“Chạm mặt với vợ cũ, anh không muốn giới thiệu tôi là bạn gái anh”
Đáng lý ra mà nói, trong cuộc chạm mặt này, vợ cũ của anh mới là người dư thừa, vậy mà anh lại lớn tiếng với tôi vì điều đó và ra sức giải thích với vợ con mình rằng chúng tôi chỉ là bạn.
Tôi đã ly hôn và hiện đang làm mẹ đơn thân từ 3 năm nay. Sau cuộc hôn nhân thứ nhất đổ vỡ, tôi định sẽ sống vậy nuôi con mà không cần đến một bờ vai đàn ông nào khác. Nhưng thật sự tôi thấy rất cô đơn.
Hàng đêm cho con ngủ xong, tôi thường nằm trằn trọc không ngủ được, không phải là xuất phát từ nhu cầu sinh lý mà là vấn đề tình cảm. Tôi chỉ mới 31 tuổi, hoàn toàn có thể có được một mối quan hệ mới nếu có niềm tin và duyên số phải không?
Thời gian gần đây tôi quen một người đàn ông, cũng từng ly hôn và đang nuôi con một mình. Cõ lẽ xuất phát từ hoàn cảnh giống nhau nên chúng tôi dễ cảm thông. Trong mối quan hệ, cả hai đều nói ít hiểu nhiều. Nhưng có nhiều lúc anh vẫn khiến tôi ngờ vực, tôi e sợ mình không được yêu thương nên không dám bốc đồng để dở dang lần nữa.
Buổi tối anh gọi tôi sang nhà ngủ. Tôi phải gửi nhờ con qua nhà ngoại và nói dối là bận trực ở công ty. Lúc sang nhà thì thấy anh đang bỏ nhiều thức ăn từ tủ lạnh để chuẩn bị nấu nướng. Tôi không ngần ngại xắn tay giúp anh. Nấu cho bố con anh ăn xong thì anh có điện thoại và bảo phải ra ngoài ngay. Tôi không vui lắm nhưng vẫn không nói gì.
Không hiểu là anh yêu tôi hay chỉ đang cố tình lợi dụng tôi (Ảnh minh họa)
Lúc anh vừa đi thì con gái anh (7 tuổi) đòi tôi dắt đi toilet và đi tắm. Con tôi 5 tuổi đã phải tự làm hết mà nó lớn thế còn nì nèo làm tôi điên tiết. Tôi gắt “đợi bố cháu về mà làm” thì nó mếu máo bảo hôm nào giờ này cũng phải đi tắm còn học bài.
Tôi không biết có phải anh cố tình ra ngoài vào lúc này để đùn việc cho tôi không. Cuối cùng cũng phải mất cả buổi tối loay hoay với con bé, nghĩ mà bực cả mình. Con mình thì vứt sang ngoại cho bà chăm, còn mình lại đến đây chăm con người khác.
Video đang HOT
Không hiểu là anh yêu tôi hay chỉ đang cố tình lợi dụng tôi. Lúc tôi tỏ thái độ thì anh nói “tạo điều kiện cho tôi và con bé gần gũi”. Tuy nghe có vẻ thuyết phục nhưng tôi không tin, đàn ông nhiều lý sự lắm. Với lại tôi nghĩ, sau này có đến với nhau thì anh nên trả con bé lại cho mẹ nó, còn chúng tôi sống với con trai tôi là đủ rồi. Con phải theo mẹ, đó là lẽ mẫu tử ở đời.
Một điều quan trọng nữa là mặc dù chúng tôi đang yêu nhau, có thể tạm gọi như vậy, nhưng anh không cho tôi một danh phận rõ ràng. Những lúc công ty anh có party, tôi rất muốn đưa con tôi đi cùng. Thứ nhất là để mọi người biết mối quan hệ này, thứ hai là để mẹ con tôi sớm hòa nhập với cuộc sống của anh.
Vậy mà anh không bao giờ đưa đi. Lần thì anh bảo ngại, chỉ đi party thôi mà mang theo những 4 người nào con anh con em. Lần thì anh bảo chưa đúng thời cơ. Tôi đã cố nín nhịn nhưng vẫn thấy bức xúc trong lòng.
Một lần tôi và anh đưa các con đi ăn thì gặp vợ cũ của anh. Trông chị ta có vẻ khinh khỉnh nên tôi không thèm chào. Chị ta cũng ngồi xuống với con và trò chuyện. Tôi đợi mãi không thấy anh giới thiệu tôi là người yêu nên chủ động nói với chị ta như thế.
Đáng lý ra mà nói, trong cuộc chạm mặt này, vợ cũ của anh mới là người dư thừa, vậy mà anh lại lớn tiếng với tôi vì điều đó và ra sức giải thích với vợ con mình rằng chúng tôi chỉ là bạn. Hôm đó tôi kéo con đứng dậy ra về ngay lập tức.
Tôi đã ly hôn một lần có nghĩa là tôi không phụ thuộc vào đàn ông, thế nên không việc gì phải quỵ lụy họ để bị sỉ nhục như thế. Mấy tháng nay tôi đã sống với anh như vợ chồng, cố gắng phục vụ con anh, như thế vẫn chưa xứng đáng để cho tôi một danh phận sao? Anh làm tôi quá mất mặt trước vợ cũ, con anh và cả con tôi.
Tôi định chia tay anh luôn thì anh lại xuống nước năn nỉ. Anh phân tích là tôi đã sai khi quá nóng vội (Ảnh minh họa)
Tôi định chia tay anh luôn thì anh lại xuống nước năn nỉ. Anh phân tích là tôi đã sai khi quá nóng vội xác lập mối quan hệ mà bỏ qua bước làm tâm lý cho các con. Con anh vẫn chưa biết bố mẹ nó đã ly hôn nên nói thế sẽ làm ảnh hưởng. Một lần nữa, tuy anh chưa thật sự thuyết phục được tôi nhưng vì lỡ yêu anh nên tôi phải chấp nhận. Tôi lại quay trở lại làm người đàn bà thứ hai không rõ danh phận của anh.
Xin được hỏi thật mọi người, tình cảm của anh dành cho tôi như thế là đáng tin cậy, giả dối hay chỉ muốn lợi dụng sự cô đơn của tôi?
Ngẫm thấy sai lầm lớn nhất ở cuộc hôn nhân đầu tiên là tôi quá tự tin vào bản thân, làm gì cũng tự quyết định bất chấp lời khuyên của người ngoài cuộc. Vì vậy lần này tôi mong được các chị em chân thành nhận xét và góp ý cho tôi.
Theo ĐSPL
Bà nội khó tính làm khổ mẹ tôi vì lý do không đâu
Tôi thương bố mẹ rất nhiều, nhưng cũng chỉ biết khóc mà chẳng biết phải làm thế nào để giúp bố mẹ. Bà là bà nội của tôi, tôi cũng yêu quý bà và thực sự không muốn gia đình mình có chuyện buồn chỉ vì những lý do không đâu như vậy
ảnh minh họa
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình thuần nông. Bố mẹ tôi có 3 người con, anh trai, tôi và một em gái sinh đôi với tôi. Anh trai tôi hiện là công nhân Nhà máy may Quốc phòng ở Hà Nội, còn tôi và em gái hiện đang là sinh viên năm cuối Học viện Ngân hàng.
Ngay từ nhỏ, khi biết gia đình nghèo khó, hai chị em đã cố gắng phấn đấu học hành để không phụ lòng bố mẹ. Bố mẹ tôi cũng rất tự hào về chúng tôi. Gia đình tôi ở cùng với bà nội. Ông nội tôi đã hy sinh trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Bà chỉ có mình bố tôi là con trai. Cô và bác gái tôi đều ở xa.
Bà nội tôi có lương và cuộc sống của bà khá độc lập. Bà hay tham gia phong trào của Hội người cao tuổi ở địa phương và được nhiều người quý mến. Bà tôi lại mắc chứng đau đầu kinh niên và thỉnh thoảng cũng đau ốm vì tuổi già. Bố mẹ tôi thì bận việc đồng áng, chúng tôi đi học xa nhà nên không thể giúp đỡ được bà và bố mẹ.
Những lúc ba ôm, tuy rất bận nhưng mẹ tôi vẫn chăm sóc bà chu đáo, gọi bác sĩ đến khám cho bà, mua hoa quả để tẩm bổ. Mẹ tôi nấu cháo và bưng lên bàn cho bà ăn, xong rồi mới ra đồng làm việc. Nếu chỉ như vậy thì chẳng có gì đáng nói. Lúc mẹ tôi bưng cháo lên cho bà, bà bảo cứ để ở bàn, lát nữa bà sẽ ăn. Nhưng rất lâu sau, bà không ăn nên cháo nguội, mẹ tôi ra đồng làm suốt buổi, nên bếp cũng tắt. Thế là bà cho rằng mẹ tôi không quan tâm đến bà.
Có lần mẹ tôi giặt quần áo cho bà, vừa giặt xong, bà ra chê là bẩn, rồi đem giặt lại trước mặt mẹ tôi. Từ đó mẹ cũng không giặt quần áo của bà nữa. Nhưng không giặt thì bà lại bảo là mẹ tôi không quan tâm. Khi khỏe mạnh, bà nội tôi sống khá độc lập nên ăn riêng. Có khi bà lại ăn chung, nhưng được vài bữa bà chê gạo nhà tôi không ngon nên lại ra ăn riêng.
Bà hay gọi điện nói chuyện với cô tôi, nói xấu bố mẹ tôi. Có lần tình cờ khi bà đang nói chuyện với cô thì mẹ tôi nghe được, nhưng mẹ không nói gì, chỉ một mình chịu đựng. Một lần tôi đang trên thư viện, thì nhận được điện thoại của cô. Vừa câu trước câu sau cô đã bảo: "cháu hãy về bảo với bố mẹ cháu chăm sóc bà cho chu đáo. Tại sao bà ốm lại không chăm sóc? Không nấu cháo cho bà mà lại để bà ăn cám lợn? Quần áo bẩn của bà thì không giặt cho bà, bà già rồi không sống được bao lâu nữa, cô thì ở xa, không thường xuyên chăm sóc bà được".
Chỉ nghe có vậy mà nước mắt tôi tuôn trào, tai tôi ù đi. Tôi chạy vội vào nhà vệ sinh đứng khóc mà không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Sau hôm đó, tôi về quê. Tôi có kể chuyện này với mẹ, thi được mẹ kể lại như trên. Những gì tôi nghe được lại khác so với những gì cô nói. Khi nghe mẹ kể xong, cả hai mẹ con cùng ôm nhau khóc. Tôi rất thương mẹ vì thấy mẹ buồn.
Nhà tôi có mảnh vườn khá rộng và đẹp do bố mẹ tôi cải tạo, tu bổ, xây tường bao quanh, và trồng nhiều cây ăn quả. Tôi còn nhớ ngày tôi còn nhỏ, không có tiền mua gạch, bố mẹ tôi còn mua sỉ về nhà, rồi tự đóng gạch để xây tường bao. Có thể nói khu vườn được như ngày hôm nay là có công tu sửa của bố mẹ tôi, người ngoài khi nhìn vào, ai cũng khen khu vườn đẹp.
Mỗi khi có chuyện xích mích giữa bà và bố mẹ, thì bà lại bảo vườn của bà, ở nhờ bà, mà không biết điều, không đối xử với bà ra gì. Tôi cũng công nhận nhiều lúc bố tôi nóng tính, xảy ra mâu thuẫn gì cũng có lúc cãi lại bà, nhưng những lúc như vậy, mẹ tôi lại đứng ra khuyên ngăn bố. Thế mà bà không công nhận sự chăm sóc và cố gắng của mẹ tôi.
Nếu mẹ không phải, đáng nhẽ bà phải góp ý luôn để mẹ tôi sửa, đằng này bà lại đi nói với cô và lại còn nói sai sự thật. Cô tôi không hiểu rõ chuyện, chỉ nghe một phía, cũng vào hùa ngay với bà và quy chụp tội lỗi cho chị dâu. Hôm nay, mẹ vừa gọi điện lên cho tôi và khóc rất nhiều. Mẹ kể rằng bà vừa đuổi mẹ đi. Mẹ buồn quá, và khóc suốt từ sáng đến giờ vì cảm thấy tủi thân, thấy mọi sự cố gắng của mình đều vô nghĩa.
Bố tôi vẫn chưa biết chuyện vì đi làm suốt ngày. Mẹ bảo rằng mẹ sẽ thu xếp lên nhà anh trai tôi để trông con cho anh chị. Cháu mới được 4 tháng tuổi, anh chị làm công nhân, không có tiền để thuê người giúp việc, nên mẹ sẽ lên đỡ đần cho anh chị. Khi nào cháu lớn, mẹ sẽ tìm công việc trên này luôn, không về nhà nữa.
Tôi thương bố mẹ rất nhiều, nhưng cũng chỉ biết khóc mà chẳng biết phải làm thế nào để giúp bố mẹ. Bà là bà nội của tôi, tôi cũng yêu quý bà và thực sự không muốn gia đình mình có chuyện buồn chỉ vì những lý do không đâu như vậy.
Theo VNE
Bàng hoàng khi phát hiện chồng lập "quỹ đen" Câu chuyện này cho đến giờ mình mới phát hiện ra. Mình không biết nguyên nhân vì sao nữa, vì sao chồng lại giấu giếm mình như vậy. Thật tình, mình rất buồn. Nhưng cái mình lo lắng là chồng mình lại giấu mình chuyện này! Mình đâu có phải là không cho chồng tiền xài, lúc nào mình cũng cho dư giả,...