Cay đắng khi biết vợ mới cưới “diễn kịch” trinh nguyên nhưng không thể bóc trần sự thật
Khi gia đình vui vẻ, mừng tôi hạnh phúc viên mãn thì lòng tôi lại trĩu nặng, lại rộn lên những câu hỏi không thể tự trả lời. Thoáng đâu đó, tôi cảm giác ghê sợ em, phải nói em là diễn viên xuất sắc, màn kịch của em được dàn dựng và diễn xuất thật hoàn hảo
Tôi năm nay 30 tuổi, đã trải qua nhiều mối tình rồi mới tiến đến hôn nhân. Với mỗi người con gái yêu tôi, tôi đều sống hết mình, tận hưởng những hạnh phúc, thăng hoa nhất của tình yêu nên đối với vợ, tiêu chuẩn “gái trinh” tôi không đặt lên hàng đầu. Nếu có là may mắn của tôi nhưng nếu không còn cũng chẳng sao, chỉ cốt em thành thật, chuyên tâm gia đình và thật lòng yêu thương tôi. Vợ tôi là gái quê, có học thức, nghề nghiệp ổn định và dung nhan cũng tương đối. Em tháo vát, đảm đang, chu toàn việc nhà. Nên bố mẹ và các chị gái tôi rất hài lòng, ưng thuận. Còn tôi thì khỏi phải nói, tôi yêu em bởi sự thẳng thắn, nét duyên ngầm và sự thông minh sắc sảo. Trước tôi, vợ có yêu một người bạn cùng học suốt 5 năm trời và họ đã đi quá giới hạn với nhau. Điều này tôi biết chắc chắn, bởi người cũ của vợ hiện là đồng nghiệp của bạn tôi. Nhưng tôi không vì thế mà chất vấn hay tỏ thái độ gì với em mà chỉ tâm niệm rằng, em kể cũng được, giấu cũng không sao miễn tôi là người cuối cùng của vợ. Đương nhiên, tôi cũng không để em hay tôi đã biết mọi chuyện. Em vẫn nói với mọi người, tôi là mối tình đầu và duy nhất của em. Cả gia đình ai cũng nói tôi thật may mắn, bởi ở cuộc sống hiện nay, việc lấy được cô gái trinh nguyên đâu phải dễ.
Cứ ngỡ tôi chưa biết, vợ vô tư thể hiện sự ngây thơ của mình. Trước hôn nhân, vợ tuyệt nhiên không để tôi đi quá giới hạn, em nói để đến đêm tân hôn. Tôi cũng thấy vui và không có gì phàn nàn về chuyện đó cả. Chỉ có điều, ngay trong đêm tân hôn vợ làm tôi sốc hoàn toàn và nhiều khi em làm quá khiến tôi khó chịu.
Ban đầu là màn diễn, còn trinh. Phải nói em diễn rất đạt, nếu tôi không biết quá khứ của em thì chắc hẳn tôi cũng bị đánh lừa. Em tỏ ra đau đớn, xô đẩy tôi ra khi hai vợ chồng gần gũi. Rồi tỏ ra xấu hổ khi tôi ngắm nhìn thân hình em… Nếu không chuẩn bị tâm lý trước hôn nhân có lẽ tôi đã không thể nhường nhịn vợ đến vậy. Tôi hiểu, em định đánh lừa tôi chỉ để có mình có giá, để lòng tự trọng, danh dự của em được nâng lên. Em muốn tạo dựng một hình ảnh đẹp trong mắt tôi. Nhưng thực sự, em càng diễn thì tôi càng thấy chán ngán và nghi ngờ cảm giác của mình. Tôi đã yêu em rất nhiều, tôi yêu bản chất, con người em chứ không phải yêu cái danh hão “giá trinh” kia. Còn trước mắt tôi lúc ấy là một cô gái “rởm” gắn mác hoàn hảo. Tôi đã định đẩy em ra, định nói em thôi diễn cái màn kịch mà tôi đã biết mồn một kia đi nhưng sợ em ngại, em xấu hổ nên cố kìm lòng. Tôi cố gắng làm nghĩa vụ của một người chồng thật nhanh, lấy cớ mệt vì uống quá nhiều rượu, tôi xin phép và khất vợ hôm sau sẽ chu đáo hơn để kết thúc màn kịch, khép lại trò diễn của em. Đương nhiên em đồng ý và hơn cả tôi em cũng mong kết thúc màn diễn nhanh để thu dọn, phi tang chiến trường. Tôi nhắm mắt giả ngủ để vợ tôi hoàn tất mọi chuyện. Nhưng khi nhắm mắt là lúc cảm xúc trong tôi dâng trào. Tôi có cảm giác mình bị em coi thường, bị em lừa dối. Rõ ràng nếu như em cứ để như lẽ thường thì tôi sẽ cảm ơn, trân trọng em biết bao. Dù niềm vui không trọn vẹn nhưng tấm lòng, tình cảm của em dành cho tôi là chân thật. Đằng này, em cũng như những cô gái khác, em đi vá víu, tu sửa để mong lừa chồng. Có lẽ, em nghĩ đã hoàn thành nhiệm vụ, điểm cộng của em trong mắt tôi đã lên mức cao nhất. Còn tôi, cái cảm giác khi ấy thật ê chề nhục nhã. Còn gì đau khổ, dằn vặt hơn, biết vợ lừa dối mình mà không thể bóc mẽ. Tôi đã giả câm, giả mù để em vui, đạt được mục đích và để em có giá hơn. Nhưng thực lòng, giờ đây tôi chẳng còn trân trọng người vợ mới cưới nữa. Trái tim tôi đã có vết sẹo hằn sâu khi bị em lừa dối.
Sau đêm tân hôn, em vẫn diễn màn diễn cũ với gia đình tôi. Em ngượng ngùng, e thẹn khi mọi người hỏi chuyện. Em cố tình mang chiếc ga giường đi giặt, rồi hỏi người nọ, người kia làm sao sạch vết máu mà không phải dùng thuốc tẩy sợ phai màu ga… tôi chỉ cười ngượng gạo trước những hành động của em. Khi gia đình vui vẻ, mừng tôi hạnh phúc viên mãn thì lòng tôi lại trĩu nặng, lại rộn lên những câu hỏi không thể tự trả lời. Thoáng đâu đó, tôi cảm giác ghê sợ em, phải nói em là diễn viên xuất sắc, màn kịch của em được dàn dựng và diễn xuất thật hoàn hảo.
Video đang HOT
Đã một tuần trôi qua, nhưng cảm giác bị vợ lừa dối ngay trước mặt vẫn còn nguyên vẹn trong tôi. Tôi phải làm gì đây khi hàng ngày, hàng giờ em vẫn trước mặt tôi diễn bài ngây thơ, trong sáng. Nhiều lúc tôi chán ngấy, muốn hét vào mặt em “hãy thôi ngay trò giả dối đi tôi biết tỏng mọi chuyện rồi” nhưng lại sợ em mất mặt, ngượng ngùng và xấu hổ. Để bình thường, nếu tôi thái độ, cư xử thế nào có lẽ em còn dễ chấp nhận hơn cảm giác bị phát hiện khi đang lừa dối. Tôi thương em cô cùng, phần nào hiểu được cảm giác sợ hãi của em vì không còn trong sáng nên cố ngậm ngùi cho yên chuyện. Chắc rằng sai lầm bắt đầu từ tôi, nếu ngay từ đầu bằng cách gì đó tôi gợi chuyện quá khứ để em kể ra hết thì hôm nay, cả hai vợ chồng không rơi vào hoàn cảnh, kẻ diễn, người oải như thế này. Tôi mong cho em nhanh hết bài, khép lại màn kịch và sống bình thường chứ nếu cứ kéo dài mãi chắc tôi không chịu nổi, phát điên lên mất. Tôi cứ nhắm mắt cho qua, cứ tận hưởng sự viên mãn hạnh phúc “ảo” như mọi người nhận định đi hay nên có một cuộc nói chuyện thẳng thắn với em, đưa em về thực tế, giải thoát cảm giác cho mình? Tôi đang băn khoăn rất nhiều, xin mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo Thanhnam/Emdep
Tôi đã thích nghi sau hai lần bị chồng phản bội
Do tham sân si, bản lĩnh không lớn, không vượt qua cám dỗ mà giờ anh phải gánh chịu đau khổ, bị dằn vặt, bị người thân trách móc, xem thường.
Ảnh minh hoạ: Internet
Tôi và anh quen nhau từ năm cuối thời sinh viên. Sau 3 năm, chúng tôi làm đám cưới. Sau 8 năm, chúng tôi có hai bé con dễ thương kháu khỉnh, công việc ổn định, có nhà có xe, cuộc sống gia đình tưởng chừng viên mãn. Sóng gió cuộc đời bắt đầu ập đến khi tôi phát hiện anh ngoại tình với nhân viên làm ở công ty cũ lúc tôi đang mang thai bé thứ hai, cô ta đã có chồng con. Tôi đau đớn và bỏ đi ngay trong đêm, anh tìm và mong tôi tha thứ, hứa là chuyện đó chỉ xảy ra một lần mà thôi.
Tôi cũng gặp cô nhân tình kia, cô hứa sẽ chấm dứt mọi chuyện, mong tôi đừng mang chuyện này nói với nhà cô ấy. Tôi bỏ qua hết, cho chồng một năm thử thách, phần cũng chờ sinh con ra và lo cho con cứng cáp hơn. Một năm sau, tôi phát hiện ra rằng thời gian qua chồng và cô ấy vẫn tiếp tục qua lại. Tôi đau khổ không thể nào kể xiết, khóc hết nước mắt, tự nhủ với lòng sẽ ly hôn để giải thoát cho mình. Nỗi đau thứ nhất chưa kịp nguôi ngoai thì tôi gánh thêm một đòn thứ hai, khi chỉ sau đó một ngày tôi phát hiện ra mấy tháng nay chồng còn ngoại tình thêm với cô nhân viên khác ở công ty mới, cô này đã có chồng con.
Chồng van xin tôi tha thứ, cho cơ hội để sửa sai. Anh nói tất cả chỉ là quan hệ qua đường. Anh xác định ngay từ đầu không thể sống với những cô gái đó, hứa sẽ chia tay hết và quay lại với gia đình. Tôi suy sụp trong một thời gian dài, không còn niềm tin gì ở chồng nữa, chỉ muốn ly hôn nhưng anh không chịu ký đơn. Là phụ nữ chỉ mong có một người đàn ông chân thành nắm tay mình đi hết cuộc đời, nhưng gặp phải người chồng như vậy tôi nghĩ chỉ có ly hôn mới giải thoát được. Tôi vốn dĩ là người phụ nữ bận rộn với công việc, cũng khá thành công và có địa vị trong xã hội, nếu ly hôn hoàn toàn có thể độc lập nuôi con. Tuy nhiên, lòng vẫn còn yêu anh rất nhiều, anh lại yêu hai con, nhìn hai con nhỏ mà lòng tôi quặn thắt. Rồi bố mẹ hai bên cũng khóc lóc xin tôi tha thứ cho anh.
Tôi lại nhớ lời nguyện cầu trong đám cưới 8 năm về trước: Đây là người đàn ông mình chọn; hạnh phúc hay đau khổ mình sẽ mãi ở bên anh, cùng anh vượt qua sóng gió cuộc đời... Nén nỗi đau lại, sau hai tháng suy nghĩ tôi quyết định tha thứ cho anh thêm lần nữa và quên hết mọi chuyện đã qua. Chồng cũng hứa sẽ bù đắp cho tôi và lo lắng cho gia đình. Sau đó anh vẫn thỉnh thoảng về trễ và có phần lạnh nhạt với tôi. Anh không thích khi tôi đến công ty anh, hay khi tôi liên lạc với nhân viên anh. Anh nói là cảm thấy ngột ngạt, về nhà thường hay bị bố mẹ đem chuyện cũ ra mắng, muốn ra tòa ly hôn cho xong. Anh vẫn bảo thủ, không thấy mình gây ra nỗi đau cho người thân như thế nào.
Thời gian trôi qua, tôi không nhìn thấy sự cải thiện rõ rệt trong anh. Tôi vẫn đi làm, tìm quên trong công việc, bạn bè, đồng nghiệp. Mấy lần tôi cũng viết và ký đơn ly hôn nhưng anh dứt khoát không chịu ký. Hỏi anh quyết định thế nào, nếu tiếp tục là vợ chồng thì phải thương yêu, có trách nhiệm, cùng chia sẻ buồn vui, không được giấu diếm hay quan hệ ngoài luồng nữa, còn không hãy ký đơn ly hôn để giải thoát cho tôi. Anh nói vẫn bình thường, biết rồi, hứa rồi nhưng tôi không thấy hành động cụ thể. Anh vẫn cứ lửng lơ... Không hiểu sao, tôi không cảm thấy đau đớn nữa, có lẽ vì nỗi đau ghê gớm nhất đã trải qua rồi. Chồng ngủ với người khác cũng ngủ rồi, còn gì đau hơn nữa.
Rồi tôi tìm vui trong phật pháp, đọc nhiều để thấy rằng cuộc đời ngắn ngủi vô thường, cái chết có thể đến bất cứ lúc nào không báo trước. Chắc chắn ai rồi cũng sẽ đến lúc đó mà thôi, ngay cả cái thân này cũng là vay mượn, có đẹp lung linh bây giờ thì cũng sẽ lão hóa theo thời gian. Người chồng hào hoa bay bướm như chồng mình rồi cũng đến lúc già nua, nhăn nheo, xấu xí. Việc ngoại tình tưởng ghê gớm như vậy nhưng cũng không là gì nữa khi mình đối diện với cái chết cận kề. Những ghen tuông, hơn thua, tranh giành, rồi to tiếng với nhau, cuối cùng chỉ là những ký ức buồn khi mình chuẩn bị trút hơi thở cuối cùng. Hiểu như vậy, tôi thấy mọi việc trở nên nhẹ nhàng. Tôi chấp nhận sự thật là chồng đã hết yêu mình, vì hết yêu cho nên anh lạnh nhạt thôi.
Khi chấp nhận sự thật như vậy, tôi thấu hiểu cho những hành động của anh, cảm thấy anh cũng đáng thương. Anh vốn dĩ là người yêu vợ, thương con, lo cho gia đình, không cờ bạc bê tha. Do tham sân si, bản lĩnh không đủ lớn, không vượt qua cám dỗ mà giờ cũng phải gánh chịu đau khổ, bị dằn vặt, bị người thân trách móc, xem thường. Cả những cô gái là người tình của anh cũng rất đáng thương. Họ vốn dĩ cũng là những người phụ nữ có đức tính và phẩm chất tốt đẹp. Tuy nhiên có thể do hoàn cảnh gia đình không hạnh phúc, họ cũng yêu anh nhưng lại không đến được với anh. Khi sự việc xảy ra, họ cũng rất đau khổ rồi.
Tôi không còn hận chồng mình hay người tình của anh nữa, cho anh được tự do. Một số người biết chuyện nói tôi ngốc nghếch, không kiên quyết ly hôn, rồi sẽ tiếp tục chuốc lấy đau khổ mà thôi. Nhưng mọi người không sống cuộc đời thay mình, tôi không thể làm gì để thay đổi quá khứ nhưng là tác giả cho hiện tại và tương lai của cuộc đời mình, chịu trách nhiệm cho quyết định của mình. Đơn ly hôn tôi cũng ký rồi, nếu anh không ký tôi cũng không ép. Tờ giấy đó, khi nào anh thấy thoải mái để ký thì ký thôi. Chồng hết yêu mình thì mình trở thành bạn.
Tôi vẫn dành cho anh sự tôn trọng và quan tâm chân thành, cùng lo lắng cho con cái. Sự việc xảy ra như một lời chuông cảnh tỉnh, giúp tôi thấy được ý nghĩa của cuộc đời này. Tôi cố gắng giúp ích càng nhiều càng tốt những người xung quanh mình. Làm tốt công việc của mình nhưng không kiệt sức vì công việc, dành thời gian cho gia đình, các con, bố mẹ, anh chị em, bạn bè. Tôi cũng tránh tối đa những sự bực mình hay giận dữ hoặc lời to tiếng mà có thể làm tổn thương người khác. Tôi có những người bạn trai mới thú vị, nhưng không vội vã trong chuyện này vì tình yêu nam nữ không phải tất cả. Tôi tin rằng, một ngày nào đó tình yêu lại đến hoặc quay về nhưng hãy để tự nhiên, vấn đề là bạn phải thật kiên nhẫn và kiên định với quyết định của mình, chịu trách nhiệm với nó.
Mỗi ngày thức giấc là một ngày mới, trước khi bước xuống giường, tôi cố gắng rũ bỏ hết mọi ưu phiền, chấp nhận cuộc sống và tìm niềm vui trong hiện tại. Để nếu cái chết có đến đột ngột mình cũng không có gì hối tiếc. Chồng bạn ngoại tình ư? Bạn rất đau khổ, tôi hiểu điều đó vì đã trải qua. Bạn không phải là người phụ nữ duy nhất trải qua chuyện này. Rất nhiều người phụ nữ đã vượt qua được nỗi đau đó, bằng cách này hay cách khác, bạn cũng sẽ vượt qua. Cho dù người khác đối xử tệ với bạn, không có nghĩa bạn cũng phải tệ với họ, hay với chính bản thân mình, hãy cứ làm điều tốt, rồi bạn sẽ ổn thôi.
Câu thần chú của tôi là: "Nếu đây là khoảnh khắc cuối cùng trong cuộc đời mình thì điều gì mới là quan trọng nhất và có ý nghĩa nhất? Hãy yêu đời và giúp ích cho đời, ít nhất là bằng sự lạc quan và nghị lực vượt qua nghịch cảnh của bạn. Mọi chuyện rồi sẽ qua". Tôi không khuyến khích phụ nữ chịu đựng, bạn có thể đơn phương ly hôn mà, nhưng mọi người không sống cuộc đời của bạn, chỉ có bạn là người quyết định mà thôi. Trên đây là quyết định của tôi, cho dù quyết định như thế nào đều tốt khi bạn tin vào mình và vui vẻ sống với nó, không hối hận.
Theo Tienphong
8 điều các nàng dâu tương lai cần 'thuộc lòng' Nếu không muốn mất điểm trong mắt nhà chồng tương lai, các cô gái nên nhớ 8 điều sau: Sự khởi đầu rất quan trọng. Vậy nên trong thời gian tìm hiểu nhau, nếu không muốn mất điểm trong mắt nhà chồng tương lai, các cô gái nên nhớ 8 điều sau: Nếu bạn ngại vì nhìn họ làm mà mình không làm,...