Cha và con Chiesa
Ở tuổi 23, Federico Chiesa đang thể hiện màn trình diễn xuất sắc với 2 bàn thắng trong hành trình cùng tuyển Italy vào chung kết Euro 2020.
Phút thứ 60 của trận bán kết Euro 2020, Italy mở đợt phản công. Insigne lao đến nhận đường chuyền từ đồng đội, nhưng hậu vệ Tây Ban Nha đã phá bóng ngay trong chân anh. Bóng lăn ngược trở lại tới Chiesa.
Cầu thủ của Juventus bình tĩnh đẩy bóng vào vị trí thuận lợi và tung cú sút hướng thẳng vào góc xa khung thành của Unai Simon. Cả sân vận động như vỡ òa. Italy đã vượt lên dẫn trước trong trận bán kết với kỳ phùng địch thủ Tây Ban Nha.
Federico Chiesa tạo ra dấu ấn lớn trong màu áo Italy ở vòng chung kết Euro 2020. Ảnh: Reuters .
Federico Chiesa từng nghĩ bỏ bóng đá
“Ởtuổi 13, tôi nghĩ mình sẽ phải bỏ bóng đá. Đó là khoảng thời gian tồi tệ, bởi tôi thấy các đồng đội phát triển rất nhanh ở cả thể chất lẫn kỹ thuật và được ra sân đều đặn vào cuối tuần.
Trong khi ấy, tôi gặp quá nhiều khó khăn để theo kịp tốc độ của họ và chỉ được thi đấu vài phút mỗi mùa”, nếu không có những lời tâm sự đó của Chiesa với nhà báo Mauro Berruto, chắc hẳn ai cũng nghĩ chàng trai này có cuộc đời bóng đá thuận buồm xuôi gió.
Khi 18 tuổi, anh đã bắt đầu thi đấu chuyên nghiệp. Mới 19 tuổi, anh trở thành trụ cột của Fiorentina. 20 tuổi, anh khoác lên mình chiếc áo của đội tuyển quốc gia, 22 tuổi chuyển sang thi đấu cho Juventus và 23 tuổi, ghi bàn ở bán kết Euro góp phần đưa Italy đi tới trận đấu cuối cùng.
Tuy nhiên, Federico từng tính đến việc tập trung vào học tập khi phải trải qua khoảng 2 năm đầy khó khăn tại học viện của Fiorentina. Ở nơi ấy, người ta chỉ quan tâm tới tài năng chứ chẳng cần biết bạn là con của ai. Số phận của Federico có thể đã rất khác và cả số phận của đội tuyển Italy có lẽ cũng sẽ khác nếu ngày đó, Enrico không can thiệp.
Video đang HOT
“Con phải luôn nhớ cần nỗ lực 100% trong những buổi tập như thể đó là trận đấu thực sự”, những lời nói của ông bố Enrico đã thúc đẩy Federico vượt qua giai đoạn khó khăn nhất trong sự nghiệp của anh. Không chỉ có thế, ông Enrico đã quyết định ở bên cạnh con trai và cùng những HLV khác theo sát cậu bé trong những ngày mà Federico đánh mất hoàn toàn sự tự tin.
Ngày qua ngày, ông đánh giá Federico một cách cẩn thận như với một cầu thủ chuyên nghiệp, theo dõi từng buổi tập, từng trận đấu và phân tích từng bàn thắng của anh. Có thể nói, lối chơi hiện đại mà Federico đang thể hiện có một phần rất lớn đến từ công lao của người cha.
“Khi tôi nhiều lần nghĩ đến việc bỏ cuộc, bố vẫn luôn tin tưởng và khiến tôi cũng tin tưởng vào bản thân mình. Tôi đã tự nhủ: Nếu không được đá trận này, mình sẽ được đá ở trận kế tiếp. Đó là cách để tiến lên phía trước và để có suy nghĩ tích cực”, Federico nhớ lại quãng thời gian anh được chính bố mình kèm cặp trên tờ Undici .
Thái độ ấy không chỉ tồn tại khi Federico bứt phá ngoạn mục ở đội trẻ, mà nó vẫn tiếp tục cho đến tận hôm nay, khi anh đã trở thành ngôi sao đầy hứa hẹn. Song đối với người cha Enrico, chừng đó vẫn còn chưa đủ. “Con sẽ chỉ trở thành một cầu thủ Serie A thực thụ nếu đá ít nhất là 300 trận trong sự nghiệp”, Chiesa bố nói với con trai như thế.
Enrico là ngôi sao trong những ngày ông còn thi đấu. Ông đã đá hơn 500 trận trong sự nghiệp và ghi hơn 200 bàn thắng tại các giải đấu lớn. Cũng chính vì thế, ông đã đặt ra tiêu chuẩn cao cho con trai để hướng tới thành công.
Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là ông Enrico áp đặt ý chí của mình cho con trai. Cả Federico lẫn em của anh, Lorenzo, người đang thi đấu ở đội trẻ Fiorentina, đều tự lựa chọn lấy con đường của bản thân. 2 tuổi, anh bắt đầu học bóng đá. 5 tuổi, anh được ông Enrico đưa tới CLB Settignanese để luyện tập dưới sự hướng dẫn của Kurt Hamrin. Đó là quãng thời gian thực sự vui vẻ của Federico.
Ngày nào anh cũng trở về nhà với quần áo lấm lem và nụ cười trên môi. “Tôi là đứa trẻ thực sự hạnh phúc”, anh nói về tuổi thơ như thế. Và tuổi thơ của anh đã gắn với câu chuyện kể của cha mình về HLV Kurt Hamrin, huyền thoại của Fiorentina và bóng đá Thụy Điển, gắn với những ngày anh đến sân nhìn ông Enrico luyện tập và hỏi xin “bà Patrizia” nào đó một gói khoai tây chiên.
Nhưng ngay cả khi Federico đã bộc lộ năng khiếu bóng đá, cha của anh vẫn không ngừng chuẩn bị mọi thứ cho tương lai của con trai. Ngoài giờ luyện tập, Federico được gửi đến học tại Trường Quốc tế Florence, một trong những trường học lâu đời và có uy tín nhất trong vùng.
Anh là học sinh thực sự ham học và thông minh, đạt điểm cao trong môn vật lý và tiếng Anh. “Nếu không làm cầu thủ, tôi sẽ trở thành nhà vật lý vũ trụ”, Federico từng nghĩ như thế về tương lai của mình. Năm 2015, dưới sự khuyến khích của cha và gia đình, anh từng đăng ký vào đại học chuyên ngành khoa học vận động, vì “tôi muốn hiểu cơ thể hoạt động như thế nào” rồi cân nhắc cả đến việc học vật lý hay ngôn ngữ.
Federico Chiesa chứng tỏ khả năng sau khi tập trung vào sự nghiệp cầu thủ. Ảnh: Reuters .
Trưởng thành từ sự động viên của bố
Thế nhưng, sự nghiệp bóng đá mới là cuộc đời của Federico như chúng ta đã biết hôm nay. Từ năm 2016, anh tập trung hoàn toàn vào sân cỏ. Cũng giống như cha, anh thăng tiến một cách mạnh mẽ và bắt đầu được so sánh với “Chiesa bố”. Người ta thấy hình ảnh người cha trong những bước chạy của người con.
Tháng 9/2017, trong trận đấu với Bologna, anh đã ghi bàn thắng hệt như ông Enrico, kiểm soát bóng gọn gàng, đẩy vào phía trong một chút và đưa bóng hướng tới góc xa ở gần cột. Không chỉ có thế, cả hai còn giống nhau ở phương diện khác nữa. Emiliano Frediani, người đồng đội của Enrico trong những năm cuối sự nghiệp của ông, nhớ lại: “Trên sân, biểu cảm của cả hai cha con chẳng khác gì nhau cả”.
Có thể nói, Enrico chính là tấm gương mà Federico hướng tới. “Chiesa bố” từng chơi cho những đội bóng lớn nhất Italy, từng giành cả Cup C2 lẫn Cup UEFA và danh hiệu Guerin dOro cho “Cầu thủ hay nhất Serie A trong năm”. Federico bây giờ chưa có gì trong tay cả ngoài chiếc Coppa Italy cách đây vài tháng.
Nhưng tương lai của anh vẫn đang rộng mở phía trước. Là cầu thủ hiện đại, anh gom đủ gần như mọi kỹ năng, từ tốc độ nước rút, kỹ thuật khéo léo, nhãn quan chiến thuật xuất sắc và khả năng ghi bàn rất tốt. Ở mùa giải vừa qua, dù đá vị trí tiền đạo cánh, Federico vẫn ghi 14 bàn thắng trên mọi mặt trận. Đó chính là tiền đề để HLV Mancini điền tên anh vào danh sách tham dự Euro 2020.
Bây giờ, Federico đứng trước ngưỡng cửa quan trọng không chỉ với anh mà còn với cả ông Enrico nữa: Trận chung kết Euro 2020 trên sân vận động Wembley. 25 năm trước, Enrico đã thi đấu không tồi ở Euro, nhưng Italy vẫn phải về nước ngay từ vòng đấu bảng.
Nhưng Federico và các đồng đội đã làm tốt hơn thế rất nhiều. Ở vòng 1/8, anh ghi bàn mở tỷ số trong chiến thắng của Italy trước tuyển Áo, đánh dấu cột mốc lịch sử khi ông Enrico và anh trở thành cặp cha – con đầu tiên cùng có bàn thắng tại kỳ Euro. Và kế đến là vòng bán kết, Federico tiếp tục có thêm một siêu phẩm vào lưới Tây Ban Nha để đưa Italy tiến tới sát giấc mơ dang dở của cha anh tại Euro 1996.
Ngay cả khi đã trở thành người hùng của Azzurri, nhận mức lương rất cao tại Juventus, Federico vẫn cảm thấy anh không khác gì cậu thiếu niên đi bên cạnh cha mình lúc hết giờ tập luyện. “Cha mẹ tôi đã dạy tôi phải tránh xa những cám dỗ của cuộc sống hiện đại”, anh kể về gia đình mình với sự tự hào không che giấu.
Federico không hút thuốc, không uống rượu, không mua những chiếc xe đắt tiền và hào nhoáng, không xăm mình và vẫn nói về bóng đá với niềm say mê như thời thơ ấu, giống hệt như cha anh trước kia. “Họ rất gắn bó với nhau”, bà Francesca nói về chồng và con trai như thế và chính Enrico cũng khẳng định lại điều ấy.
Trong bước đường trưởng thành của Federico, hình bóng của người cha luôn ở cạnh bên. Tháng 12/2016, sau khi có bàn thắng đầu tiên trong sự nghiệp tại Europa League trước Qarabag, anh đã gọi điện ngay cho cha mình lúc hết trận. Ông Enrico đã nói ngắn gọn “Ottimo” (Tuyệt đấy).
Người đàn ông dạn dày sương gió ấy hiểu chưa đến lúc con trai của ông được phép thỏa mãn, bởi chặng đường phía trước còn rất dài. Ông đã làm đúng, bởi Federico vẫn luôn nỗ lực từng ngày để tiếp tục trưởng thành.
“Khi kết thúc sự nghiệp, tôi muốn để lại những dấu ấn của chiến thắng, giành được Champions League. Nhưng trên hết, tôi muốn mình trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều người, những cậu bé đang gặp khó khăn ở các đội trẻ, ngồi trên băng ghế dự bị một cách đầy chán nản. Hãy cho họ biết câu chuyện của tôi để thấy họ cũng sẽ làm được như vậy”.
Federico vẫn đang bước tiếp trên con đường của riêng anh. Chung kết Euro rồi sẽ qua, những mùa giải trong tương lai vẫn còn ở phía trước. Trong bất cứ hoàn cảnh nào, dù là khó khăn hay hạnh phúc, anh hiểu ở bên cạnh anh, người cha vẫn luôn theo sát và ủng hộ anh từng ngày.
Barzagli: 'Chiesa hoặc Insigne sẽ ghi bàn vào lưới Anh'
Cựu trung vệ Italy Andrea Barzagli đánh giá cao khả năng bùng nổ của hai tiền đạo cánh Federico Chiesa và Lorenzo Insigne trước chung kết Euro 2021.
Chiesa và Insigne là hai kỳ vọng trên hàng công Italy, khi trung phong Ciro Immobile và Andrea Belotti chưa đáp ứng kỳ vọng. Ảnh: CalcioToday
"Chiesa đã chứng minh cậu ấy là nhà vô địch vĩ đại", Barzagli nói với Corriere della Sera . "Cậu ấy có khả năng tăng tốc và định đoạt trận đấu. Chiesa đã nhiều lần toả sáng cùng Juventus, và đang làm điều đó với Italy. Tôi cũng hy vọng một bàn từ Insigne, vì dù sao cậu ấy cũng có những cú sút xa thành thương hiệu".
Barzagli cũng đánh giá cao vai trò của HLV Roberto Mancini. Nhà vô địch World Cup 2006 nói: "Từ góc nhìn bên ngoài, tôi thấy Mancini đã đem đến cho Italy sự điềm đạm. Ông ấy tạo ra một đội bóng có tham vọng, với trực giác chơi bóng tốt. Mỗi người điều hiểu vai trò của mình trên sân. Hy vọng tôi không hạ thấp ai, nhưng trong 10 năm qua Italy đã không làm được như thế".
Barzagli không bất ngờ khi cặp trung vệ tuổi trung bình 35 - Giorgio Chiellini và Leonardo Bonucci - vẫn đang là trụ cột của Italy. Cựu trung vệ Juventus nói thêm: "Hàng thủ giúp Italy đứng vững, nhưng các tuyến khác cũng quan trọng. Chiellini không làm tôi bất ngờ, vì nếu khoẻ mạnh cậu ấy có thể làm được mọi thứ. Chiellini đang chơi một kỳ Euro tuyệt vời".
Barzagli từng vô địch World Cup 2006 và về nhì Euro 2012. Anh muốn Italy được truyền cảm hứng từ chung kết World Cup 2006, chứ không phải Euro 2012. Năm 2006, Italy thắng Pháp ở loạt đá luân lưu. Còn năm 2012, họ thua Tây Ban Nha 0-4.
Chung kết Anh-Italy: Hai HLV đều tỏ ra thận trọng và tôn trọng đối thủ Huấn luyện viên Gareth Southgate nhận định các cầu thủ đội tuyển Italy đang có phong độ xuất sắc và họ có những chiến binh phòng ngự tuyệt vời, đó sẽ là một rào cản lớn đối với đội tuyển Anh. Huấn luyện viên Gareth Southgate vui mừng sau khi các học trò giành chiến thắng trong trận đấu với Croatia trên sân...