“Chân ngắn” lên tiếng
Người ta nói “Giàu vì bạn sang vì vợ”. Những cô vợ mà chỉ chăm chăm làm đẹp thay vì nâng cao trí tuệ thì chắc chắn khó lòng trợ giúp anh được. Có khi họ còn nói hớ hoặc anh mất vợ cũng nên.
Là một bạn đọc thường xuyên của chuyên mục, sau khi đọc bài “Đàn ông chúng tôi đa số chọn xinh – ngu, hiền – đần” của anh Hùng Cường, em xin phép nêu mấy ý như sau.
Em xin được giới thiệu một chút về mình. Hiện em đang là một sinh viên năm thứ 3 của một trường đại học ở Hà Nội. Em mới 21 tuổi, chưa lập gia đình.
Nhìn chung em có khuôn mặt ưa nhìn, dễ thương nhưng lại gầy và nhỏ bé hơn nhiều các bạn cùng trang lứa. Tuy vậy em không mấy tự ti về hình thức và muốn cố gắng học tập rèn luyện bản thân. Bởi em nghĩ cuộc sống này công bằng, mình cần phải tự tin trong cuộc sống, không được dựa dẫm vào ai và không để ai coi thường mình.
Đứng trên quan điểm là một cô gái, một người phụ nữ, em thật sự không thích khái niệm “chân dài óc ngắn” dù em không phải là 1 chân dài và em mong mọi người không nên dùng những từ đó.
Theo em được biết, hiện nay có rất nhiều cô gái chân dài nhưng họ ý thức được vẻ đẹp bên ngoài lẫn bên trong của mình. Họ cố gắng vì gia đình, sự nghiệp. Họ thật sự là những người đáng quý biết bao.
Do đó, em nghĩ phụ nữ nên chia thành những cô gái biết vun vén cho gia đình, biết đối nội đối ngoại, phấn đấu cho sự nghiệp. Họ có thể họ xinh đẹp hoặc không. Và những cô gái chỉ được bề ngoài (tất cả đều xinh đẹp) nhưng đầu óc tuềnh toàng, vô tư vô lo.
Video đang HOT
Quay trở về trường hợp của anh Hùng Cường, em xin được đề cập đến vấn đề giữa 2 vợ chồng như anh nói. Anh Hùng Cường cho rằng vợ càng tài giỏi thì càng giỏi cãi chồng. Ý này là không sai nhưng chưa đúng đâu anh ạ.
Những người phụ nữ nào tài giỏi trong công việc nhưng hay lên lớp chồng làm vương tướng trong nhà khiến cơm chẳng lành canh chẳng ngọt chẳng qua là do họ chưa được trang bị kĩ năng làm vợ, chưa thật sự không ngoan đó thôi… Những cô gái xinh đẹp như anh nói thường thì suốt ngày chăm lo sắc đẹp, chẳng dễ dàng động chân động tay làm việc nhà đâu anh.
Họ cũng cho rằng mình xinh đẹp, nũng nịu với anh. Thế thì ai mới nghĩ ai là ông hoàng bà hoàng ở đây. Anh nói anh đi chè chén đàn đúm thoải mái, chắc anh cũng có thể có cơ hội mà “ăn phở” mà vợ không hay. Anh lên mặt được với bạn bè nhưng khả năng anh bị “cắm sừng” chắc cũng không nhỏ đâu anh nhỉ?
Vợ anh cũng chẳng khác gì một người tình hợp pháp, sinh cho anh những người con hợp pháp. Còn với những cô vợ hiền lành gọi dạ bảo vâng (em nghĩ anh chỉ kiếm được trong nhà tre thôi hoặc trừ khi anh thật sự xuất chúng lắm mới khiến vợ nể phục sát đất) nếu có thì ngày ngày họ đối mặt với 4 bức tường làm việc nhà.
Anh sẽ thấy nói chuyện với họ nhàm chán ngay. Thậm chí anh khinh thường họ, cho rằng họ chỉ ngồi ở nhà nhận những đồng tiền của anh (trong khi họ cũng vất vả không kém). Vậy thì đời sống vợ chồng của anh cũng vô vị chẳng kém đâu anh ạ.
Vấn đề thứ 2 em muốn nói tới là vấn đề con cái. Người mẹ mà hiểu biết, thông minh sẽ truyền gien tốt cho con, có thể giúp con học và là tấm gương cho con anh noi theo khiến anh đi làm việc cũng vững tâm. Suy cho cùng tài sản lớn nhất của đời người cũng là con cái dù anh là đàn ông hay đàn bà đi chăng nữa.
Vấn đề thứ 3 chính là chuyện đối nội đối ngoại. Người phụ nữ khôn ngoan là người không kể xấu để bêu riếu chồng hay nói xấu bên này bên kia. Ngược lại, họ phải biết cùng chồng, thậm chí thay chồng hoàn thành mọi việc.
Nhiều khi các anh chỉ lo bên nội mà không biết đến bên ngoại. Nếu như không có vợ nói đỡ thì hình tượng cũng xấu đi không ít. Anh muốn có một người vợ không hiểu chuyện, vô tư vô lo không biết “nhìn trước ngó sau” thì chỉ có anh đứng ra lo liệu cho đẹp mặt đôi bên thôi.
Mà anh có lo cũng bị gia đình bên nội nói lấy vợ về mà không biết dạy vợ, phải tự mình lo từ A đến Z. Còn vói những người vợ hiểu chuyện thì anh đã được lên mặt với mọi người là lấy được vợ đảm rồi.
Cuối cùng là khi anh giao lưu bạn bè. Người ta nói “Giàu vì bạn sang vì vợ” nên anh nghĩ lấy phải cô nào “cá sấu” thì mất cơ hội nở mày nở mặt với bạn bè. Những cô vợ mà chỉ chăm chăm làm đẹp thay vì nâng cao trí tuệ thì chắc chắn khó lòng trợ giúp anh được. Có khi họ nói hớ ngay, hoặc có khi anh mất vợ cũng nên.
Còn những người vợ lỡ có xấu theo ý anh nhưng biết đâu họ giúp anh gián tiếp như giới thiệu các mối quan hệ cho anh, giúp anh tìm được đối tác làm ăn phù hợp. Mà anh thấy đấy, nếu họ không đẹp, họ không tự tin thì sẽ không đi cùng anh. Họ sẽ chỉ đứng sau trợ giúp anh thôi.
Nếu họ tự tin thì sao anh phải băn khoăn lo lắng. Hơn nữa, vợ anh “xấu” mà anh còn yêu và muốn lấy làm vợ xây dựng hạnh phúc dài lâu thì những người khác cũng sẽ có người yêu quý cô ấy được chứ.
Trên đây là mấy ý của em. Thật sự qua bài viết của anh, giọng điệu của anh, xin lỗi anh cho em được nói cảm nhận của mình về anh nhé. Anh có vẻ còn ham vui, ham đàn đúm và chưa có ý thức trách nhiệm với chính bản thân mình cũng như gia đình mình. Anh chưa thật sự là một người đàn ông bản lĩnh.
Nếu anh bản lĩnh sẽ chẳng lo bị vợ đè đầu cưỡi cổ hay lo mọi người lời ra tiếng vào là vợ mình xấu. Còn những suy nghĩ của anh, em và độc giả rất tôn trọng, không có gì cho là sai hay đúng hoàn toàn. Nhưng anh cần nhìn nhận sao cho thấu tình đạt lý bởi suy nghĩ của chúng ta bây giờ có thể ảnh hưởng đến những người xung quanh và thế hệ tương lai mai sau.
Em thiết nghĩ sao ta cứ phải băn khoăn họ xấu hay đẹp. Nên nhìn vào mặt tốt đẹp của mỗi người. Vợ chồng quan trọng phải hiểu nhau, tôn trọng nhau, cùng “chung lưng đấu cật” gìn giữ xây dựng và bảo vệ hạnh phúc gia đình. Vợ chồng cùng cởi mở sẻ chia, bỏ qua điều không phải của nhau thì sẽ hòa hợp hơn…
Em tuy chưa lập gia đình, nhưng sống cùng anh chị mình là một cặp vợ chồng tri thức cũng tầm 30 tuồi nên em cũng hiểu phần nào những điều này. Hạnh phúc thì mong manh, một người không thể giữ được trọn vẹn mà cần phải cả 2 người. Ai làm gì cũng cần nghĩ xem mình làm thế có quá không, có phải với vợ, với chồng của mình không, có đúng với lương tâm không. Đừng chạy theo thói nửa mùa của một số bộ phận trong xã hội…
Em xin hết. Chúc mọi người hạnh phúc với tổ ấm của mình!
Theo Ngoisao
Chân ngắn vẫn được chồng yêu chiều và nể trọng
Lấy chồng đã 15 năm, dù không đẹp nhưng tôi vẫn được chồng và gia đình chồng yêu quý, nể phục!Chào bạn Hoa hồng có gai, tác giả bài viết "Chỉ có đàn bà xấu mới bị chồng bạc đãi"!
Tôi đã đọc bài viết của bạn và tôi thấy buồn cười thay cho cái nhân cách và học thức của bạn. Tôi không hiểu một thạc sĩ như bạn vì sao lại có những suy nghĩ thiển cận và phát ngôn vô văn hóa như vậy?
Tôi xin được kể câu chuyện của mình để bạn và mọi người cùng tham khảo. Tôi, một người phụ nữ nhan sắc bình thường nếu không muốn nói là tầm thường.
Tôi chỉ cao có 1m55, chân ngắn, nước da không được trắng lắm. Trước đây tôi luôn tự ti vì hình thức của mình. Mỗi khi đi lựa quần áo, tôi rất khó khăn mới có thể chọn được cái quần cái áo vừa và hợp với mình.
Tôi biết bạn cao 1m68, thân hình cân đối nên bạn có thể dễ dàng lựa quần áo cho mình. Nhưng tôi thì khác. Hầu hết khi mua quần, tôi đều phải mang ra hiệu để cắt gấu, như thế mới vừa với đôi chân ngắn của tôi.
Tôi lấy chồng đã được 15 năm. Phải nói rằng tôi cũng là người may mắn. Chồng tôi rất đẹp trai và nam tính. Chúng tôi yêu nhau 3 năm thì cưới.
Nói thật là ngày xưa, lúc yêu nhau, tôi luôn chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị bỏ rơi vì nghĩ chẳng có lý do gì anh lại lấy tôi cả trong khi xung quanh anh có biết bao nhiêu người con gái theo đuổi. Vì thế nhiều khi tôi thờ ơ với anh, thờ ơ với tình yêu của anh và làm anh buồn.
Sau này khi lấy nhau rồi, tôi cũng có thú nhận với anh chuyện này. Anh chỉ cười bảo: "Thảo nào hồi đó em yêu công việc hơn yêu anh". Qủa thật là tôi rất tham công tiếc việc. Tôi học lên thạc sĩ và làm việc rất hăng say đến mức quên cả anh. Vì tôi vốn nghĩ anh sẽ chẳng bao giờ lấy tôi nên cứ phải làm việc kiếm tiền cái đã.
Đến nay, lấy nhau đã 15 năm, có với nhau hai mặt con, một trai một gái, chúng tôi ngày càng yêu và hiểu nhau hơn. Tôi hiện làm kế toán trưởng ở một công ty xây dựng, vẫn tham công tiếc việc như ngày xưa.
Chồng tôi hiện đang làm trưởng khoa nội một bệnh viện lớn ở thành phố. Mỗi người một công việc, dù có lúc mệt mỏi nhưng chúng tôi chưa bao giờ cãi nhau quá một giờ đồng hồ.
Ở bệnh viện anh là sếp, nhưng về nhà là anh lăn vào bếp, giúp tôi nấu cơm rửa bát và dạy các con học bài. Buổi tối anh luôn cố gắng về nhà ăn cơm cùng mẹ con tôi dù tính chất công việc của anh là phải đi đêm về hôm.
Hàng tháng, cứ đều đều anh chuyển tiền vào sổ tiết kiệm của hai vợ chồng ở ngân hàng (sổ tiết kiệm hiện đang để tên tôi). Số tiền không cố định, nhưng chưa tháng nào dưới 30 triệu. Anh bảo: "Anh chuyển tiền vào sổ, em giữ giùm anh. Nếu cần tiêu gì thì em cứ lấy, khi nào anh có việc cần đến tiền, anh sẽ nói với em".
Tôi cũng làm ra tiền, tôi tự tin có thể lo cho hai đứa con của tôi một cuộc sống sung túc mà không cần đến tiền của chồng. Công tác đối nội đối ngoại của hai vợ chồng tôi cũng rất tốt. Mẹ chồng tôi thậm chí còn nghe tôi hơn nghe anh, làm anh phát ghen.
Tôi biết cuộc sống không nói trước được gì, nhưng chúng tôi luôn yêu và tôn trọng nhau. Cả hai chúng tôi đều không ngừng học hỏi và trau dồi.
Tôi kể câu chuyện của mình không phải để khoe về một gia đình hạnh phúc đủ đầy. Tôi chỉ muốn nói với bạn rằng đừng quá tự tin vào nhan sắc, vì san sắc là thứ không tồn tại được lâu.
Bạn nói rằng ngày xưa đi làm, bạn chỉ việc ngồi và chỉ tay năm ngón vì bạn là người tình của sếp? Thật buồn cười, không lẽ bao nhiêu năm ăn học, học hết đại học rồi học lên thạc sĩ, các thầy cô ở trường chỉ dạy bạn được cách chỉ tay 5 ngón thôi à?
Nếu vậy thì bạn chẳng cần phải học hành vất vả làm gì, vì bạn có nhan sắc mà. Bạn chỉ cần liếc mắt đưa tình để tán tỉnh các anh đại gia là ok thôi.
Hôm nay chồng bạn làm giám đốc và kiếm được nhiều tiền. Nhưng bạn có giám đảm bảo ngày mai chồng bạn không bị phá sản?
Thời buổi kinh tế thị trường, nay làm giám đốc, mai có biến cố là chuyện thường bạn ạ. Bạn có dám tự tin đảm bảo chồng bạn sẽ suốt đời chung thủy với bạn không? Hay là khi có chuyện, anh ta sẽ tống cổ mụ đàn bà chỉ biết ăn diện như bạn ra ngoài đường?
Mong bạn suy nghĩ kỹ và thay đổi cách sống. Thân ái!
Theo Ngoisao
Công sở: Gái chân dài "dìm hàng" chân ngắn "Công ty em chia làm 2 phe chân dài và chân ngắn suốt ngày "đấu khẩu" nhau. Làm khán giả bất đắc dĩ mệt mỏi lắm!" - Ngọc, nhân viên văn phòng làm việc tại 1 cao ốc ở tại Quận 12 chia sẻ. Chân dài "dài lưỡi" nói xấu "Chân ngắn, đùi to mà cứ bon chen đòi mặc váy ngắn, đúng...