‘Cặp bồ với bố anh thích thú và có tiền hơn nhiều’
‘Cặp bồ với bố anh thích thú và có tiền hơn nhiều’ là câu nói của vợ tôi sau khi bị bắt gặp ngoại tình. Và người mà cô ấy chọn cặp bồ không ai khác chính là bố chồng.
Không thể ngờ được người vợ mà tôi vẫn yêu chiều như bà hoàng bấy lâu nay lại hư đốn và nói được những câu như thế. Giờ tôi chỉ biết trách mình khi đã quá tin tưởng để vợ có thể cặp bồ với cả bố mình mà không hề hay biết.
Dù tôi không phải là người đẹp trai, tài giỏi hơn người nhưng lại có bố là giám đốc của công ty lớn, vì thế tôi có vô vàn sự lựa chọn người yêu. Thế nhưng, tôi chưa bao giờ có ý định dựa dẫm vào bố cũng không muốn yêu qua đường cho vui mà muốn xác định tương lai lâu dài nên muốn lấy người mà tôi thực sự có cảm tình và yêu thương.
Trong một lần đi công tác, tôi bị hớp hồn bởi Thu, cô thư ký của công ty đối tác. Đây là lần đầu tiên tôi bị rung động mạnh đến như thế trước một người con gái. Sau thời gian dài cưa cẩm Thu cũng gục ngã trước sự theo đuổi của tôi. Tuy nhiên, tôi lại gặp phải rất nhiều sự phản đối của người thân và bạn bè khi quyết định đi đến hôn nhân với người mình yêu. Vì mọi người nghĩ và cho rằng cô ấy là người không đàng hoàng. Chỉ có bố tôi chấp nhận cuộc hôn nhân này.
Mặc kệ lời cảnh báo đó, tôi vẫn quyết định lấy người con gái mình thương về làm vợ. Vì hơn hết, tôi tin vào nét hiền dịu, đáng yêu của cô ấy. Nhưng chính tình yêu mù quáng đã đẩy tôi vào một chuỗi bi kịch mà tôi không thể ngờ tới.
Trong thời gian làm dâu, Thu biết cách dung hòa mối quan hệ với gia đình nhà chồng nên rất được lòng bố mẹ tôi. Thu vẫn làm việc tại công ty cũ dù bố tôi có thể lo cho Thu một công việc tại công ty gia đình tôi. Thỉnh thoảng có đi tiếp khách, giao lưu với đối tác và tham gia các bữa tiệc chiêu đãi ở công ty. Mỗi lần đi, Thu đều xin phép tôi và về nhà rất đúng giờ. Tôi một mực tin tưởng và yêu vợ nên không mảy may nghi ngờ hay dò xét bất cứ điều gì.
Trước khi phát hiện vợ cặp bồ thì trong mắt tôi cô ấy là
Video đang HOT
một người ngoan hiền (Ảnh minh họa)
Sau ba năm làm đám cưới, chúng tôi có với nhau cô công chúa xinh xắn giống hệt mẹ. Thương vợ vất vả, tôi thường chăm sóc con gái và giúp Thu làm mọi công việc nhà không một lời kêu ca.
Hôm ấy, Thu nói có bữa tiệc quan trọng cần phải đi, tôi đành ở nhà chơi với con để vợ đi cho yên tâm. Sau khi vợ vừa rời đi thì mấy người bạn thân đến tận nhà rủ tôi đi tiệc sinh nhật một người bạn. Không thể từ chối được nên tôi đành nhờ mẹ trông con gái rồi đi cùng bạn.
Đó là một quán bar hạng sang, cũng là nơi tổ chức những bữa tiệc xa hoa của những ông chủ nhiều tiền. Sinh ra trong gia đình khá giả nhưng thú thật là tôi rất ít đến những nơi như thế này, đặc biệt là từ sau khi lấy vợ. Hình ảnh các cô gái mặc thiếu vải uốn éo, nũng nịu bên những người đàn ông đáng tuổi cha mình khiến tôi thấy buồn nôn.
Tấm lưng trần thoắt ẩn, thoắt hiện trong bộ váy đỏ gợi cảm đang uốn éo nép bên người đàn ông như đôi tình nhân thực sự. Đôi chân thon dài thẳng tắp đang cố tình nhoài ra khỏi lớp váy mỏng manh. Tôi chết đứng khi nhận ra không ai khác đó là vợ mình. Và càng không thể tin vào mắt mình khi người đàn ông kia chính là bố mình. Chưa kịp hoàn hồn thì một người đàn ông khác đi tới ôm chầm lấy Thu, hôn hít lên mọi chỗ mà hắn ta muốn. Hai người đàn ông thi nhau giằng xé và chơi đùa với người phụ nữ xinh đẹp, hấp dẫn ấy.
Đầu óc tôi choáng váng, quay cuồng không tin đó lại chính là vợ, là bố đẻ mình. Họ đang làm cái chuyện động trời ngay tại chốn đông người như thế này. Nếu không có người bạn kịp thấy sự khác thường của tôi mà giữ tôi lại, có lẽ tôi đã nhảy chồm đến mà xé nát hai con người khốn nạn, bỉ ổi đang ở trước mặt mình. Tôi cuống cuồng, vội vàng chạy ra khỏi quán bar để những hình ảnh đó không làm bẩn mắt thêm nữa.
Người mà vợ tôi cặp bồ không ai khác chính là bố của mình (Ảnh minh họa)
Tôi lấy hết bình tĩnh ngồi chờ cô vợ mà tôi hết lòng tôn thờ, yêu thương. Và không giữ nổi bản thân, tôi đã giáng hai cái tát lên mặt cô khi thấy cô trở về vẫn nguyên bộ váy ở quán bar. Tôi thực sự thấy ghê tởm và sợ người đàn bà đóng kịch quá giỏi này.
Cô ấy gào lên khi bị tôi tát. Và khi nghe tôi nói hết lý do, cô không khóc lóc van xin, thanh minh như tôi tưởng mà hất cằm, vênh mặt thách thức: “Anh tưởng anh là ai, là cái gì mà có quyền đánh tôi. Anh nghĩ sống với người đàn ông khô khan, không một chút cảm xúc như anh tôi thoải mái lắm sao. Chẳng qua tôi thương hại nên mới lấy anh thôi. Cặp bồ với bố anh thích thú và có tiền hơn nhiều. Không chịu được thì ly hôn. Tôi cũng nói để anh biết, đứa trẻ mà bấy lâu nay anh nâng niu, chăm sóc không phải con của anh đâu.”
Hóa ra lâu nay tôi chỉ là một thằng ngu, một thằng bù nhìn, bị chính người vợ mình hết mực yêu thương và cha ruột của mình lừa dối. Tôi trắng tay, vợ chẳng phải của mình, con cũng là em trai mình, tôi chẳng còn gì để mất. Chắc tôi sẽ ly hôn để chấm dứt chuỗi bi kịch này. Vì không thể chịu được cảnh ngày nào cũng gặp mặt hai con người lừa dối đó.
Theo Ngoisao
Sung sướng khi đẻ ở nhà chồng
Nhiều nàng dâu sợ cảm giác phải về nhà chồng đẻ và sống ở đó, nhưng với tôi, đó lại là một điều may mắn.
Tôi lấy chồng, vừa cưới xong hai ngày thì cả hai vợ chồng phải lên thành phố làm ăn. Chúng tôi trước khi cưới nhau đã thuê một căn hộ nhỏ ở thành phố để ở. Cả hai dùng tiền lương hàng tháng để thuê nhà và lo cho gia đình, lo chi phí sinh hoạt. Nói chung, cuộc sống cũng có nhiều khó khăn nên vợ chồng cùng nhau cố gắng, tiết kiệm.
Tôi mang bầu, thời gian thai nghén thật sự quá vất vả. Hai vợ chồng cùng đi làm, lại không có người thân bên cạnh nên tôi khổ sở vô cùng. Ngày có bầu, tôi nghén lên nghén xuống, hơi tí là nôn. Cứ đi làm, ăn được một tí là lại chạy ra nôn, đến khổ sở vật vã. Thời gian đó với tôi quả thật quá khó khăn và vất vả. Tôi đã cố gắng tẩm bổ, chăm sóc bản thân mà vẫn không thể chống lại được cơn ốm nghén. Đúng là, không có người thân bên cạnh, tôi thấy tủi thân vô cùng. Gia đình tôi thì ở xa, mẹ tôi cũng không thể quan tâm tôi được ngoài những cuộc điện thoại. Cuộc sống vợ chồng nói chung là vất vả, phải dựa vào nhau mà thôi.
Mới lấy chồng, chưa được ở nhà chồng ngày nào nên tôi cũng không rõ tính cách của bố mẹ chồng tôi nhiều lắm. Vài lần về ra mắt và chơi, tôi thấy bố mẹ dễ chịu. Nhưng người ta bảo, mới tiếp xúc thì ai chẳng thế, ở với nhau mới sinh ra lắm chuyện. Nên khi có bầu, tôi có ý định về quê chồng để sinh thì bạn bè khuyên tôi đừng dại. Họ bảo cứ về nhà mẹ đẻ, mẹ mình mới là người chăm sóc tận tình. Nhưng nghĩ đến phép tắc làm dâu, tôi không thể làm vậy được khi mà từ ngày cưới, tôi cũng chưa ở nhà chồng ngày nào. Tôi phải thực hiện bổ phận của mình mới đúng...
Ngày ra viện, mẹ cũng là người đón tôi cùng với chồng. Nói chung, chúng tôi rất vui vẻ.(ảnh minh họa)
Tôi về quê chồng sinh con ở bệnh viện huyện. Ban đầu có chút lo lắng về nơi sinh nở nhưng mẹ chồng tôi bảo có người quen làm trong đó nên cứ yên tâm. Bây giờ không về nhà chồng sinh thì còn sinh ở đâu nữa. Bạn bè cứ bảo tôi là về nhà chồng sinh sẽ khổ, ngày ở cữ không có ai chăm bẵm, vất vả lắm. Mẹ chồng thì không bao giờ chăm con dâu. Nghe họ nói tôi cũng thấy ghê ghê nhưng mà tôi chẳng còn sự lựa chọn nào khác.
Ngày tôi sinh trong viện, một tay mẹ chăm sóc hai mẹ con tôi. Thấy cháu chào đời, bà vui lắm. Bà là người đầu tiên bế cháu cùng với chồng tôi, nhìn vẻ mặt hạnh phúc của bà, giọt nước mắt khi cháu chào đời, tôi cảm nhận được đó là tình yêu thương thật sự của một người bà dành cho cháu của mình, giống như khi tôi thấy con tôi chào đời vậy. Cả thời gian tôi nằm trong viện, vì nhà tôi xa không lên thăm tôi được, một mình mẹ chồng tự tay chăm bẵm tôi. Mẹ đi đi về về nấu nướng, mang cơm, trông tôi và cháu. Mẹ thức cả đêm, thậm chí là ngủ gục bên giường vì sợ cháu thức giấc, không có ai chăm nom.
Ngày ra viện, mẹ cũng là người đón tôi cùng với chồng. Nói chung, chúng tôi rất vui vẻ. Về tới nhà, mẹ bố trí phòng ở cho tôi, bảo tôi chịu khó nghỉ ngơi vài tháng, cứ yên tâm, không phải lo lắng gì, mẹ làm hết. Mẹ có kinh nghiệm chăm trẻ nên việc chăm sóc trẻ con, tắm táp cho cháu, mẹ sẽ lo từ đầu tới cuối. Những món gì bổ cho sản phụ mới sinh, mẹ tôi mua về nhà, nấu nướng hàng ngày cho tôi. Nhiều khi thấy mẹ vất vả, tôi cũng thương, cố gắng dậy để đỡ đần mẹ lại bị mẹ mắng cho tới tấp. Mẹ liên tục dặn tôi, không được ăn đồ này, đồ kia, không được dùng đồ lạnh, ảnh hưởng tới mình sau này. Mẹ bảo, không kiêng cữ tốt, sau này hối không kịp.
Thật may, tôi có mẹ chồng tốt nên thời gian ở cữ không vất vả. Nghĩ lại lời chị em nói, tôi thấy ái ngại vô cùng. (ảnh minh họa)
Mấy tháng đầu, tôi cứ ngồi trên giường, chỉ việc đi lại cho khỏe khoắn, còn con cái, việc nhà việc cửa nấu nướng, mẹ chăm tôi toàn bộ. Chồng tôi thì tuần về một lần thăm hai mẹ con. Tôi ở nhà chồng không thiếu thứ gì, thèm cái gì cũng nói với mẹ, mẹ lại mua cho mà ăn thoải mái. Có khi ngại không ăn, mẹ cứ bày ra ép tôi phải ăn cho khỏe. Con tôi thì bà chăm sóc chu đáo lắm, đúng là bà nội, cái gì cũng nhường cho cháu, thương cháu nên ngủ còn không dám ngủ. Đêm đến, chỉ cần con khóc cái là mẹ tôi chạy sang, thậm chí có hôm ngủ trực ở đó, sợ cháu dậy. Bà thức khuya để bế cho tôi ngủ, bảo người mới sinh không nên thức khuya này kia. Bà thức thì hôm sau bà ngủ bù, còn tôi lại bế con. Nói chung, mẹ tôi là người cực kì tuyệt vời. Mẹ chưa bao giờ phàn nà bất cứ thứ gì. Tôi được mẹ chồng chăm sóc như con gái vậy.
Thật may, tôi có mẹ chồng tốt nên thời gian ở cữ không vất vả. Nghĩ lại lời chị em nói, tôi thấy ái ngại vô cùng. Gì mà cứ dọa mẹ chồng con dâu, như mẹ tôi thì ai bảo là mẹ chồng không tốt. Tôi không biết thế nào nhưng mà ở nhà chồng tôi thấy thoải mái như ở nhà tôi vậy. Tôi cũng không sợ cảnh mẹ chồng, nàng dâu. Chúng tôi là một gia đình, con tôi là cháu nội của bà hà cớ gì mà bà không thương cháu? Bây giờ tôi chỉ biết dựa vào chồng, gia đình chồng, tôi cũng chưa từng có ý khó chịu hay sẽ sống dè chừng với gia đình chồng mình. Tôi tin là sự chân thành sẽ được đối đãi lại bằng chính sự chân thành, ai cũng vậy mà thôi...
Theo VNE
Tình yêu vụng trộm với chồng hàng xóm Thường xuyên qua lại với chồng hàng xóm, tôi cảm thấy nhớ anh ấy rất nhiều :" anh giúp tôi rất nhiều, khiến tôi không thể xa anh ấy được". Năm năm trước, vì yêu cầu công việc, vợ chồng tôi khăn gói rời thành phố Đà Nẵng để vào Sài Gòn. Chuyển đến thành phố lạ, tôi từ bỏ công việc văn...