Câu chuyện người vợ đẹp và anh chồng mù
Rồi chúng lao tới xé toạc áo tôi. Tôi khóc lóc cầu xin chúng vẫn không buông tha. Chồng nghe tiếng vợ gào khóc thì sống chết lao vào.
Ngày đó, tôi yêu một người hơn 2 tuổi, cứ ngỡ chỉ chờ lúc về chung một nhà. Nhưng cuối cùng lại lỡ dở chỉ vì bố mẹ anh ta nhất định không cho anh lấy con gái của một người từng đi tù. Đúng, bố tôi từng phạm tội, nhưng ông đã phải chịu hình phạt thích đáng và cũng đã hối cải. Thế mà, đến cuối cùng vẫn bị xã hội dè bỉu. Sau lần đó tôi cũng đâm ra chán chường, chẳng buồn yêu ai. Năm nay đã 33 tuổi đầu, tôi bắt đầu thấy sợ sự cô đơn.
Đúng lúc này thì có người giới thiệu cho một anh mù. Gia đình anh ta cũng có điều kiện nhưng không hề chê bôi gì chúng tôi, thấy anh ta lại hiền lành tôi cũng làm liều gật đầu đồng ý. Đám cưới của chúng tôi nhanh chóng diễn ra, hôm đó có rất ít bạn bè và khách khứa, chủ yếu là người thân vì tôi không vui vẻ gì mà mời nhiều. Lúc đi bên cạnh chồng, tôi còn không dám ngẩng mặt vì nhiều người thấy chú rể cầm cái gậy dò đường cứ tủm tỉm cười. Đến tối, vừa cởi bộ váy cưới ra tôi leo ngay lên giường nằm. Thấy chồng lò dò tiến đến, tôi đá xuống ngay:
- Anh đừng có mà nằm chung với tôi, tôi với anh chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa thôi.
Chồng tôi ngơ ngác
- Sao lại thế??
- Còn hỏi, tôi lấy anh đâu phải vì yêu, chẳng qua để thiên hạ đỡ lèm bèm “Bao giờ lấy chồng??” thôi.
Nghe tôi nói thế chồng lẳng lặng ôm chăn gối rồi trải chiếu nằm dưới sàn nhà. Lấy nhau được nửa tháng, tôi và chồng vẫn chưa hề nằm chung giường. Tuy dần dần tôi cảm nhận được con người anh cũng rất tốt, rất yêu chiều vợ nhưng tôi vẫn không hề thấy động lòng và chưa bao giờ coi anh là chồng. Có lần tôi nói thèm ăn khoai, không ngờ anh ta mò mẫm ra chợ từ lúc nào, khi về thì ướt sũng từ đầu đến chân rồi dơ túi khoai ra khoe, tôi bực mình:
- Anh làm trò gì thế??
- Nghe em nói thèm ăn khoai, anh đi mua, không ngờ tự dưng trời mưa anh không kịp trú, chạy về luôn sợ em thèm. Này, ăn đi.
Tôi nhìn anh ta ngao ngán:
- Sao anh tốt với tôi vậy??
Video đang HOT
- Em ngốc à, vì em là vợ anh mà, vợ anh phải là người hạnh phúc nhất thế giới.
Tôi bật cười nhìn người chồng mù rồi thở dài. Một hôm, chồng bị đau dạ dày, anh ta muốn đích thân vợ dẫn đi khám , tôi cũng miễn cưỡng đồng ý. Nhưng thật không ngờ, khi về giữa đường đến đoạn vắng thì chúng tôi gặp 1 đám thanh niên chặn đầu xe. Bọn chúng thấy chồng tôi mù thì cười nhạo và tiến đến trêu ghẹo tôi:
- Như này mà phải lấy thằng mù à??
Rồi 1 tên khác lại đến vuốt má sờ soạng tôi. Quá hoảng loạn, tôi hét lên. Chồng tôi lò dò tiến đến, anh lấy gậy khua tứ tung rồi quát lớn
- Dám đụng đến vợ tao, tao sẽ liều chết với chúng mày.
- Thằng mù cũng yêu vợ quá nhỉ?? Xem mày làm được gì bọn tao nào??
Rồi chúng lao tới xé toạc áo tôi. Tôi khóc lóc cầu xin chúng vẫn không buông tha. Chồng nghe tiếng vợ gào khóc thì sống chết lao vào. Nhưng lũ kia đánh anh túi bụi, anh đang chịu đòn nhưng vẫn quay sang nói
- Em chạy trước đi.
Tôi hoang mang bèn lao đi tìm người giúp Đúng lúc này một tên cầm viên gạch chọi vào đầu chồng tôi, máu chảy lênh láng. Đến khi tôi dẫn người quay về thì bọn kia mới chịu bỏ chạy. Còn chồng tôi thì đã nằm bất động giữa 1 vũng máu.
(ảnh minh họa)
Tôi chạy lại ôm anh rồi khóc, anh nói
- Vợ, đừng khóc, anh nhất định sẽ bảo vệ em đến cùng, chỉ là anh không đủ sức, .. em có thể gọi anh 1 tiếng chồng ơi được không??
Tôi càng khóc to hơn khi thấy anh cứ lịm dần đi.
- Chồng ơi, anh không được xảy ra chuyện gì đâu, sao anh dại thế..
Chồng tôi gắng gượng nói:
- Đã mang trọng trách là người chồng thì phải bảo vệ được vợ, anh dù mù cũng không để ai bắt nạt vợ anh được.
Sau đó anh ngất đi. Tôi vội vàng đưa anh vào viện cấp cứu. 5 tiếng sau, chồng tôi tỉnh lại. Nhưng anh nói muốn về nhà, anh không thích ở bênh viện. Tôi đành chiều ý anh Thời gian sau sức khỏe của chồng tôi có vẻ cũng ổn định, một hôm tôi ôm anh và nói:
- Giờ em hiểu được tình cảm của anh rồi. Em xin lỗi vì..
Chồng mỉm cười nói:
- Em còn nợ anh một đêm tân hôn nhé.
Cuối cùng đêm đó chúng tôi tân hôn thật. Nhưng không ngờ từ hôm đó vết thương ở đầu anh lại trở nặng. Đúng ngày tôi phát hiện mình có bầu thì anh cũng hấp hối. Tôi khóc nức nở nắm lấy tay chồng còn anh thều thào nói:
- Anh xin lỗi..đã làm khổ em. Có lẽ..anh không..thể bên cạnh chăm sóc em và con được nữa rồi. Em phải sống vui..vì con chúng ta..nhé!
Rồi anh nhẹ nhàng ra đi. Tôi gằn mình không rơi nước mắt nhưng tim gan thì như có ai đâm. Anh đi rồi, nhưng có đứa con này tôi sẽ càng phải kiên cường hơn để sống tiếp.
Theo Phúc Yến/ Thể thao và Xã hội
Ai quy định, đàn bà có chồng, có con thì không thể ăn mặc hở hang, táo bạo?
Tôi thân làm chồng, cưới được vợ đẹp, tôi càng tin, vợ mình là người phụ nữ tuyệt vời, không những đẹp còn luôn biết cách làm cho mình nổi bật.
Hạnh phúc không những chỉ là có gia đình vui vẻ, chồng chiều vợ yêu, mà còn phải là một người được sống tự do, được thoải mái với chính mình. (Ảnh minh họa)
Vợ tôi - cô ấy là một người phụ nữ đẹp, tôi tin là vậy cho đến giờ phút này. Người con gái như cô ấy, tôi đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Người ta cứ chê bai vợ tôi, rằng đàn bà có chồng có con rồi, sao còn ăn mặc như thế. Rồi họ bảo tôi không biết dạy vợ. Ô hay, đến chuyện ăn mặc của vợ tôi cũng phải dạy nữa sao? Vợ tôi đã lớn, đã biết suy nghĩ và cũng đẹp, cô ấy cũng cần có quyền tự do của mình chứ? Tôi đâu thể cứ mãi bắt vợ phải mặc thế này, thế kia?
Tôi tự hào khi mỗi lần đi bên cạnh vợ, người ta đều ngước nhìn cô ấy. Có người nhắc nhở tôi sao lại để vợ ăn mặc như thế, tôi chỉ cười. Nếu tôi để vợ lôi thôi có lẽ cả tôi và cô ấy đều cảm thấy mình là người bất hạnh.
Một người đàn bà không thể đẹp theo cách họ muốn, mặc những thứ họ thích, khoe những đường cong cơ thể mà họ đã cố gắng tập luyện để có được. Người như thế, liệu có thể hạnh phúc được không?
Còn một người đàn ông, dù có tiền, có địa vị nhưng ngày ngày chỉ mải săm soi vào sở thích riêng của vợ. Nhìn trước ngó sau xem ai chỉ chỏ vợ mình, thà nghe lời thiên hạ chứ không về phe người phụ nữ đầu ấp tay gối. Người đàn ông như thế, liệu có bao giờ hạnh phúc không?
Nhiều người quan niệm cổ hủ, rằng đàn bà có chồng con rồi phải ăn mặc tế nhị, không được hở hang hay sexy. Còn tôi, điều tôi cần là vợ tôi vui vẻ, là tôi được ôm eo cô ấy dẫn đi khắp chốn mà chẳng hề cảm thấy lệch pha hay xấu hổ. Chúng tôi, có tiền thì hưởng thụ, đẹp thì khoe ra, xấu xa thì về nhà đóng cửa. Cuộc sống như thế, thật tuyệt!
Vợ tôi lúc nào cũng mở rộng tư tưởng sống. Cô ấy nói, đàn bà sinh ra là phải đẹp, không đẹp thì chồng chán chồng không yêu, chỉ tổ thiệt thân. Đàn bà là phải biết sexy, biết cho người khác ngưỡng mộ nhất là những người có nhan sắc. Tội gì mà không khoác lên mình những bộ đồ bắt mắt? Sao cứ phải sống khép nép, sao cứ phải cổ hủ, cứ phải giản dị vì sợ người khác đánh giá?
Hạnh phúc không những chỉ là có gia đình vui vẻ, chồng chiều vợ yêu, mà còn phải là một người được sống tự do, được thoải mái với chính mình. Cô ấy thích như vậy và tôi tôn trọng sở thích của vợ, không gò bó bắt cô ấy phải thế này thế kia. Vợ tôi đẹp, đàn ông nhìn phát thèm, đàn bà nhìn ghen tị, chứ có phải cô ấy đẹp để ngoại tình đâu mà sợ...
Tôi cũng vì thế mà đẹp lây, cũng phải ăn diện, cũng phải sành điệu để bằng bạn bằng bè. Để khi người khác chỉ cần nhìn vào trang phục của mình, họ cũng phải gật đầu tấm tắc chứ không phải lắc đầu ngao ngán.
Nên làm đàn ông, nhất là làm chồng, đừng bao giờ cấm người phụ nữ của mình được ăn diện. Hình thức chính là một điểm cộng cho công việc của người ấy. Sexy là tốt chỉ là, đừng hở hết ra là được.
Theo Eva
Vợ đẹp 'ở nhà chồng nuôi', đi làm chi cho cực? Em không phải con nhà giàu nhưng xinh đẹp nên được ba mẹ cưng chiều từ nhỏ. Tính em cũng hiền lành, thật thà. ảnh minh họa Ngày cưới, nhiều người nói em như vậy sao không kiếm đại gia mà lại lấy người tay trắng như anh. Em cười, bẽn lẽn giải thích, vì hai đứa yêu nhau. Anh không chỉ yêu...