Cha dẫn về 1 người đàn bà rồi tuyên bố ly dị mẹ, tôi ôm hận cho tới 3 năm sau sự thật được hé lộ…
Cha tôi là một người đàn ông có gương mặt phúc hậu, rất trầm tính và ít nói. Từng là một công nhân trong nhà máy nhưng đã bị đuổi việc, trở về với công việc đạp xích lô hàng ngày khiến cuộc sống gia đình tôi khó khăn hơn.
Tôi cũng có ước mơ bước vào cổng trường Đại học, nhưng học phí quá cao đã ngăn cản tôi thực hiện điều đó. Cha tôi rất buồn và đã cố gắng để kiếm được công việc tốt nhưng vẫn không thể. Tôi và mẹ đã an ủi rất nhiều, lo sợ cha buồn nhưng vẫn như mọi lần, cha chỉ cúi mặt bước đi mà không nói một lời.
Ảnh minh họa
Cuối cùng, ông ấy đã tìm được công việc của mình, dù có thu nhập đủ lo cho gia đình nhưng ông phải ra khỏi nhà lúc 5 giờ sáng và chỉ trở về lúc 10 giờ đêm. Mẹ tôi rất thương và lo cho sức khỏe của ông, cuối cùng đã khuyên nhủ ông ở nhà kiên nhẫn tìm một công việc khác nhẹ nhàng hơn. Nhưng ông đã giận giữ nói:
- Tôi đã chết đâu mà bà cứ phải lo!
Và sự căng thẳng ngày càng trầm trọng hơn khi trong ông thấy ngày càng mệt mỏi. Cuộc sống gia đình ngày càng trở nên ngột ngạt.
- Con sẽ không đi học Đại học nữa! Cha hãy ở nhà nghỉ ngơi đi ạ. – Tôi nói với cha.
Nghe vậy ông đã vô cùng cáu giận và quát:
Video đang HOT
- Không đi học thì mày làm gì? Mày muốn cả đời vất vả như tao sao? Không đi học thì biến ra khỏi nhà!
Nhìn thấy như vậy, tôi và mẹ cũng không dám nói thêm câu gì nữa. Một tháng sau đó, cha tôi đã trở về trước khi mặt trời lặn, ông cầm theo thức ăn ngon và một chai rượu vang. Mẹ rất vui mừng vì nghĩ rằng ông ấy đã hồi tâm chuyển ý. Tuy nhiên khi đang ăn thì cha tôi đã nói một câu khiến tôi và mẹ không nuốt nổi thứ gì nữa:
- Chúng ta ly hôn đi, hãy chăm sóc tốt cho con.
Tôi và mẹ gần như chết lặng, nhìn chằm chằm vào cha không kịp nói câu gì!
- Đây là 50 triệu đồng, bà hãy giữ để lo cho con học Đại học! – Cha tôi nói.
- Ông có điên không vậy, tôi có lỗi gì và tại sao ông lại đối xử với hai mẹ con tôi như vậy? – Mẹ vừa khóc vừa gào lên nói.
- Tôi không điên, nhưng đến với tôi bây giờ là một người con gái trẻ đẹp và giàu có. Vậy tại sao tôi lại phải chịu cảnh khổ sở như thế này thêm nữa? – Cha tôi nặng lời nói.
Những lời nói của ông ấy như những nhát dao cứa vào tim mẹ tôi, bà đã cầm nắm tiền ném vào mặt ông và nói:
- Tôi không thèm thứ tiền bẩn thỉu này, cút ra khỏi đây ngay.
Lập tức cha tôi bước ra khỏi cửa và biến mất trong ánh sáng mập mờ khi chiều tối. Vào ngày hôm sau, cha và một người phụ nữ trẻ đẹp đã đến để làm thủ tục ly dị. Trông thái độ kiêu ngạo, kênh kiệu của cô ta thì mẹ tôi càng đau khổ hơn.
- Hãy tận hưởng những thú vui kinh tởm của hai người đi, đồ khốn nạn! – Mẹ tôi đay nghiến nói.
Và sau thời gian khó khăn đó, tôi và mẹ vẫn cố gắng cùng nhau bước tiếp. Tôi đã đỗ được vào trường Đại học mình mong muốn. Mẹ tôi vất vả vay tiền khắp nơi để có đủ chi phí cho tôi học. Và rất may một người dì của tôi đã giúp đỡ, chấp nhận hàng tháng chu cấp cho tôi tiền để tôi thực hiện ước mơ của mình.
Và 3 năm trôi qua, khi hình ảnh của cha đã xa dần trong tâm trí tôi thì đột nhiên một hôm, người dì đã đến và đứng trước mặt tôi. Dì đã quyết định cho tôi biết sự thật về cha rằng:
- Cha cháu bị ung thư phổi cách đây 3 năm, ông ấy rất đau khổ và thương hai mẹ con. Nhưng vì gia đình quá khó khăn nên ông ấy không muốn chữa bệnh, sợ làm ảnh hưởng đến hai mẹ con. Ông ấy rất thương cháu và muốn cháu học Đại học, vì vậy những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời ông vẫn làm việc rất chăm chỉ, dành dụm tiền gửi dì để chu cấp cho cháu sau này. Và tất nhiên cả việc thuê người con gái xinh đẹp kia về để lừa dối hai mẹ con cháu nữa.
- Đây là tro cốt của cha cháu, đã đến lúc dì phải hoàn trả lại cho cháu rồi. – Dì nói.
Tôi dường như không đứng vững nổi khi nghe những lời nói của dì. Tôi rất ân hận khi đã căm ghét cha vì những hành động mà ông ấy đối xử với mẹ con tôi. Tại sao cha bị bệnh mà không ai biết, không ai quan tâm, đi đâu làm gì cũng không ai rõ… Giờ đây đã quá muộn khi biết sự thật và tôi chỉ biết trự trách bản thân mình quá vô tâm, không gần gũi và quan tâm cha nhiều hơn nữa. Để giờ đây khi biết được sự thật thì đã quá muộn màng…
Theo Iblog
Đi bắt quả tang chồng sắp cưới ngoại tình, tôi chết lặng khi thấy người trên giường cùng anh chính là...
Chẳng còn bao lâu nữa tôi sẽ lên xe hoa, trở thành vợ của người đàn ông mà tôi yêu hơn 2 năm qua. Những ngày này lẽ ra người sắp làm cô dâu như tôi phải hạnh phúc và xinh đẹp lắm, ấy vậy mà tôi gần như phát điên lên, tối ngày lồng lộn đi rình chồng sắp cưới của mình vì nghi anh phản bội.
Người ta bảo yêu thì phải tin, nếu không tin thì tình yêu đó không nên tồn tại. Nhưng thử hỏi cưới nhau tới nơi rồi mà tôi phải nghe biết bao lời đồn đại về việc anh đang cặp kè với một cô gái khác thì làm sao tôi tin và yên lòng được. Chính vì vậy, tôi gác hết mọi việc chuẩn bị cho cưới xin lại, ngày nào tôi cũng tìm cách đi rình anh, mong sao bắt được quả tang để dạy cho tình địch một bài học.
Thế rồi cuối cùng tôi cũng có được thông tin. Tối đó anh kêu đi liên hoan, gặp gỡ đối tác, tôi im lặng không nói gì rồi đi rình. Tim tôi gần như chết lặng khi nhìn thấy anh rẽ chiếc xe máy vào khu nhà nghỉ ven ngoại thành. Vậy là không còn nghi ngờ gì nữa, anh có người con gái khác... Ngày hôm đó tôi xác định, dù đau khổ cũng phải xông vào tận nơi, bắt tại trận và dạy cho ả gái trơ trẽn kia một bài học.
Ảnh minh họa
Tôi còn nhớ cái khoảnh khắc tôi đạp cửa xông vào với bộ mặt hùng hổ. Tôi đâu có ngờ, người đàn bà nằm trong vòng tay anh lại chính là... cô bạn thân của tôi. Tôi chết lặng. Có lẽ người ta sẽ ngạc nhiên nhiều nhiều... Bởi nếu là bạn thân thì tôi phải có quyền căm thù cô ta nhiều hơn mới phải. Nhưng tôi chẳng dám làm thế vì... nằm xưa, chính tôi đã cướp anh ấy khỏi tay bạn mình.
Cô bạn của tôi yêu anh ấy hơn 3 năm. Sau đó bạn tôi ra nước ngoài du học. Chính những năm tháng này là cơ hội để tôi được tiếp cận người đàn ông mà mình yêu thầm. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, cuối cùng anh cũng "đổ" trước tôi. Chúng tôi giấu không công khai tình yêu suốt một thời gian dài vì không biết phải nói thế nào với người bạn kia. Nhưng rồi tôi đã chủ động chia sẻ tất cả. Cô ấy cũng không giận, không hận mà còn chúc tôi hạnh phúc.
Tôi tưởng như thế là xong, nào ngờ giờ cô ấy về nước. Tôi cứ ngỡ hạnh phúc đến tay mình rồi... Vậy mà khi bạn tôi quay về, chồng sắp cưới của tôi đã không cầm lòng được. Tối hôm đó, tôi xấu hổ quay đi. Lần đầu tiên gặp lại bạn trong hoàn cảnh đó, tôi tự thấy mình mới là người thừa. Chồng sắp cưới của tôi nói tôi nên nhắm mắt bỏ qua vì dù sao chính chúng tôi mới là người có lỗi trước với cô ấy.
Tôi biết vậy nhưng lòng buồn vô hạn. Năm xưa tôi cướp anh về tay, giờ hình như tôi chỉ đang có bên mình một cái xác không hồn. Còn bạn tôi thì đắc thắng vì cô ấy hiểu, trong ván bài này, tôi đã thua rồi, dẫu tôi có là cô dâu trong ngày cưới đi chăng nữa.
Theo Iblog
Em sẽ ly dị anh sau chuyến công tác này Sau chuyến công tác, em sẽ dành thời gian cho mình và một tờ đơn, điều em từng nói "đằng sau nó đều là sự khô héo cả". Ảnh minh họa Chồng à, thật lòng mà nói em không muốn làm chuyện ngược đời là đưa tiền cho chồng (dù là nghĩa đen hay nghĩa bóng), nhưng là nghĩa vợ chồng nên em...