CEO Hà Nội gặp lại ân nhân sau 10 năm tìm kiếm
Chiều tháng 7, Duy (Hà Nội) chạy xe 60km để tìm bà Tịnh, sẵn sàng tâm lý một lần nữa sẽ phải nhận nhầm người.
Nhà không có địa chỉ rõ ràng, Trần Mạnh Duy (27 tuổi) hỏi đường hết 20 phút mới đến cổng làng Bảo Tháp, xã Kim Hoa, huyện Mê Linh, thấy bà Tịnh đứng đó sẵn chờ. Trong mắt Duy, bà vẫn tóc đen, to béo, lưng thẳng, còn trong mắt bà có lẽ Duy vẫn như đứa bé lớp 4 trắng trẻo. Gần một phút, hai bà cháu mới nhận ra nhau sau 18 năm mất liên lạc.
“Con có phải là Duy, con mẹ Mai không?”, bà Tịnh vừa nói vừa ngấn nước mắt. Ông bố một con đỗ xe xuống ôm chầm lấy bà và nói “Vâng, con về với bà rồi đây”. Trưa đó, Duy ăn bữa cơm cùng bà như năm nào hai bà cháu còn ở trong căn chung cư cũ kỹ ở phường Mai Dịch, quận Cầu Giấy.
“Tôi luôn nghĩ không biết đến cuối đời có gặp lại cháu Duy. Nhớ mãi thời đó, lúc về hưu dưỡng già, tôi đã không nghĩ đến chuyện nuôi nấng ai nữa. Nhưng gặp Duy, tôi thấy một đứa bé thông minh, có nụ cười rạng rỡ, không thể thiếu sự giáo dục của gia đình. Thế nên tôi bỏ qua lời ngăn của chồng mà nhận Duy về nhà nuôi”, bà Vũ Thanh Tịnh (73 tuổi), nói.
Câu chuyện Duy gặp lại bà Tịnh hồi tháng đầu tháng 7 nhận được hàng chục nghìn lượt thích và chia sẻ trên trang cá nhân. Ảnh: Mạnh Duy.
Duy mồ côi cha từ năm 2 tuổi. Chị Bùi Tuyết Mai (47 tuổi), mẹ của Duy, khi đó còn trẻ, muốn tìm việc tốt hơn nên từ Quảng Ninh chuyển lên Hà Nội sinh sống. Được một thời gian, chị Mai biết được bà Tịnh từng chăm sóc trẻ ở làng SOS, tính tình hiền lành nên xin bà giúp chăm con để có thể đi học nghề y ở Trung Quốc. Sau một đêm suy nghĩ, bà Tịnh nhận Duy về chăm sóc.
Sau 5 năm, Duy được 10 tuổi, mẹ cậu về nước với cơ ngơi ổn định, cậu bé về ở với mẹ. Ngày chia tay, bà Tịnh khóc nhiều vì thương cháu. Vì điều kiện liên lạc khó khăn, khi bà chuyển chỗ ở, hai mẹ con Duy không hay biết.
Năm ôn thi lên đại học, Duy gặp nhiều stress. Mẹ của cậu cũng hay đi nước ngoài lo việc kinh doanh. Lúc này, cậu lại nhớ đến khi còn nhỏ, học bài xong lại chạy xuống sân chung cư ngồi khóc vì nhớ mẹ. Bà Tịnh có lúc đến dỗ dành “càng buồn con phải coi nó như là động lực để biến thành những hành động quyết liệt”. Nhớ lời bà, Duy cố gắng hơn và đậu đại học năm 2010.
Ở tuổi 18, cảm xúc biết ơn bà Tịnh đã rõ ràng hơn trong tâm trí Duy. Cậu về lại nơi bà từng ở, gõ cửa từng nhà xem có ai có thông tin của bà không, Duy còn dán một mẩu giấy nhỏ ghi thông tin bà Tịnh, số điện thoại của mình, mong rằng có người thân của bà trở về và gọi cho anh.
“Tuần nào tôi cũng thấy Duy dành vài lần ghé chung cư, đi qua hành lang nhà bà Tịnh, ngó nghiêng xem có ai bóc mất mẩu giấy của mình. Trước khi về, Duy lại đi thêm một vòng để xem bà có để lại gì cho mình hay không, rồi ra về với tiếng thở dài”, bà Vũ Thị Chiến, người ở cạnh nhà chung cư của bà Tịnh, chia sẻ.
Video đang HOT
Từ ngày gặp lại bà Tịnh, tuần nào Duy cũng mang đồ ăn đến, cùng ôn lại những kỷ niệm ngày thơ ấu. Ảnh: Mạnh Duy.
Năm 2017, khi được làm cha, Duy bắt đầu làm quen với cảnh tắm rửa cho con, dỗ con nín khóc, mớm con ăn từng chút một. Đây cũng là lúc anh bắt tay vào gây dựng chuỗi nhà hàng, nhiều áp lực dồn đến. Lúc này, Duy lại càng nghĩ đến bà Tịnh nhiều hơn, anh tự hỏi, tại sao một người không phải máu mủ ruột rà lại có thể dành nhiều tình cảm để kiên nhẫn dạy dỗ cho mình như vậy.
Khi đã trở thành chủ nhà hàng mỳ cá có tiếng ở quận Ba Đình (Hà Nội), Duy vẫn nhớ mãi cách sống của bà Tịnh, dù tiết kiệm nhưng trong bữa ăn phải luôn đầy đủ. Trong bữa cơm, Duy phải tập trung vào chén cơm của mình để có thể ăn nhanh, thay vì nghĩ đến chuyện khác. Trong công việc cũng vậy, để mọi thứ thuận lợi, anh phải luôn tập trung để xử lý và đưa ra quyết định đúng đắn.
“Nhớ đến bà tôi rất lo lắng, sợ bà có cuộc sống khổ cực mà mình không giúp được gì. Vả lại, lúc không còn ở nhà bà nữa, thậm chí tôi còn không có được một lời cảm ơn bà đúng nghĩa. Điều đó luôn làm tôi canh cánh”, Duy nói.
Một hôm, có số điện thoại lạ gọi đến bảo rằng biết bà Tịnh, nhưng cần một số tiền đặt cọc rồi mới nói rõ địa chỉ. Không ngần ngại, anh chuyển khoản cho người đó 2 triệu đồng. Trời mưa tầm tã, trên chiếc xe máy cũ, anh đi sâu vào ngôi làng thuộc huyện Ba Vì để tìm, loanh quanh bị lạc suốt một tiếng đồng hồ. Khi hỏi ra nhà, thì không phải vị ân nhân anh cần tìm.
Thành công trong cuộc sống, Duy (áo đen) càng nhớ nhiều đến bà Tịnh, người đã dạy cho mình nhiều bài học lớn trong đời. Ảnh: Trọng Nghĩa.
Một lần khác, Duy lần xuống thị xã Quảng Yên, Quảng Ninh theo một thông tin, nhưng cũng không thành. Duy đã quay lại nhiều lần, hỏi hàng chục gia đình. Một năm sau, người ta nói bà đã chuyển đi.
Sau nhiều lần tìm kiếm thất bại, Duy cũng chỉ còn biết cầu nguyện để tìm thấy bà, nhưng hy vọng đã bớt đi nhiều. Tháng 6 vừa qua, khi đi ăn cùng vài người quen cũ, Duy và mẹ có kể câu chuyện bà Tịnh giúp đỡ gia đình mình trong quá khứ. Nghe chuyện, một người khẳng định mình có biết bà Tịnh và đã giúp Duy liên lạc với đúng người.
Hiện tại, bà Tịnh vẫn khỏe mạnh, còn nuôi chim, nuôi gà… quanh vườn. Con của bà cũng trở thành những người thành đạt.
“Tôi vẫn tin rằng không có bà dạy dỗ, tôi sẽ không bao giờ có được hôm nay. Tôi chỉ hy vọng bà có nhiều sức khỏe, để nếu có thể, những đứa con của tôi cũng sẽ nhận được những bài học từ bà”, Duy bày tỏ.
Theo Trọng Nghĩa (VNE)
Cái kết như mơ của cặp đôi 20 năm không có con, từng bị nói khích
Trải qua năm lần gom trứng, lần nhiều nhất cũng chỉ bảy quả, cuối cùng người phụ nữ đã tìm được đứa con đầu lòng cho mình.
Đó là câu chuyện của chị Lò Thị Nhung, 41 tuổi, (Điện Biên), chị Nhung lập gia đình năm 2011, có con tự nhiên sau một năm cưới nhưng không may bị lưu thai khi thai gần hai tháng. Mãi đến ba năm sau, thấy không thể có con lại, chị mới bắt đầu đi khám ở các phòng khám tư tại Thanh Hóa (ba lần) và từng thực hiện kỹ thuật IUI nhưng không thành công.
Năm 2016, qua lời giới thiệu của chị dâu, chị tìm đến BV Nam học, các bác sĩ cho biết chị bị suy buồng trứng sớm, chất lượng dự trữ buồng trứng thấp.
Phải trải qua năm lần gom trứng, lần nhiều nhất cũng chỉ bảy quả, lần ít chỉ được ba quả. Chị cho biết mỗi lần chọc trứng tuy không đau nhưng rất mệt, phải cố gắng rất nhiều.
Cuối cùng, sau rất nhiều nỗ lực của cả gia đình và bác sĩ, các bác sĩ đã chọn và chuyển được ba phôi tốt, chị mang thai và sinh một bé trai trong niềm vỡ òa hạnh phúc của hai bên gia đình.
Cũng mang trên mình câu chuyện tìm con suốt hành trình đầu, anh Trần Xuân Chính, 45 tuổi và chị Hoàng Thị Hạnh, kể lại câu chuyện của mình khiến nhiều người không khỏi xúc động.
Vợ chồng anh Chính lấy nhau khi cả hai ở độ tuổi 20, 22. Từng có một cháu sau khi cưới không lâu. Đáng buồn là khi bé được một tháng 21 ngày thì mất. Sau thời gian lâu không thấy có con nữa, chạy chữa khắp nơi, năm 2000 khám bệnh viện phụ sản, kết luận chị bị tắc vòi trứng, cũng thử các phương pháp điều trị nhưng không kết quả (kể cả đông y, tâm linh, ai mách đâu đi đấy). Mất vài năm ròng rã không có kết quả, hai vợ chồng cũng từng đâm nản, "bỏ liều", không chạy chữa ở đâu nữa.
Đến năm 2017, nghe thông tin trên Facebook biết BV Nam học chữa vô sinh thành công nhiều trường hợp khó, kết quả cao. Hai vợ chồng bàn bạc để thực hiện thụ tinh trong ống nghiệm (TTTON) tại đây
Tuy nhiên, làm lần đầu không thành công. Bác sĩ khuyên về 1, 2 tháng hãy làm tiếp nhưng vợ chồng quá sốt ruột, quá nôn nóng đã đến xin chuyển phôi sớm, TTTON lần hai chỉ sau hai tuần khi lần đầu thất bại. Kết quả được sáu phôi, đặt ba phôi, còn ba phôi trữ lại.
Anh chị cũng từng vay mượn khắp nơi để theo đuổi quá trình tìm kiếm đứa con mơ ước này, ước chừng đã tốn khoảng 300 triệu đồng cho ngần ấy năm nhưng may mắn vợ chồng anh cũng đã trả được 2/3 khoản nợ. Khi điều trị tại BV Nam học, vợ chồng anh cũng được hỗ trợ một phần.
"Trong suốt ngần ấy năm, giữa hai vợ chồng cũng từng nảy sinh mâu thuẫn. Thỉnh thoảng tôi ra ngoài gặp bạn bè, vẫn hay bị bạn bè "khích" là lấy vợ hai. Có khi tâm lý tôi không vững, tức ngay lúc đó nhưng sau khi về, ngủ một đêm thì "cục tức" tiêu tan dần, hai vợ chồng vẫn quyết đồng hành cùng nhau và có được đứa con như hôm nay. Hai vợ chồng đang có kế hoạch khi cháu bé được hai tuổi sẽ đến bệnh viện chuyển phôi lần nữa" - anh Chính kể lại.
Chị Lò Thị Nhung hạnh phúc bên đứa con của mình.
Trình bày về thực trạng vô sinh nam hiện nay, tại hội thảo tổng kết "Tuần lễ vàng ươm mầm hạnh phúc 2019" sáng 4-8, do BV Nam học và Hiếm muộn Hà Nội tổ chức, bác sĩ Đinh Hữu Việt, Trưởng khoa Ngoại - Tiết niệu và Nam học của bệnh viện, cho biết vô sinh nam chiếm khoảng 40% các trường hợp vô sinh hiếm muộn.
Đáng chú ý, trong số các trường hợp vô sinh nam thì nhóm vô sinh do vô tinh (vẫn xuất tinh bình thường nhưng không có tinh trùng trong tinh dịch) chiếm từ 10%-15% và đang có xu hướng gia tăng. Có hai nguyên nhân dẫn đến tình trạng này, gồm: Đường dẫn bị tắc hoặc không có đường dẫn; tinh hoàn sản xuất kém hoặc không sản xuất tinh trùng.
Theo bác sĩ Việt, với những trường hợp vô tinh do đường dẫn tinh bị tắc thì chỉ cần mổ vi phẫu cắt bỏ đoạn tắc và nối lại ống dẫn tinh, mào tinh. Còn với trường hợp vô tinh do tinh hoàn sản xuất kém thì phức tạp hơn nhiều, phương pháp mổ vi phẫu tóm từng con tinh trùng (Micro TESE) là cứu cánh cuối cùng.
Bác sĩ Việt nhấn mạnh, trước đây nếu người đàn ông bị vô tinh, thường do tinh hoàn tổn thương hoặc bị teo nhỏ, thì cơ hội có con bằng chính tinh trùng của mình gần bằng 0. Thế nhưng gần đây, kỹ thuật mổ vi phẫu Micro TESE - tức vi phẫu tìm từng tinh trùng từ mô tinh hoàn được BV Nam học và Hiếm muộn Hà Nội áp dụng thành công đã đem lại nhiều cơ hội cho người bệnh.
Theo Hà Phượng (Pháp luật TP.HCM)
Người mẹ 12 năm ngồi bón cho cặp song sinh chỉ còn da bọc xương Chị Thu (Huế) tưởng đâu ông trời bù đắp cho hôn nhân muộn bằng 2 con trai kháu khỉnh, nhưng tai họa ập đến khi cả hai cùng bại não. Giữa trưa hè tháng 7 nóng như thiêu, trong ngôi nhà cấp 4 nằm sâu trong con hẻm đường Phạm Thị Liên (phường Kim Long, thành phố Huế), hai anh em song sinh...