Chán nản khi mang bầu vẫn phải phục vụ cả nhà chị chồng
Tháng nào chi phí điện nước cũng mất 2 triệu nhưng anh chị không một lời nào về việc này.
Tôi về làm dâu nhà anh đến nay cũng được hơn 11 tháng. Trước khi về tôi đã biết gia đình nhà chồng có khoản nợ lớn khoảng 200 triệu. Tuy nhiên, tôi nghĩ tình yêu đối với chồng là tất cả vì vậy khoản nợ đó vợ chồng sẽ cùng nhau san sẻ.
Nhưng đến khi lấy rồi tôi mới vỡ lẽ, nhà chồng ngoài khoản nợ 200 triệu ngân hàng thì còn nợ ngoài với mức trả lãi nặng thêm 200 triệu nữa. Lúc biết điều này tôi thấy hoang mang lắm nhưng vì đã cưới rồi thì phải cố gắng.
Khổ nỗi, tôi càng cố gắng bao nhiêu thì nhận lại sự thờ ơ với khoản nợ đó của nhà chồng bấy nhiêu.
Xin nói thêm rằng, nhà tôi chỉ còn mẹ chồng, bà cũng có lương 4 triệu đồng/tháng. Vợ chồng tôi tổng thu nhập cũng chỉ 10 triệu đồng/tháng.
Với số tiền như vậy để trang trải cuộc sống và gánh thêm một đống nợ làm tôi thấy mệt mỏi quá. Ngoài ra, tôi lại đang mang bầu đứa con đầu lòng. Đã vậy, gia đình tôi vẫn còn phải ‘đèo bòng’ thêm gia đình nhà chị chồng nữa.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Trong khi gia đình anh chị cũng đâu khó khăn gì, bố mẹ ở quê vẫn khỏe mạnh kiếm ra tiền, ông anh rể lương cũng 4 triệu đồng/tháng, chị chồng tôi 2 triệu đồng/tháng còn kinh doanh thêm vào nữa.
Họ đủ trang trải cuộc sống của họ nhưng mà tiền lương anh rể tôi kêu là phải mang về để cho bố mẹ trả nợ, không chăm lo cho vợ và con.
Tôi nghe mà bực mình lắm, nói với chồng thì chồng kêu anh chị khó khăn phải giúp đỡ; sau anh chị ổn định sẽ khác.
Suốt thời gian đó tới giờ, chị chồng ra ngoài làm lương cũng 6 triệu đồng/tháng vậy mà gia đình tôi vẫn phải ‘đèo bòng’. Hiện tại không ăn uống ở nhà tôi nữa nhưng tắm và giặt rồi con vẫn để mẹ chồng tôi lo, vợ chồng tôi đi làm từ sáng tới tối mới về.
Tháng nào chi phí điện nước cũng mất 2 triệu đồng nhưng anh chị không một lời nào nói về việc này. Anh chị càng ở đây tôi càng khó chịu và cứ hễ nói thì chồng lại kêu việc đó có phải việc vợ phải lo đâu, cứ để chồng lo, anh chị làm gì thì kệ anh chị, mình không can thiệp.
Tôi thấy vấn đề này mãi không được giải quyết.
Đã vậy còn phải phục vụ giặt giũ quần áo và phơi phóng đồ của con cái, vợ chồng chị chồng, tôi lại càng thấy khó chịu hơn.
Chưa hết, nhiều lần anh rể tôi còn tỏ thái độ cáu gắt với mẹ chồng tôi và mẹ lại phải xuống nước. Con của anh chị quấy không chịu được, cứ ở đây thì nhà tôi vẫn phải nặng gánh phục vụ cả vợ chồng con cái chị chồng. Tôi thấy bị đè nặng tâm lý lên đầu mình.
Giờ tôi thấy mệt mỏi lắm, nhiều lúc nghĩ muốn từ bỏ gia đình này. Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo Tinngan
Đớn đau khi chồng 'thủ tiết' chung thủy với... bồ
Tôi đã nghĩ sẽ bỏ qua nhưng khi chồng phát khóc lên nói 'Anh không thể làm điều có lỗi với cô ấy', thì tôi biết, cuộc hôn nhân này không thể cứu vãn.
Đàn bà ai cũng sợ chồng mình ngoại tình, nào có ai muốn cảnh san sẻ tình cảm bao giờ. Nhưng bản thân tôi không phải là người cầu toàn nên tôi luôn chuẩn bị tâm lý cho việc có thể một ngày nào đó chồng mình sẽ yếu lòng, sẽ bồ bịch với một cô nào đó. Xét cho cùng, đàn ông cũng khổ lắm. Họ có tí tiền, ra ngoài gái bu, tìm mọi cách cưa cẩm, nó cứ lăn xả vào thì cũng khó vững lòng.
Vợ chồng tôi cưới nhau cũng ngót nghét chục năm rồi. Cuộc sống không phải mĩ mãn, màu hồng nhưng nhìn chung đáng để tự hào. Chồng tôi là trưởng phòng, lương tháng rất khá, về đạo đức, tư cách anh cũng rất tốt, hiền lành. Còn tôi làm nhà nước, lương tuy không cao nhưng tôi có nhiều thời gian cho gia đình, chăm sóc con cái. Nói không phải khoe nhưng đúng là mọi người cũng đều nhìn vào, chỉ thầm ao ước được ổn định như vợ chồng tôi.
Ảnh minh họa
Nhưng rốt cục thì chồng tôi cũng không thoát khỏi được cái vòng vây ngoại tình. Hồi đầu, tôi cũng chỉ mới nghi nghi thôi, tôi nói bóng, nói gió để nếu chồng 'có tật' thì kịp thời mà tính toán. Tôi không thích làm ầm ĩ lên, vì đã xác định sẽ bỏ qua cho chồng thì làm um chuyện lên chỉ xấu mặt cả hai, đã vậy các con cũng phải chịu điều tiếng rằng bố nó phản bội mẹ.
Có lẽ vì tôi dễ dãi quá, tôi cứ im lặng cho anh 'tự xử' vấn đề của mình nên tình cảm của họ mới phát triển tới mức đó. Thời gian đầu, dù tôi đã biết chồng có bồ nhí bên ngoài nhưng về nhà chồng tôi vẫn rất tử tế với vợ, chuyện chăn gối vợ chồng cũng vẫn 'nồng ấm'. Tôi biết, bồ nhí của chồng tôi là cô sinh viên mới ra trường, vào chỗ anh thực tập có mấy tháng rồi thôi, thế mà họ nảy sinh tình cảm, si mê nhau. Tôi đã cảnh báo, anh tảng lờ và cứ lặng thinh. Tôi nghĩ, có lẽ chồng tôi xấu hổ nên tự mình giải quyết. Tôi cho anh thêm thời gian.
Ai dè, tôi càng nhân nhượng thì họ càng lấn tới. Khoảng 4 tháng nay chồng không thèm ngó ngàng đến tôi. Tôi buồn chán vô cùng. Đến nước đó, cực chẳng đã tôi mới phải tung hê mọi chuyện lên. Những tưởng như thế chồng tôi sẽ nhận lỗi và sửa sai, có ngờ đâu... Chồng tôi khóc bù lu, bù loa lên. Anh nói rằng: 'Cô ấy ngoan ngoãn, hiền lành lắm. Cô ấy trẻ như vậy mà yêu anh thật lòng không tính toán gì cả. Cô ấy chỉ có một mình anh, còn em, em có các con nữa. Cô ấy từ chối tất cả mọi người, chỉ một lòng, một dạ yêu anh. Anh tự thấy mình cần chung thủy với cô ấy. Anh không muốn lên giường với ai khác như một sự an ủi dành cho cô ấy'.
Ảnh minh họa
Tôi không tin nổi vào tai mình khi nghe chồng nói những lời nói. Tôi không thể quát tháo hay chửi bới bởi vì nhìn anh trông đau khổ như một chàng trai mới lớn bị bố mẹ cấm yêu. Tim tôi đau nhói khi chứng kiến chồng mình bật khóc nức nở vì người đàn bà khác. Điều đau đớn không phải là bị chồng 'cắm sừng' mà khốn khổ ở chỗ anh ấy yêu cô bồ thật lòng. Không hiểu cô ta đã rót mật vào tai chồng tôi thế nào mà anh như bị bỏ bùa mê thuốc lú, dám ngang nhiên nói sẽ chung thủy với người tình trước mặt vợ.
Tôi không muốn đánh ghen, vì ngoại tình là chuyện của hai người, chồng mình không sai thì làm sao cô ta xen vào được? Đã vậy giờ tôi đơn độc vì nghĩ có đi đánh ghen chắc chồng cũng lao vào liều mình bảo vệ cô ta. Lúc đó, chỉ làm dơ xấu mặt mình hơn thôi. Tôi đã quyết định ly hôn vì chẳng biết phải vớt vát, níu kéo điều gì khi chồng cứ xa lánh vợ, một mực 'giữ mình' cho bồ để thể hiện tình yêu. Tôi nuối tiếc nhiều lắm vì tôi biết để ra cơ sự này cũng một phần là lỗi của tôi. Nếu tôi không chủ quan, không bỏ mặc chồng thì có lẽ đã không như vậy.
Theo Tinngan
Hẹn yêu anh vào một ngày không xa Hẹn anh, một ngày nào đó khi cả anh và em đều đã góp nhặt đủ đầy. Hẹn anh, một ngày nào đó nhìn thấy nhau cảm nhận được rằng tim đang đập nhanh và mạnh... Hẹn yêu anh vào một ngày không quá gần, không quá xa xôi. Là hẹn hò hai đứa, tay nắm tay đi trên phố, đầu tựa vào...