Câu nói của chồng khiến “máu nóng dồn lên não”, tôi dùng sức đạp anh xuống giường rồi dạy cho bài học nhớ đời
Tôi buông chổi ra, chạy ra trước nhà gào khóc, kể lể tội chồng suốt bao nhiêu năm qua.
Vợ chồng tôi sống với nhau cũng hơn 8 năm nay. Vì điều kiện khó khăn nên mãi 2 năm sau khi cưới, chúng tôi mới sinh cháu đầu lòng. Khi mang thai, sức khỏe của tôi ốm yếu nên phải nghỉ làm. Một mình chồng tôi đi làm nuôi vợ con nên lúc nào cũng cau có, đánh chó đuổi mèo.
Biết áp lực kinh tế đè hết lên vai anh nên tôi nhường nhịn, cố chịu đựng cho êm xuôi. Suốt một năm ròng sinh con, một mình tôi vừa chăm con vừa lo chuyện nhà cửa. Chồng tôi đi làm, vứt tiền cho vợ là hết trách nhiệm. Con đau con bệnh anh cũng chỉ ghé xuống viện thăm như người dưng.
Đến khi con đi học được, tôi đi làm lại thì cuộc sống gia đình mới dễ chịu hơn một chút. Tiền bạc có được chút đỉnh, chồng tôi lại nảy thêm nhiều tật xấu. Anh không bao giờ sửa cái điện cái quạt trong nhà. Nếu có gì hư, hoặc anh kêu người tới sửa hoặc vứt luôn mua cái mới. Vì tiêu hoang nên chúng tôi gần như không dành dụm được gì cả.
Một mình chồng tôi đi làm nuôi vợ con nên lúc nào cũng cau có, đánh chó đuổi mèo. (Ảnh minh họa)
Chuyện nhậu nhẹt thì khỏi nói, chồng tôi đi một tuần hết 5 ngày. Ngày còn lại anh ôm điện thoại tới khi đi ngủ. Lắm lúc vợ chồng tôi không nói chuyện với nhau cả tuần liền. Con tôi cũng không theo ba mà lúc nào cũng chỉ quấn lấy chân mẹ.
Mới đây, tôi lại phát hiện có thai. Cầm que thử thai, tôi rối bời. Vốn dĩ tôi không định sinh thêm con vì bất mãn chồng. Nhưng tôi cũng không đành đoạn bỏ đi đứa nhỏ. Dù mệt mỏi, tôi vẫn cố đi làm để không lặp lại chuỗi ngày đau khổ trước đó nữa.
Biết tôi có bầu, chồng tôi vẫn không thay đổi gì. Đến nồi cơm anh cũng chẳng cắm nổi giúp tôi. Nghén tới nghén lui mà tôi vẫn phải lăn vào bếp chiên chiên nấu nấu. Hôm nào nhờ chồng lắm anh mới chịu quét giúp tôi cái nhà cho lấy lệ. Lắm khi nghe đồng nghiệp cũng có bầu kể chuyện được chồng cưng chiều mà tôi tủi thân ghê gớm.
Video đang HOT
Không hiểu sao khi đó tôi lại đủ mạnh để đạp chồng ngã lăn xuống giường rồi lấy cây chổi đánh tới tấp vào người anh. (Ảnh minh họa)
Có bầu rồi, chuyện quan hệ vợ chồng cũng giảm dần. Tôi bầu đến tháng thứ 5 thì dừng hẳn. Một phần vì tôi mệt mỏi với hàng núi công việc, một phần vì tôi bất mãn với thái độ của chồng. Đáp lại, chồng tôi nhăn nhó, im lặng cả tuần khi bị tôi từ chối.
Một hôm, chồng tôi nói thẳng: “Cô không chiều chồng được thì đưa tiền đây, tôi đi chơi gái”. Bao nhiêu máu nóng dồn hết lên não khi nghe câu đó, tôi nổi khùng lên.
Không hiểu sao khi đó tôi lại đủ mạnh để đạp chồng ngã lăn xuống giường rồi lấy cây chổi đánh tới tấp vào người anh. Vừa đánh, tôi vừa la to lên: “Đồ ăn hại, không thấy tôi đang bầu vượt mặt à. Đã không giúp gì được cho vợ con thì biết điều, còn dám đòi tiền chơi gái. Mày có còn là con người không?”.
Chồng tôi sau phút bất ngờ cũng đứng dậy chụp được cây chổi trong tay tôi. Tôi buông chổi ra, chạy ra trước nhà gào khóc, kể lể tội chồng suốt bao nhiêu năm qua. Bố mẹ chồng tôi đang ngủ cũng chạy lên. Nghe tôi kể hết mọi chuyện, mẹ chồng tôi lôi chồng tôi ra chửi một trận lên bờ xuống ruộng. Bố chồng tôi còn đòi từ mặt anh nếu dám làm chuyện xằng bậy, ảnh hưởng đến gia phong gia đình.
Từ đó đến nay, chồng tôi ngoan hơn hẳn. Đi làm về cũng chịu khó đi chợ, nấu ăn rồi còn biết chăm con. Tôi sướng hơn một chút. Đúng là nhẫn nhịn hoài, mấy ông leo lên đầu mà ngồi. Cứ phải vùng dậy, có gan quậy một trận, mấy ông mới biết sợ mình.
Theo afamily.vn
Khoảnh khắc bất ngờ ngẩng mặt lên ở công trường, cả chồng và mình đều chết sững khi nhìn thấy nhau
Đến bữa ăn, khi mình đang xới cơm cho công nhân thì sững người thì nhìn thấy bóng dáng người đàn ông mặt mũi lấm lem rất giống chồng mình.
Mình kết hôn cách đây 7 năm. Ngày ấy mình 27, anh 25. Anh đến với mình trong sự ngăn cản của bố mẹ. Khoảng cách tuổi tác khiến bố mẹ anh không thích mình. Bố mẹ mình cũng ra sức cấm cản vì anh là người đàn ông không nghề nghiệp ổn định. Vậy mà vợ chồng mình đã bất chấp tất cả để đến với nhau.
7 năm trôi qua đối với mình là quãng thời gian nếm trải nhiều cay đắng. Kết hôn xong, vợ chồng mình ra thuê trọ vì bố mẹ chồng luôn tìm cách gây khó dễ với mình. Lấy nhau đến năm thứ 3 vợ chồng mình vẫn không có tin vui con cái. Bố mẹ mình thì giục giã. Còn bố mẹ chồng, mỗi lần gặp con dâu là chì chiết mình chỉ biết ăn mà không biết sinh con cho chồng.
Tiền bạc kiếm được bao nhiêu mình đều đổ dồn vào bệnh viện và thuốc men để sớm có thai. Đến năm thứ 4 kết hôn, mình nhận được tin vui có bầu. Đó là lần đầu tiên mình thấy chồng mình khóc. Anh đã cầm chiếc que thử thai khóc nức nở vì quá hạnh phúc.
Nhưng ông trời thử thách mẹ con mình nhiều quá. Suốt cả thai kỳ, mình ốm nghén và không thể ăn được. Mình buộc phải nghỉ làm ở nhà để dưỡng thai. Con mình chào đời khi mới 32 tuần tuổi, lúc bế con trên tay, mình vừa bế vừa run vì thương con. Khi ấy con nhỏ nhắn và bé bỏng đến mức mình sợ rằng sẽ tuột mất.
Vậy mà vợ chồng mình đã bất chấp tất cả để đến với nhau. Ảnh minh họa
Con mình sinh non nên cơ thể rất yếu. Bằng tuổi với bạn bè nhưng cháu lại nhỏ cân hơn và sức đề kháng cũng kém hơn. Mình không thể để con đi nhà trẻ nên đành hoãn việc đi làm. Thành ra mọi chi phí sinh hoạt trong gia đình đều do chồng mình gánh vác. Hàng ngày anh đi giao hàng giúp các shop quần áo và giày dép. Đôi khi còn tranh thủ chạy xe ôm để kiếm tiền.
Ngày nào chồng trở về nhà cũng mệt phờ phạc. Vậy nhưng chưa bao giờ anh than vãn hay cáu gắt vợ con nửa lời. Mỗi lần lên thăm mình, mẹ mình lại thở dài không hiểu tại sao con gái học hành đàng hoàng lại chấp nhận lấy người đàn ông suốt ngày rong ruổi ngoài đường như thế. Có thể mẹ và mọi người nhìn vào sẽ thấy mình dại dột, còn bản thân mình thật sự thấy lựa chọn đó chưa bao giờ là sai.
Năm nay con trai mình đã lên 3. Sức khỏe của cháu cũng ổn định hơn nên mình đã gửi con đi nhà trẻ. Mình bắt đầu tìm việc làm trở lại. Nhưng nơi nào cũng báo đủ người làm. Còn nơi chịu nhận mình thì lương lại quá thấp.
Thấy mình chật vật xin việc, chồng cũng an ủi rất nhiều. Gần đây anh còn khoe với mình đã tìm được việc ở 1 công ty chuyển phát. Lương cao hơn, nhàn hơn nhưng bù lại công việc đòi hỏi tốn khá nhiều thời gian. Thấy thương chồng vất vả, mình lại ở nhà nên càng sốt ruột kiếm việc làm.
Tối nay khi trở về nhà, mình đã ôm chồng và khóc nức nở. Ảnh minh họa
Vài hôm trước mình đọc được trên mạng có công việc cần tuyển phụ nữ. Đó là nấu cơm cho công nhân xây dựng ở công trường. Hôm qua là ngày đầu tiên mình đi làm. Chứng kiến cảnh các công nhân vắt vẻo trên cao để đặt từng miếng gạch, mình lại thấy thương họ vì công việc quá nguy hiểm.
Đến bữa ăn, khi mình đang xới cơm cho công nhân thì sững người nhìn thấy bóng dáng người đàn ông mặt mũi lấm lem rất giống chồng mình. Anh đến chỗ mình lấy cơm, chiếc mũ của mình xụp xuống khiến anh không nhìn rõ. Cho đến khi mình ngẩng đầu lên, cả mình và chồng đều đứng trân trân nhìn nhau.
Thì ra chồng vì muốn tăng thu nhập đã chọn công việc ấy. Anh sợ mình lo lắng nên không dám nói với mình. Tối nay khi trở về nhà, mình đã ôm chồng và khóc nức nở. Mình không lấy nhầm chồng, cũng chưa bao giờ hối hận khi chọn anh. Nhưng tại sao lúc này mình lại thương anh đến thế. Nhìn từng giọt mồ hôi trên áo anh, mình lại xót xa.
Chồng mình nói mình nghỉ việc vì anh không muốn mình vất vả. Nhưng mình sẽ cố gắng đi làm để đỡ đần anh. Đúng là ngày hôm nay vợ chồng mình còn khó khăn, khổ sở. Nhưng mình tin chắc ngày mai, tương lai của gia đình mình sẽ khác. Chỉ cần vợ chồng đồng lòng thì sóng gió gì rồi cũng sẽ vượt qua phải không các bạn?
Theo Emdep
Bạn gái từ chối cưới sau lần tiếp xúc chị dâu tôi Chúng tôi đã chuẩn bị làm đám cưới, nhưng sau đó bạn gái lại thay đổi sau lần tiếp xúc với chị dâu tôi... Ảnh minh họa Gia đình tôi có hai anh em trai, anh trai đã cưới vợ và sinh được hai đứa con. Chị dâu không hợp với mẹ tôi, sống với nhau, họ thường xuyên xảy ra mâu thuẫn...