Chết cười chiến dịch “có con” của cô vợ ngố nhà tôi
Nhìn vợ quyết tâm cao độ nên tôi đành gật đầu, cô ấy hét ầm lên vui sướng. Đêm đó khi đã xong xuôi mọi chuyện tôi mệt quá lăn ra ngủ, nào ngờ 3 giờ sáng vợ lại đập dậy nói là: “Mình làm lần nữa đi ông xã, cho nó chắc ăn”.
Tôi là 1 gã đàn ông đã có vợ. Đúng vậy, 1 cô vợ rất đáng yêu nữa là đường khác. Trước khi cưới, chúng tôi đã yêu nhau 1 thời gian không quá dài nhưng cũng không quá ngắn. Nó đủ để hai đứa thấy cần nhau và thế là… cưới. Ngày đó vợ tôi vu vơ bảo rằng: “Hay là mình lấy nhau đi, đứa bạn thân của em nó bảo lấy chồng về vui lắm”. Nghe câu nói ngây ngô của cô ấy khiến tôi phì cười, nhưng đó lại là động lực để tôi từ giã cuộc đời độc thân.
Tôi gọi điện về nhà thông báo với thầy u rằng: “Con sẽ cưới vợ”. Chẳng biết bố mẹ tôi vui hay buồn mà lại tổ chức ăn mừng làm thịt hẳn mấy còn gà rồi mời anh em đến ăn cơm. Đã vậy rồi đi khoe khắp nơi là: “Thằng con nhà tôi cuối cùng cũng chịu lấy vợ rồi, thoát ế rồi”. Tin đến tai mà tôi thấy sốc: ” Sao bố mẹ lại có thể muốn tống con ra khỏi nhà sớm vậy chứ? Con mới có 29 tuổi thôi mà”.
Cuối cùng tôi cũng rước cô vợ ngố về nhà, vì biết em quá “đảm đang” nên cưới xong được vài ngày tôi lấy cớ rằng phải lên thành phố để giải quyết công việc gấp. Vợ tôi ngơ ngác không hiểu ý cứ đứng cãi: “Ơ anh xin nghỉ, sếp đồng ý rồi mà, mấy hôm nay em có thấy người bên công ty gọi đâu”. Tôi phải liếc mắt bên này, nháy mắt bên kia mãi vợ tôi mới chịu im lặng.
Tôi mà không đưa cô ấy đi chắc bộ sưu tập bát đĩa 30 năm nay của mẹ tôi sẽ ra đi không một lời từ biệt. Cái bếp sẽ thành bãi chiến trường và con chó con sẽ có ngày không thể nào đi nổi vì được vợ tôi cho ăn quá nhiều. Sau khi tôi cưới vợ, bố mẹ tôi thay vì vui mừng thì khuôn mặt đã dần chuyển sang trạng thái “e ngại”. Tôi nhìn biểu cảm của ông bà thì có thể đọc được rằng: “Mày độc thân có khi bố mẹ còn đỡ lo hơn con à”.
Tôi cười ra nước mắt nghĩ bụng: “Lỡ lấy rồi biết làm sao, thôi thì cải tạo vợ dần dần vậy”. Nhìn vợ ngày nào cũng vui vẻ hồn nhiên, làm sai cái gì thì mặt tỉnh bơ miệng cười toe toét như kiểu muốn nói: “Em không biết đâu, em vô tội”.
Lấy nhau được hơn nửa năm ông bà có giục chuyện con cái, tôi cứ bảo từ từ rồi đưa ra 1 loạt lý do đầy thuyết phục. Thú thật thì nhìn bạn bè có con và khoe khoang suốt, tôi cũng muốn có 1 đứa cho vui cửa vui nhà nhưng mà với trình độ chăm chồng và cây cảnh cũng như động vật trong nhà của vợ tôi thì tôi thực sự “quan ngại” về việc có con.
Một hôm tôi ném cái bao cao su lên giường, bình thường nhìn thế là vợ hiểu ngay rằng sắp “hành động” nên cứ thế tự động cởi váy ra. Nhưng hôm nay cô ấy cứ nằm im chẳng động tĩnh gì, tôi hỏi:
- Thái độ lồi lõm này là sao hả bà xã? Em mệt à?
- Em không mệt.
- Vậy thì tại sao?
- Này ông xã, hay là mình có con đi.
- Hả em đùa à, việc nhà còn không biết làm, em chăm con vật nào thì y như rằng chết con đó. Em có nhớ con chó cưng yêu quí của anh không? Nhờ em chăm sóc mà nó đã dã từ cõi đời này rồi, chưa kể con chim vừa biết hót mấy bài anh dạy mà cậu tặng nữa…Tất cả đều đã ra đi. Nghĩ đến anh xót quá. Anh không có ý chê em nhưng anh nghĩ mình cần thêm thời gian bà xã à.
Tôi liệt kê 1 loạt những “chiến tích” dài như 1 dòng sông của vợ mà quên mất cô ấy sẽ chạnh lòng. Vợ ngố của tôi ỉu xìu phân trần: “Người ta bảo việc mẹ chăm con như 1 bản năng, em sẽ làm tốt mà”. Nhìn cô ấy mếu máo, tôi bắt đầu thấy mủi lòng, nhưng với cái tính hậu đậu hay quên của vợ tôi sợ nhất cái khoản đi siêu thi mà để quên mất con, con ăn rồi thì bảo chưa, con chưa ăn thì bảo rồi thì khổ lắm. Tôi trịnh trọng nói:
Video đang HOT
- Thôi được, để anh xem xét.
Đêm đó vợ nằm thuyết phục còn tôi mệt quá lăn ra ngủ. Tôi mai lên giường vợ hí hửng nháy mắt:
- Chồng à, mình có con đi.
Nhìn vợ quyết tâm cao độ nên tôi đành gật đầu, cô ấy hét ầm lên vui sướng. Đêm đó khi đã xong xuôi mọi chuyện tôi mệt quá lăn ra ngủ, nào ngờ 3 giờ sáng vợ lại đập dậy nói là:
- Mình làm lần nữa đi ông xã, cho nó chắc ăn.
Sáng mai tôi xin nghỉ làm để ngủ bù vì cả đêm hầu như thức trắng. 1 tháng sau, một hôm đang làm việc thì vợ ngố gọi điện và hét toáng lên:
- Chồng ơi! Em có bầu rồi.
Tự dưng tim tôi đập loạn xạ lên, phi ngay về nhà. Thì ra cảm giác được làm bố thật tuyệt, nhìn cái bụng của vợ vừa hạnh phúc vừa lo lắng. Nhìn vợ vào bếp múa máy, tôi cảm động rơi nước mắt: “Từ ngày có em, cô hàng thuốc chỉ cần nhìn thấy anh là biết đi mua thuốc gì rồi. Sau nay anh sẽ cho em xem bộ sưu tập thuốc đau bụng từ khi anh có vợ. Vợ ơi em thực sự sẽ chăm con tốt chứ? Anh lại bắt đầu thấy lo lắng hơn vui mừng rồi”.
Theo Blogtamsu
Tâm sự của người vợ mang nỗi đau khi chồng thích mặc váy
"Đó là sự phản bội, anh biết chứ? Làm sao tôi có thể không biết điều này? Sao tôi biết được anh là ai? Anh đã giấu tôi...". Cô đã tức giận trong một thời gian dài.
Khi ở độ tuổi 30 thành công và tự tin, Elizabeth gặp Dan (chồng cô bây giờ). Sau 2 lần hẹn hò, cô đã mời anh đến căn hộ của mình ở Manhattan để qua đêm ở đó. Mọi thứ bùng nổ nhanh chóng. Dan là người tỏa sáng, rộng rãi, tự do về chính trị - tất cả những đặc điểm mà Elizabeth tìm kiếm.
Elizabeth nhận thấy những đức tính tốt đẹp của Dan và sự tốt bụng của Dan đã chinh phục cô hoàn toàn. Họ đã hẹn hò chỉ sau vài tháng, kể từ khi anh đề nghị sơn lại căn hộ của cô. "Ngắm người ấy săm soi trần nhà để xem còn khe nứt nào không, và kính của người ấy bị bắn đầy các giọt sơn, tôi tự nhủ, chỉ có cha mình mới làm điều đó cho mình. Đó là giây phút tôi biết rằng chúng tôi sẽ kết hôn", Elizabeth kể.
Diễn biến của mối tình của họ cũng rất nhanh chóng. 6 tuần sau đó, khi họ đang lái xe đi tìm điểm tổ chức đám cưới, thì Dan dừng xe, nói rằng anh có chuyện muốn nói với Elizabeth. Anh bảo mình đã giấu cô về tuổi thật, rằng anh thực ra trẻ hơn thế 4 tuổi. Elizabeth ngạc nhiên với lời thổ lộ này, nhưng rồi nhanh chóng nhấp nhận.
Điều mà Elizabeth không thể ngờ được răng, Dan còn đang giữ một điều bí mật khác kinh khủng hơn rất nhiều. Từ nhiều năm qua, anh đã mặc quần áo của phụ nữ mỗi khi ở nhà một mình. Anh từng ở cùng chung với một người bạn gái, và trong vòng một tuần, người phụ nữ ấy đã năn nỉ anh chuyển đi.
Dan sợ phải nói điều này với Elizabeth vì lúc đó anh nghĩ: "Tôi nghĩ rằng tất cả những gì mình cần là một ai đó yêu tôi, rằng không ai thực sự yêu tôi trước đó, và Elizabeth đã yêu thật, tôi sẽ được chữa khỏi. Tôi nghĩ mình sẽ không bao giờ lặp lại điều đó một lần nữa".
Vậy là họ đứng đó, trong buổi tiệc cưới, chụp ảnh với gia đình, cắt bánh cưới. Cô dâu Elizabeth trong bộ váy trắng trang nhã xinh xắn. Ngồi cạnh cô trong chiếc áo vét xám, kính sành điệu và bộ râu quai nón rậm là chú rể Dan, người giờ đã trở thành vợ cô, Diana.
"Dù sao, đó là một ngày rất rất hạnh phúc", Elizabeth nói nhỏ, gấp album lại.
Elizabeth và Diana. Ảnh: nymag
Nhưng bí mật nào cũng đến lúc bị bại lộ. Mùa hè năm 2008, Diana (Dan) đứng trên đường cao tốc, tự hỏi chiếc xe nào lao với tốc độ đủ nhanh để giết mình ngay lập tức.
"Rồi tôi nhận ra đó là tội lỗi. Đó là bí mật tôi chưa bao giờ nói với cô ấy. Sau đó, tôi trở về, dành 3-4 tháng để thử tìm ra cách giải quyết vấn đề". Cuối cùng, vào dịp lễ Halloween, khi Elizabeth nằm xoài trên sofa, vùi mình trong chăn và chiến đấu với cơn cảm lạnh, Diana nói với cô rằng họ cần nói chuyện.
Đến tận bây giờ, Elizabeth vẫn trào nước mắt khi nhớ lại cuộc trò chuyệnđó. "Ý nghĩ đầu tiên trong tôi là đó là một vụ ngoại tình, hay anh ấy mất việc. Nhưng thực ra, sự thật đó là thứ tôi chưa bao giờ nghĩ tới".
"Anh là người chuyển giới. Anh vẫn thỉnh thoảng mặc quần áo phụ nữ", Diana nói với Elizabeth.
"Ý anh là gì? Em không hiểu. Anh làm điều đó khi nào? Làm sao anh làm được điều đó...", Elizabeth hỏi dồn. Cô không hình dung nổi Dan mặc váy sẽ ra sao.
Vậy là Diana dần dần làm sáng tỏ chuyện của mình. Rằng bộ quần áo phụ nữ được giấu trên gác mái, rằng thỉnh thoảng anh vẫn dùng đồ trang điểm của Elizabeth. Suốt 3 tiếng đồng hồ, Elizabeth nức nở khóc, vẫn không thểtin được điều đó, còn Diana cố gắng thuyết phục cô: "Sao em lại khóc? Đó chỉ là quần áo thôi, chỉ là quần áo thôi, chỉ là bề ngoài, còn bên trong vẫn vậy".
Sau cùng, "Cô ấy đã nói một câu mà tôi nhớ mãi 'Anh đã hủy hoại cuộc sống của tôi'", Diana kể. Elizabeth coi chuyện này đến thế là xong, rằng vấn đề đã được giải quyết. Cô khuyên Diana đến gặp nhà tâm lý trị liệu.
"Lúc đó tôi chỉ cảm tạ rằng mình vẫn có một mái nhà trên đầu, và cô ấy có thể yêu cầu mọi thứ, tôi đều sẽ đồng ý". Diana nhớ lại.
Trong vài tháng sau đó, Diana bắt đầu trị liệu và Elizabeth cố gắng kiểm soát sự tức giận của mình. "Đó là sự phản bội, anh biết chứ? Làm sao tôi có thể không biết điều này? Sao tôi biết được anh là ai? Anh đã giấu tôi...". Cô đã tức giận trong một thời gian dài, và từng có lúc ước rằng Diana là gay - một tình trạng mà cô cho rằng dễ giải quyết hơn. Lúc đó, cô đã không thể hiểu chồng mình muốn gì, và anh ấy thực sự là ai.
Hai tháng sau trị liệu, Diana nhận ra rằng mình là một phiên bản điển hình của người chuyển giới, nhưng sâu trong thâm tâm, cô vẫn đấu tranh với định nghĩa đó. "Elizabeth nói rằng cô ấy có thể tha thứ cho việc tôi thỉnh thoảng mặc váy miễn là đừng để cô ấy nhìn thấy và lũ trẻ sẽ không bao giờ biết, nhưng chỉ cần vượt qua nó là mọi chuyện sẽ kết thúc, và tôi biết điều đó. Tôi vẫn tự thuyết phục mình rằng tôi sẽ không đi phẫu thuật chuyển giới".
Mặc dù vậy, mọi việc vẫn diễn ra như nó phải thế.
Một đêm tháng 4 năm 2009, khi nằm cạnh chồng trên giường, Elizabeth hỏi câu hỏi mà cô sợ nhất: "Anh sẽ đi chuyển giới phải không?" "Phải", Diana dè dặt trả lời. "Ok", Elizabeth đáp.
Sau đó, cô bật đèn, quay lưng về phía chồng, và cố gắng kìm tiếng nức nở. Lần đầu tiên Diana vươn tay ôm lấy cô, nhưng bị đẩy ra. Lần thứ hai, cô cho phép mình cuộn tròn trong lòng người từng hứa hẹn sẽ an ủi và bảo vệ cô suốt đời.
Tháng 8/2009, Diana thực hiện việc tiêm mũi hoóc môn đầu tiên tại một khách sạn ở châu Âu. Hai đứa con của họ, một 19 và một 24, không biết chuyện gì. Chuyến đi này vốn là chuyến đi cuối cùng của họ với tư cách một gia đình, để ghi lại kỷ niệm đẹp trước khi công cuộc chuyển giới của Diana đến hồi kết, và Elizabeth ký đơn ly hôn.
Vì Diana đã bắt đầu dùng hoóc môn vài tháng trước đó, ngực của anh bắt đầu nhú ra. Nhưng Elizabeth không hy vọng Diana sẽ mang theo hoóc môn này trong chuyến du lịch, cô bối rối vô cùng. "Mỗi bước tiến của anh ấy là một vết dao cứa vào tim tôi, vì tôi biết điều này đã thực sự xảy ra, rằng cuộc sống mà tôi đã biết sẽ chấm dứt, và cuộc sống mà tôi hy vọng đã chấm dứt".
Trở về từ châu Âu, Elizabeth đến gặp luật sư bàn về thủ tục ly dị, nhưng cô thực sự chưa bao giờ ký nó. Cô cũng chưa bao giờ yêu cầu Diana chuyển đi. "Tôi cứ ngập ngừng ở vạch đỏ như vậy. Tôi vẫn nói "Nếu anh làm thế, em sẽ ký đơn'". Nhưng cứ mỗi khi một thay đổi diễn ra, cô lại nới thêm giới hạn của mình. Cuối cùng, cô nói với Diana rằng cô sẽ ở bên anh trong cuộc phẫu thuật. Cô không thể chịu đựng được suy nghĩ để mặc anh cô độc trên chặng đường đó.
Trước ca phẫu thuật chuyển giới cuối cùng về mặt thể chất, Diana đã viết một lá thư cho các con giải thích về tình trạng của mình, đưa cho các con khi chúng trở về nhà sau kỳ nghỉ. Anh sẵn sàng trả lời các câu hỏi của con. Cô con gái đã khóc "Dù thế nào đi nữa, con vẫn luôn yêu bố". Hai người con đã hỏi rằng chúng nên gọi Diana là gì bây giờ, và anh nói tùy bọn trẻ. Chúng đã quyết định vẫn gọi là "bố".
Elizabeth không bao giờ kể cho các con nghe quá trình biến đổi tâm lý đớn đau của mình, mặc dù đến giờ cô vẫn không hiểu làm sao mình có thể chịu đựng được khi chứng kiến cuộc phẫu thuật kết thúc. "Tôi đoán rằng điểm tựa cuối cùng là tôi không bao giờ muốn chúng tôi chia lìa. Đó là câu trả lời duy nhất tôi có thể tìm thấy".
"Nhưng tôi sẽ không nói dối: chúng tôi là những người bạn lớn của nhau, nhưng đó không phải là những gì tôi từng hình dung về cuộc đời sau này của mình. Tôi không nhìn về phía trước. Tôi chỉ tự nhủ chúng tôi sẽ ngừng lại ở đâu đó, nhưng không thực sự hình dung được bức tranh ấy sẽ ra sao".
Dù có những điều đó, Elizabeth vẫn không thay đổi. Cô không công bố với mọi người ở cơ quan về việc mình là vợ của một phụ nữ chuyển giới. Cô muốn phần cuộc sống này của mình vẫn còn nguyên vẹn. Cô tổ chức Ngày của mẹ chỉ cho riêng mình, và cô cũng không tìm kiếm sex ở bên ngoài hôn nhân, vì lo Diana phiền muộn.
Thực tế, Diana vẫn chưa biết liệu cô muốn ở bên phụ nữ hay đàn ông bây giờ. Nhưng "tôi không hối hận đã chuyển giới. Tôi chỉ hối hận về những gì đã làm với Elizabeth, về việc nó đã phá hủy cái nhìn về tương lai của cô ấy ra sao", Diana tâm sự.
Còn Elizabeth, cô bảo nếu biết rõ chuyện từ cái đêm họ đi dạo hẹn hò năm xưa, có thể cô sẽ không bao giờ lấy Diana, nhưng giờ đây, cô cũng không muốn bỏ lỡ nhiều điều tuyệt vời trong cuộc sống đến vậy - những đứa con của họ, những cột mốc trong đời, và những kỷ niệm.
Con đường của người chuyển giới chắc chắn không dễ dàng, nhưng ít nhất, đã có những người tiên phong cho nó. Tuy nhiên, với những người đã xây dựng gia đình, một ngôi nhà và thậm chí là những đứa trẻ với một bạn đời chuyển giới, hành trình đó u ám hơn nhiều, và có rất ít ví dụ về những người đã vượt qua thành công.
Có một vài tín hiệu cho thấy những nhận thức mới mẻ về người chuyển giới đang giúp các gia đình tránh được sự ly tán. Cuộc khảo sát quốc gia Mỹ năm 2011 về sự phân biệt đối xử với người chuyển giới tìm thấy 43% người được hỏi "duy trì hầu hết các mối quan hệ gia đình".
"Theo kinh nghiệm của tôi, bạn đời của người chuyển giới xin hỗ trợ hầu hết là phụ nữ", Helen Boyd, giáo sư nghiên cứu về giới tính tại Đại học Lauwrence, cho biết. "Đàn ông hoặc là không chịu sống chung với người chuyển giới, hoặc là không tìm kiếm sự giúp đỡ".
Nhưng ngay cả khi người chuyển giới không bị bạn đời kỳ thị, xua đuổi, thì hầu hết vẫn không thể duy trì hôn nhân, theo các chuyên gia về trị liệu và giới tính. Điều này đặc biệt đúng nếu bạn đời của người chuyển giới là đàn ông.
Khi chấp nhận sống chung với người chồng chuyển giới, những người vợ phải trải qua sự chuyển đổi tâm lý dữ dội của chính mình. "Người chuyển giới sau khi bộc lộ bản thân, họ sẽ hướng tới một cuộc sống mới thú vị hơn nhiều. Nhưng những người vợ thì vẫn cô đơn một mình".
Giờ đây, mỗi khi đêm xuống, Elizabeth lại duỗi chân trên sofa, nhét chúng vào bên dưới đôi chân của Diana. "Tôi nghĩ mình vẫn yêu cô ấy", cô nói. Còn Diana thở ra một hơi mỏng manh: "Ý anh là, anh biết mình vẫn yêu em, nhưng anh không chắc em có còn yêu anh không".
Elizabeth nhìn Diana như ở xa xôi lắm: "Em không nghĩ em có thể ở đây nếu em không còn yêu anh. Đây là gia đình em".
Theo Phununews
Làm bồ đâu phải là dễ! Anh ấy nói rất sợ khi phải trở về nhà mà chị mặt nặng mày nhẹ. Gửi chị, người là vợ của bồ em! Người ta gọi những người thứ 3 như em là ả nhân tình, là bồ nhí, là gái đĩ. Người ta nói những người như em chỉ biết bán cái "vốn tự có" để nuôi thân. Nhưng người ta...