Chạy chữa 5 năm mới có thai, vậy mà vừa vén tã trên người con, vợ tôi đã khóc nấc rồi ngất lịm
Con vừa được đưa ra khỏi bụng vợ, bác sĩ liền bế và đưa cho tôi. Anh nói nhỏ: “Bây giờ vợ anh đang mệt, anh tạm thời đừng cho cô ấy nhìn mặt cháu”.
So với những người khác, vợ chồng tôi rất chật vật trong vấn đề con cái. Chúng tôi lấy nhau năm 30 tuổi. Cả hai đều không còn trẻ nên khá nôn nóng trong chuyện con cái. Tuy nhiên điều gì càng háo hức thì càng khó đạt được.
Năm đầu, rồi năm 2, mãi mà chúng tôi vẫn chưa có tin vui. Sợ mình bị bệnh, vợ chồng tôi cũng đi khắp nơi thăm khám. Bác sĩ nói tôi có chút vấn đề và cần điều trị. Ròng rã mấy năm trời thăm khám và chữa trị, vợ chồng tôi đã tốn không biết bao nhiêu tiền của.
May mắn đến với chúng tôi vào ngày 14/2 năm nay. Bước ra từ nhà tắm, vợ tôi nói cô ấy có món quà rất đặc biệt tặng chồng. Tôi cứ tưởng đó là một thứ gì đắt đỏ, nhưng không, thứ ấy đơn giản vô cùng – một chiếc que thử thai 2 vạch. Tôi sợ mình nhìn nhầm nên nhìn đi nhìn lại, cho đến khi vợ nghẹn ngào nói: “Anh vẫn chưa tin à, mình có con rồi đấy”. Đến lúc đó, tôi mới ôm chầm lấy vợ. Cuối cùng sau 5 năm, may mắn cũng mỉm cười với tôi.
Suốt thời gian vợ thai nghén, tôi luôn tìm những thứ tốt nhất, bổ nhất cho cô ấy ăn. Chỉ mong sao con tôi có thể khỏe mạnh chào đời, vợ cũng đủ sức để vượt cạn. Lần nào tôi cũng chở vợ đi siêu âm. Nhìn thấy con, tôi hạnh phúc lắm.
Sau khi vợ tôi được đưa về phòng, cô ấy đòi gặp con đầu tiên. Ảnh minh họa
Video đang HOT
Sang tháng thứ 9, con vẫn ở ngôi ngược. Chúng tôi phải đăng ký sinh mổ. Bản thân tôi cũng muốn chứng kiến khoảnh khắc con chào đời nên chọn dịch vụ vào phòng sinh. Quả thật giây phút nghe con khóc rất thiêng liêng. Là một người đàn ông và đã trải qua vô số chuyện, tôi vẫn chưa từng rơi nước mắt. Lần này, tôi khóc thật sự.
Con vừa được đưa ra khỏi bụng vợ, bác sĩ liền bế và đưa cho tôi. Anh nói nhỏ: “Bây giờ vợ anh đang mệt, anh tạm thời đừng cho cô ấy nhìn mặt cháu vội”. Tôi mò mò nhìn xuống và khá sốc khi thấy một vết bớt lớn trên mặt con. Vừa vui mừng được một chút, tâm trí tôi đã bị nỗi lo bao trùm. Tôi thương con và rất sợ sau này, con sẽ gặp khó khăn với khuyết điểm ấy.
Sau khi vợ tôi được đưa về phòng, cô ấy đòi gặp con đầu tiên. Vừa bế con trên tay, vợ tôi vén tã ra. Nhìn thấy vết bớt, cô ấy khóc nấc rồi ngất lịm. Phải nhờ đến sự can thiệp từ y tế, cô ấy mới giữ được bình tĩnh.
Thú thật tôi luôn động viên vợ nhưng bản thân lại rất lo lắng. Rằng sau này, vết bớt ấy có thể dùng công nghệ thẩm mỹ để cải thiện hay không? Có ai đã từng gặp trường hợp như gia đình tôi, tư vấn giúp tôi được không ạ?
Ỷ mình có bầu 5 tháng, vợ nhất quyết không chịu rửa 6 mâm bát, còn nói một câu khiến tôi giận tím người
Đến lúc mọi người ăn xong, tôi nói khéo: "Có 6 mâm bát, em chịu khó xuống ngoáy một phát là xong. Ở đây toàn các cô dì lớn tuổi, mà họ cũng phục vụ mấy hôm rồi nên mệt. Em rửa cho các cô ấy hôm nay đi".
Tôi không hiểu phụ nữ thời bây giờ nữa. Có phải vì được đàn ông chúng tôi chiều quá nên các cô mới được đà lấn tới không?
Tôi mới lấy vợ được vài ngày, vợ chồng đang chiến tranh lạnh từ hôm cưới đến bây giờ. Vợ tôi là con một trong nhà, thành ra từ nhỏ đến lớn, cô ấy chẳng phải đụng tay làm bất cứ việc gì.
Lần đầu vợ tôi đến nhà chơi, mẹ giao cho cô ấy rán một đĩa nem. Kết quả nem cháy như than, mọi người chống đũa nhìn nhau. Còn vợ tôi thì lí nhí thanh minh:
"Lúc nãy em mải xem livestream bán quần áo, quay đi quay lại, nem đã cháy mất rồi".
Đúng là vụng hết chỗ nói. Sau lần đó, mẹ bắt tôi cắt đứt quan hệ. Nhưng duyên số trời định thế nào, đúng lúc tôi chuẩn bị nói lời chia tay thì cô ấy gửi cho cái que thử thai 2 vạch đỏ chót. Thế là chẳng chia tay gì nữa, đám cưới được gấp rút tổ chức. Mẹ tôi dù không ưng con dâu nhưng vì đứa cháu trong bụng, bà cũng ngậm bồ hòn làm ngọt.
Từ ngày biết mình có thai, vợ tôi càng đỏng đánh khó chiều. Nửa đêm thèm món nọ món kia, cô ấy lại bắt tôi đi mua bằng được. Trong khi nhà chúng tôi cách nhau cả chục cây số. Chưa kể tôi còn phải tìm quán để mua đồ nữa.
Mới bầu 5 tháng, bụng mới chỉ nhú ra một chút, rửa vài mâm bát có gì là nặng nhọc? Ảnh minh họa
Bực nhất là hôm chúng tôi tổ chức đám cưới. Sau khi khách khứa ra về, nhà tôi có mời họ hàng ở lại dùng cơm. Suốt bữa ăn, vợ tôi đã phụng phịu vì không được nằm nghỉ. Đến lúc mọi người ăn xong, tôi nói khéo:
"Có 6 mâm bát, em chịu khó xuống ngoáy một phát là xong. Ở đây toàn các cô dì lớn tuổi, mà họ cũng phục vụ mấy hôm rồi nên mệt. Em rửa cho các cô ấy hôm nay đi".
Có thế mà vợ tôi giãy nảy lên, cô ấy hậm hực:
"Anh nói thế mà nghe được. Em đang bụng mang dạ chửa, cúi xuống đau lưng lắm. Nếu anh không nhờ ai rửa được thì thuê đi, để đó em trả tiền".
Nghe vợ nói, tôi muối mặt nhìn họ hàng. Có phải chuyện gì cũng giải quyết được bằng tiền đâu? Chưa kể mới bầu 5 tháng, bụng mới chỉ nhú ra một chút, rửa vài mâm bát có gì là nặng nhọc?
Hôm ấy tôi phải nói dối mọi người là vợ ốm, chứ thực tình cô ấy vẫn khoẻ như vâm. Lúc lên phòng, tôi còn thấy vợ đang nằm nghịch điện thoại. Nếu mệt, liệu cô ấy có còn ngồi chơi được không?
Từ hôm đó đến nay, chúng tôi không nói với nhau lời nào cả. Mẹ tôi bảo phải dạy vợ từ khi mới về, nhưng tôi thấy khó bảo quá mọi người ạ. Chẳng biết phải làm gì để trị được cái tính tiểu thư của vợ. Mọi người có cách hay thì cho tôi xin lời khuyên với.
Lỡ chê vợ xấu, đêm ấy về nhà mà tôi choáng váng, những ngày sau đó là chuỗi hối hận không nguôi Tôi muốn đón vợ về lắm, cũng chừa rồi không bao giờ dám chê vợ xấu nữa. Tối thứ bảy tuần trước, tôi và vợ cùng đi dự tiệc đầy tháng con một người đồng nghiệp của tôi. Thú thực tôi không muốn vợ đi cùng cho lắm. Nhưng ở bữa tiệc chủ yếu là phụ nữ và trẻ em, không thì cũng...