Cánh cửa của niềm tin

Theo dõi VGT trên

Và khi kết thúc, tôi thầm thì vào tai cậu ấy rằng:- “Từ nay, đôi bàn tay lành lặn của tớ sẽ hong khô cho cậu, và đôi chân của cậu sẽ giúp chúng ta thêm vững bước, cậu đồng ý không?”

Nói chung, về một phương diện nào đó, tôi khá giỏi về học tập. Trở thành lớp phó học tập của lớp suốt ba năm, trở thành học sinh duy nhất được chọn để trao học bổng toàn phần. Nếu là người khác thì sẽ hoàn toàn hài lòng về những gì đạt được như vậy, nhưng tôi thì không.

- “Tháng này mày lại đứng nhất nữa rồi, chúc mừng.”

Một đứa bạn đ.ập vào vai tôi cười động viên, tôi quay mặt lại gật đầu đáp lễ rồi tiếp tục cúi mặt vào cuốn tập vở của mình. Hắn nhìn tôi thở dài rồi khẽ lắc đầu quay đi.

Tôi vừa đạt hạng nhất trong kì thi Olympic Toán của trường tháng này. Nói chính xác, là lại một lần nữa giữ vững danh hiệu độc tôn “giải nhất toàn trường” của mình.

Nói chung, về một phương diện nào đó, tôi khá giỏi về học tập. Trở thành lớp phó học tập của lớp suốt ba năm, trở thành học sinh duy nhất được chọn để trao học bổng toàn phần. Nếu là người khác thì sẽ hoàn toàn hài lòng về những gì đạt được như vậy, nhưng tôi thì không.

Cánh cửa của niềm tin - Hình 1

Một điều khiến tôi luôn mặc cảm về mình, chính là đôi chân bị tật. Năm mười hai t.uổi, trong một vụ t.ai n.ạn, tôi bị chiến xe tải nghiền nát một phần bàn chân. Tôi đi lại được sau đó một thời gian, nhưng không thể chạy nhanh càng không tham gia được bất cứ môn thể dục nào. Tôi nhớ năm lớp tám, vì cố mong được “hòa đồng” vào lớp tôi đăng kí thi tiếp sức nhưng rồi đang trên cuộc đua, bàn chân tôi bị co giật, tôi bất tỉnh giữa trường.

Những năm tháng sau đó, tôi được “đặc cách” miễn học môn thể dục, các hoạt động trong trường cũng không dành cho tôi nữa, tệ nhất là mỗi khi hội trại, trong lớp nháo nhào phân ai phụ trách làm cổng, ai thiết kế áo, mỗi người mỗi việc rộn ràng cả lên. Còn tôi, úp mặt vào bàn và giả vờ ngủ. Vì tôi biết với đôi chân tật nguyền này tôi chỉ trở thành gánh nặng cho lớp mà thôi.

Từ đó, học là nghĩa vụ và lý tưởng của tôi. Chỉ có tập trung vào học, trở thành học sinh giỏi nhất tôi mới tìm được chút ý nghĩa cho mình. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc bạn sẽ có nhiều bạn. Vì bạn có đá banh được đâu, bạn đâu thể theo hội con trai trong lớp í ới gọi nhau chia phe cùng lăn xả trên sân. Bạn cũng chẳng thể chạy quanh trong lớp rượt đuổi với đứa bạn nào. Tôi cô độc, cô độc trong một không gian toàn những người và người.

***

Tôi đã từng nghĩ hay mặc kệ nó vậy, bỏ mặc những dự định về tương lai, tôi hoàn toàn không định hướng được gì nữa và trở nên bàng quan trước mọi việc. Và rồi, trong một lúc tình cờ nhất, tôi gặp được Nhi Nhi là phó bí thư của đoàn trường, vì công tác đoàn quá bận nên cậu ấy đành xin chuyển từ lớp chuyện, sang lớp bình thường – là lớp của tôi, để học. Nhi rất hoạt bát, năng nổ, mới vào được một tháng nhưng đã được hết thảy mọi người yêu quý. “Dù sao, “ người của công chúng” vẫn khác mình mà.” Tôi hay chép miệng, mỗi khi thấy Nhi đứng trên bục giảng phổ biến công tác gì mới.

Tôi thường không muốn liên quan đến những hoạt động ngoại khóa, và hầu như chẳng bao giờ tham gia. Nhận ra được điều này, Nhi thường hay chỉ đích danh và đề nghị tôi cùng làm với lớp. Ban đầu, tôi vờ như không nghe thấy, lớp cũng đã biết nên cũng không ai ép buộc tôi. Nhưng Nhi đến trước bàn tôi thuyết phục:- “Cậu lại tách rời lớp như vậy là tự cô lập mình đấy, biết không?”

Tôi bật cười, rồi nhẹ nhàng xắn khẽ ống quần giơ bàn chân ra phía trước:- “Bạn nhìn đi, đâu phải tớ không muốn?”

Cánh cửa của niềm tin - Hình 2

Nhi nhìn bàn chân bị gãy mất hai ngón chân cuối của tôi mà mặt tái xanh, mất vài giây để cô nàng trấn tĩnh trở lại. Mấy hôm sau nữa, không thấy Nhi lảng vảng gần tôi, biết ngay là nàng bắt đầu giống như những người khác trong lớp: Ái ngại và thương hại. Tôi biết rõ chứ, vì dẫu tôi có học giỏi bao nhiêu, thành tích nhiều thế nào tôi vẫn là một đứa tật nguyền!

Video đang HOT

Điều tôi không ngờ nhất, là một tuần sau đó, Nhi đến trước mặt tôi và dúi vào tay tờ giấy. “Vũ hội hóa trang”, cuộc thi thường niên tổ chức vào cuối năm học. Hai năm trước, trong khi bạn bè líu ríu rủ nhau đi chọn áo quần, thiết kế “phụ kiện”, thì tôi ở nhà. Đơn giản, tôi không biết nhảy (với một đứa tật nguyền, nhảy để làm gì?), không có “đối tượng”, càng không thể tham gia vào thành phần dàn dựng sân khấu gì đấy.

- “Ông không cần khuân bê bưng vác nặng làm gì, cũng không cần xe cộ. Giúp lớp mình làm khoản công tác hậu cần đi.”

Tôi… đứng hình! Chưa kịp phân trần gì nhỏ đã nói thêm:- “Chỉ cần ở trong lớp trang trí phông xốp và trang phục thôi, nhé?” – Trông thái độ khẩn khoản nài nỉ như vậy, tôi đâu còn cách nào. Thờ dài, tôi gật đầu.

Cuối giờ học hôm đó tôi ở lại, ngồi cặm cụi cắt từng mẩu xốp để trang trí sân khâu. Phải nói thật là, ngoài giải tích phân và casio tôi hầu như… tệ về mọi thứ. Cắt mãi vẫn không tròn thành chữ được. Ngồi hì hục gần một tiếng vẫn chưa cắt xong một từ. Đến nỗi, mấy thằng bạn trong lớp phì lên cười. Còn tôi thì sượng sùng đỏ cả mặt. “Đây, cậu phải cắt như vậy nè” Nhi lụi cụi hướng dẫn tôi cắt, rồi mấy đứa khác cũng chụm làm phụ tôi.

Đến tám giờ thì xong câu khẩu hiệu dán lên tường. Nhìn “thành quả” không đến nỗi tệ, tôi quét mồ hôi túa ra lên trán hào hứng dán cuộn lại phụ mọi người dán.

Một đứa bạn trong lớp chợt nhìn tôi, nói:- “Chà, cậu đã cười rồi kìa?”

Tôi ngạc nhiên hỏi lại:- “Tớ á? Vì sao tớ lại không cười?”

Cô bạn kia lí nhí:- “Là vì thấy Tuấn lúc nào cũng ngồi một góc trong lớp, ai hỏi gì cũng ậm ừ cho qua, tụi mình lại tưởng cậu học giỏi nên không muốn chơi với tụi mình.”

Tôi… sững người. Trời ạ! Là do tôi tự ti, tôi sợ với bàn chân thiếu ngón của mình, tôi sẽ vướng chân mọi người, tôi không thể hòa đồng được, chứ có bao giờ tôi nghĩ mình hơn người khác đâu. Trong lúc tôi đang không biết nói gì, thì Nhi xua xua tay:- “Thôi, chuyện đó nói sau. Bây giờ &’nhiệm vụ’ khác của Tuấn sẽ là tham gia vào lễ hội prom với lớp mình. Mọi người đồng ý không?” – Cả lớp ồ lên, và đều hưởng ứng.

- “Lễ hội Prom? Không, không được! Tớ… không biết nhảy!” – Tôi lắc đầu nguầy nguậy.

- “Có gì đâu, mình sẽ dạy cậu, từ đây đến prom còn những hai tuần lận mà.”

- “Nhưng..nhưng mà..” – Tôi vẫn chưa hoàn sửng sốt, ngay lập tức, tôi nhớ ra một lý do:- “Tớ… không có ai để khiêu vũ đâu”.

Cả nhóm im lặng. Tôi thở phào nhẹ nhõm, lý do như vậy thì chẳng thể nào bắt bẻ được tôi. Tôi sợ lễ hội, tôi sợ đông người, và hơn hết tôi không đủ tự tin để nhảy trên chính đôi chân tật nguyền của mình!

Cuối cùng, một giọng nói vang lên:- “Được, mình sẽ nhảy với cậu”.

Cánh cửa của niềm tin - Hình 3

Tôi quay về phía giọng nói. Là Nhi!

- “Tại sao cậu lại nhận nhảy chung với mình?” – Tôi hỏi khi hai đứa đang trên đường về.

- “Mình không biết, vì bỗng dưng vậy.”

- “Cậu biết không… chân mình có tật…”

- “Mình biết rồi mà.”

- “Nếu mình nhảy sai, hay lúc nhảy chân mình lên cơn co giật, cậu sẽ trở thành trò cười cho cả trường mất.”

- “Nếu mới bắt đầu mà cậu đã lo sợ, vậy đâu còn thử thách và niềm tin, đúng không?”

Khi nói câu đó, Nhi nhìn tôi và cười. Một nụ cười dịu dàng và tràn đầy niềm tin. Tôi cảm thấy xấu hổ cho mình. Vì thật ra, tôi đang lo sợ. Tôi sợ mình lại trở về quá khứ trước đây, ngã bẹp giữa toàn trường và bao ánh mắt nhìn, giễu cợt có, e ngại có… Những người “bình thường”, thậm chí còn xuất sắc, như Nhi thì làm sao có thể hiểu được mang nặng trong mình niềm tự ti khó khăn đến thế nào?

- “Cậu không thể hiểu được đâu, vì cậu là người bình thường mà.” – Tôi cúi gằm mặt, rõ ràng tôi đang nhút nhát.

- “Cậu sai rồi, tớ không như cậu nghĩ đâu.” – Nhi lại mỉm cười, và trước sự ngạc nhiên của tôi. Cậu ấy gỡ đôi bàn tay tôi đang nắm chặt và xòe rộng ra. Đôi bàn tay bóng lên và đầy vệt nước. – “Cậu nhìn xem, mình bị bệnh mồ hôi tay từ nhỏ, rõ ràng nó không nguy hiểm, nhưng phiền phức thì có. Từ nhỏ, mình rất ngại nắm tay người khác vì ai chạm vào bàn tay ướt sũng của mình đều giật lùi lại, ái ngại nhìn mình. Lớn rồi thành quen, mình ít khi dám cho ai đó đụng vào tay mình. Nhưng cậu, cậu đã nắm tay mình rất lâu và không bỏ ra đấy!”

- “Là vì…” – tôi lí nhí – “Mình đang mãi nghĩ không biết tập nhảy với một người đi khập khiễng như mình thì cậu có ngại không?”

Nhi lau bàn tay mình rồi nắm chặt lấy tay tôi:- “Bởi vì cậu quá đè nặng mặc cảm của mình nên thậm chí không biết rằng mỗi người chúng ta, ai cũng có một một khiếm khuyết gì đó so với mọi người. Tớ cũng như cậu, khiếm khuyết của tớ nằm ở bàn tay, của cậu nằm ở bàn chân. Nhưng không có nghĩa vì khuyết điểm đó mà mình tự cô lập mình so với mọi người. Cậu xem, rõ ràng cậu nói cậu nhảy bị khiễng, nhưng nãy giờ chúng ta vẫn phối hợp rất nhịp nhàng, đúng không?”

Cánh cửa của niềm tin - Hình 4

Tôi im lặng, tiếp tục nhún theo bản nhạc. Từ khi Nhi nói ra, bất an trong lòng tôi chợt tiêu tan, bàn chân thiếu mất hai ngón cũng không còn nhói lên nữa, hệt như một phép thuật vậy.

Lễ hội prom sau đó, tôi với Nhi chọn bộ dạ hội tuxedo và váy len rời. Tôi không đi nhanh được, nên chỉ nhảy theo kiểu cổ điển. Từng bước, từng bước, tôi nhịp nhàng theo từng bước nhảy của Nhi. Và khi kết thúc, tôi thầm thì vào tai cậu ấy rằng:- “Từ nay, đôi bàn tay lành lặn của tớ sẽ hong khô cho cậu, và đôi chân của cậu sẽ giúp chúng ta thêm vững bước, cậu đồng ý không?”

Theo Guu

Một vết sẹo

Vị bác sĩ không xóa vết sẹo trên mặt tôi. Ông đã xoá đi vết sẹo mặc cảm tự ti trong tâm hồn một cô gái.

Tôi là cô gái xấu và luôn mặc cảm về thiệt thòi này. Nhưng anh đã cho tôi hiểu đẹp và hoàn hảo là hai điều hoàn toàn khác nhau.

Bàn tay anh sờ nhẹ vào vết sẹo trên má tôi, vừa ôn tồn hỏi: "Cô là người mẫu phải không?".

Người mẫu ư? Tôi nhìn thẳng vào vị bác sĩ đối diện, cố tìm ra nét giễu cợt, nhạo báng mình trên gương mặt điển trai đầy nam tính của ông. Không ai có thể nhầm lẫn tôi với một người mẫu. Tôi là một cô gái xấu xí và thô kệch với vết sẹo bên má. Ngay cả mẹ cũng cho rằng chị tôi mới là đứa con gái xinh của bà.

T.ai n.ạn xảy ra năm tôi học lớp bốn. Một khối bê tông trong khi được cẩu lên để xây nhà hàng xóm đã va mạnh vào mặt tôi và để lại vết sẹo khá dài trên má. Khi ấy, ba bảo tôi trong tiếng thở dài:- "Con luôn là đứa con xinh xắn của ba cho dù người khác không nghĩ thế!".

Vâng, tai tôi đã như điếc trước bao lời nhạo báng của lũ bạn cùng lớp. Mắt tôi giả vờ không nhận ra mình khác các bạn như thế nào. Tôi buộc mình không được soi gương. Trong một nền văn hoá mà cái đẹp ngự trị thì ai mà thèm để ý đến đứa con gái xấu xí như tôi.

Vết sẹo bên má dìm tôi vào nỗi đau khôn cùng. Tôi nhốt mình trong phòng mặc cho nước mắt tủi hờn lăn dài mỗi khi cả nhà ngồi xem chương trình về sắc đẹp. Dần dà, tôi tập làm quen với sự thật.

Nếu mình không có diễm phúc làm một người con gái xinh xắn, thì ít ra tôi cũng có thể ăn mặc chỉnh tề. Mái tóc được uốn xoăn hiện đại, cặp kính sát tròng thay cho hai gọng kính cận dày cộm. Tôi chịu khó trang điểm bằng cách quan sát những người phụ nữ xung quanh, vận trang phục phù hợp.

Một vết sẹo - Hình 1

Giờ đây, tôi sắp kết hôn. Vết sẹo ấy, một lần nữa lại hiện ra như một thách thức trước cuộc sống mới.

- "Dĩ nhiên, thưa ông. Tôi không phải là một người mẫu" - tôi trả lời với giọng phẫn nộ.

Vị bác sĩ thẩm mỹ hai tay khoanh trước ngực, nhìn tôi trìu mến:- "Thế thì tại sao cô lại lo lắng về vết sẹo đến thế? Nếu không có lý do nghề nghiệp buộc cô phải tẩy sẹo thì điều gì khiến cô đến đây?".

Bất giác, vị bác sĩ như đại diện cho tất cả những người đàn ông tôi từng gặp, những người đã từng chế nhạo, giễu cợt và ruồng bỏ tôi, phản bội tôi. Theo thói quen, tôi lại sờ tay lên má. Vết sẹo vẫn hằn trên mặt. Nó như nhắc tôi rằng ngươi là một cô gái xấu. Tự dưng mắt tôi đỏ hoe, cay xè. Người bác sĩ kéo ghế đến bên tôi, ôn tồn bảo:

- "Để tôi nói cho biết tôi nhìn thấy gì ở người đối diện. Một cô gái xinh xắn. Không phải một cô gái hoàn hảo mà là một cô gái xinh xắn. Cô biết Laura Hutton chứ? Bà ấy có một khe hở trên hàm răng cửa, Elizabeth Taylor có một vết sẹo nhỏ trên trán".

Đoạn, ông dừng lại và đưa cho tôi cái gương, tiếp lời:- "Tôi từng tự hỏi tại sao những người phụ nữ nổi tiếng lại có khiếm khuyết và tôi cũng tự tìm ra câu trả lời cho mình. Chính sự không hoàn hảo đó, cái có thể xem như là điểm thua kém của họ lại khiến họ nổi bật hơn mà không hề lẫn lộn với người khác. Và cũng khiến ta nhớ đến cô ấy như một con người bằng xương bằng thịt vì "nhân bất thập toàn mà"! Đừng để ý đến những kẻ xuẩn ngốc chê cười gương mặt cô. Cô dễ thương, xinh xắn vì cô là chính cô. Vẻ đẹp thật sự toả sáng từ bên trong con người cô. Hãy tin lời tôi!".

Tôi nhìn vào gương. Những lời nói của vị bác sĩ vang mãi bên tai.

Nhiều năm sau đó, tôi trở thành một phụ nữ nổi tiếng rất được mến mộ về diễn thuyết và hùng biện trước hàng trăm người. Tôi biết mình là ai. Khi tôi thay đổi cách nhìn nhận tích cực với chính mình, những người khác cũng buộc phải thay đổi cách nhìn nhận tôi.

Vị bác sĩ không xóa vết sẹo trên mặt tôi. Ông đã xoá đi vết sẹo mặc cảm tự ti trong tâm hồn một cô gái.

Theo Guu

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Tôi bất lực nhìn chồng chiếm lấy căn nhà cho nhân tình, mẹ chồng lại bước ra trước tòa nói một điều khiến ai nấy kinh ngạc
07:11:17 20/09/2024
Tôi buột miệng nói mức lương 40 triệu/tháng, bạn gái cười nói bằng cô ấy, nghe xong tôi lặng lẽ chia tay
10:27:23 20/09/2024
Chồng cũ khuyên tôi sang tên nhà cho con trước khi tái hôn, bạn trai tôi liền đáp trả một câu khiến anh ấy xấu hổ bỏ về
10:22:48 20/09/2024
Lòng tôi như lửa đốt khi vừa nghe tin tôi mang thai thì mẹ người yêu nhất quyết đòi gặp mặt, đến nơi thái độ của bà khiến tôi choáng váng
07:37:11 20/09/2024
Khi biết lương đồng nghiệp của chồng 60 triệu/tháng, tôi quyết định bế con về nhà ngoại và làm thủ tục l.y h.ôn
06:11:14 19/09/2024
Chồng cầu xin tôi nhận "con rơi" sau khi anh ấy qua đời
08:54:18 20/09/2024
Mẹ tôi đưa 500 triệu t.iền dưỡng già cho chị dâu, khi bà đòi lại, chị đưa ra 4 cuốn sổ khám bệnh khiến mẹ ngất xỉu
10:18:24 20/09/2024
Em dâu muốn gửi mẹ vào viện dưỡng lão để chăm sóc cháu ngoại, tôi tức giận quát một câu khiến em tái mặt, vội vàng xin lỗi
10:13:26 20/09/2024

Tin đang nóng

Fan Kpop "nổi điên" với sân khấu đạo nhái của Anh Trai Say Hi
22:29:48 20/09/2024
Mẹ ruột Kasim Hoàng Vũ bật khóc: "Tôi mong trời đất soi xét lại"
23:13:31 20/09/2024
Quế Vân mất hết công việc sau vụ ồn ào từ thiện tại Hà Nội
21:20:53 20/09/2024
Bị cáo Trương Huệ Vân ân hận vì giúp sức cho cô ruột chiếm đoạt t.iền của dân
22:17:04 20/09/2024
Một nữ NSND 55 t.uổi khiến đàn em bất ngờ vì "vô cùng liều"
21:12:31 20/09/2024
Xôn xao hình ảnh khác lạ của "người hùng" U23 Việt Nam Vũ Văn Thanh: Góc nghiêng hốc hác không thể nhận ra
20:30:07 20/09/2024
Cô gái 19 t.uổi đeo mặt nạ 1 tỷ đồng trong bộ phim đang gây "sốt" phòng vé Việt là ai?
21:56:46 20/09/2024
Thanh Bùi: "Việt Nam có rất nhiều nghệ sĩ làm từ thiện, tôi chọn làm giáo dục"
21:09:30 20/09/2024

Tin mới nhất

Con gái tôi đi công tác 2 tuần, con rể liền có biểu hiện bất thường, tôi lén theo dõi và hốt hoảng khi biết đầu đuôi sự việc

06:22:01 21/09/2024
Con rể ra hiệu cho người đàn ông lạ mặt kia đi trước, sau khi phòng khách im ắng trở lại, con mới bắt đầu kể lại mọi chuyện cho tôi nghe.

Được bố mẹ chồng cho 25 triệu lúc xây nhà, ngày chuyển sang nhà mới, chị hàng xóm qua chơi nói một câu khiến tôi choáng

06:18:48 21/09/2024
Nghe chị nói tới đâu, tôi choáng váng tới đó. Mẹ chồng tôi năm nay 58 t.uổi. Mẹ là người có tính tình vui vẻ, hòa đồng với mọi người xung quanh và luôn quan tâm đến gia đình.

Vợ bị t.ai n.ạn qua đời, chồng đem toàn bộ t.iền bảo hiểm cho bồ, người đứng ra đòi t.iền lại là người không ngờ tới

06:15:16 21/09/2024
Nghe đến đây, m.áu nóng trong tôi lại ào ào cuộn lên, tôi tức đến nỗi run tay nhưng miệng bị cứng lại không nói được gì nữa.

Vừa mua được nhà, vợ sốc với lời đề nghị oái oăm của chồng

06:08:29 21/09/2024
Tôi không phải là đứa con dâu bất hiếu nhưng lời đề nghị của chồng thực sự khiến tôi bất ngờ và không thể chấp nhận ngay được.

Mẹ vợ ra trông cháu, soi xét con rể từ đôi giày tới chuyện mua nhà, xe

06:05:41 21/09/2024
Mẹ vợ ra trông cháu giúp nhưng bà can thiệp vào cuộc sống của vợ chồng tôi quá nhiều, khiến tôi khó chịu. Chuyện là vợ tôi vừa hết kỳ nghỉ sinh 6 tháng, nhờ bà ngoại ra trông cháu.

Về nhà mẹ đẻ vài hôm, con dâu nghẹn đắng sau câu nói phũ phàng của bố chồng

06:02:21 21/09/2024
Tôi không ngờ rằng chuyến về nhà mẹ đẻ của tôi lại gặp sóng gió vì bố chồng. Tôi kết hôn và sống ở nhà chồng đến nay cũng đã 8 năm.

Gần tới hôn lễ, chồng sắp cưới vẫn dây dưa không dứt với người yêu cũ

05:59:03 21/09/2024
Hơn 1 năm yêu nhau, sắp về chung một nhà, giữa tôi và chồng sắp cưới vẫn vướng phải rào cản mang tên người yêu cũ .

Tôi nghi ngờ osin ăn cắp t.iền tôi liền lắp camera để bắt trộm, nào ngờ bắt quả tang bí mật của chồng

05:55:06 21/09/2024
Đến một ngày, tôi phát hiện mình bị mất t.iền, khoảng 900 ngàn. Tôi để t.iền trong phòng ngủ thì chỉ có chồng và người giúp việc là tình nghi thôi.

Chồng đi công tác, nửa đêm tôi hoảng hồn thức giấc khi thấy bàn tay lạ vuốt ve cơ thể mình

05:48:58 21/09/2024
Sau đó tôi mơ màng không biết mình ngủ từ lúc nào. Trong lúc mơ ngủ, tôi cảm thấy có bàn tay sờ vào người mình, từ dưới áo rồi đi dần lên, thò vào trong áo của tôi.

Hay tin bạn thân sinh con, tôi hào phóng gửi tặng 10 triệu rồi 'hóa đá' trước tin trả lời sốc hé lộ bí mật động trời

05:42:30 21/09/2024
Tôi quyết định lấy điện thoại của chồng để chuyển khoản, lúc đó chồng tôi đang đi tắm. Tôi vừa chuyển khoản xong thì điện thoại có ngay tin nhắn của Quỳnh.

Có thai sau 3 năm kết hôn nhưng chồng nhất định không cho đi khám thai, bí mật được anh giấu kín khiến tôi kinh hoàng

05:38:30 21/09/2024
Tôi tò mò cầm lên đọc và bật khóc khi xem hết nội dung. Sau đó tôi một mực đòi l.y h.ôn với chồng vì không thể chấp nhận sự thật này.

Sau khi l.y h.ôn, em chồng dọn sang ở nhờ cả năm, tôi chỉ cho ăn rau luộc và lạc rang, ngày rời đi, thứ cô ấy để lại khiến tôi xấu hổ ê chề

05:35:15 21/09/2024
Vừa ra ở được vài tháng thì bị trộm, thế là chồng tôi lo lắng cho em gái, bắt em phải dọn đồ đến sống cùng chúng tôi cho an toàn.

Có thể bạn quan tâm

Một nàng hậu Vbiz vừa đăng quang y hệt Kỳ Duyên, giành vương miện thứ 2 sau 10 năm!

Sao việt

06:23:57 21/09/2024
Người đẹp Ngô Lan Anh đã xuất sắc đăng quang ngôi vị cao nhất của cuộc thi Gương mặt sân khấu điện ảnh 2024. Vào năm 2014, người đẹp này từng đăng quang cuộc thi Hoa hậu biển.

Việt Nam có 1 tỉnh được báo Anh xếp vào top kỳ quan dành riêng cho những người không thích đám đông: Lý do giải thích gây bất ngờ

Du lịch

06:21:58 21/09/2024
Với cảnh đẹp non nước hữu tình cùng nhiều địa điểm du lịch tâm linh nổi tiếng, Ninh Bình đã nhiều lần xuất hiện trong các bảng xếp hạng uy tín của nhiều chuyên trang du lịch và báo chí quốc tế.

ABC News: Tình báo Israel chuẩn bị 15 năm cho vụ kích nổ máy nhắn tin ở Liban

Thế giới

06:16:28 21/09/2024
Theo Bộ trưởng Y tế Liban Firass Al-Abyad, trong hai ngày qua, các vụ nổ ở Liban xảy ra sau khi máy nhắn tin và bộ đàm phát nổ đã làm ít nhất 37 người t.hiệt m.ạng và 2.931 người bị thương.

Món ăn ngon bất ngờ từ loại "rau" lượng vitamin C cao gấp 5 lần táo, tốt cho dạ dày, dưỡng ẩm và giúp bổ sung khí huyết

Ẩm thực

06:04:18 21/09/2024
Hôm nay chúng tôi sẽ chia sẻ một công thức mới làm món ngon từ củ sen thơm ngon và bổ dưỡng. Món ăn này t.rẻ e.m sẽ đặc biệt thích thú.

5 nữ chính không ai ưa nổi trong phim Hoa ngữ: Số 1 là "t.iểu t.am" b.ị g.hét suốt 10 năm qua

Hậu trường phim

06:01:56 21/09/2024
Không phải nữ chính nào cũng được lòng khán giả, thậm chí còn trở thành nhân vật không ai ưa nổi trong phim Hoa ngữ.

'Không nói điều dữ': Một kỳ nghỉ khó đoán diễn ra kéo dài đến tận khi kết thúc

Phim âu mỹ

06:01:25 21/09/2024
Speak no evil (tựa Việt: Không nói điều dữ) đang là dự án kinh dị - giật gân được mong chờ nhất màn ảnh thế giới tháng 9 này.

Sự kết hợp giữa tlinh và Lisa đang khiến giới trẻ "phát cuồng"

Nhạc việt

06:00:50 21/09/2024
Vừa qua, tlinh và Low G chính thức cho ra mắt E.P FLVR cùng MV chủ đề Hop On Da Show. Sự kết hợp giữa hai rapper đỉnh lưu Gen Z khiến dân tình đứng ngồi không yên.

Cặp đôi phim Hàn đẹp mê hồn còn có "chemistry" cực đỉnh: Ánh mắt biết nói tạo nên siêu phẩm lãng mạn hay nhất 2024?

Phim châu á

06:00:18 21/09/2024
Với một kịch bản hứa hẹn mang lại nhiều cảm xúc cộng thêm diễn xuất tuyệt vời của dàn cast, Những điều đến sau tình yêu có khả năng sẽ là một trong những bộ phim lãng mạn Hàn hay nhất năm 2024.

Mới bước vào nhà đã thấy vợ có hành động lạ với người đàn ông khác, tôi gượng gạo đóng cửa rời đi chẳng nói thêm lời nào

05:31:43 21/09/2024
Thấy hành động đó của vợ tôi vội vàng đóng cửa rồi bỏ đi, để 2 người có không gian riêng tư. Mấy ngày trước, tôi đi làm về sớm hơn mọi ngày những 2 tiếng.