“Cầu xin mọi người đừng lấy con tôi để câu view…”
Gia đình anh đã đủ mệt mỏi và đau khổ rồi, xin mọi người đừng lấy nỗi buồn thấu tim gan của người ta ra để câu like, câu view…
Không thể ngồi đợi phép màu, người cha lên đường tìm kiếm con trong vô vọng
Đã nhiều lần anh Lương Thế Huynh vượt đường xa hàng trăm cây số để tìm đứa con trai bé bỏng Lương Thế Vương mất tích hơn 7 tháng nay. Mỗi khi nghe tin báo từ người dân, dù ở bất cứ nơi đâu anh cũng lặn lội tìm đến nhưng kết quả lại không hề được như mong muốn. Tất cả đều chỉ là những đứa bé giống Vương.
Sau mỗi chuyến đi trở về nhà, anh Huynh và vợ lại thất thần nhìn ra cửa, hi vọng thấy bóng dáng con trở về. Anh đã ngồi như vậy từ những ngày đầu con mất tích, anh nhìn ra khoảng sân con hay chơi đùa và thầm ước những gì đã xảy ra chỉ là một cơn ác mộng. Anh ngồi đợi phép màu nhưng chẳng thấy. Sốt ruột khi không biết con sống chết thế nào, anh và vợ hết đi in tờ rơi thì lại lên facebook đăng tin tìm con. Tìm khắp Đà Lạt chẳng có, anh quyết định lên đường với hai tấm bảng gắn trên xe máy, cầu mong ai thấy cháu bé nào giống Vương thì báo giùm cho anh.
Từ lúc Vương mất tích đến nay, cứ nhận được cuộc gọi của người dân báo nhìn thấy cháu bé nào giống Vương, anh Huynh lại hối hả chạy xe đến tận nơi để xác nhận. Cứ ai gọi, anh lại đi, anh đi mải miết không biết đến thời gian và khoảng cách, khi nhìn lại mới thấy thì ra 15 tỉnh thành từ Huế trở vào Sài Gòn, anh đi hết cả. Anh đi với niềm hy vọng mãnh liệt rằng đây sẽ là chuyến đi cuối của mình, rằng mình sẽ được gặp lại con. Nhưng rồi những chuyến đi cứ thế không hồi kết, tất cả đều là những đứa trẻ xa lạ có khuôn mặt hao hao con mình.
Trưa ngày 30/1, khi vừa từ Phan Thiết trở về nhà, anh nhận được tin từ người dân ở huyện Krông Ana (Đắk Lắk) báo họ trông thấy một gia đình trong xóm vừa nhận nuôi cháu bé giống với Vương. Anh tức tốc chạy xuống Đắk Lắk.
“Cũng như những lần khác, 200 cây số chạy từ Đà Lạt xuống Đắk Lắk, tôi chỉ mong khi đến nơi sẽ được thấy bé Vương lon ton chạy ra gọi bố, tôi sẽ ôm chặt lấy con và không để mất con thêm một lần nào nữa. Nhưng khi đến nơi, loay hoay tìm nhà, chờ đợi, rồi lại hụt hẫng khi đứa bé kia không phải là Vương, bé nhỏ tuổi hơn Vương nhà tôi nhiều. Một lần nữa, tôi lại tay trắng trở về”, anh chia sẻ.
“Tôi không dám ngủ, cứ nhắm mắt là nghe tiếng kêu cứu của con…”
Video đang HOT
Đây là năm đầu tiên gia đình anh Huynh và chị Yến chẳng màng đến Tết, khi không khí nặng nề luôn bao trùm ngôi nhà nhỏ. Chưa tìm thấy Vương, anh chị không thể nào yên tâm đón Tết.
Hiện tại, anh vừa kết thúc một trong số vô vàn những hành trình anh đã đi để tìm con. Lần này, anh sẽ dành thời gian bên cạnh vợ và con gái, nhưng nếu lại có thêm thông tin về Vương, anh lại lên đường, dù là 30 hay mồng 1 Tết, cứ có tin là anh sẽ đi.
Anh Huynh kể, 2 năm trước, cả gia đình 4 người đón Tết cùng nhau rất vui vẻ, anh chở các con đi mua đồ mới, bé Vương lúc đó còn nhỏ nên đi đâu cũng được anh ẵm bồng. Còn Tết năm ngoái, Vương và chị Yến về Thanh Hóa, anh và con gái ở nhà. Nhưng trước Tết cả gia đình vẫn cùng nhau sắm sửa, tân trang nhà cửa.
“Bây giờ bảo chúng tôi vui vẻ đón Tết, thật sự không ai làm được, sao có thể cười vui khi không biết con mình giờ sống chết thế nào, có lạnh không, có quần áo mới đón Tết như mọi năm không? Cháu rất hiếu động nhưng lại là đứa bé giàu tình cảm, có đợt thấy tôi leo lên cây hái bơ, cháu đứng dưới dặn dò: “Bố cẩn thận coi chừng té nha!”, anh Huynh ứa nước mắt nhớ lại.
Anh Huynh nói, ở nhà, con gái lớn thì theo mẹ, con trai út thì suốt ngày loanh quanh chơi đùa với ba. Đi đâu anh cũng chở Vương đi cùng. “Bây giờ ngủ tôi cũng không dám ngủ, cứ nhắm mắt là nghe tiếng con kêu cứu, thật khủng khiếp khi giọng nói cuối cùng tôi được nghe từ con lại là câu hét hoảng hốt “Bố ơi, cứu con”. Tôi ước quay ngược thời gian trở lại, để trong khoảnh khắc đó tôi nhanh hơn vài phút thì có lẽ đã cứu được con mình…”, anh Huynh đau đớn nói.
Ngoài việc mệt mỏi vì hành trình tìm con, vợ chồng anh Huynh còn gánh thêm những chuyện không hay từ những kẻ quấy rối và lợi dụng chuyện của Vương để câu view trên website và Facebook. “Hết nói tôi được tặng xe SH, họ lại bịa ra tôi được ca sỹ Mỹ Tâm cho rất nhiều tiền…”
Theo anh Huynh, hiện có hai Facebook lấy hình ảnh con trai anh và nói rằng tìm thấy cháu Vương nhưng không liên lạc được với gia đình để thông báo. Lập tức anh và chị Yến nhận hàng trăm cuộc gọi từ mọi người thông báo rằng: “Có người tìm thấy cháu Vương rồi kìa, có cả ảnh chụp cháu nữa!”. Anh chị phải giải thích rằng đó không phải là ảnh họ chụp mà là ảnh mà anh chị đăng trên facebook tìm con từ bao lâu nay rồi.
Vào ngày 21/1/2016, Facebook chính của anh Huynh còn bị ai đó hack nên 2 vợ chồng phải mất tới 10 ngày để thông báo đến mọi người việc thông tin chia sẻ trên mạng là tin câu view. Thậm chí, có nguồn tin trên mạng còn chụp ảnh anh, ghép với xe SH rồi tung tin anh được gia đình đại gia tặng xe SH. Mới đây nhất vào ngày 30/1, anh Huynh tá hỏa khi trên mạng xuất hiện thông tin anh chị đã tìm được cháu Vương. Thấy nhiều người gọi điện tới chúc mừng, anh chị một lần nữa tiếp nhận hàng trăm cuộc gọi để cố xóa bỏ thông tin bịa đặt đó.
Anh còn nhận được một cuộc gọi hỏi rằng có phải anh vừa được ca sỹ Mỹ Tâm cho rất nhiều tiền không, anh cười như khóc: “Tôi không hiểu mọi người bịa ra những thông tin như thế này để làm gì nữa. Nếu tôi không cố gắng, thì có lẽ đã gục ngã vì bị làm phiền quá nhiều rồi. Cầu xin mọi người đừng lấy con tôi để câu view nữa…”.
Hơn 4.000 cây số rong ruổi tìm con suốt thời gian qua, với anh Huynh nơi đâu cũng là nhà, cứ ngả lưng xuống đâu thì nơi đó là giường. Đến một số tỉnh thành có người quen, bạn bè, anh xin tá túc vài ngày, còn không thì cứ dựng xe sát vỉa hè, ngả lưng trên yên đánh một giấc tới sáng. Có đêm thì anh ra ghế đá công viên ngủ, chờ trời sáng lại tiếp tục hành trình.
Để điện thoại không bị tắt nguồn, anh Huynh mua một ổ cắm rồi nối dây vào bình ắc quy xe máy rồi sạc điện thoại liên tục để luôn có thể nghe gọi được.
Anh Huynh nghẹn ngào câu cuối rằng: “Giờ mà tìm được bé Vương, đại gia đình tôi sẽ ăn Tết lớn. Bên nội bên ngoại gì cũng vào đây ăn mừng với nhau xuyên Tết luôn!”.
Như tin tức đã đưa trước đó, ngày 23/6, vợ anh là Lê Thị Yến (36 tuổi, cán bộ tại địa phương) cùng con gái là Lương Hải Anh (7 tuổi) đi du lịch tại Nha Trang cùng cơ quan, anh Huynh chở con trai là cháu Vương đi vào nhà cũ trong vườn cà phê của gia đình.
Khoảng 10h30 cùng ngày, sau khi cho heo và vịt ăn xong, anh Huynh ra ao cá cách nhà khoảng 60m để cho cá ăn. Trong khi đó, cháu Vương đang ngồi chơi trong nhà. Anh Huynh bị trật chân làm đổ cám (thức ăn cho cá) nên mải mê bốc cám lên. Đúng lúc này anh nghe tiếng chó sủa, cùng đó tiếng con trai gọi “Bố ơi! Bố ơi!…”. Nghĩ rằng cậu con trai gọi tìm bố bình thường như nhiều lần khác hoặc bé chơi với mấy chú chó của gia đình, bị cắn giỡn gì đó nên anh nói vọng vào nhà: “Con cứ ở đó, bố đang cho cá ăn”.
Sau khi bốc cám, anh Huynh ra bờ ao cho cá ăn thì nghe chó sủa dữ dội hơn rồi tiếng con gọi giọng sợ hãi, anh Huynh thấy lo lắng vội chạy vào nhà. “Tôi giật mình khi không thấy con đâu, vội chạy khắp vườn tìm, gọi cháu rồi chạy sang nhà hàng xóm hỏi cũng không thấy con đâu. Lúc này tôi mới cảm thấy rất lo lắng và ân hận vì đã không về với con ngay khi cháu gọi mình. Tôi không thể tin rằng con mình bị bắt cóc vì chưa từng nghĩ việc này sẽ xảy ra ở đây. Tôi chạy khắp xóm tìm, gọi cả cho người thân tìm cháu, sau đó tôi đi báo Công an xã”.
Ngay sau khi con mất tích, anh Huynh đã bắt đầu hành trình rong ruổi tìm con suốt hơn 7 tháng nhưng đến nay vẫn chưa có bất cứ tin tức gì về cháu Vương.
Theo Khoe & Đep
Vụ bé trai mất tích sau tiếng kêu cứu: Công an vào cuộc
Xét thấy tính chất nghiêm trọng của vụ việc cháu bé bị mất tích gần nửa năm nay chưa rõ nguyên nhân, Công an tỉnh Lâm Đồng đã tiếp nhận vụ án để xử lý.
Đo la khăng đinh cua Thiếu tướng Bùi Văn Sơn, Giám đốc Công an tỉnh Lâm Đồng.
Công an vào cuộc vụ bé Vương bị mất tích gần nửa năm
Như đã thông tin, ngày 21.6.2015, anh Lương Thế Huynh (44 tuổi, ngụ xã Tà Nung, TP Đà Lạt, tỉnh Lâm Đồng) đưa con trai út Lương Thế Vương (SN 2012) vào nhà cũ của gia đình ở tổ 7 (thôn 5, xã Tà Nung), cách nhà mới khoảng 1km.
Trời vừa tạnh mưa, sợ con bị cảm lạnh, anh để con chơi một mình trong nhà rồi xuống ao cách đó khoảng 70m cho cá ăn. Khoảng 5 phút sau, anh Huynh nghe tiếng cháu Vương kêu, nghĩ con chờ lâu gọi nên anh chưa vội vào ngay. Chưa đầy một phút sau, lại nghe tiếng con kêu, anh mới vội chạy vào nhà thì đã không thấy con đâu.
Anh Huynh rong ruổi đi tìm con
Đa gân 6 thang trôi qua, trong khi cơ quan điều tra Công an TP Đa Lat tiếp tục truy tìm manh mối, anh Huynh gắn tấm bảng in hình con trai lên chiếc xe máy cũ rong ruổi khắp cac huyên, thanh phô trong tinh và cac tinh lân cân, tư Gia Lai, Đăk Lăk, Binh Dương, Binh Phươc... nhưng vẫn chưa tìm ra manh mối, tin tưc vê chau be.
Theo Lê Kiên (danviet.vn)
Nỗi lòng "mong Tết đừng đến" của đôi vợ chồng mải miết tìm con trai mất tích Những ngày cuối năm, anh Huynh vẫn rong ruổi trên chặng đường đi tìm con. Tết càng đến, gia đình anh lại càng thấy sợ vì phải nhìn thấy cảnh người ta có con cái sum vầy. Thời gian gần đây, hình ảnh người cha Lương Thế Huynh (42 tuổi, ngụ xã Tà Nung, Đà Lạt, Lâm Đồng) chạy xe máy có gắn...