Chấp nhận cho vợ ngoại tình vì không đáp ứng đủ sex
Khi người đàn ông kia buông ra, cô ấy đã lại lao vào mối quan hệ thân xác với một người khác. Mình cảm thấy ghê sợ hơn khi trong mối quan hệ với người mới này, thỉnh thoảng cô ấy vẫn lên giường với người đàn ông trước.
Mình với cô ấy quen nhau trên một diễn đàn mạng, ban đầu cũng chỉ là những lần chat nói chuyện, thấy hợp rồi gặp, yêu nhau lúc nào không biết. Qua tìm hiểu, nói chuyện, mình biết là trước cô ấy cũng có 3 mối tình, còn mình yêu cô ấy là lần đầu. Sau 5 tháng yêu nhau, lần đầu tiên bọn mình làm chuyện ấy, phải thú nhận là do quá trình trước đây thủ dâm rất nhiều nên mình bị bệnh xuất tinh sớm. Lần quan hệ đầu tiên này chỉ được ít phút nhưng do cảm xúc quá mạnh từ hai phía nên cô ấy vẫn thỏa mãn, mình còn bị sốc trước sự thuần thục và chủ động đến cuồng nhiệt của cô ấy.
Tuy nhiên sau lần ấy mình biết là cô ấy bắt đầu thấy chán và không còn cuồng nhiệt với mình như trước nữa. Những cuộc yêu của bọn mình thường không thành công với cô ấy và mình biết niềm khao khát, ham muốn lên đỉnh của cô ấy không được thỏa mãn. Xấu hổ về bản thân, đồng thời nghĩ cho cô ấy, mình đã chủ động nói lời chia tay và cô ấy chấp nhận mặc dù mình biết bọn mình rất đau lòng vì tình yêu của 2 đứa đều là thật. Được một thời gian, không có liên lạc và qua lại nữa, tình cờ mình và cô ấy gặp lại nhau. Biết mình vẫn chưa có người mới và vẫn yêu cô ấy tha thiết, cô ấy đã chủ động đề nghị nối lại và tất nhiên là mình đồng ý.
Một tháng sau mình ngỏ lời cầu hôn. Bất ngờ và vui sướng vô bờ vì cô ấy đồng ý. Cuộc sống sau khi cưới nhau mình thấy vô cùng hạnh phúc và rất chiều chuộng vợ. Tuy nhiên chính vì hạnh phúc và yêu quá, mình hoàn toàn tin tưởng ở vợ mà không để ý thấy những khao khát, những phút giây giấu diếm của cô ấy chat với người đàn ông khác. Những tin nhắn vụng trộm mà cô ấy rất khéo léo xóa đi không bao giờ mình đọc được. Rồi vợ sinh 1 bé gái kháu khỉnh, đó là thời điểm mình vui sướng vô cùng, càng yêu cô ấy và con lại càng tự nhủ phải cố gắng phấn đấu làm việc để chăm sóc tốt hơn cho vợ con.
Trong đời sống tình dục, như đã nói ở trên, mình hoàn toàn không làm vợ thỏa mãn, mình cũng rất day dứt và khổ tâm về điều này. Nhưng vì tự ái, cũng như sỹ diện của một người đàn ông, mình không dám trao đổi thẳng thắn với vợ, chỉ day dứt và âm thầm chăm sóc, yêu thương nhiều hơn mong bù đắp cho vợ. Tuy nhiên với những khát khao cháy bỏng về tình dục cộng với công việc trong nhà nước, rất nhàn và nhiều thời gian, cô ấy đã lao vào niềm đam mê thân xác với một người đàn ông khác.
Người này quen biết cô ấy từ rất lâu, trước khi quen mình, cũng có gia đình với một người vợ xinh đẹp và 2 đứa con trai kháu khỉnh. Khi con gái được 4 tuổi, mình mới biết về mối quan hệ ngang trái này, mình cũng biết được là hóa ra họ đã quan hệ với nhau từ rất lâu rồi, và chợt hiểu ra những lần cô ấy nói đi công tác vài ngày, những buổi trưa mình gọi điện không thấy nghe và được nói lại là do ăn sớm và ngủ nên không nghe máy là cô ấy lao vào nhà nghỉ với người đó. Thậm chí họ còn lao vào nhau ngay cả trong giờ hành chính những khi cô ấy rỗi việc, xin ra ngoài.
Video đang HOT
Ngày biết được chuyện này, mình như phát điên, gọi cô ấy về, đóng cửa chửi mắng, thậm chí tát và nói vào mặt vợ những lời lẽ thậm tệ nhất. Cô ấy cũng khóc rất nhiều và nói lời xin lỗi nhưng mình đã ngay lập tức viết đơn ly hôn, đưa cô ấy ký. Những ngày sau đó mình chìm vào đau khổ, uất ức và thả cuộc sống trong rượu, thuốc lá. Thế nhưng nhìn con gái, mình như tỉnh lại tất cả, đã có thời gian ngồi suy nghĩ lại về bản thân, về vợ con, 2 người mà mình vô cùng yêu thương. Sự đau đớn, tức giận, uất ức cũng giảm đi khi cảm giác hối hận, có lỗi của một người chồng không làm thỏa mãn được vợ trào lên.
Mình bỏ nhà đi một tuần lễ để suy nghĩ. Đau khổ, dằn vặt, buông xuôi, cay đắng là những cảm xúc trong suốt một tuần địa ngục ấy. Rồi mình quay về, nói chuyện với cô ấy là 2 vợ chồng sẽ sống vì bé con, mình cũng có lỗi một phần trong chuyện ngoại tình của vợ nên mình sẽ để cô ấy được thỏa mãn bên ngoài, nhưng sẽ không ly hôn vì còn xã hội nhìn vào, con mình cần một gia đình hoàn chỉnh. Cô ấy cũng khóc và hứa sẽ từ bỏ mối quan hệ ngoài luồng đó, tuy nhiên đã không thực hiện.
Sau này khi người đàn ông kia buông ra, cô ấy đã lại lao vào mối quan hệ thân xác với một người khác. Mình cảm thấy ghê sợ hơn khi trong mối quan hệ với người mới này, thỉnh thoảng cô ấy vẫn lên giường với người đàn ông trước. Tuy nhiên, về đến nhà vợ vẫn hoàn thành trách nhiệm với gia đình, với con cái và gia đình nội ngoại. Cuộc sống của mình bây giờ sống hoàn toàn vì con gái, mình dồn hết tình yêu thương cho nó, cho công việc, cho bạn bè. Mặc dù vẫn còn rất yêu vợ nhưng mỗi ngày hết giờ làm, nghĩ đến cảnh phải trở về gia đình ấy, phải nhìn thấy mặt vợ, phải giả tạo yêu thương trước mặt con gái, mình lại thấy vô cùng mệt mỏi, chán chường.
Có lẽ mình không thể tiếp tục cuộc sống đau khổ thế này nữa, khi viết lên những dòng này, mình đã quyết định sẽ chia tay để giải phóng cho cô ấy, mình sẽ xin nuôi con và sống một cuộc sống cho mình và con. Việc ngoại tình mình không dám phán xét, tuy nhiên khi nhận xét về chuyện quan hệ của đàn bà bên ngoài, mình mong mọi người hãy nhìn nhận một cách nhiều chiều, khách quan. Bởi từ kinh nghiệm bản thân, mình hiểu rằng chỉ có yêu mà không thỏa mãn được sinh lý cho phụ nữ, nhất là những người phụ nữ công việc nhàn hạ, thời gian rỗi nhiều thì việc họ đi tìm thú vui thể xác bên ngoài chỉ là sớm hay muộn. Rất cảm ơn mọi người đã bỏ thời gian đọc tâm sự của mình.
Theo PN
Tôi ghê sợ khi chồng chạm vào người
Sau những trận đòn anh đánh tôi trước mặt mẹ đẻ, tôi không còn tình cảm gì với anh. Nhưng nếu không chiều, tôi sẽ bị hành hạ. Tôi không thể chịu nổi con người của chồng nữa rồi. Anh ta là người ích kỷ, nhỏ mọn, gia trưởng! Cưới nhau được gần 4 năm nhưng chưa ngày nào tôi cảm nhận được tình yêu anh dành cho tôi cả. Người ngoài nhìn vào tưởng rằng tôi hạnh phúc lắm khi lấy được người chồng không rượu chè, không cờ bạc, không gái gú... Nhưng có ai ngờ rằng đằng sau con người ngoan hiền ấy lại là người cộc cằn, thô lỗ với vợ con, là một người cuồng ghen.
Anh chưa bao giờ có hành động hay lời nói nào thể hiện tinh thương vợ con nhưng với người ngoài, anh niềm nở đón chào, thân mật tâm sự những chuyện xảy ra xung quanh, làm tôi phải ghen tị và tủi thân vì có chồng mà cũng như không. Anh không bao giờ lắng nghe những niềm vui, nỗi buồn mà tôi trải qua. Có khi ở chung nhà, ngủ chung giường nhưng lại chẳng ai nói với ai câu nào. Cuộc sống càng ngày càng tẻ nhạt. Anh hay đánh đập và chửi bới tôi vì những chuyện cỏn con. Cơm ăn phải bắt dâng tới miệng, làm gì cũng phải theo ý anh, nếu sai tí xíu thôi là anh bắt đầu lôi mẹ tôi ra và chửi. Đau lòng lắm.
Từ khi cưới nhau, tôi chưa bao giờ hỗn láo hay có điều tiếng gì xấu với gia đình anh cả, kính trên nhường dưới. Tôi càng ngọt ngào với gia đình anh thì anh càng tỏ thái độ khinh khi gia đình tôi, cứ như thể gia đình anh ở trên cao danh giá nên tôi phải quỳ lạy, hầu hạ. Tôi làm gì cũng không bao giờ vừa lòng anh cả, chỉ cần tôi chưa kịp làm việc gì thôi là anh ta chửi tôi là con nọ, con kia thậm tệ.
Anh không bao giờ đụng tới việc nhà cho dù tôi làm cả ngày không hết việc và chăm lo con cái. Bởi đó là việc của phụ nữ nên anh không thèm ngó tới. Anh đánh đập tôi ngay cả khi tôi đang mang thai mà không khi nào hỏi tôi có thấy mệt không? Hay có thèm ăn gì không? Nếu anh có hỏi, tôi cũng không dám nói thèm hay muốn gì vì mỗi khi tôi nói thèm gì thì đó là cơ hội cho anh ta chửi rủa: "Cái thứ mày chỉ thích ăn hàng quán thôi, tao chỉ thử mày thôi"... vừa tức vừa quê nữa. tôi đâu phải là con người ăn chơi, đua đòi, quần nọ áo kia đâu mà anh ta chửi tôi như vậy chứ?
Cả năm, anh không thèm gọi điện cho cha mẹ tôi hỏi thăm, chứ đừng nói tới việc gửi cho ít tiền mua thuốc những khi ốm đau. Lúc túng thiếu, anh còn mượn mẹ tôi một khoản không nhỏ nhưng giờ không nói năng gì hết. Khi tôi có bầu được khoảng 7 tháng, vì thương tôi đi lại khó khăn, mẹ tôi làm gần đó đến ở nhà tôi để phụ giúp, anh không những không cảm ơn mà còn cho đó là gánh nặng. Anh nói bóng gió, nặng nhẹ, làm như mẹ tôi ăn nhiều của anh và nghĩ tôi lấy tiền của anh cho mẹ tôi hay sao ấy?
Mà mẹ cũng chỉ ngủ ở nhà tôi thôi chứ chỗ mẹ làm bao ăn ở luôn. Tệ nhất và đau lòng khi anh ta đánh tôi trước mặt mẹ để cảnh cáo. Mẹ tôi không chịu nổi người con rẻ vô ơn, mẹ chuyển ra ngoài sống và anh cũng không thèm hỏi xem mẹ ở đâu. Thậm chí, anh còn thách thức nếu bà không lại đây thì đừng mong ngày sinh đẻ có thể đến chăm con hay nhận cháu.
Rồi tôi sinh một bé gái. Nhưng niềm vui đã vội bị dập tắt khi bác sĩ thông báo cháu bị bệnh tim bẩm sinh. Lòng tôi đau như cắt vậy. Vì cháu còn nhỏ nên chưa mổ được và phải chuyển qua bệnh viện nhi. Cháu đã phải ở trong bệnh viện tới 8 tháng mà không được về nhà, phải thở bằng máy oxy. Những khi ấy, chỉ có tôi và mẹ thay nhau chăm sóc con thôi, còn anh thì mấy ngay mới vào một lần. Cha mẹ chồng tôi vào trông cháu thay mẹ tôi mấy ngày mà than ngắn thở dài, nói là tội nghiệp con trai họ, có vợ mà như không, phải tư chăm sóc, không ai lo quần áo, cơm nước cho, phải kiếm tiền cực khổ. Rồi họ còn đòi đưa con tôi về nữa vì khi ấy bác sĩ nói cháu không thể sống. tôi không chịu và cứ cố gắng, giờ con tôi đã về nhà và sức khoẻ tạm ổn nhưng chậm hơn các bé cùng trang lứa.
Anh ta là người bênh cha mẹ, anh em hơn vợ con. Anh không cần nghe tôi nói gì cả, chỉ cần cha mẹ anh ta lên tiếng là tôi bị đánh rồi? Em gái của anh ta lấy chồng ở dưới miền Tây nhưng mỗi lần lấy cớ lên nhà tôi thăm cháu là lại qua đêm với người đàn ông khác. Một thời gian không biết vì lý do gì, chồng cô ta biết được và đánh cho một trận, cô ta gọi cho chồng tôi khóc lóc và nói bị đánh rất đau, chắc chắn chỉ có tôi nói. Thế là anh ta đang ngủ bỗng ngồi dậy, đánh tới tấp vào mặt tôi, mặc cho mẹ tôi căn ngăn.
Chịu không được, tôi ôm con bỏ đi. Anh ta van xin, khóc lóc và xin lỗi mẹ tôi nên tôi quay về. Nhưng rồi chẳng có gì tốt hơn cả, vẫn chứng nào tật nấy. Tôi hận hơn là tôi vừa về hôm nay thì ngày mai hai đứa em gái của anh ta lao tới đánh tôi, đòi gọi giang hồ xử tôi nữa. Tôi gọi điện cho anh về nhưng anh chỉ nghe em anh nói rằng tôi đánh chúng, cầm dao định chém chúng. Và đương nhiên, anh nghe theo các em của anh rồi, chẳng nghe tôi nói gì hết.
Tôi không thể sống ở cái địa ngục trần gian này nữa, tôi ôm hai con về quê được 6 tháng thì anh ta lại khóc lóc, van xin. Tôi không đồng ý, anh ta chuyển qua lăng mạ tôi. Tôi nghĩ một thân một tôi nuôi hai con nhỏ, một đứa lại ốm đau, thường xuyên phải đi viện nữa, sợ không lo nổi nên tôi quay lại và tiếp tục cuộc sống bị đầy đoạ. Giờ tôi không còn một chút tình thương nào với anh ta nữa nhưng vì con, tôi phải cắn răng chịu đựng. Mỗi khi anh ta đụng vào người, tôi thấy ghê sợ và thù hận nhưng không chiều thì bị hành hạ. tôi đành nhắm mắt đau đớn.
Không biết gia đình anh ta có bàn tính gì không mà đã tới ôm đứa con nhỏ của tôi đi. Bây giờ, tôi có bị hành hạ như thế nào cũng không dám nghĩ tới chuyện bỏ đi vì tôi sợ mất con lắm. Từ khi lấy anh, tôi thành người ít nói và bất cần, chẳng có bạn bè. Tức nước thì vỡ bờ, bây giờ tôi có máu điên trong người, vui vẻ thì thôi chứ có chuyện là tôi muốn cào xé anh. Bây giờ anh đối xử ra sao thì tôi sẽ làm lại như vậy. Anh ta tôn trọng tôi, tôi tôn trọng lại, tốt thì tôi tốt lại... tôi làm như vậy có đúng không?
Mỗi khi anh ta và tôi giận nhau, không khi nào anh ta hỏi đến con tôi cả, tội chúng lắm. Con không theo anh ta thì anh ta quay sang mắng nhiếc tôi, nói không phải con của anh ta nên mới như vậy? Sống mà không còn chút tình cảm nào mệt mỏi lắm. Anh ta cũng không thương gì tôi đâu nhưng anh ta cần một người giúp việc mà không phải trả lương?
Tôi đã xác định là chờ ít năm nữa khi con lớn, tôi có thể đi làm rồi sẽ ly hôn nhưng vẫn muốn mọi người chia sẻ cùng tôi vì nếu không thì tôi sẽ điên mất. Tôi không dám nói với mẹ vì sợ mẹ buồn, không nói với bạn vì sợ bạn cười.
Theo Ngoisao
Ngại vì vợ thích khỏa thân khi ngủ Nghĩ tới cảnh, tối nào vào phòng cũng thấy vợ cởi hết đồ ra rồi là tôi ngán ngẩm. Khỏa thân ngay cả lúc ngủ trưa Câu chuyện có thật về một người vợ suốt ngày không mặc thứ gì khi đi ngủ, ngay cả ban ngày. Đó là vợ tôi, người phụ nữ tôi đã từng yêu tha thiết, nhưng lại không...