Câu đố Tiếng Việt: Vì sao nói ‘Rồng đến nhà tôm’?
Nếu bạn đoán đúng, chứng tỏ bạn là người am hiểu kiến thức!
Trong kho tàng dân gian, có nhiều câu thành ngữ, tục ngữ, điển ngữ được lưu truyền từ xa xưa. Sau này, chúng đều được sử dụng rộng rãi nhưng ít người biết tới nguồn sâu xa. Chẳng hạn như: “Rồng đến nhà tôm”, “Tre già măng mọc”, “Chân nam đá chân chiêu”, “Nuôi ong tay áo”,…
“Rồng đến nhà tôm” cũng là câu nói quen thuộc trong giao tiếp hàng ngày. Câu nói này hàm ý người cao quý đến thăm kẻ thấp hèn. Nhưng có bao giờ bạn thắc mắc vì sao lại nói “rồng đến nhà tôm” mà không phải là “rồng đến nhà rắn” hay một con vật khác không?
Giải thích điều này, theo “Từ điển thành ngữ Tiếng Việt”, “rồng đến nhà tôm” thể hiện sự nhún nhường của chủ nhà đối với khách. Tuy nhiên, trong một số trường hợp, thành ngữ này cũng mang nghĩa châm biếm khi người giàu có, quyền lực lại đến những nơi thấp hèn để tỏ ý nhờ cậy một việc gì đó.
Ảnh minh họa.
Sở dĩ có yếu tố “rồng” và “tôm” xuất hiện vì thành ngữ này vốn bắt nguồn từ một câu chuyện dân gian từ xa xưa. Chuyện kể rằng:
Ngày xưa, tôm nghe cá chép có tài nên tìm đến kết bạn. Năm đó, Thủy thần mở khoa thi cho muôn loài dưới nước, tôm và cá chép đều đi thi. Biết mình kém tài, tôm bèn nhờ cá chép giúp sức. Cá bảo rằng: “Vậy cứ khi nào tôi nhảy lên thì anh ngậm chặt lấy đuôi của tôi, tự khắc anh sẽ nhảy lên được”.
Video đang HOT
Tôm làm theo lời cá chép dặn nhưng không may, Thủy thần phát hiện ra sự gian xảo nên đã đạp một cái khiến tôm ngã đến còng cả lưng. Chỉ có duy nhất một mình cá chép thi đỗ trong năm ấy và được liệt vào hàng hóa rồng. Sau này, chúng ta thường nói “cá chép hóa rồng” để chỉ những người đỗ đạt cao hay thành công trong cuộc sống.
Quay trở lại câu chuyện, tôm đành chấp nhận số phận, trở về chốn cũ của mình. Năm tháng đi qua, tuy cá chép đã hóa rồng nhưng vẫn luôn nhớ đến tình bạn ngày xưa. Vì vậy, một hôm nó đã hạ cố xuống nhà tôm để thăm bạn.
Được rồng đến chơi, tôm lấy làm vinh hạnh lắm nên bày tiệc rượu vui vẻ mời bạn. Trong buổi tiệc, tôm đã ngâm bài thơ:
“Rồng một bến mà tôm một bến
Đã từ lâu tôm thấy rồng đến
Mừng vui khôn kể bạn đến nhà
Trước sau gì ta vẫn là ta”.
Từ đó mà câu thành ngữ “rồng đến nhà tôm” ra đời, và “rồng” chính là từ cá chép hóa thành trong câu chuyện trên. Đây là một câu chuyện ý nghĩa về tình bạn khi “rồng” dù đã ở vị thế cao sang nhưng vẫn nhớ tình xưa nghĩa cũ. Còn “tôm” thì không hề tự ti, mặc cảm về xuất thân hay hoàn cảnh mà vẫn trân trọng tình bạn này. Ấy là lối ứng xử văn hóa mang đậm tình người.
Câu đố Tiếng Việt: Vì sao gọi là 'ngã tư' mà không phải 'ngã bốn'?
Đáp án này chắc chắn là ngoài sức tưởng tượng của bạn!
Tiếng Việt được nhiều người đánh giá là một trong những ngôn ngữ khó học bậc nhất. Bởi hệ thống chữ cái, thanh dấu tạo nên nhiều từ với những ngữ nghĩa khác nhau. Có thể là cùng một từ nhưng được sử dụng trong từng hoàn cảnh riêng, mang một sắc thái riêng. Vì thế, muốn giỏi Tiếng Việt, bạn cần chăm chỉ, siêng năng học tập và có sự liên tưởng tốt.
Như trường hợp dưới đây là một ví dụ tiêu biểu. Chúng ta đều biết, từ "tư" và "bốn" là từ có nghĩa tương đồng. Tuy nhiên, có bao giờ bạn thắc mắc: Vì sao gọi là "ngã tư" mà không phải "ngã bốn"?
Trong nhiều tài liệu Tiếng Việt đều cắt nghĩa 2 từ này. Nhưng chưa tài liệu nào chỉ ra rõ ràng, khi nào dùng "tư" và khi nào dùng "bốn". Từ điển Tiếng Việt do Hoàng Phê chủ biên giảng: "Tư" (dùng sau danh từ, một vài động từ). Chẳng hạn như: Đứng thứ tư, tháng tư, gấp tư tờ giấy,....
Trong Việt Nam tự điển của Lê Văn Đức lại giảng như sau: "Tư" còn có nghĩa là tứ, bốn - tiếng dùng về hạng thứ. Chẳng hạn như: Hạng tư, ngày thứ tư,...
Ảnh minh họa.
Theo cách trình bày của hai tài liệu trên, từ "tư" có thể dùng trong các trường hợp "không phải để đếm" và "chỉ thứ hạng". Tuy nhiên, trong Đại Nam quốc âm tự vị của Huỳnh Tịnh Của có dẫn ra những từ như "tư bề" (bốn bề), "tư mùa" (bốn mùa) với cách dùng "tư" như số đếm và chẳng liên quan gì đến thứ hạng.
Như vậy, rõ ràng quy luật về việc dùng "tư" và "bốn" không thật sự rõ ràng và chúng ta cần chấp nhận điều đó. Điều này không chỉ xảy ra trong Tiếng Việt mà trong rất nhiều ngôn ngữ khác. Chẳng hạn như trong Tiếng Nhật, số 4 lúc được đọc là "yon", lúc được đọc là "yo", khi lại đọc là "shi".
Tóm lại, có hai giả thuyết về cách dùng từ "tư" và "bốn" như sau:
Giả thuyết 1:
Việc dùng "tư" thay cho "bốn" trong nhiều trường hợp chỉ để đọc cho xuôi miệng. Chúng ta thấy trong hầu hết các trường hợp, từ đi kèm với "tư" mang thanh trắc hoặc ngang, chẳng hạn như "ngã tư", "thứ tư", "hai mươi tư". Với các thanh ngang và trắc như vậy, nếu dùng "bốn" sẽ có phần hơi chói tai nên xu hướng dùng "tư" được hình thành. Xu hướng này có phần lấn át cả từ "bốn", khiến "bốn" không được dùng nữa, chẳng hạn như từ "ngã tư".
Tuy nhiên, trong nhiều trường hợp khác, người ta vẫn dùng từ "bốn" dẫn đến việc 2 từ "tư" và "bốn" được dùng song song với nhau. Tất nhiên, ở đây do từ "bốn" có từ "tư" có thể thay thế nên mọi người mới nghiêng về dùng "tư", chứ những từ không có gì thay thế như "bảy", "tám",... thì nghe có chói tai cũng vẫn phải dùng.
Hiện tượng đọc cho xuôi miệng xảy ra với nhiều ngôn ngữ nên giả thuyết này hoàn toàn có cơ sở.
Giả thuyết 2:
Theo cách giải thích của Việt Nam tự điển (Lê Văn Đức), cũng như căn cứ vào mặt ngữ âm, ta thấy "tư" nhiều khả năng bắt nguồn từ "tứ" (nghĩa là "bốn" trong tiếng Hán). Có thể vào thời kỳ Bắc thuộc, từ "tứ" được du nhập và sử dụng rộng rãi trong nước ta nhưng khi giành lại tự chủ, người dân Việt Nam muốn tách rời văn hóa Hán nên đã dần thay "tư" bằng "bốn". Tuy nhiên, vì đã được dùng phổ biến nên còn vài từ ngữ, ta vẫn dùng "tư".
Chúng ta cũng có thể kết hợp cả 2 giả thuyết: Từ "tư" được dùng rộng rãi vào thời Bắc thuộc. Về sau dần bị thay thế nhưng vẫn lưu giữ trong nhiều trường hợp vì lý do "đọc cho xuôi miệng".
Câu đố tiếng Việt: Cá gì thích 'săn sale'? Đố bạn, đây là cá gì? Trong một tập phát sóng, chương trình Nhanh như chớp đã đưa ra câu đố về loài cá khiến người chơi đứng hình vài giây. Câu đố có nội dung như sau: Cá gì thích "săn sale"? Nguồn: Nhanh như chớp. Nghe xong câu hỏi, người chơi cùng khán giả phải phì cười trước sự hài hước,...