Cảnh khó tin trong phòng tân hôn khiến cô dâu ngất lịm
Kết thúc tiệc cưới, vợ chồng tôi trở về căn hộ hạnh phúc của mình. Nào ngờ, cảnh tượng trong phòng tân hôn khiến tôi ngất lịm.
Hình ảnh minh họa
Yêu nhau 5 năm mới tiến đến hôn nhân, tôi ngỡ mình đã hiểu rõ về chồng nhưng mọi thứ anh thể hiện đều là giả tạo.
Tôi năm nay 30 tuổi, làm HLV thể hình và sở hữu phòng tập cao cấp ở chung cư của giới nhà giàu. Tùng là học viên lớp tôi hướng dẫn.
Anh hơn tôi 6 tuổi, kinh doanh chuỗi khách sạn, khu nghỉ dưỡng nhưng ấn tượng ban đầu của tôi về Tùng khá nhạt nhòa.
Thời điểm mới quen nhau, anh tỏ ra lạnh lùng, ít nói. Tôi khi ấy đã có bạn trai. Ngày phát hiện người yêu phản bội, tôi chán nản uống say khướt, mò về đến phòng tập thì ngã lăn xuống đất.
Tùng giúp đỡ, chăm sóc tôi cả đêm. Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy thấy mình trong nhà của anh.
Tôi ngượng ngùng, rối rít xin lỗi vì đã làm phiền, Tùng nở nụ cười ấm áp, bảo: “Không sao, chuyện vặt thôi, cô ổn là được”. Đây là lần đầu tiên tôi thấy anh cười.
Cảm ơn ân nhân, tôi mời Tùng ăn tối. Dần dần khoảng cách ngắn lại, tôi nhận ra anh là người rất thú vị. Một năm sau, tôi mới nhận lời yêu anh. Tùng chiều chuộng tôi vô cùng.
Kinh tế tôi khá giả, chẳng thiếu thốn gì nhưng anh chủ động lo lắng hết cuộc sống cho tôi. Từ mỹ phẩm, quần áo đến đồ sinh hoạt cá nhân, đều một tay anh lo lắng.
Video đang HOT
Đêm khuya tôi kêu đói, anh sẵn sàng vào bếp nấu mỳ Ý, sốt vang bưng vào phòng. Tôi cảm giác mình như bà hoàng trong vòng tay của người yêu.
Anh nhiều lần ngỏ lời cầu hôn nhưng tôi từ chối vì ám ảnh chuyện cũ. Không nản lòng, Tùng vẫn kiên nhẫn chờ đợi.
Sau 5 năm hẹn hò, tôi gật đầu về làm vợ anh. Tùng hớn hở đăng bức ảnh hai đứa chụp bên Mỹ lên trang facebook với dòng chữ: “Đây là vợ tôi”. Tình cảm đó khiến mọi người thầm ngưỡng mộ.
Anh mạnh tay chi 200 triệu chụp bộ ảnh cưới xuyên Việt, đặt 3 bộ váy cưới cho vợ trong ngày trọng đại. “Em xứng đáng được nhận tất cả những gì đẹp đẽ nhất”, chồng thủ thỉ vào tai tôi.
Kết thúc tiệc cưới, hai vợ chồng trở về căn hộ hạnh phúc của mình. Nào ngờ, cảnh tượng trong phòng tân hôn khiến tôi tái mặt.
Bức ảnh cưới bị ai đó dùng son vẽ chằng chịt, vứt dưới nền đất. Quần áo của tôi bị cắt nát nham nhở.
Tivi liên tục phát đoạn clip anh nô đùa với hai đứa bé, chúng gọi anh là bố. Tùng bối rối, gục xuống ghế. Tôi choáng váng rồi ngất lịm. Chồng lo lắng đưa tôi vào bệnh viện cấp cứu.
Tinh thần tỉnh táo hơn, tôi đề nghị được nói chuyện rõ ràng. Lúc này, Tùng thừa nhận đã lừa dối tôi.
Chồng tôi từng kết hôn bên nước ngoài. Vợ anh là con một đại gia bất động sản. Tuy nhiên, hôn nhân không hạnh phúc.
Cuộc sống bên người vợ đỏng đảnh, chỉ coi trọng tiền bạc làm anh mệt mỏi, bế tắc. Tùng quyết định ly hôn nhưng vợ từ chối.
Anh bỏ về Việt Nam gây dựng sự nghiệp. Quá trình ly thân, anh vẫn thăm nom, chăm sóc con cái nhưng vợ nhẫn tâm cấm cản.
Đến lúc quá sức chịu đựng, Tùng thuê luật sư, hỗ trợ pháp lý, giải quyết thủ tục ly dị. Biết tin chồng cũ tái giá, chị định xông vào đám cưới phá phách nhưng Tùng đoán được nên bố trí người ngăn chặn.
Không hiểu bằng cách nào, người phụ nữ đó lấy được khóa từ vào căn hộ của chúng tôi, rồi làm rối tung mọi thứ.
Tùng ôm tôi, thề thốt, điều anh ân hận nhất là che giấu quá khứ. Chồng xin tôi đừng dày vò bản thân, vì như vậy làm anh thêm đau lòng.
Tôi yêu chồng nhưng vẫn chưa dám đối diện với sự thực. Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Theo vietnamnet.vn
Ra tòa, câu nói của chồng với con gái khiến tôi đau thắt lòng nhưng vẫn kiên quyết buông tay
Tôi không thể nào sống chung với chồng được nữa.
Tôi lớn hơn chồng 3 tuổi. Vì thế khi yêu nhau, chúng tôi đã bị gia đình anh phản đối gay gắt. Mẹ anh cho rằng tôi dùng tiền để mua chuộc, dụ dỗ anh. Nhưng chồng tôi khi đó đã 27 tuổi, có phải con nít đâu mà dụ với dỗ.
Rồi tôi có bầu. Khi báo tin, tôi đã chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất. Nhưng không, chồng tôi hào hứng hẹn gặp để đưa tôi đi khám thai. Cầm phiếu siêu âm thai trên tay, anh cứ nhìn tôi mỉm cười mãi. Trên đường về, anh khẳng định nếu gia đình không đồng ý, anh sẽ dọn ra ở riêng cùng tôi.
Vì chồng tôi là con trai duy nhất nên khi biết tôi có bầu, nhà chồng cũng nhân nhượng mà chấp nhận. Đám cưới diễn ra hoàn toàn bằng tiền của tôi. Nhưng khi bạn bè đến chúc mừng, phong bì lại do mẹ chồng tôi nắm giữ. Tôi thậm chí còn chẳng biết bạn mình đi tiền bao nhiêu vì mấy chị chồng giành nhau đếm tiền, có cho tôi đụng vào đâu.
Tôi vừa về nhà chồng, họ lại xúm vào chê bai con tôi. (Ảnh minh họa)
Vì tiền tôi dành dụm không ít nên tôi tiêu dùng khá thoải mái. Tôi mua sắm phòng tân hôn, sơn sửa cả căn nhà bên chồng, mua vật dụng mới thay thế những cái cũ. Số tiền tôi bỏ ra cho họ lên tới cả trăm triệu đồng.
Sau khi tôi về ở, mọi chi phí gia đình đều do tôi chi trả. Hàng tuần mấy chị chồng về chơi cũng bắt tôi chi tiền mua đồ ăn ngon về ăn uống. Tôi bầu bì vẫn phải hầu hạ họ. Chồng tôi hiền lắm, hiền như đất, hiền đến mức nhu nhược. Thấy vợ bầu bị mấy chị ức hiếp, anh cũng chỉ biết an ủi vợ. Thấy vợ bầu bị mẹ mình mắng mỏ, anh cũng chỉ biết ôm vợ rồi để vợ khóc.
Tôi sinh con, nhà chồng chẳng cho lấy một đồng. Tôi về nhà đẻ ở cữ, nhà chồng chẳng ai hỏi han một tiếng. Ấy thế mà tôi vừa về nhà chồng, họ lại xúm vào chê bai con tôi. Mẹ chồng còn quá đáng hơn. Bà hỏi tôi về tiền mọi người cho khi tôi sinh con rồi nói muốn mượn số tiền ấy để chị chồng cất nhà mới.
Phải chi, phải chi anh mạnh mẽ hơn, can đảm hơn, yêu thương tôi nhiều hơn, chúng tôi đâu phải đi đến kết thúc như thế này? (Ảnh minh họa)
Đương nhiên tôi không chịu. Tôi nói thẳng tiền tôi có nhưng tôi không bao giờ bỏ ra nữa. Tại sao tôi sinh con chẳng ai đi thăm mà giờ tôi phải chi tiền ra. Mọi người biết không, mẹ chồng đã đòi đánh tôi vì tội hỗn hào, vô phép tắc. Thế mà chồng tôi đứng đó, thấy vợ bị mẹ hành đó mà vẫn im lặng.
Cay đắng hơn, khi mẹ chồng bỏ đi, chồng tôi còn an ủi, bảo tôi cứ cho chị mượn tiền, dù gì tôi cũng còn tới mấy trăm triệu trong tài khoản. Tôi cười, cười mà lòng đau thắt.
Con được hơn một tuổi, tôi quyết định ly hôn. Sau bao ngày bị mẹ chồng cho ăn cơm thừa canh cặn, sau bao ngày nhận thấy chồng nhu nhược, tôi đã không chịu đựng được nữa.
Ngày ra tòa, chồng tôi ôm lấy con gái, nói mà mắt đỏ hoe: "Bố con mình sắp xa nhau rồi. Bố thương con gái quá". Tôi đau thắt lòng, phải cố kiềm để không bật khóc. Phải chi, phải chi anh mạnh mẽ hơn, can đảm hơn, yêu thương tôi nhiều hơn, chúng tôi đâu phải đi đến kết thúc như thế này?
Theo docbao.vn
Ức chế vì gia đình em chồng "ăn bám", tôi vùng dậy một lần khiến họ tự động dọn khỏi nhà ngay Rõ ràng có gia đình rồi, sao cứ ăn bám ăn xin vợ chồng tôi mãi như thế? Tôi và chồng đều có công việc ổn định với mức lương khá cao. Hơn thế, tiền dành dụm của tôi trước khi cưới cũng nhiều nên sau khi cưới, vợ chồng tôi mua hẳn một căn nhà trên thành phố. Bố mẹ chồng tôi...