Cặp bồ 10 năm về lấy anh chồng làm xe ôm
Tôi bỏ lại căn nhà mà chưa sang tên cho tôi, bỏ lại xe đẹp, đồ đẹp và các thứ đồ dùng đắt tiền trả lại cho anh, người đàn ông tôi đã dành cả tuổi xuân để cặp bồ…
ảnh minh họa
Lớn lên đã được trời phú cho nhan sắc xinh đẹp, hơn hẳn chúng bạn, tôi được rất nhiều anh chàng chú ý. Từ ngày đi học cho đến khi ra trường, đàn ông vây quanh tôi rất nhiều. Có lẽ chính vì điều này mà tôi sinh ra tự kiêu, tự đại, nghĩ mình là người con gái cành cao, giá trị.
Bao nhiêu người đàn ông đến bên tôi đều là người đẹp trai, giàu có. Nhưng vì có quá đông nên tôi chưa dám chọn ai, chọn ai rồi cũng tiếc. Cũng không muốn gửi gắm cuộc đời cho một ai đó vì nghĩ, tuổi trẻ còn dài, lấy chồng sớm mất cơ hội được yêu thương, chiều chuộng, nhất là tôi luôn hi vọng có được người yêu đại gia, được sống trong nhung lụa và hàng hiệu.
Rồi khi ra trường, tôi bắt đầu đi làm. Vào môi trường mới tôi luôn hi vọng mình sẽ có được một người đàn ông thành đạt giàu có để ý tới. Đúng thật, tôi đã được như ý. Ngay từ ngày mới đi phỏng vấn, tôi đã gặp được một người đàn ông cực giàu, đó là giám đốc công ty tôi xin việc. Anh đẹp trai, sành điệu, nhìn thật đáng mặt đàn ông. Khuôn mặt anh cười rạng rỡ, nhìn anh toát lên sự từng trải khiến ngay từ cái nhìn đầu tiên tôi đã bị mê mẩn rồi.
Tôi được anh chọn vào công ty, không biết tình cờ hay hữu ý mà sau đó, anh đã có ý đồ với tôi. Anh luôn quan tâm tôi, lo lắng cho tôi và tạo cho tôi rất nhiều cơ hội tốt. Dù trước mặt đồng nghiệp, nhân viên, anh hay quát mắng tôi, ra vẻ là sếp mắng nhân viên nhưng thật ra, anh lại rất ân cần với tôi.
Anh chủ động nhắn tin, rủ tôi đi cà phê và tán tỉnh tôi. Tôi bị những món quà và sự sang trọng của anh làm mê muội. Tôi yêu anh từ khi nào không hay.
Tôi và anh qua lại với nhau, anh thường xuyên trốn đi công tác để đưa tôi đi du lịch vào những nơi sang chảnh mà tôi chưa từng đặt chân tới. Tôi được anh mua hàng hiệu, được anh cho tiền, trang hoàng cho bản thân. Từ ngày yêu anh, tôi đã trở thành một cô tiểu thư xinh đẹp, lộng lẫy. Trong mắt tôi, thật sự, anh là ai tôi cũng không quan tâm, tôi chỉ bận lòng việc anh cho tôi những gì. Tôi quên luôn hẳn việc mình là bồ nhí, sống với anh như vợ chồng. Tôi cho tình, anh cho tiền, vậy là có đi có lại.
Tôi từ chối tất cả những người đàn ông xung quanh mình vì tôi đã có anh. Khi đó, tôi bị mê muội bởi tình yêu của anh mà quên tất cả những người khác, quên trách nhiệm của bản thân. Tôi quên mình đang phá vỡ một gia đình hạnh phúc. Giàu có, có ước mơ được gặp đại gia, và tôi đã toại nguyện.
Nhưng cuộc sống bị kèm cặp, bị khống chế về thời gian, mất tự do đã khiến tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Tôi muốn được giải thoát, muốn tìm lại mình của ngày xưa, muốn mình được sống theo ý mình. Nhưng giờ, tôi không còn được làm điều này nữa. Tất cả tiền bạc tôi nhận từ anh và anh cho đó là món nợ và muốn tôi phải báo đáp.
Video đang HOT
Bao nhiêu năm tôi sống bên người đàn ông đó mà không có danh phận, chui lủi một cách nhục nhã. Giờ tôi muốn từ bỏ tất cả, muốn thoát khỏi cảnh này, muốn được trở về là tôi với cuộc sống vô tư tự tại. Nhưng anh không giải thoát cho tôi, anh muốn tôi phải chấp nhận sự chỉ đạo của anh. Nếu không, anh sẽ lấy lại tất cả mọi thứ anh đã cho tôi.
Tôi đau khổ nhận ra, mấy năm qua, anh không hề yêu mình mà chỉ coi tôi như món đồ chơi, như nô lệ phục tùng mệnh lệnh và đồng tiền của anh. Đàn bà như tôi bỉ ổi và vô liêm sỉ, nào dám đòi hỏi gì. Tôi chấp nhận chuyện này coi như đó là một sự quả báo với kẻ đã dã tâm cướp chồng người khác.
Tôi bỏ lại căn nhà mà chưa sang tên cho tôi, bỏ lại xe đẹp, đồ đẹp và các thứ đồ dùng đắt tiền trả lại cho anh. Tôi tìm lại cuộc sống ngày xưa, còn quá là xa vời. Dù tuổi không còn trẻ nhưng mấy năm qua đã giúp tôi thấm được điều, mình đã phí hoài tuổi trẻ để làm những chuyện không nên làm. Giờ thì muốn được có gia đình, muốn được làm mẹ… Tôi không thể ích kỉ có con với anh ta để con tôi mãi mãi cũng sống chui lủi như tôi và không có cơ hội được sống với cha đẻ của mình.
Tôi bỏ người đàn ông giàu có, bỏ cả số điện thoại và tìm tới một vùng đất mới bắt đầu bằng hai bàn tay trắng. Tôi đã nghĩ, chỉ cần là người đàn ông nào đó yêu tôi, tôi sẽ gật đầu làm vợ anh ấy, không cần giàu sang phú quý. Của cải làm nên từ hai bàn tay và tình yêu thương, đồng thuận, tôi đã nghiệm ra điều đó.
Và cuối cùng, tôi cũng gặp được người đàn ông ấy, hết lòng vì tôi, yêu thương chăm sóc tôi. Tôi cũng đã cảm nhận được từng phút giây được che chở và được thực sự yêu, được thực sự quan tâm chứ không phải là thứ trách nhiệm vì tiền bạc. Nhưng anh ấy làm nghề xe ôm, một cái nghề mà chẳng biết có ổn định được đến bao giờ, một cái nghề mà không biết có tiền hay không. Nhưng vì yêu và vì đã sợ tất cả những sự giả dối tiền bạc ngoài kia, tôi chấp nhận kết hôn với anh.
Tôi nghĩ, cuộc đời có số cả, tôi sẽ yêu thương, sống thủy chung với người đàn ông này và mãi mãi không bao giờ làm điều gì sai trái nữa, coi như chuộc lại lỗi lầm tuổi trẻ đã gây ra. Thật may chúng tôi có một cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc trong căn nhà trọ nhỏ. Không hàng hiệu, không nhà lớn, không xe sang và bỏ cả giày cao gót và phấn son, tôi lại thấy mình hạnh phúc và xinh đẹp, trong sáng hơn bao giờ hết dù cuộc đời đã vấy bùn. Nhưng tôi tin, bằng sự chân thành của mình, con cái tôi sau này sẽ cảm thấy tự hào về ba mẹ. Và tôi cũng tin, chồng tôi sẽ là người tiếp cho tôi thêm sức mạnh và động lực. Tôi cảm ơn ông trời đã mang đến cho tôi một người đàn ông tốt.
Ở đời này, đâu ai có thể hoàn hảo được. Chồng tôi hiện tại không giàu có sang trọng nhưng anh có một tấm lòng son sắt, yêu thương vợ hết mực. Còn người giàu có như người tình của tôi thì ngoài sự trao đổi bằng tiền bạc, có gì gọi là tình yêu và sự thủy chung? Tôi đã tin và vẫn tin như vậy…
Theo blogtamsu
Người tình lấy con ra bắt vạ
Sau khi kết thúc chuyến công tác Sài Gòn hai tháng, Phương Thuý nhận được tin chồng đi ngoại tình và cô bồ lại đang mang giọt máu của anh.
Từ trước tới nay Khánh, chồng cô lúc nào cũng yêu chiều và chăm sóc gia đình rất chu đáo. Nhiều lúc Thuý còn nghĩ mình không yêu chồng bằng anh yêu cô.
Cũng như bao phụ nữ khác, cô từng nói với Khánh: "Anh có bồ bịch bên ngoài thì đừng để em biết. Nếu đã biết thì mọi chuyện coi như chấm hết". Nghe vợ nói vậy anh biết không phải chuyện đùa.
Nắm được điểm yếu này của Khánh nên khi biết vợ anh về Hà Nội, cô bồ mới tò tò đến trước mặt Thúy nước mắt ngắn dài xin lỗi, hối hận và mong cô thông cảm vì cái thai đã bốn tháng. Cô không mong gì hơn con có bố chăm sóc, hơn nữa cũng không biết sống thế nào khi có con mà lại không có nghề nghiệp ổn định.
Chiêu bài của người tình khiến Khánh shock vì anh biết với một người như Thuý sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện này. Cô sẵn sàng ly hôn và sống một mình để nuôi con.
Không cãi nhau, to tiếng hay trách móc Thuý nhất định đòi chia tay vì không chịu đựng được chuyện chồng phản bội và có con riêng.
Dù anh mong vợ tha lỗi, xin một cơ hội thế nào cũng không làm cô đổi ý. Đến lúc này, Khánh đành van Thúy cho anh thời gian đi thử ADN của đứa bé và rồi hãy đưa ra quyết định. Thúy gật đầu đồng ý.
Những ngày chờ đợi kết quả đối với anh dài như hàng năm. Khánh sống mãi trong sự lo lắng và dằn vặt. Và anh phát khóc lên khi cầm tờ giấy báo trong tay. Giờ thì cô gái kia hết bắt anh "đổ vỏ" vì đứa con đó không phải của anh.
Sau vụ này, Khánh thấy gai người hễ cứ nghe đến từ "bồ". May mà sóng gió đã qua và giờ đây vợ anh đã tha thứ cho lỗi lầm của chồng. Mỗi lần có ai trêu về chuyện bồ bịch của chồng Thúy là cô lại cười và nói: "Cũng may là mình còn tỉnh táo chứ không lại oan cho chồng. Nhưng mà mấy cô bồ cũng ghê gớm thật, dù sao cũng là bài học cho ông ấy hết lăng nhăng".
Tương tự, gia đình Minh Huyền cũng đang điêu đứng vì việc bồ của chồng đem con ăn vạ.
Dù bị bệnh tim nhưng Huyền vẫn mạo hiểm sinh con cho chồng. Để không nguy hiểm đến tính mạng, bác sĩ khuyên cô không nên đẻ nữa. Thế là ý định có thằng cu tí cho chồng đã bị dập tắt. Huyền buồn vì chưa làm tròn trách nhiệm của một người dâu trưởng.
Từ sau khi sinh con, Huyền yếu hẳn nên "nhu cầu" không còn nhiều như trước. Tuy nhiên, việc đó không hề hấn gì với chồng cô. Anh vẫn rất yêu thương vợ và cố gắng để làm chị vơi đi nỗi buồn không thể sinh thêm đứa con thứ hai. Bận bịu nhưng cuối tuần bao giờ anh cũng ở nhà chăm sóc vợ con. Cô cảm thấy vui và bình yên với cuộc sống.
Điều Huyền không thể ngờ là tất cả những việc làm của anh chỉ là để che đậy cho sự thật anh đang ngoại tình. Sự việc vỡ lở khi cô bồ mang con tới nhà chị đòi tiền.
Hóa ra anh bắt đầu quan hệ với cô nhân viên ở tiệm làm đầu khi Huyền sinh xong được nửa năm. Giờ thì họ đã có với nhau một cậu con trai khoảng 2 tuổi. Chồng chị chỉ muốn vui chơi mà không muốn có trách nhiệm nên hai người không thể thống nhất việc nuôi nấng đứa trẻ thế nào.
Đưa thằng bé về nhà anh sống cùng mẹ con Huyền hay đền bù tiền cho cô ta mỗi tháng là điều khiến anh đau đầu. Sự lừng chừng của anh khiến cô bồ điên tiết, mang con tới, phơi bày sự việc trước mặt cô.
Huyền uất ức, ngất xỉu ngay khi người đàn bà lạ đó nói oang oang trong nhà. Cô phải nằm viện một tuần. Cứ tỉnh dậy, nước mắt lại uôn trào. Cô nằng nặc đòi ly hôn, không muốn sống chung với người chồng phụ bạc.
Thấy vợ cương quyết, anh quỳ xuống cầu xin vợ tha thứ, nhờ bố mẹ tác động để vợ bớt giận, cho anh thời gian giải quyết chuyện với người đàn bà kia. Anh khẳng định chỉ muốn chơi bời chứ không mơ ước có thêm đứa con nữa.
Cô bồ đưa ra giá 100 triệu và mỗi tháng chuyển vào tài khoản 200 nghìn đồng nuôi con thì sẽ đi sống ở thành phố khác và bắt đầu cuộc sống mới. Nếu không đồng ý với điều kiện đó thì cô sẽ vứt con ở lại cho Huyền nuôi, mỗi tháng sẽ về ở với con một tuần, tại nhà của vợ chồng anh.
Sợ chuyện xấu xảy ra với vợ, sợ bản chất xấu xa của người tình, anh vội vàng chấp nhận để mong vun vén lại hạnh phúc gia đình mà chính anh là người phá vỡ.
Vợ chồng anh ly thân trong chính ngôi nhà của mình một thời gian. Rất lâu sau anh mới lấy lại được sự cân bằng trong gia đình, lấy lại niềm tin của vợ dành cho anh. Có một điều anh thấm thía là không bao giờ chơi bời bên ngoài bởi anh đã quá sợ những gì vừa mới diễn ra.
Chia sẻ vấn đề này, chị Hoàng Lan, chuyên viên tư vấn tâm lý của công ty An Việt Sơn (1900585886) cho biết, thói trăng hoa của đàn ông đôi khi khiến họ quên nghĩ tới hậu quả và làm ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình. Họ cho rằng việc lăng nhăng với vài người khác không có ảnh hưởng tới tình cảm dành cho vợ nhưng việc làm của họ lại ảnh hưởng đến tình cảm của người vợ, tới hạnh phúc gia đình.
Khi sự việc xảy ra, cả hai vợ chồng cần bình tĩnh nhìn nhận lại vấn đề để khẳng định xem hậu quả đó có chính xác là do chồng mình gây ra hay không. Bên cạnh đó cần tìm hiểu thêm thông tin để biết rõ người thứ ba mong muốn điều gì thực sự.
Cần bàn luận để tìm ra phương án giải quyết sự việc, không trốn tránh hay vội vàng đưa ra quyết định ly hôn. Nếu người phụ nữ chấp nhận đứa con riêng của chồng, họ cần xác định phương án nuôi đứa con riêng của chồng hay là đồng ý để chồng chu cấp tiền để nuôi đứa con đó.
Người phụ nữ cần có sự thông cảm với chồng, hiểu những khó khăn của chồng để tìm cách lôi kéo chồng về với gia đình. Không nên tỏ thái độ theo lối bằng mặt mà không bằng lòng, đay nghiến, theo dõi chồng để dẫn đến nảy sinh những mâu thuẫn mới trong nội tại gia đình.
Với hai trường hợp như trên, các đức ông chồng thấy được bài học lớn là khi cặp bồ, thoả mãn sự ích kỷ cá nhân dẫn đến hạnh phúc gia đình lung lay.
Theo VNE
"Cô muốn ở nhà này thì cứ để yên cho con trai tôi cặp bồ" và cái kết sau 1 năm nhẫn nhịn "Con này láo, dám trù ẻo chồng bà à? Mày mà còn nói dai thì tao tống cổ ra ngoài luôn bây giờ. Cái loại con dâu đã nghèo kiết xác còn láo, dám dạy dỗ sự đời. Mày thử ra khỏi cái nhà này xem có sống được không?". ảnh minh họa Ngân về làm dâu nhà Hoàng được 3 năm thì...