Chân dung 5 danh thủ bóng đá Việt Nam trưởng thành từ ngành Công an
Bóng đá Việt Nam ghi nhận nhiều danh thủ từng xuất thân từ các đội bóng Công an.
“Đệ nhất hậu vệ” Lưu Đình Tòng
Cố danh thủ Lưu Đình Tòng sinh năm 1930 tại Yên Mỹ, Hưng Yên. Ông đam mê bóng đá từ nhỏ và khi có cơ hội lên Hà Nội học nghề ông thường xuyên thi đấu cho các đội bóng học sinh tại thủ đô.
Năm 1956, ông gia nhập CLB Công An Hà Nội và từ đây, tên tuổi vang danh.
Trong cuộc bầu chọn cầu thủ tiêu biểu lần đầu tiên tháng 1 năm 1960 của thể thao nước nhà do báo Thời mới tổ chức, ông được vinh danh số 1.
Danh thủ Lưu Đình Tòng (phải) và người bạn vong niên Vũ Quang Minh (thân phụ tiền vệ tài hoa một thời của Công An Hà Nội Vũ Minh Hiếu).
Tại Giải bóng đá Việt – Trung – Triều – Mông năm 1960, trong trận gặp Trung Quốc, ông là người ghi bàn cho tuyển Việt Nam ở phút 86 với một quả đá phạt ngoài vòng 16m50.
Không chỉ nổi tiếng với những pha đá phạt, những tình huống tung người móc bóng cứu thua ngay vạch cầu môn của ông cũng trở thành thương hiệu, và được mọi người suy tôn là quái kiệt.
Ông được mọi người trong giới thể thao tôn vinh là “Đệ nhất hậu vệ” mọi thời đại của bóng đá Việt Nam và Hà Nội.
Danh thủ Từ Như Hiển
Cao 1m71, nặng 65kg, có gương mặt và dáng chạy giống “Tây” nên ông Từ Như Hiển được gán cho biệt danh Hiển “cooc”.
Video đang HOT
Ông sinh ra trong gia đình Việt kiều sống ở New Caledonia về nước năm 1963, mang theo niềm đam mê bóng đá cuồng nhiệt.
Khi về nước, ông được nhiều đội bóng danh tiếng đến mời chào, nhưng cuối cùng nhận lời về Công an Hà Nội.
Danh thủ Từ Như Hiển (bên trái) cùng các danh thủ Xuân “gôn” va Hà Bôn
Trong 3 giải mà Công an Hà Nội vô địch vào năm 1964 là Giải Tổng Công đoàn, Giải chào mừng 10 năm giải phóng Thủ đô và Giải toàn miền Bắc, Hiển “cooc” đều là “Vua phá lưới”.
Một năm sau, khi mới 19 tuổi, Hiển “cooc” đã được chọn vào đội tuyển quốc gia, sát cánh cùng với những cầu thủ xuất sắc thời đó như Lê Thế Thọ, Trần Duy Long, Hoàng Tiến Nghị, Lê Đình Chính…
Từ Như Hiển được đánh giá là tiền đạo hay nhất Việt Nam thập kỷ 60 và 70 của thế kỷ trước.
Năm 1982, khi đã ở tuổi 38, tiền đạo Từ Như Hiển rời sân cỏ. Anh làm huấn luyện viên U16 của Công an Hà Nội trong 2 năm rồi giã từ nghiệp bóng đá
Lê Văn Đặng
Lê Văn Đặng sinh năm 1947, hơn 10 tuổi đã mê đá bóng quên ăn, 17 tuổi được chọn vào Trường huấn luyện, sau đó được tuyển vào Đội tuyển quốc gia. Năm 1968, khi đội giải thể, ông chuyển sang thi đấu cho Công an Hà Nội.
Đương thời, tiền đạo Lê Văn Đặng chuyên đá cánh phải, có thể so sánh với Ba Đẻn (đội Thể Công) đều là người tuy không cao to nhưng có tố chất cực kỳ khéo léo.
Tiền đạo Lê Văn Đặng có 7 lần đi tập huấn và thi đấu ở nước ngoài, lần lâu nhất là năm 1971 đi Cuba tập huấn 1 tháng rưỡi. Năm 1980, anh là Đội trưởng đội tập huấn A1 dự giải giữa 2 miền Bắc – Nam lần đầu tiên tổ chức. Tại giải này, Đội Công an Hà Nội đoạt giải nhì và ông được bầu chọn là cầu thủ xuất sắc nhất.
Lê Văn Đặng còn được nhiều người nhắc đến bởi ông chính là cầu thủ “dội bom số 1″ của giải vô địch quốc gia đầu tiên.
Năm 1984, Đội Công an Hà Nội thắng Đội Thể Công để đoạt chức vô địch toàn quốc, lúc đó ông là cầu thủ lớn tuổi nhất (37 tuổi). Ông vinh dự được Thủ tướng Phạm Văn Đồng tặng Bằng khen vì có nhiều cống hiến cho nền thể thao CAND.
Năm 1986, ông từ giã sự nghiệp cầu thủ rồi đi học cao học Đại học TDTT. Ra trường năm 1980, ông về làm HLV Công an Hà Nội.
Lê Huỳnh Đức
Lê Huỳnh Đức trong màu áo ĐT Việt Nam.
Lê Huỳnh Đức sinh 1972 tại Sài Gòn, là người gốc Huế. Thân phụ anh là Lê Văn Tâm, một cựu danh thủ bóng đá lừng danh tại miền Nam Việt Nam trước năm 1975.
Sự nghiệp bóng đá của anh bắt đầu vào năm 1994 khi gia nhập Đội bóng đá Quân khu 7, sau đó chuyển sang Đội Công an Thành phố Hồ Chí Minh.
Lê Huỳnh Đức sớm được đánh giá là một cầu thủ tài năng và trở thành một tuyển thủ của đội tuyển Việt Nam. Anh là cầu thủ đầu tiên của Việt Nam chơi bóng cho một CLB nước ngoài, Lifan Trùng Khánh theo một hợp đồng cho mượn vào năm 2001. Anh cũng là cầu thủ đầu tiên của Việt Nam nhận danh hiệu Quả bóng Vàng năm 1995. Sau này anh còn 2 lần nhận danh hiệu Quả bóng Vàng nữa vào các năm 1997, 2002 và 3 lần giành danh hiệu Quả bóng Bạc.
Ngoài ra, anh còn 2 lần giành danh hiệu Vua phá lưới giải vô địch quốc gia, và là cầu thủ giữ kỷ lục dự đủ 5 kỳ Tiger Cup liên tiếp (1996, 1998, 2000, 2002, 2004).
Sau khi dừng thi đấu, anh trở thành HLV và có 2 chức vô địch Quốc gia cùng với SHB Đà Nẵng vào các năm 2009 và 2012.
Vũ Minh Hiếu
Vũ Minh Hiếu giành HCĐ SEA Games 1997 cùng tuyển Việt Nam.
Vũ Minh Hiếu sinh năm 1972, là cựu cầu thủ của Công an Hà Nội và đội tuyển quốc gia Việt Nam. Anh được đánh giá là một trong những tiền vệ có lối chơi sáng tạo nhất trong lịch sử CLB Công an Hà Nội.
Ngoài kỹ thuật cá nhân điêu luyện, lối chơi sáng tạo với những đường chuyền “chết người” cùng những bàn thắng đẹp được tạo ra từ cái chân vòng kiềng, Minh Hiếu còn sở hữu khả năng đá phạt “thần sầu”.
Giải đấu thành công nhất trong sự nghiệp của Vũ Minh Hiếu có lẽ là giải bóng đá tập huấn mùa xuân 1999 khi anh cùng Công an Hà Nội lọt vào tới trận chung kết và chỉ chịu thua Sông Lam Nghệ An 3-4 trong loạt sút luân lưu 11m. Ở giải đấu đó, dù là 1 tiền vệ nhưng Minh Hiếu đã trở thành Vua phá lưới với thành tích ghi được 8 bàn thắng.
Trong màu áo ĐT Việt Nam, anh có 22 lần được ra sân, ghi được 7 bàn thắng) Anh từng giành HCĐ SEA Games 1997.
Kết thúc V-League 2005, tiền vệ Vũ Minh Hiếu chia tay bóng đá sau 16 năm gắn bó với sân cỏ để trở về làm cảnh sát giao thông.
Ai là "Cầu thủ vàng Việt Nam nửa thế kỷ"?
Đầu năm 2004, nhân kỷ niệm tròn 50 năm thành lập, Liên đoàn Bóng đá châu Á đề nghị từng liên đoàn quốc gia thành viên đề cử để AFC trao danh hiệu Cầu thủ vàng nửa thế kỷ.
Cựu danh thủ Lê Thế Thọ nhận giải thưởng Thành tựu cống hiến trọn đời của Cúp Chiến thắng 2018
Tiêu chí để chọn là có sự nghiệp thi đấu trong khoảng thời gian từ năm 1954-2004; là tuyển thủ quốc gia xuất sắc được công luận tôn vinh; có phẩm chất đạo đức và nếu đã giải nghệ thì tiếp tục có cống hiến cho sự phát triển của bóng đá. Căn cứ trên tiêu chuẩn này, VFF đề cử 8 gương mặt thuộc 4 thế hệ. Thế hệ thứ nhất gồm: Phạm Huỳnh Tam Lang, Trần Duy Long, Lê Thế Thọ; thế hệ thứ 2: Nguyễn Trọng Giáp; thế hệ thứ 3 có Nguyễn Cao Cường và báo chí đề nghị thêm Nguyễn Thế Anh; thế hệ thứ 4, trẻ nhất là Lê Huỳnh Đức, Nguyễn Hồng Sơn.
Sau đến 2 lần bầu chọn, cựu danh thủ Lê Thế Thọ đã giành chiến thắng áp đảo với 76/158 phiếu (danh thủ miền Nam Phạm Huỳnh Tam Lang chỉ được 19 phiếu, tiếp đến là Cao Cường (12), Thế Anh (6), Trọng Giáp và Duy Long (4), còn Huỳnh Đức và Hồng Sơn mỗi người chỉ có 1 phiếu). Ông Lê Thế Thọ sinh năm 1941, 15 tuổi đã chơi cho Trường Huấn luyện TDTT và chỉ 1 năm sau khoác áo đội tuyển quốc gia trong 10 năm liền. Sau khi giã từ sân cỏ, ông tốt nghiệp cao học tại Học viện Khoa học bóng đá Leipzig (Cộng hòa dân chủ Đức), trở về nước làm HLV trưởng đội tuyển Việt Nam (miền Bắc) từng thắng Quân đội Liên Xô 4-3. Chuyển sang con đường hoạn lộ, ông Thọ là Tổng thư ký của Liên đoàn Bóng đá Việt Nam nhiệm kỳ I (1989-1993), Phó chủ tịch VFF nhiệm kỳ III (1997-2001) và khi ấy (năm 2004) đang là chuyên viên cao cấp kiêm trợ lý của Bộ trưởng - Chủ nhiệm Ủy ban TDTT Nguyễn Danh Thái.
Kết quả này ngay lập tức gây phản ứng, tranh cãi dữ dội và kéo dài đến cả sau đó, bởi nhiều ý kiến cho rằng ông Lê Thế Thọ không phải là người xuất sắc nhất trên tư cách cầu thủ, nếu so với những đồng nghiệp cùng thời hay thế hệ đàn em sau này. Sự nghiệp bóng đá của "Cầu thủ vàng Việt Nam nửa thế kỷ" kết thúc chỉ 1 năm sau khi nhận danh hiệu của AFC. Ngày 26-12- 2005, ông Thọ nộp đơn từ chức Phó chủ tịch phụ trách chuyên môn VFF khóa V trước dư luận đòi hỏi dữ dội sau vụ "bán độ" của đội tuyển U.23 Việt Nam tại SEA games 2004 ở Philippines (khi ấy ông là Phó đoàn Thể thao Việt Nam phụ trách khu vực Bacolod, nơi diễn ra các môn bóng đá nam, boxing, bóng chuyền).
Dương Cầm
Ai sẽ là nhà cầm quân thứ 3 mất ghế? Fabio Lopez của Thanh Hóa không phải là HLV đầu tiên của V.League 2020 ra đi. Trước đó, chỉ sau đúng "một nốt nhạc" khi Sài Gòn bị SLNA cầm chân 0-0 trên sân nhà, HLV Hoàng Văn Phúc đã từ chức do "không tìm được tiếng nói chung với lãnh đạo CLB". Có lẽ đây cũng là "kỷ lục" của bóng đá...