Cay đắng khi anh nói: ‘Chơi bời thôi, ngu gì mà lấy’
Trang không buồn vì Khải không yêu mình mà chỉ buồn vì Khải chưa bao giờ coi cô là một người con gái đáng để yêu.
Tiếng Khải cười ha hả trong phòng cùng những người bạn. Cuộc vui của họ mỗi lúc một thêm sung với rượu và tiếng nhạc. Trang bước ra khỏi toilet, cô cảm thấy mệt và muốn thoát khỏi chỗ này. Cô muốn có một không gian yên tĩnh, nơi chỉ có cô và Khải. Ở đây, Trang có cảm giác mình không thuộc về nơi này. Nhưng cô biết, cô sẽ chỉ có thể thoát khỏi quán bar này khi Khải đã say mèm.
Thấy Trang quay lại bàn nhậu, bạn bè của Khải cười lên sung sướng và đắc thắng. Họ nhìn nhau đầy bí ẩn, một số khác thì nhìn xoáy vào thân hình nóng bỏng của cô. Bất ngờ, một tên đứng dậy, phát nhẹ vào mông Trang trong khi cô đang đứng hướng mắt về phía Khải. Thấy vậy, Trang nổi giận, cô tát vào mặt người bạn đó. Cô mong đợi một cú đấm trời giáng từ Khải vào mặt của kẻ bỉ ổi ấy. Nhưng anh ta cười khoái trá rồi đứng dậy, ôm lấy eo Trang và nói: “Thôi mà em, làm gì nóng vậy. Bạn anh cả mà”.
Trang cầm chén rượu hất mạnh vào mặt Khải rồi bước ra khỏi quán. Cô không khóc! Sau lưng cô, tiếng chửi bới lầm xầm còn Khải thì đứng ngây ra nhìn.
Khải ngạc nhiên là đúng. Bởi vì anh luôn nghĩ Trang chỉ là một cô gái làng chơi. Một cô gái mà người ta dùng tiền là có thể mua vui được. Vậy mà ngày hôm nay, Trang đã dám giáng một đòn thật đau vào mặt Khải chỉ vì giữ chút sĩ diện của một cô gái làm nghề bán thân nuôi miệng. Khải đưa tay vuốt những giọt rượu trên mặt xuống một cách đầy cay đắng.Trang chưa bao giờ được Khải tỏ tình nhưng cô luôn coi mình như một người bạn gái hờ của anh. Bất cứ khi nào Khải gọi, đi đâu xa đến mấy, dù là vào buổi đêm, khi bận đi làm…
Khải và Trang quen nhau ở một quán karaoke. Đó là nơi Trang làm việc nên tất nhiên hai người sẽ chỉ có thể gặp nhau ở đó. Trang đẹp hơn những cô gái khác nên thường được đám khách có tiền chọn, trong đó có Khải. Sau một vài lần giao tiếp xã giao, Trang chính thức nhận lời “đi đêm” với Khải.
Khải là một công tử giàu có nên anh không thiếu tiền. Khải lấy làm lạ khi mỗi lần cùng nhau đi qua đêm, không bao giờ Trang nhận tiền từ anh. Có lần Khải thắc mắc, Trang phả khói thuốc vào mặt anh rồi cười: “Vì anh số may mắn, toàn đến vào hôm hàng khuyến mãi nên không mất tiền. Em làm ăn chuyên nghiệp nên luôn giữ đúng lời hứa. Hôm nào khuyến mãi sẽ không thu tiền”. Khải đã từng cười ha hả vào mặt cô “bán hàng tử tế” là Trang.
Video đang HOT
Một mầm sống đang lớn lên từng ngày, tiếc là cha đứa bé chưa từng coi trọng mẹ nó. Thôi thì Trang sẽ nuôi con, sẽ một mình đối diện với cuộc đời…
Quen nhau 2 tháng, Trang chính thức nghỉ làm ở quán karaoke đó. Trang chuyển nhà trọ tới một nơi rẻ tiền hơn. Cô đầu tư tiền đi học nghề nấu bếp với ý định xin vào một trường trung cấp để làm cấp dưỡng. Khải hơi bất ngờ vì quyết định đó của Trang. So với cái nghề mà cô từng làm, rõ ràng, cuộc sống hiện tại chật vật hơn bội phần. Khải hỏi, Trang nói thành thật: “Cũng đã đến lúc tìm một phương lấy chồng rồi anh ạ”.
Trang chưa bao giờ được Khải tỏ tình nhưng cô luôn coi mình như một người bạn gái hờ của anh. Bất cứ khi nào Khải gọi, đi đâu xa đến mấy, dù là vào buổi đêm, khi bận đi làm… Trang đều có mặt. Khải thích sự tận tụy đó của Trang dù cho anh rất bực mình khi đưa tiền chẳng bao giờ Trang nhận. Khải gọi Trang đi cùng đơn giản vì thấy vui, vì thấy cô đẹp, có thể làm mát mặt lúc đi cùng bạn bè. Còn chuyện yêu và cưới Trang? Điều đó Khải chưa từng nghĩ đến.
Khải không nhận ra Trang đã thay đổi rất nhiều từ khi gặp anh. Với anh, Trang cũng chẳng khác nào những cô gái làng chơi khác. Nhưng có một điều là mọi lúc vui, lúc buồn, không hiểu vì sao Khải đều tìm đến Trang. Anh coi cô như một người tri kỉ, tâm sự cả những điều cảm thấy thất bại nhất trong đời. Nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ Khải nghĩ Trang có vị trí gì. Có lẽ, cái thân phận là một cô gái làm quán karaoke đã không cho Trang cái quyền có một chỗ đứng “tử tế” nào đó trong đời Khải.
Khải đến nhà trọ của Trang thuê rất nhiều lần. Nó nhỏ nhắn, xinh xắn và giống như một tổ ấm của mấy cặp vợ chồng. Đến đó, Khải thích cái cảm giác nằm ườn trên giường, trong khi đó Trang nấu nướng chuẩn bị cơm. Bữa cơm đơn giản nhưng lần nào Khải cũng ăn rất ngon miệng. Sự yên bình đó khiến Khải thích thú. Nhưng rồi khỏi căn phòng, Khải là người đàn ông hoàn toàn xa lạ với Trang. Khải không biết rằng phía sau lưng anh, đôi mắt của Trang ngân ngấn lệ. Cô hi vọng rằng một ngày nào đó, cô sẽ ở trong căn nhà của anh, gọi anh bằng chồng.
Trang đi một mình về nhà, nước mắt rơi lã chã. Vậy là đã hết những mong đợi và mộng tưởng về một tình yêu nào đó mà Khải dành cho cô. Ở quán rượu, cô đã nghe thấy tiếng Khải nói lớn với đám bạn trong lúc cô đi toilet: “Chơi bơi thôi chứ yêu đương, cưới xin gì. Ai mà đi cưới một con bé từng làm tiếp viên”. Câu nói đó cùng với sự dửng dưng khi bạn của Khải sàm sỡ Trang đã khiến Trang tỉnh giấc mộng. Mọi thứ đã hết thật rồi.
Khải không biết rằng Trang làm ở quán karaoke đó nhưng cô không bao giờ tiếp khách. Chỉ có một vị khách đặc biệt mà Trang chịu lên giường đó là Khải. Nhưng anh không nhận ra được. Anh đã mặc định coi cô là gái làng chơi nên không hiểu tình cảm mà Trang dành cho anh. Ngay cả việc Trang sẵn sàng từ bỏ cuộc sống nhàn hạ để quay về sống bình thường nhưng chật vật này cũng là vì mong có một ngày được sánh vai bên Khải.
Trang không buồn vì Khải không yêu mình mà chỉ buồn vì Khải chưa bao giờ coi cô là một người con gái đáng để yêu.
Trang đưa tay ôm lấy bụng mình. Một mầm sống đang lớn lên từng ngày, tiếc là cha đứa bé chưa từng coi trọng mẹ nó. Thôi thì Trang sẽ nuôi con, sẽ một mình đối diện với cuộc đời…
Theo Khampha
Đến tán cô chị, lại yêu cô em
Và bây giờ, quyết định của tôi là cưới cô em làm vợ dù rằng việc này có thể khiến hai chị em họ xích mích, không nhìn mặt nhau.
Nhưng tình cảm thật sự của tôi là dành cho người em gái đó, còn cô chị, đó là chỉ cảm xúc đầu tiên khi gặp gỡ, và cũng là người khiến tôi muốn bước chân vào gia đình ấy để tìm hiểu. Tuy nhiên, qua quá trình tiếp xúc, tôi cảm thấy, cô em mới chính là người mà tôi yêu thương thật lòng.
Ngày đó, tôi có gặp cô chị tình cờ, qua sự giới thiệu của một người bạn. Nói chuyện vài câu, chúng tôi làm quen rồi xin số điện thoại. Thấy cô này hay hay, nói chuyện có vẻ cũng hấp dẫn, chúng tôi đã liên lạc với nhau thường xuyên. Tuy nhiên, ban đầu chỉ là bạn bè chứ tôi chưa hề có ý định gì.
Sau một thời gian, cô ấy mời vài người bạn, trong đó có tôi đến nhà chơi. Chúng tôi được dịp gặp bố mẹ và nói chuyện với gia đình cô ấy. Đặc biệt, sự xuất hiện của cô em gái cô ấy khiến tôi ngạc nhiên. Em gái đó là một người rất xinh đẹp, hiền thục và có vẻ nho nhã. Nhìn em trẻ và khéo léo, rất tự nhiên và vô tư nữa. Nói chung, vài lần gặp tôi thấy, trong con người em vừa hiện đại, vừa truyền thống, vừa cá tính lại vừa nhu mì. Tôi cảm thấy rất gần gũi với em.
Lâu dần, tôi cảm nhận được mình thật sự quý cô em gái này, chứ không phải là người chị kia. Với cô chị, tôi coi như người bạn tâm giao, còn cô em, chính là người tôi thầm thương trộm nhớ.(ảnh minh họa)
Biết tôi là bạn của chị gái nên em nhiệt tình tiếp đón mỗi lần tôi tới nhà chơi. Lâu dần, tôi giống như người trong nhà em vậy, thi thoảng chị em hay nhờ mang thứ này, thứ khác tới, và thi thoảng cũng nhờ tôi giúp mấy việc như giới thiệu người quen cho bố mẹ em khám bệnh chẳng hạn. Nói chung, tôi cảm thấy gần gũi với gia đình em từ lâu. Có việc gì, em cũng hay nhờ tôi này kia, không cần thông qua chị em nữa.
Lâu dần, tôi cảm nhận được mình thật sự quý cô em gái này, chứ không phải là người chị kia. Với cô chị, tôi coi như người bạn tâm giao, còn cô em, chính là người tôi thầm thương trộm nhớ. Nhưng hình như cô chị đang có ý đồ với tôi. Chỉ là do tôi chưa mở lời nên cô chị không dám nói gì. Có lẽ, chuyện tôi thích cô em sẽ khiến cô ấy thực sự sốc.
Thời gian trôi đi, nhiều khi tôi muốn nói với em rằng, tôi thực sự yêu em nhưng lại sợ làm tổn thương người chị gái của em. Tôi hiểu, cô ấy đã đem lòng yêu tôi từ lâu, nên tôi không phải là người nhẫn tâm làm tổn thương cô ấy. Chỉ là, bây giờ không nói ra thì sẽ muộn, càng để lâu mọi chuyện càng phức tạp hơn, nhất là khi bố mẹ em cũng nghĩ, tôi và cô chị có tình ý với nhau. Tôi vốn là bạn của cô chị nên chuyện người ta nghĩ tôi thường xuyên lui tới nhà vì cô ấy cũng không có gì sai. Nhưng khổ tâm thay, người tôi yêu lại chính là cô em và tôi chỉ sợ, nếu thổ lộ muộn, cô ấy không dám đón nhận tình cảm này.
Giờ em cũng rất khó xử, sợ mất tình cảm với gia đình và chị. Nhưng tôi kiên quyết muốn lấy em, tôi cũng động viên em rất nhiều. (ảnh minh họa)
Ngay sau khi tôi nói chuyện, cô ấy đã khóc và nói cũng đã thầm thương trộm nhớ tôi. Vậy là, không mất quá nhiều thời gian, chúng tôi trở thành một cặp và tạm thời giấu giếm gia đình em. Chỉ đến khi bố mẹ em có gọi tôi nói thẳng chuyện hai đứa (tức là với chị gái em), tôi mới thú nhận mình yêu cô em gái. Nghe thì rất phức tạp nhưng thật sự chẳng có gì. Phức tạp vì cô chị luôn nghĩ, tôi là người đem lòng yêu cô ấy.
Giờ em cũng rất khó xử, sợ mất tình cảm với gia đình và chị. Nhưng tôi kiên quyết muốn lấy em, tôi cũng động viên em rất nhiều. Dù sao thì phải chiến đấu vì tình yêu. Bởi nếu không phải là em, tôi cũng không yêu cô chị. Thế nên, chẳng có lý gì mà chia rẽ tình yêu của chúng tôi cả. Nhưng em sợ, nếu làm vậy em sẽ không còn dám nhìn mặt chị mình nữa dù em chẳng gây ra tội gì.
Khổ tâm thật, tôi bây giờ thật sự đang đau đầu, căng thẳng vì mối quan hệ này. Tôi không biết rồi mọi chuyện có tốt đẹp được không? Nếu không, tôi sẽ đưa em về sống cùng dù là không được sự đồng ý của bố mẹ em. Vì tôi thật tình rất yêu em...
Theo VNE
Chồng lén lút nhìn trộm hàng xóm thay đồ Một lần rón rén đi theo chồng lên ban công, tôi như chết đứng khi thấy anh như đang bị thôi miên, say sưa nhìn cô hàng xóm thay quần áo qua cửa sổ nhà cô ta. Kể ra chuyện này có lẽ nhiều người sẽ trách tôi nhỏ nhen, hay để ý vặt và chấp nhặt với chồng những chuyện cỏn con,...