Chấp nhận làm nô lệ tình dục để có việc làm
Rốt cuộc là do tôi tự lựa chọn, nếu như lúc đầu tôi từ chối ông ta thì ông ta sẽ không có cơ chiếm đoạt đời con gái của mình.
ảnh minh họa
Tôi đã trải qua những ngày tháng thật ê chề khi không đủ bản lĩnh vượt qua những cảm dỗ thông thường, chấp nhận đổi dùng thân xác để có được công việc mình mong muốn. Hy vọng câu chuyện của tôi sẽ giúp nhiều bạn trẻ khác không phạm phải sai lầm như tôi.
Ai cũng nói rằng tìm công việc sau khi tốt nghiệp đại học là điều không hề dễ dàng, nhưng tôi lại không nghĩ như vậy, tôi nghĩ chỉ cần có tấm bằng loại ưu, có tính kiên trì thì nhất định sẽ tìm được công việc ổn định. Nhưng sau khi tốt nghiệp, tôi mới cảm nhận được sự chông gai của con đường công danh này.
Để kiếm được công việc, tôi đành phải đăng bức ảnh khá ưa nhìn của mình lên các trang mạng tìm kiếm việc làm, với hy vọng mong manh rằng sẽ có bạn bè hoặc đối tác nào đó để ý tới. Cảm thấy thế giới này thật hỗn loạn, ngay khi đăng những thông tin và hình ảnh bản thân, đã có rất nhiều mối tìm đến nhưng tôi hiểu mục đích khác của họ nên đã từ chối mọi lời mời đó.
Lúc tiền sắp cạn kiệt, qua lời giới thiệu của bạn bè, tôi nhận làm thư ký cho một người đàn ông. Lần gặp đầu tiên, ấn tượng trong tôi về ông chủ là một người trung niên. Ông ta không hề che giấu mục đích của mình, nói thẳng với tôi rằng: “Tôi đã xem qua lý lịch, em có vẻ ngoài khá đẹp. Tôi hiện có vợ con ở nước ngoài, vì thế thiếu thốn tình cảm, cần có phụ nữ ở bên. Ban ngày em làm thư ký cho tôi, ban đêm làm người bầu bạn, đương nhiên tôi sẽ trả thù lao cho em hậu hĩnh. Em cứ về suy nghĩ kỹ, nếu đồng ý thì tuần sau tới làm việc”.
Tôi không ngờ rằng đàn ông hiện đại lại trần trụi, thẳng thắn như vậy. Khi tiêu hết số tiền còn lại, tôi quay trở lại với thực tế thảm khốc, từ khi tốt nghiệp tới bây giờ tôi đã hai lần xin bố mẹ tiền, tiền ăn học của tôi bố mẹ đã phải đi vay mượn. Với ý nghĩ cần tìm công việc nuôi sống bản thân, tôi quyết định chấp nhận yêu cầu của “ông chủ nhỏ”.
Video đang HOT
Ngay buổi tối hôm đó, ông ta đã đưa tôi tới căn biệt thự của mình ép tôi trao thân. Ông chủ là người khá phóng đãng, “hành sự” theo sở thích, không chỉ thỏa mãn cơn dục vọng của mình trên thân thể tôi mỗi lúc đêm về, mà ông còn dày vò tôi ngay tại bàn làm việc lúc ban ngày. Từ đó, tôi chính thức trở thành “nô lệ tình dục” theo đúng nghĩa.
Tôi cắn răng chịu đựng vì cuộc sống mưu sinh. Ông chủ lại học những tư thế mới từ phim cấp 3 để bắt buộc tôi đáp ứng. Đó là một cách ức hiếp người quá đáng, tôi thầm nghĩ sẽ có ngày báo thù ông ta.
Trong một lần ông ta không để ý, tôi đã lén lút cài đặt một máy quay nhỏ trong phòng của ông ta để quay lại hành vi xâm phạm tình dục của ông chủ với tôi. Do ông ta thường xuyên gọi điện thoại với vợ con nên tôi đã ghi chép lại số điện thoại của vợ ông ta.
Sau khi lĩnh lương tháng cuối cùng, tôi đã lén gửi những đoạn video đó cho vợ ông ta, tất nhiên tôi đã xóa phần mặt của tôi trong đoạn video đó. Sau này, tôi có nghe tin vợ chồng ông chủ đã ly hôn, vợ ông ta đã lấy đi một phần tài sản lớn. Nghe thấy tin này, tôi cảm thấy an ủi phần nào, nhưng không thể cười lên được. Vì rốt cuộc con đường này là do tôi tự lựa chọn, nếu như lúc đầu tôi từ chối ông ta thì ông ta sẽ không có cơ hội chiếm đoạt cơ thể tôi. Tôi ngậm ngùi xót xa cho số phận mình.
Theo VNE
Tôi đang mang thai với người chồng vừa mất của bạn thân
Tôi phát hiện mình đang mang thai với anh, 14 tuần rồi, con đã có tim thai. Tôi rất hạnh phúc. Cuối cùng tôi cũng đã có thể níu giữ chút gì đó của anh trong cõi cát bụi này. Tôi hạnh phúc như được hồi sinh.
Đây là câu chuyện hoàn toàn có thật của tôi. Có thể mọi người không tin vì câu chuyện có nhiều tình tiết trùng hợp đến kì lạ hoặc sẽ chê cười tôi vô đạo đức. Nhưng xin các bạn hãy cho tôi một lời khuyên trong trường hợp này, tôi thật sự nghiêm túc cầu khẩn các bạn.
Tôi có một cô bạn thân từ thuở nhỏ. Khác với tôi, cô ấy xinh xắn theo kiểu hiền lành dễ thương, còn tôi hơi gai góc và mạnh mẽ. Ra trường, cả hai chúng tôi đều được cùng vào làm một công ty. Tôi đã tự thi tuyển bằng chính thực lực của mình còn bạn tôi vì muốn được bên cạnh tôi nên đã xin gia đình chạy vào đó.
Làm được một năm thì cô bạn tôi hăm hở thông báo cho tôi một bí mật nhỏ về người mà cô ấy đang có cảm tình. Oái ăm là người đó chính là người tôi thầm thương trộm nhớ từ cả thời đại học. Không nói các bạn cũng biết, người đó chính là động lực để tôi dự tuyển vào công ty này.
Xin nói một chút vì sao tôi yêu đơn phương người đó lâu như vậy nhưng chưa hề nói ra. Tôi hơi khô khan, tôi không thường tâm sự mà luôn giữ kín tình cảm. Nếu có thích ai tôi cũng không dám bộc bạch vì sợ người đó từ chối. Hơn nữa, người mà cả tôi và bạn tôi đem lòng yêu mến lại sống khép kín và coi trọng sự nghiệp. Những trang nhật ký trên blog tôi ngày xưa và facebook bây giờ đều để chế độ private và luôn nhắc đến tên người ấy.
Câu nói đó làm tôi tự ái, tôi đâu cần tranh giành anh với bạn tôi đâu. Tôi biết thân phận mình nên đã lúc nào xen vào hai người (Ảnh minh họa)
Khi nghe cô bạn nói ra tên người đó, lòng tôi đắng chát nhưng không để lộ ra. Tôi còn khuyến khích bạn mình thổ lộ và chủ động cưa người đó. Đêm về, tôi bó gối ngồi khóc trong bóng tối. Tôi vừa muốn cô bạn mình tỏ tình thành công, lại có chút nhỏ nhen mong người kia từ chối.
Ngày hai người công khai yêu nhau, tôi về đọc lại hơn trăm trang nhật ký và bài viết của mình cho người đó rôi ngồi xóa trong nước mắt. Tôi thật sự rất đau khổ. Có đôi lúc tôi oán trách bạn mình. Tôi đã giấu người đó trong tim đến 4 năm mà cuối cùng cô ấy cũng tìm ra và tước mất. Tôi nghĩ mình đã thật sự chết đi, không bao giờ có thể rung động với ai lần nữa.
Vì làm chung công ty, mỗi khi nhìn hai người âu yếm, vết thương đó như bị một lưỡi dao cùn cứa đi cứa lại tứa máu, tôi cứ thế trốn vào toilet khóc. Một thời gian sau, mặc dù nỗi đau chưa hề nguôi ngoai nhưng tôi vẫn đủ tỉnh táo để nhận ra hai người đó mới thật sự là dành cho nhau.
Hai năm sau, người đó và bạn tôi cưới nhau. Trong lễ cưới, cô bạn tôi vì quá hạnh phúc nên xúc động khóc. Tôi ở bên cũng khóc. Lúc nhìn người đó trên hôn trường, tôi đã không thắng nổi trái tim yếu ớt của mình. Có vẻ, tôi đang khóc mừng cho hạnh phúc của bạn, nhưng điều đó chỉ đúng 20%, 80% còn lại tôi đã khóc cho tôi. Trong làn nước mắt, tôi đã mơ vị trí bên cạnh anh là tôi chứ không ai khác. Nhưng sợ tính ganh ghét ẩn sâu trong bản năng nổi lên, tình bạn đã giúp tôi chiến thắng nỗi mất mát này, tôi kiên quyết không bắt tay với quỷ dữ.
Nửa năm sau, trong một lần tôi và người đó được điều đi công tác. Tôi đã cố tình lảng tránh anh nhưng con tim đang khô héo cứ thôi thúc gần anh thêm chút nữa. Và chúng tôi đã xảy ra chuyện đó. Vì say rượu, tôi cũng đã lỡ tâm sự rằng tôi đã từng rất yêu anh và sẽ yêu đến suốt đời. Lúc thức dậy bên anh, anh rất buồn và nói với tôi "Thích anh lâu sao không nói, bây giờ xin em vứt bỏ tình cảm đó đi, nếu không cả ba sẽ cùng khổ".
Câu nói đó làm tôi tự ái, tôi đâu cần tranh giành anh với bạn tôi đâu. Tôi biết thân phận mình nên đã lúc nào xen vào hai người. Chuyện ngủ với nhau chỉ là chuyện ngoài ý muốn, duy nhất và mãi mãi không bao giờ lặp lại.
Nhưng cuộc sống cua tôi chưa kịp trở lại bình thường thì hai tháng sau anh đột ngột ra đi vì tai nạn giao thông. Ngày đưa anh vê vơi long đât, bạn tôi đã nhảy xuống mộ đòi được chết cùng anh. Tôi cũng ước mình được quyền làm như thế. Tôi chưa bao giờ muốn sở hữu anh, nhưng tôi muốn anh tồn tại trên đời này để tôi dõi theo và tự hân hoan với tình cảm của chính mình. Nhưng anh lại một lần nữa, vuột xa hơn cả tầm tay.
Tôi phát hiện mình đang mang thai với anh, 14 tuần rồi, con đã có tim thai. Tôi rất hạnh phúc. Cuối cùng tôi cũng đã có thể níu giữ chút gì đó của anh trong cõi cát bụi này. Tôi hạnh phúc như được hồi sinh. Đứa con trong bụng giúp nguôi đi nỗi nhớ như xé lấy ruột gan tôi. Hiện tại, chưa ai biết điều này cả.
Tôi khéo léo hỏi bạn mình có giữ được gì của anh không nhưng cô ấy bảo không hề có. Như vậy chỉ có tôi là đang giữ giọt máu của anh. Điều đó làm tôi lo lắng và khó xử. Tôi chắc chắn sẽ giữ và sinh đứa con quý giá này. Nhưng còn về phía bạn tôi và gia đình anh ấy? Anh ấy là con một, bố mẹ anh hẳn sẽ rất sung sướng khi biết tôi có con với anh, cho dù tôi chẳng có danh phận gì.
Tôi đang hân hoan với đứa con trong bụng tuy không ngớt lo lắng cho bạn mình. Tôi phải làm sao với cô ấy đây? (Ảnh minh họa)
Nếu tôi nói với họ, họ sẽ biết ơn và giữ tôi. Nhưng còn về phần bạn tôi? Nói thẳng ra thì đây là một sự phản bội hèn mạt, người dan díu với chồng cô ấy không ai khác lại là tôi, một người bạn thân từ tấm bé không khác gì chị em? Trong chuyện này bạn tôi là người đau khổ nhất phải không?
Tôi đang hân hoan với đứa con trong bụng tuy không ngớt lo lắng cho bạn mình. Tôi phải làm sao với cô ấy đây? Tôi là một đứa phản bội bạn bè, nhưng trong trường hợp này, khi anh ấy đã mất, liệu tôi có được tha thứ hay không? Rồi tôi sẽ sinh con với lý do gì? Sẽ thông báo hay không cho gia đình anh ấy?
Theo Trí Thức Trẻ
Tôi muốn 'lật tẩy' phía đằng sau bệnh sùi mào gà của vợ Năm nay tôi 29 tuổi còn vợ tôi 27 tuổi. Chúng tôi mới chỉ cưới nhau 4 tháng nay. Hiện vợ chồng tôi cũng đón nhận tin vui có bầu. ảnh minh họa Bởi sau cưới 1 tháng, vợ tôi cũng đã mang thai.Vợ chồng tôi rất hòa hợp với nhau về tính cách cũng như chuyện chăn gối. tuy mang thai, nhưng...