
Nhưng đúng là ông trời cứ muốn trêu ngươi đôi uyên ương thì phải. Đêm tân hôn của cặp đôi này lại diễn ra không đúng với kịch bản mà nhiều người mong đợi. Kim chắc mẩm mình lấy bác sỹ sản khoa thì sẽ không còn phải lo lắng, Phong thì nghĩ, 30 tuổi rồi chắc vợ anh đã có kinh nghiệm chuyện này. Thế là cả hai cứ nhìn mặt người kia rồi đoán già đoán non.
Kim tắm xong, ngồi xuống giường đợi chồng. Phong mắc bệnh nghề nghiệp, thấy vợ ngồi ở mép giường thì bảo:
- Em nằm xuống, dạng chân ra.
Kim bối rối lắm, nhưng nghe lời chồng nên cũng nằm xuống, dạng chân ra, có điều Kim mặc váy, dạng chân ra thì chồng lại thấy hết nên cô cứ khép khép cái chân lại. Nào ngờ Phong hét lên:
- Dạng cái chân ra, khép thế thì làm sao mà khám được?
Kim bật khóc. Cô vẫn hiểu chữ "khám" ở đây là làm chuyện ấy. Cô cứ nghĩ Phong sẽ nhẹ nhàng, nâng niu cô, dù sao cô vẫn là gái trinh, chưa biết mùi yêu đương là gì. Vậy mà chồng cô nỡ lòng nào mắng cô trong đêm tân hôn thế kia chứ.
Thấy vợ khóc, Phong bỗng giật mình "tỉnh giấc", anh lí nhí:
- Ôi anh quen miệng, anh xin lỗi. Anh cứ tưởng đang khám cho bệnh nhân.
Nói rồi Phong nằm xuống ôm vợ. Anh bắt đầu hôn vợ, vuốt ve khắp người. Nhưng do căng thẳng quá nên chưa làm ăn gì thì Phong đã tự động "tiêu hết tiền". Phong nghĩ thầm "Chết rồi, chả hiểu bây giờ phải nói như nào với vợ đây". Anh luống cuống kéo tấm chăn chắn ngang người. Kim thấy chồng tự dưng lấy chăn ngăn cách, không cho hai người da tiếp da thì nghĩ: "Hay là anh ấy chê mình béo?".
Đêm tân hôn của hai vợ chồng Phong khá chật vật (Ảnh minh họa)
Phong thì hốt hoảng, bởi đợi đến 1 tiếng sau anh cũng không thể làm ăn được gì. Phong sợ quá, mồ hôi đầm đìa. Bình thường khám cho bệnh nhân nữ thì không sao, giờ nằm cạnh vợ người cứ run như cầy sấy, đến nỗi chưa khám phá gì hết mà đã tự động đầu hàng rồi. Thấy chồng cứ vờn xung quanh mà không đi vào vấn đề chính, Kim mới mạnh dạn đưa đường chỉ lối cho chồng, thế nhưng Phong sợ quá, cứ giằng ra không chịu tiến vào vùng cấm địa vì biết hôm nay mình quá lo lắng, sẽ không làm ăn được gì.
Báo hại đêm tân hôn của hai vợ chồng Phong diễn ra 3 tiếng đồng hồ trong vô vọng. Kim thì muốn chứng minh mình là gái trinh nên không dám chủ động nhiều, Phong thì sợ vợ biết mình mù tịt kinh nghiệm nên cứ lấy hết lý do này, lý do nọ để bao biện. Cuối cùng, mệt quá cả hai lăn ra ngủ.
Mãi 1 tuần sau, khi đi trăng mật và đã trò chuyện cởi mở hơn, cả hai mới có đêm tân hôn đúng nghĩa. Nhưng cũng sau lần đó, Phong bị vợ trêu suốt. Ai ngờ làm bác sỹ sản khoa bao nhiêu năm vậy mà đêm tân hôn cứ lóng nga lóng ngóng như gà mắc tóc. Rõ là chuyện có một không hai trên đời. Giờ thì Phong đã được thực hành đến nơi đến chốn, nhưng có những lúc nhớ lại đêm tân hôn vất vả đó, anh cũng toát cả mồ hôi hột.
Theo Một Thế Giới
Tự sự của gái ế ngày cuối năm với câu hỏi 'bao giờ lấy chồng' Chuyện tình yêu đổ vỡ, người tương lai vẫn mãi nơi đâu chưa tìm đến giúp cô gái lấp đầy những trống vắng bên trong thì sao dám nghĩ đến lấy chồng? Làm sao trả lời được những câu hỏi không đầu không cuối ấy? "Tâm tư người ta không trọn vẹn cho mình thì thà đối mặt với dở dang còn hơn,...