Cao tay trị chồng ‘bám váy mẹ’
Mẹ chồng không hòa thuận với con dâu là chuyện muôn thuở xưa nay. Tuy nhiên, ở một góc độ nào đó, bạn nên thông cảm với mẹ chồng.
Chuyện con trai yêu mẹ vốn là chuyện quá đỗi tự nhiên. Nhưng nếu chồng bạn yêu mẹ đến mức muốn quấn quýt bên bà không rời và quên luôn sự tồn tại của bạn, có lẽ bạn đã cưới phải một anh chồng “bám váy mẹ” mất rồi.
Theo Newlyweds, đầu tiên là bạn phải xác định xem chồng bạn có đích thực là một anh chàng “bám váy mẹ” hay không. Nếu chồng bạn coi mẹ là tất cả, anh sẽ:
- Coi mong muốn của mẹ là “thánh chỉ”. Anh sẽ làm bất cứ thứ gì mẹ yêu cầu, từ việc chở bà đi chợ cho đến… đi du lịch riêng với bà, bất chấp cảm giác của bạn. Nhưng ngược lại, anh luôn tỏ ra miễn cưỡng khi phải làm việc gì đó bạn nhờ vả.
- Muốn được gặp mặt và nói chuyện với mẹ mỗi ngày, vậy nên anh sẽ không đồng ý với đề nghị ra riêng của bạn.
- Thậm chí vẫn đặt mẹ lên hàng đầu, vượt qua cả con cái (nếu hai bạn đã sinh em bé).
- Cảm thấy khó khăn khi phải quyết định bất cứ việc gì mà không có ý kiến của mẹ. Kể cả khi đó là việc riêng của hai vợ chồng.
- Vẫn còn phụ thuộc mẹ về mặt tài chính.
Video đang HOT
Không nên cằn nhằn chồng liên tục về việc anh quá tôn thờ mẹ. Ảnh minh họa.
Một khi đã xác định được chồng mình là anh chàng quá nghe lời mẹ, điều tiếp theo bạn cần làm làcân nhắc xem hành động nào của anh có thể chấp nhận và hành động nào thì không.
Ví dụ, chồng bạn có thể thoải mái nói chuyện với mẹ anh (dù sao thì anh vẫn là con trai bà, điều này không thể thay đổi) nhưng nếu anh quấn quýt mẹ tới nỗi quên luôn bạn, sự thể sẽ khác. Đặc biệt là khi chồng luôn tìm mẹ để xin tư vấn về rắc rối mà lẽ ra bạn mới là người đầu tiên nên biết.
Hầu hết các nàng dâu đều mắc phải một sai lầm là lớn tiếng trách móc chồng hoặc mẹ chồng mà không “uốn lưỡn bảy lần trước khi nói”. Herb Goldberg – một nhà tâm lý học kiêm tác giả cuốn sáchWhat Men Still Don’t Know about Women, Relationships, and Love, nói rằng điều quan trọng nhất mà phụ nữ cần nhớ là phải giữ hòa bình. Bạn không nên nổi đóa lên và tìm cách phá hoại mối quan hệ của chồng và mẹ anh, dù đôi khi mức độ “bám mẹ” của chồng có đi quá giới hạn. Người mà bạn nên nói chuyện không phải mẹ chồng mà chính là chồng. Hãy trao đổi thẳng thắn với anh về cảm xúc của mình và kiến nghị những giới hạn để giữ gìn hạnh phúc vợ chồng
Bạn cũng không nên cằn nhằn chồng liên tục về việc anh quá tôn thờ mẹ. Con trai yêu mẹ mình là chuyện rất đỗi tự nhiên. Đôi khi bạn phải sáng suốt và công bằng khi phán xét anh. Đừng chỉ vì bạn không thích mẹ chồng mà tìm cách kéo con trai bà ra khỏi đời bà. Bạn sẽ làm tổn thương chồng, mẹ chồng và chính bản thân mình. Hành động quá khích và nông nổi có thể đẩy bạn vào một hoàn cảnh trớ trêu, không thể cứu vãn được.
Nhà tâm lý học Diana Kirschner chia sẻ: “Bạn phải đề xuất các giới hạn với chồng bằng cách nhẹ nhàng, tình cảm nhất có thể”. Tất nhiên là vẫn có trường hợp dù bạn trìu mến đến mấy thì bão tố vẫn nổ ra. Lúc ấy, bạn cần bình tĩnh để không làm mọi chuyện tệ hơn. Sau đó, bạn có thể “phô diễn” một chút quyền lực của mình. Chẳng hạn, bạn hãy từ chối việc gặp mặt cả đại gia đình chồng vào cuối tuần. Nếu chồng thắc mắc, hãy trả lời là: “Anh thì phải đi rồi nhưng em thì không. Chưa lần nào em vắng mặt trong các cuộc gặp gỡ với nhà anh nhưng lần này em thấy không khỏe, em cần được yên tĩnh một mình”. Và dù chồng có nói gì hay mẹ chồng có đánh tiếng, đừng để ý chí của mình bị lung lay.
Đừng chỉ vì bạn không thích mẹ chồng mà tìm cách kéo con trai, cháu bà ra khỏi đời bà. Bạn sẽ làm tổn thương chồng, mẹ chồng và chính bản thân mình.Ảnh minh họa.
Chuyện mẹ chồng ghen tị với con dâu là chuyện xưa nay ai cũng biết. Tâm lý này hầu như không thay đổi bất kể màu da hay thời đại. Vậy nên, ở một góc độ nào đó, bạn nên thông cảm với mẹ chồng. Tất cả các chuyên gia tâm lý đều đồng ý rằng trong “cuộc chiến” này, bạn không thể thắng bằng cách cố gắng “cướp” con trai bà. Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn phải “bám váy mẹ chồng” y như cách ông xã đang làm.
Thay vào đó, bạn có thể duy trì một khoảng cách an toàn. Nếu bạn không thấy thoải mái khi ở gần mẹ chồng, hãy cố gắng giảm thiểu số giờ phải tiếp xúc với bà xuống càng thấp càng tốt. Tuy nhiên, đừng cố kéo chồng và con đi theo mình.
Cuối cùng, chồng bạn chính là người nắm chìa khóa của vấn đề. Có thể ngay bây giờ anh chưa nhận ra và mọi nỗ lực của bạn sẽ kết thúc trong thất vọng. Nhưng nếu bạn còn muốn chung sống lâu dài với anh, việc giúp anh trưởng thành và độc lập hơn là tối cần thiết. Vì thế, hãy kiên nhẫn. Hãy từng chút một làm chồng hiểu là anh đang khiến bạn tổn thương khi quá quấn quýt với mẹ mình.
Trong trường hợp bạn đã thử mọi cách mà chồng vẫn ngựa quen đường cũ, để khỏi cảm thấy phiền muộn, bạn đừng nên đặt mối quan hệ với chồng lên hàng đầu trong cuộc đời mình. Đôi khi bạn phải vị kỷ một chút. Hãy làm việc, gặp gỡ bạn bè, thỏa mãn các thú vui cá nhân để không còn thời gian nghĩ ngợi vẩn vơ. Đây cũng là một cách hay để thử chồng. Rồi sẽ đến lúc anh nhận ra bạn đã trở nên hững hờ và không còn coi anh như trung tâm cuộc đời nữa. Nếu đến tận lúc ấy mà anh ta vẫn tiếp tục phớt lờ thì bạn có thể từ bỏ mối quan hệ này được rồi. Bởi lẽ, một anh chàng “bám váy mẹ” vốn không thể là người đàn ông bạn có thể dựa vào và giao phó cả cuộc đời mình.
Theo Ngoisao
Quá nghe lời mẹ, chồng đối xử tệ bạc với vợ con
Có lần anh biết mười mươi là chuyện do mẹ chồng bày ra nhưng không dám bênh tôi trước mặt mẹ.
Tôi và anh cưới nhau được hơn ba năm. Trước khi về làm dâu, mẹ chồng đã chẳng thích tôi, nhưng lúc đó cũng vì đứa con mà tôi mang trong bụng nên anh và gia đình mới chấp nhận.
Bố anh đi nước ngoài kiếm sống từ khi anh còn nhỏ, thiếu tình thương của cha, cũng như một mình mẹ anh nuôi nấng cho đến khi trưởng thành nên chồng tôi rất nghe lời mẹ. Dù chúng tôi lấy nhau cũng đã một thời gian nhưng anh vẫn răm rắp nghe lời mẹ, mẹ anh nói cái gì anh cũng làm theo, thậm chí cả việc đối xử tệ bạc với vợ con mình.
Từ ngày về làm dâu, lúc nào mẹ chồng cũng nói tôi là loại con gái không ra gì, cố tình ăn cơm trước kẻng, làm "to bụng" để lấy con trai bà, bà nói tôi vô dụng không làm gì nên hồn cả. Nhiều lúc tôi thấy uất ức, tủi thân mà chẳng thể làm được gì.
Đã vậy, khi dọn về sống chung thì tôi mới thấy rõ được sự nhu nhược, hèn nhát của chồng mình, ngay cả đến việc bảo vệ vợ con anh cũng không làm được, đã thế anh suốt ngày nghe lời mẹ anh đối xử với mẹ con tôi chẳng ra gì. Tiền lương của anh, mỗi tháng chỉ đưa cho tôi được vài triệu đồng để trang trải cuộc sống gia đình, còn lại anh giữ tiêu pha và đưa cho mẹ anh cất giữ. Một tay tôi phải lo toan mọi việc từ bếp núc, nhà cửa, con cái, lại còn phải cật lực làm việc để lo cho 4 miệng ăn trong nhà.
Tôi là con dâu bà có thể đối xử không tốt cũng là điều đương nhiên, nhưng ngay cả đến cháu nội mình bà cũng chẳng hề thương yêu gì. Lúc biết tôi sinh con gái, mẹ chồng tôi đã tỏ thái độ không thích, bởi bà muốn có cháu trai để nối dõi. Thế nên khi tôi sinh con, mẹ chồng rất ít khi chăm sóc hay bế bồng gì cháu, mọi việc đều một tay mẹ đẻ tôi lo hết.
Những ngày tôi ở cữ khi sinh con, khi có mặt mẹ đẻ tôi thì không sao, khi chỉ còn hai mẹ con ở nhà, nếu tôi không dậy nấu cơm thì bà cũng lờ đi không nấu mà để tôi nhịn đói. Chưa đầy một tháng sau sinh tôi đã phải tự giặt quần áo, tắm rửa, rồi lo bếp núc cơm nước trong nhà.
Ảnh minh họa: DNS.
Đã hơn ba năm sau khi lấy chồng, tôi đã phải chịu bao tủi nhục vì mẹ chồng quá hà khắc, bà luôn soi mói, xỉ vả và trách mắng tôi vô cớ. Lần nọ, mẹ chồng chửi mắng tôi chỉ vì tiền nong chi tiêu trong nhà, bà bảo tôi keo kiệt, bủn xỉn (nhưng trên thực tế số tiền lương chồng đưa không được bao nhiêu cùng với số lương hàng tháng của mình, tôi phải đảm bảo đủ chi tiêu trong nhà), quá bực và ấm ức, tôi lên tiếng cãi lại bà, nói là cãi lại nhưng tôi chỉ nói lý lẽ để bà hiểu.
Nhưng đúng lúc đó chồng tôi vừa về, mẹ chồng tôi đã bắt đầu làm um lên rồi khóc lóc, bảo tôi chửi mắng bà thế này thế kia, chồng tôi chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng thấy mẹ tôi nói như vậy thì đã ngay lập tức cho tôi một cái tát như trời giáng. Anh còn nói tôi là đồ mất nét, đối xử với mẹ chồng không ra gì.
Lúc đó, tôi thực sự không biết làm gì, chỉ biết khóc một mình, sao mẹ chồng tôi lại có thể làm như vậy với tôi? Còn chồng tôi nữa, sao anh còn nghe hết chuyện đã vội nghe lời mẹ anh như vậy? Từ lần đó trở đi, chồng tôi càng ngày càng trở nên vũ phu và nhu nhược, chỉ cần mẹ anh tỏ ý không hài lòng vì bất cứ chuyện gì thì ngày hôm đó những trận mưa đòn, những lời chửi rủa sẽ liên tiếp dội vào đầu hai mẹ con tôi. Anh chưa một lần để cho tôi giải thích câu nào về mọi chuyện. Thậm chí có lần anh biết mười mươi là chuyện do mẹ chồng bày ra nhưng anh không dám bênh tôi trước mặt mẹ.
Cũng vì quá thương con và nghĩ mẹ chồng đã ở vậy bao nhiêu năm trời để nuôi nấng, chăm sóc chồng tôi nên người một mình nên bà mới ích kỷ như vậy. Vả lại bà đã già nên tôi chẳng muốn đôi co bởi nói cho cùng bà cũng được chẳng còn sống được bao nhiêu nữa, nhưng dù tôi có nín nhịn và chịu đựng đến đâu thì mẹ chồng tôi vẫn vậy, có khi bà còn quá quắt hơn.
Và đến bây giờ đây tôi đang muốn được giải thoát cho bản thân mình trước người đàn ông nhu nhược, tàn bạo với chính vợ con của mình, và chỉ có như vậy mới giúp cho con gái tôi có cái nhìn tươi sáng hơn về cuộc sống tương lai. Liệu tôi suy nghĩ như vậy có quá bi quan? Tôi còn cách nào khác để thoát ra khỏi tình trạng hiện nay? Hãy giúp tôi với.
Theo Ngoisao
'Sống thử' 5 năm mà anh vẫn chần chừ chưa cưới xin Anh sợ mẹ lắm. Tết lên nhà tôi chơi, anh cũng phải nói dối mẹ là đi làm sớm. Năm nay tôi 27 tuổi, tôi sống chung với anh tới bây giờ là 5 năm. Trong khoảng thời gian này, chúng tôi lén lút sống với nhau, không dám nói với ai vì biết rằng, sống thử như vậy là sai. Anh và...