Chê nghèo người yêu bỏ đi lấy chồng, chàng trai lột xác để cô gái phải hối hận và đoạn kết
Trung chưa kịp nói thêm lời nào thì Hoài đã bước đi và lên xe cùng người đàn ông đó. Trung cay đắng quỳ gục xuống đất…
Tại sao lại có chuyện đó được, tại sao Hoài lại giấu anh? (Ảnh minh họa)
Đã từng có 4 năm yêu nhau mặn nồng, hi sinh rất nhiều cho người mình yêu nhưng Trung không thể ngờ rằng có một ngày Hoài lại bỏ mình đi lấy người đàn ông già hơn cả tuổi bố mình. Đơn giản có lẽ vì ông ấy giàu có thể lo được cho tương lai của cô.
Khi nhìn thấy người mình yêu bước lên chiếc xe sang cùng người đàn ông ấy, Trung mới thẫn thờ nhận ra bao lâu nay mình đã yêu thương nhầm người. Luôn bên bạn gái những lúc khó khăn nhất, động viên Hoài cả về tinh thần lẫn vật chất để cô có thể vượt được qua 4 năm đại học.
Ra trường Hoài xin được làm nhân viên lễ tân bởi cô có vóc dáng ưa nhìn, dù không phải là công việc đúng chuyên ngành nhưng cô cũng không phải vất vả. Còn Trung vì chưa xin được việc nên tạm thời anh vẫn phải đi làm phụ hồ để kiếm tiền trang trải cuộc sống. Một ngày, vừa mới đánh xong mẻ vữa, quần áo lấm lem ướt đầm mồ hôi, vữa quệt ngang mặt thì Hoài xuất hiện trước mặt Trung.
- Em xin lỗi, mình chia tay đi, em thấy chúng ta không hợp đâu, em phải đi xa rồi, tạm biệt anh…
- Em…
Em xin lỗi, mình chia tay đi, em thấy chúng ta không hợp đâu, em phải đi xa rồi, tạm biệt anh… (Ảnh minh họa)
Trung chưa kịp nói thêm lời nào thì Hoài đã bước đi và lên xe cùng người đàn ông đó. Trung cay đắng quỳ gục xuống đất, mấy người bạn làm cùng đến vỗ vai anh động viên: “Loại con gái vì tiền như thế thì cậu tiếc làm gì. Cố gắng làm việc để cho cô ta có ngày phải sáng mắt ra. Mình phải chứng tỏ bản lĩnh đàn ông”.
Video đang HOT
Đắng cay vô cùng, Trung có gọi điện cho Hoài mong cô suy nghĩ lại nhưng điện thoại của Hoài đã không liên lạc được. Trung tới công ty nhưng Hoài đã xin nghỉ việc, cô bạn làm cùng còn bảo “hình như nó chuẩn bị ra nước ngoài hay sao ấy, số nó sướng thế yêu ngay được ông đại gia”.
Cô ấy vẫn không hề biết Trung từng là người yêu suốt 4 năm của Hoài. Từng lời cô ấy nói như xát muối vào tim anh. Trung chán nản chẳng còn thiết làm việc, anh mất niềm tin hoàn toàn. Tuy nhiên những lời của Hoài hôm cuối gặp anh rồi những lời động viên của mấy anh bạn phụ hồ lại khiến Trung phải suy nghĩ. Người yêu bỏ đi theo người ta chỉ vì anh quá nghèo, thế thì anh phải thay đổi để cô ấy hối hận, hối hận vì đã không biết trân trọng tình yêu anh dành cho cô ấy.
Trung vừa đi phụ hồ, vừa tiếp tục rải đơn xin việc. May mắn làm sao chỉ 1 tháng sau anh đã xin được công việc phù hợp, tuy nhiên dù đã đi làm ở một công ty lớn nhưng tối đến Trung vẫn không ngại ngần mặc vào người bộ đồ công nhân tiếp tục công việc phụ hồ của mình để kiếm thêm thu nhập.
Trung chỉ còn biết làm việc chưa một ngày nào ngơi nghỉ. Và 5 năm sau anh đã có mọi thứ trong tay, cũng có nhà có xe và có thể lo cho người sẽ làm vợ anh được. Mỗi lúc nghĩ tới Hoài anh lại nở nụ cười mãn nguyện, ước gì cô nhìn thấy anh lúc này.
Trong thời gian này Trung đã gặp và yêu Thu một cô gái xinh đẹp và năng động, tuy nhiên anh cũng chưa có ý định tiến xa vì vết thương lòng vẫn còn đau lắm. Hôm đó chẳng hiểu tình cờ thế nào anh lại bấm số gọi cho Hoài, số điện thoại mà hơn 5 năm qua anh chưa từng gọi. Không ngờ đầu mày bên kia lại có người trả lời:
- Alo, ai vậy?
- Xin lỗi, tôi nhầm máy.
- À không anh ơi, chắc anh là bạn chị Hoài ạ, em nghe máy giúp chị ấy thôi. Chị ấy yếu quá rồi chắc không qua khỏi, nếu anh là bạn thì đến thăm chị ấy đi may ra còn kịp gặp nhau lần cuối ạ.
Trung choáng váng hỏi cô gái lạ kia rồi ngay tức tốc bắt xe lên tận vùng hẻo lánh đó tìm Hoài, tại sao lại có chuyện đó được, tại sao Hoài lại giấu anh? Mất gần cả ngày đường Trung mới tìm tới được ngôi nhà sàn mà Hoài đang sống. Cô gái đó bước ra, chắc chắn là người đã nghe điện thoại của anh rồi.
“5 năm trước chị ấy lên đây tình nguyện dạy bọn trẻ học cùng đám bạn nhưng 1 tháng sau mọi người về hết chỉ mình chị ấy ở lại. Chị ấy bảo ở đây với lũ trẻ luôn, sau đó bọn em mới biết chị đang bệnh, chị ấy uống thuốc của ông lang thường xuyên, thi thoảng xuống huyện khám. Chị ấy bảo chị tưởng bệnh của chị chỉ cầm cự được 1 năm thôi, giờ sống được 5 năm là may mắn lắm rồi. À chị ấy còn bảo ngày xưa dưới xuôi có anh người yêu đẹp trai lắm, chị không muốn làm gánh nặng cho anh nên đã giả đi lấy chồng giàu để anh ấy đừng đợi chị”.
Trung nhìn Hoài nằm bất động trên giường thoi thóp thở mà không cầm được nước mắt. Anh nắm chặt bàn tay người yêu chỉ còn xương với da rồi gào lên nức nở: “Tại sao em lại giấu anh? Tại sao em lại làm thế? Hoài ơi tỉnh dậy về với anh đi, chúng mình sẽ sống hạnh phúc, anh sẽ chăm sóc cho em. Tỉnh dậy về với anh đi em…”.
Theo blogtamsu
Chê nghèo, mẹ bạn gái cầm 20 triệu đến đòi chia tay và câu trả lời của chàng thợ xây
Chê tôi nghèo nên mẹ bạn gái cầm 20 triệu đến đòi tôi chia tay. Tất nhiên vì tự trọng tôi sẽ không nhận nhưng tôi đã trả lời mẹ em khiến bà vô cùng bất ngờ.
ảnh minh họa
Tôi sinh ra tại vùng quê nghèo, cái nghèo đói nó ngấm vào máu của chúng tôi đã từ rất lâu. Bởi vậy mà từ bé tôi sinh ra đã mang cái tính cần cù chịu khó. Cũng vì nhà nghèo, giành nhau từng bữa ăn, từng bát cơm ấm cho no bụng, tôi trộm vía lớn khôn khỏe mạnh và cũng cao ráo sáng sủa.
Nhà tôi nghèo lắm, trên tôi đã mấy anh chị, dưới tôi còn có thêm cả vài đứa em. Bố mẹ tôi đều đã lớn tuổi, họ chật vật cho chúng tôi ăn ngủ đàng hoàng, lo lắng cố hết sức gắng gượng để chúng tôi có được cuộc sống đủ no và được đi học tử tế như người đời. Bố mẹ tôi gắng lắm, nên mấy anh chị tôi dù không được đi học đàng hoàng hết cấp 3 để có muốn đi đâu cũng tiện và dễ dàng hơn.
Tôi cũng vậy, vì thương mẹ và mấy đứa em nhỏ, tôi dù học giỏi nhưng vẫn dừng lại ở năm lớp 12, thi tốt nghiệp xong tôi xin bố mẹ lên thành phố làm việc. Anh chị tôi ở quê mỗi người 1 nghề chân tay nhưng cũng có đồng ra đồng vào và lo cho mấy em đỡ bố mẹ. Gia đình chúng tôi nghèo nhưng thương nhau lắm. Chỉ có mình tôi là xin lên thành phố, vì với tôi tôi có cơ may tôi có thể làm được nhiều hơn, kiếm tiền nhiều hơn để giúp đỡ bố mẹ.
Tôi lên thành phố với vẻn vẹn 200 ngàn trong túi, đi xe đã ngót nghét 1 nửa. Tôi tìm vội 1 công việc để làm. Có cả những hôm phải ngủ lang và nhịn đói, nhưng rồi trải qua biết bao công việc khác nhau, tôi cũng may mắn khi tôi được nhận vào làm tại 1 công trường. Tôi làm thợ xây từ đó được hơn 7 năm thì vô tình quen em, lúc này tôi đã có 1 sự nghiệp vững chắc, có điều kiện mua nhà, mua xe và xây lại nhà cho bố mẹ ở quê, nhưng tôi vẫn chưa yêu được ai.
Ngày hôm đó có 1 công nhân làm cùng tôi bị gạch rơi vào chân và chảy rất nhiều máu. Tôi đưa cậu ấy đến bệnh viện với bộ đồ bẩn đầy bụi mù mịt cùng với xi trộn vữa của nơi công trường. Rồi tôi vô tình gặp em, em là cô y tá làm việc tại bệnh viện này, chính em đã giúp bạn tôi băng bó, nhìn em cười hiền khiến trái tim tôi loạn nhịp, lần đầu tôi cảm thấy có 1 người con gái thân thiện với cái nghề này. Tôi đã xin số điện thoại của em để nếu bạn tôi có bị đau hay làm sao thì tiện hỏi. Không ngờ tôi lại được em cho số thật. Lúc đó em vẫn nghĩ tôi là thợ xây cùng anh kia nên tôi đã diễn luôn mình là thợ xây thật.
Sau đó tôi bắt đầu công cuộc yêu thương em, tôi thật sự trân trọng người con gái đó. Bởi thế tôi biết phận mình không bằng người ta dù đã có điều kiện hơn nhưng tôi vẫn còn nhiều e ngại, dẫu vậy tôi vẫn muốn thử. Tôi đã ngỏ lời sau khi chúng tôi quen nhau được hơn 1 năm. Em mỉm cười đồng ý khiến tôi nhảy cẫng lên bế em vui như điên dại.
Tình yêu của chúng tôi chớm nở đẹp đẽ. Em nói em cũng chỉ là thực tập sinh mà thôi, mẹ em làm tại đây và em vừa học trung cấp y ra trường. Vậy là em kém tôi 1 tuổi nên tôi được em gọi bằng anh. Dưới tôi còn vài em nên được gọi anh nghe rất đỗi bình thường. Vậy mà nghe được tiếng gọi anh của em, tôi cảm giác như mình đang trên mây vậy..
Tôi và em cứ yêu nhau được gần 1 năm thì mẹ em mới phát hiện. Tôi cũng đoán trước được với người mẹ bác sĩ, bố làm bên tỉnh thì chắc chắn gia đình em khá giả chứ chẳng phải nghèo như tôi. Mẹ em ngăn cấm ghê lắm, biết vậy tôi vẫn muốn cố gắng. Với cả tôi sẽ gặp mẹ em để nói rõ mọi chuyện. Nhưng không ngờ mẹ em lại tìm đến tôi trước. Mẹ em tìm đến tôi đã khiến tôi vô cùng bàng hoàng, nhưng tôi còn sốc hơn khi mẹ em đứng trước mặt tôi đưa ra 20 triệu và nói:
(Ảnh minh họa)
- Tôi biết cậu chỉ muốn kiếm chác từ con gái tôi mà thôi. Bởi vậy, tôi đưa cậu 20 triệu này hi vọng cậu sẽ chia tay con bé.
- Cháu cảm ơn tấm lòng của bác, nhưng nếu bác nghĩ cháu cần tiền thì bác nhầm rồi. Cháu hiện tại là thợ xây, nhưng cháu cũng đã có nhà, có ô tô riêng
- Cậu đừng có lừa tôi, bịp bợm như thế. Thợ xây thì lấy đâu ra tiền mà mua nhà mua xe...
- Cháu nghĩ bác nên về thăm nhà cháu 1 lần có lẽ bác sẽ rõ hơn.
Đứng trước nhà của cậu thợ xây nghèo, mẹ Nga như hóa đá không tin vào mắt mình. Căn nhà quá đẹp, chưa kể chiếc ô tô sang chảnh ở tầng hầm. Mời mẹ Nga vào nhà, tôi vừa rót nước mời bà vừa nói.
- Cháu thương Nga thật sự, nếu cháu không có đủ điều kiện chăm sóc cô ấy cháu cũng sẽ cố gắng hết mình. Nhưng cháu nghĩ giờ bác đã tin cháu nên cháu hi vọng được bác chấp thuận.
Mẹ Nga ra về vẫn còn sửng sốt. Bà thật sự phải chấp nhận chàng rể thợ xây này vì cậu ấy quá giỏi và thành đạt. Chàng rể thợ xây đã đến yết kiến mẹ vợ thêm 1 lần nữa, khi này có cả Nga. Mẹ vợ nhanh chóng gật đầu cho con gái cưới vì cứ tưởng con gái tiểu thư của mình bị thằng quê mùa lừa, không ngờ giờ con gái mình lại có phúc đến vậy nên bà không thể không đồng ý. Đám cưới hạnh phúc được diễn ra ngay sau đó, mẹ vợ đã thôi không còn khinh thường chàng rể thợ xây từ lâu mà cảm thấy vô cùng tự hào về con rể mình.
Theo blogtamsu
Bỏ cô vợ vừa già vừa xấu để cưới bồ trẻ, nhưng chỉ sau nửa năm gặp lại tôi đã tiếc ngất... Không ngờ sau có nửa năm gặp lại cô vợ già xấu mình ruồng bỏ ngày nào, giờ "lột xác" xinh đẹp như gái 18 thế này. Trong khi tôi cưới vợ mới về thì... Tôi choáng khi thấy vợ cũ xinh đẹp sau 5 tháng bị tôi ruồng bỏ (ảnh minh họa) Mới cưới nhau được 5 năm, có với nhau 1...