Chán nản vì chồng tôi “lép vế” so với vợ
Tôi thấy thật là mệt mỏi với cuộc sống mình đang có dù có thể gia đình tôi có bao nhiêu người mơ ước.
ảnh minh họa
Tôi vốn là trưởng phòng kinh doanh của một công ty liên doanh nước ngoài, công việc bận rộn và thu nhập cũng rất ổn. Hầu hết nhà cửa, đồ đạc trong gia đình đều do một tay tôi sắm sửa. Nói chung, cuộc sống về vật chất tương đối dễ chịu.Nhưng chồng tôi, anh chỉ là nghiên cứu viên ở một cơ quan nhà nước, lương hàng tháng lĩnh sẵn, công việc nhàn hạ, chẳng có gì. Được cái nhà cửa con cái, anh chăm sóc ổn. Tuy vậy tôi vẫn thấy mệt mỏi lắm chị ạ. Mọi gánh vác trong gia đình đổ lên mình tôi. Và hình như chồng tôi cũng quen thói “ăn sẵn”. Anh chẳng bao giờ có ý thức kiếm tiền giúp vợ, cứ nhởn nhơ như không. Gia đình chồng gặp chuyện gì khó khăn cũng gọi đến tôi, chẳng bao giờ gọi cho chồng.
Rất nhiều lần tôi động viên anh bỏ công việc ra ngoài kinh doanh, nhưng chẳng ăn thua gì. Tôi đầu tư vốn cho chồng làm thử, nhưng cứ động vào cái gì là thua lỗ cái đó. Tôi chán lắm.
Đã vậy anh tính lại hay sĩ, lúc nào cũng mời bạn bè về nhà huyênh hoang khoác lác như kiểu mọi thứ trong gia đình là do anh làm ra vậy. Bạn bè tôi, chồng tụi nó toàn người làm giám đốc, không thì cũng cỡ trưởng phòng. Nhìn chồng mình nghĩ mà buồn. Anh sống như tầm gửi vậy. Tôi chẳng biết làm thế nào, cuộc sống hai vợ chồng cứ trái ngược thế này, tôi cảm thấy chán nản lắm rồi. Tôi nên làm sao đây?
Chào chị!
Tôi đọc tâm sự của chị và hiện lên trước mắt tôi một người phụ nữ hết sức năng động, giỏi giang. Thật may mắn khi chồng chị đã có chị. Và chắc sẽ có nhiều người thầm ghen tị với chồng chị về điều đó!
Tuy vậy, với chị thì đó lại là điều không được vui, phải không? Có lẽ vì sự nhạy bén, giỏi giang và va chạm tiếp xúc bên ngoài quá nhiều, nên so sánh với công việc của anh ấy, rõ ràng đó là hai thế giới khác biệt.
Có thể chị cũng như rất nhiều người vẫn cho đàn ông là người trụ cột và kiếm tiền chính trong gia đình, có trách nhiệm tạo thu nhập để giúp vợ con. Tuy vậy, như chị cũng thấy đấy, mỗi người có những khả năng và sở trường khác nhau. Và mỗi công việc trong gia đình dù nhỏ nhất cũng quan trọng và cần thiết như nhau.
Tôi thấy dù chị kể không nhiều, nhưng có lẽ trong gia đình anh cũng là người đảm đang, chăm sóc gia đình để chị yên tâm công tác. Giả sử nếu anh không chia sẻ những công việc đó, chị sẽ khó khăn hơn rất nhiều khi đi làm.
Video đang HOT
Việc chị tạo điều kiện cho anh có cơ hội kinh doanh thêm là điều tốt. Tuy vậy nếu đó là áp lực buộc anh ấy phải kiếm tiền hoặc để tạo ra những giá trị cao hơn thì thật sự là khó bởi không phải ai cũng có khả năng làm tốt nhiều việc.
Về vấn đề anh ấy thường xuyên mời bạn bè đến nhà để khoe, nếu suy nghĩ một cách tích cực hơn, liệu đó có phải là sự ngầm tự hào về việc anh đã có một người vợ giỏi giang hay không? Nếu chị so sánh với những người đàn ông khác thì sẽ rất khó bởi mỗi giá trị của một con người tạo ra là khác nhau.
Tôi chẳng biết làm thế nào, cuộc sống hai vợ chồng cứ trái ngược thế này, tôi cảm thấy chán nản lắm rồi (Ảnh minh họa)
Để giải quyết những sự mệt mỏi này, chị có thể thay đổi từ chính mình trước. Trước hết, chị đừng cố gắng gây áp lực cho chồng buộc phải kiếm tiền, nhưng cũng đừng tạo cho anh thói quen là không phải lo lắng hay không phải đối diện với bất cứ khó khăn nào. Mọi chuyện trong gia đình, nhất là việc liên quan đến tài chính, chị có thể cùng anh bàn bạc giải quyết, tránh mọi áp lực đổ lên vai chị vì anh sẽ mặc định chị là người kiếm tiền chính trong gia đình.
Có thể công việc và thu nhập của anh không cao, tuy vậy tôi nghĩ anh ấy vẫn đang cố gắng để không quá bị “lép vế” so với vợ. Nếu mối quan hệ trong gia đình tiếp tục căng thẳng, thì anh ấy sẽ càng cảm thấy tự ti hơn và chị sẽ chán nản hơn.
Mỗi gia đình sẽ thực sự hạnh phúc nếu các thành viên biết tạo điều kiện và trân trọng những đóng góp của nhau. Và mỗi hành động nếu có những cái nhìn tích cực hơn, mọi thứ sẽ thay đổi.
Theo VNE
Sau đám tang thông gia, mẹ chồng đòi chia tiền phúng viếng cho con dâu
2 tuần sau đám tang thông gia, đích thân mẹ chồng gọi điện cho mẹ đẻ mình đòi chia phong bì phúng viếng cho vợ chồng mình: "Bà xem chia phong bì phúng viếng của vợ chồng nó để các con sau này đi trả nợ. Đừng ăn cả của người chết".
Chào bạn P.L.Q với tâm sự: "Mình mua chuộc nhà chồng bằng tiền để lấy sự sung sướng!".
Đọc những chia sẻ của bạn, thú thật mình không hiểu sao bạn lại bị mọi người ném đá nhiều thế. Riêng mình, mình thấy bạn P.L.Q nói đúng và chuẩn đấy. Bạn nói chẳng sai điều gì cả. Chỉ là cách nói của bạn hơi quá thô và thẳng mà thôi.
Mình không phải là người sống vì tiền hay có ý nghĩ bỏ tiền ra mua sự sung sướng ở nhà chồng giống như bạn. Nhưng thực tế như mình đây, khi có tiền cho hay hỗ trợ nhà chồng thì được mang tiếng dâu hiền, dâu quý. Song khi nhà chồng phải bỏ ra khoản tiền nào đó vì dính dáng tới mình, thì họ ngay lập tức thản nhiên đòi lại. Thậm chí, họ còn vì tiền mà bỏ qua cả danh dự, tự trọng của bản thân nữa.
Hết lòng với nhà chồng nhưng khi nhà chồng phải bỏ ra khoản tiền nào đó vì dính dáng tới mình, thì họ ngay lập tức thản nhiên đòi lại. Thậm chí, họ còn vì tiền mà bỏ qua cả danh dự, tự trọng của bản thân nữa. (Ảnh minh họa)
Mình làm biên dịch tiếng Nhật của một công ty. Khi về nhà, vì chưa có con cái nên mình còn nhận làm dịch thêm cho một vài báo mạng. Vì thế, thu nhập mỗi tháng của mình tổng cộng không tháng nào dưới 20 triệu.
Có tiền, nhà chồng ai khó khăn vay mượn gì, mình cũng chẳng hẹp hòi và giúp đỡ rất nhiệt tình. Có tiền, thi thoảng mình cũng rủ mẹ chồng, em chồng đi spa làm đẹp, đi mua sắm và ngày lễ này nọ đều chẳng bao giờ thiếu quà cáp. Mình cũng thường xuyên mua sắm vật dụng cho nhà chồng.
Không phải mình muốn nịnh nọt họ hay tung tiền ra để mua chuộc sự quý mến của họ như bạn tác giả đây. Mình chỉ nghĩ đơn giản, mình coi bố mẹ chồng như bố mẹ đẻ, coi anh chị em nhà chồng như anh chị mình. Do đó, mình đối đãi với nhà đẻ như nào thì cũng đối đãi như vậy với nhà chồng. Tính mình lại tiêu hoang, không biết tiết kiệm. Thế nên có bao nhiêu, mình chỉ thích biếu và mua sắm tặng người thân.
Với mẹ chồng và những người nhà chồng, mình biếu bao nhiêu, mua cho cái gì dù đắt hay rẻ họ đều nhận hết. Chưa bao giờ họ bảo mình đừng mua cái này cái nọ cho họ vì sợ mình tốn kém. Họ cũng chẳng bao giờ nhắc mình phải tiết kiệm phòng khi ốm đau hay sinh con sau này. Điều này khác xa với nhà mẹ đẻ mình.
Mỗi lần mình mua gì về tặng mẹ đẻ hay cô em gái là y như rằng mẹ đẻ mình mắng. Bà bảo mình có gia đình rồi, phải tiết kiệm, phòng thân. Bởi cuộc sống không biết ngày mai thế nào. Những khi ấy mình toàn cười bảo: "Mẹ yên tâm, số con hết rồi lại có. Với lại con có công việc, không sợ chết đói đâu. Không làm chỗ này thì làm chỗ khác. Mẹ cứ lo xa".
Mình hết lòng với nhà chồng vậy, những tưởng họ cũng sẽ chẳng tiếc gì mình. Và nếu như không có biến cố gần đây nhất xảy đến với mình, thì mình sẽ chẳng thể nào biết được nhà chồng mình cũng tham tiền đến thế. Với họ, chỉ có tiền là tiền. Còn danh dự, nhân phẩm thì không quan trọng.
Hơn 2 tháng trước, bố đẻ mình mất vì không qua nổi sự tấn công của bệnh tật. Mất bố, cả nhà mình ai cũng buồn và đau lòng. Nhất là mẹ, mình thương bà lắm.
Hôm bố mình mất, bố mẹ chồng và cả em chồng đều đến thăm viếng đầy đủ. Thậm chí họ còn ở lại giúp lo toan tang lễ cùng mẹ mình. Mình cảm động và tự hào với các bác, các cô đằng ngoại lắm. Ai cũng khen, mình có bố mẹ chồng tốt bụng, biết điều.
Mình càng giật mình hơn khi sau tang gia, mẹ đẻ bảo mình rằng, ông bà thông gia để phong bì phúng viếng 20 triệu. Mình cứ nghĩ, chắc do thương mẹ mình cô quả nên bố mẹ chồng vừa phúng viếng vừa muốn giúp đỡ chút vật chất cho gia đình mới để phong bì phúng viếng "dày" như vậy.
Nào ngờ, sau hơn 1 tuần bận đáng tang bố ở bên nhà ngoại, mình về nhà chồng và đi làm bình thường. Lúc này, mẹ chồng gọi mình lên phòng và bảo: "Vợ chồng mày tính trả lại bố mẹ tiền phong bì phúng viếng cho ông thông gia đi. Tao đi 20 triệu chỉ để cho bọn mày được đẹp mặt thôi".
Thật sự, mình nghe xong thấy hụt hẫng và sốc lắm luôn. Mình còn cứ nghĩ, đi viếng thông gia như thế nào là tâm và trách nhiệm của bố mẹ chồng. Hơn nữa, bố mẹ chồng mình vẫn làm ra tiền. Chẳng hiểu sao ông bà lại có ý nghĩ để phong bì phúng viếng vậy cho "đẹp mặt" nữa?
Chuyện chưa dừng lại ở đó, 2 tuần sau đáng tang bố mình, đích thân mẹ chồng còn bất ngờ gọi điện cho thông gia đòi chia phong bì đám tang cho vợ chồng mình. Bà còn có ý mắng mẹ mình xơi xơi: "Bà xem chia phong bì phúng viếng của vợ chồng nó để các con sau này đi trả nợ. Đừng ăn cả của người chết". Thấy bà thông gia ghê gớm nói vậy, mẹ mình ngượng tím mặt.
Mẹ chồng chưa hỏi qua vợ chồng mình sự tình đã vội gọi điện như vậy đề nghị thông gia thực ra oan cho mẹ mình quá. Sau đám tang, mẹ mình cũng có giao lại phong bì đám ma của bạn bè, người thân của vợ chồng mình đến phúng viếng bố mình.
Song vợ chồng mình nhất quyết không nhận dù mẹ cứ bắt cầm: "Các con cứ cầm lấy, để sau này còn phải đi trả lễ nhà bạn bè khi nhà họ có việc cần". Vợ chồng mình bảo mẹ cứ dồn lại vì mẹ còn phải lo cho bố nhiều lần nữa sẽ rất vất vả. Mình chỉ lấy lại danh sách tên bạn bè đến phúng viếng (sau khi kiểm phong bì để biết bao nhiêu còn đáp lễ sau này).
Mình sững người luôn. Thì ra mẹ chồng mình cũng chẳng có tình nghĩa gì với thông gia hết. Với bà, chỉ tiền và các con bà là quan trọng nhất. (Ảnh minh họa)
Có thể nói, mẹ chồng đã đòi quyền lợi và hỏi thẳng thông gia việc chia phong bì cho con dâu, con trai của bà mà chẳng chút giữ ý chứ. Mẹ mình buồn, xấu hổ và căm tức mẹ chồng mình lắm.
Chồng mình biết chuyện đã về mắng mẹ chồng. Mẹ chồng chẳng những không ngượng ngùng gì còn nói hồn nhiên: "Phải đòi chứ, không cứ im im, bà bên ấy sẽ ỉm luôn đấy. Lúc ấy, chỉ có các con của mẹ là thiệt".
Mình sững người luôn. Thì ra mẹ chồng mình cũng chẳng có tình nghĩa gì với thông gia hết. Với bà, chỉ tiền và các con bà là quan trọng nhất. Càng nói ra, mình càng khinh và thất vọng về cách ứng xử của mẹ chồng khủng khiếp.
Mình có nên nói thẳng với mẹ chồng về hành động vô duyên và quá thể của bà không? Mẹ mình thì không cho mình nói thẳng vì sợ nói ra lại to chuyện dù mẹ rất ấm ức.
Theo VNE
Hãnh diện cưới được đại gia Chỉ còn 2 tuần nữa là chúng tôi cưới. Anh đã tặng cho tôi một chiếc xe hơi. Tôi vui lắm! Ai cũng có quyền tự hào khi lấy được chồng giàu, và tôi cũng vậy. Tôi đang hạnh phúc, cảm thấy mát cả mặt vì cuối cùng cũng chọn được người đàn ông như ý, yêu thương tôi thật lòng và muốn...