Càng ngày tôi càng yêu người phụ nữ có chồng con
Hiện tại, tôi hay gặp gỡ rồi nhắn tin cho cô ấy nhưng không đi quá giới hạn, chỉ đơn giản được nhìn thấy, yêu thương che chở cô ấy là tôi hạnh phúc rồi.
Tôi đang ngày càng lún sâu vào tình yêu với người có chồng con. Xin mọi người hãy cứ chỉ trích tôi và cũng cho lời khuyên để tôi biết mình đang làm gì và ở đâu. Tôi 28 tuổi, đang làm nhân viên văn phòng của một công ty nước ngoài, tính tình rất hiền lành và biết quan tâm đến người xung quanh, cả người thân, bạn bè đều rất quý mến tôi. Tôi từng trải qua hai mối tình nhưng đều tan vỡ. Có lẽ do tôi không yêu họ hết lòng vì tình cảm chỉ xuất phát từ một phía, nghĩa là hai mối tình trước họ thương tôi rất thật, còn tôi thì không.
Người hiện tại của tôi đã có chồng và một đứa con trai, làm việc chung phòng với tôi. Cách nay 3 năm, lần đầu gặp, tôi đã đem lòng thích cô ấy, vì biết người này đã có chồng nên tôi thôi không nghĩ đến nữa. Thời gian sau, cô ấy mang thai và sinh con, chúng tôi chỉ xem nhau như những bạn bè đồng nghiệp bình thường, hỏi han chúc sức khỏe, tuyệt đối không nhắn tin hay gặp gỡ ngoài công việc. Cách nay khoảng 2 tháng, cô ấy nhắn tin qua mạng xã hội cho tôi, chỉ là những biểu tượng cảm xúc thôi, tôi không trả lời. Sau đó cô ấy xin số điện thoại của tôi, nhắn tin nhưng tôi cũng im lặng.
Về sau chúng tôi đã nói chuyện với nhau. Cô ấy biết tình cảm của tôi từ lúc mới vào công ty. Tôi kể cô ấy nghe về những lần rung động khi gặp nhau. Cô ấy kể cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc, chồng có người khác, giờ đang ly thân. Tôi không biết làm gì hơn, cứ cố hài hước cho cô ấy quên đi nỗi đau hiện tại nhưng rõ ràng tôi còn tình cảm với cô ấy rất nhiều.
Tình trạng hôn nhân của cô ấy, ngoài chị làm cùng phòng thì tuyệt nhiên không ai biết gì cả. Cô ấy sợ làm bố mẹ và người thân thất vọng, sợ điều tiếng của dư luận. Hiện tại, tôi hay gặp gỡ rồi nhắn tin cho cô ấy nhưng không đi quá giới hạn, chỉ đơn giản được nhìn thấy, yêu thương che chở cô ấy là tôi hạnh phúc rồi. Cô ấy đang sống với con và gia đình chồng. Bạn bè khuyên tôi chờ cô ấy ly hôn, nếu còn thương thì đến với nhau vẫn chưa muộn. Điều làm tôi băn khoăn nhất là mình không thể dứt ra khỏi mối quan hệ sai trái này. Vô tình tôi còn thấy cô ấy lưu tên chồng là “chồng iu”.
Tôi rất rối bời, suy nghĩ về nhiều chuyện. Cơ quan, mọi người cũng bắt đầu bàn tán. Tôi biết phải một lần đối diện, để hỏi tất cả những gì mình cần nghe, nhưng lại sợ gây tổn thương thêm cho cô ấy một lần nữa. Tôi là độc giả thường xuyên của chuyên trang tâm sự, không ngờ ngày hôm nay lại dính vào làm kẻ thứ 3, kẻ đi phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác. Mọi người có quyền chửi rủa tôi nhưng hãy cho tôi lời khuyên. Tôi xin chân thành cảm ơn.
Theo Emdep
Đừng rơi vào 'bẫy hôn nhân' vì làm theo ý muốn của người khác
Em nào chỉ có rước về một người dưng khác họ, em rước về cả 2 họ nhà người ta mà. Liệu em đã thực sự sẵn sàng?
Tản mạn chuyện yêu và cưới vẫn là đề tài muôn thuở của các cô gái "đầu hai đuôi quá nửa". Cái gọi là "tuổi sinh lý", "nhịp sinh học" đẩy chị em vào guồng trách nhiệm của chuyện lấy chồng, sinh con, duy trì nòi giống cho xã hội gần 7 tỉ người. Câu chuyện vẫn thường bắt đầu như sau...
- Chị ơi! Em muốn lấy chồng.
Video đang HOT
- Tại sao?
- Đám bạn xung quanh em cưới hết rồi.
- Thì...?
- Chắc em cũng phải kiếm một anh thôi.
- Tại sao?
- Nhà em ai cũng bảo nên thế nữa.
- Em thích chăm sóc người khác không?
- Không.
- Em thích phải chia giường cho người khác không?
- Không.
- Em thích ăn Tết ở nhà người lạ không?
- Không.
- Em thích trẻ con không?
- Không.
- Em thích nấu nướng không?
- Không.
- Thế tại sao lại muốn lấy một ông chồng về chia nửa giường cho ông ý ngủ chung, chăm ông ý, nấu cho ông ý, chưa kể lễ Tết còn phải đi thăm hỏi ít nhất là 2 bên họ hàng nhà ông ý?
- Ơ... Em...
Ảnh minh họa.
Đứng ở góc độ một người còn trẻ, cũng chỉ hơn em vài ba tuổi chẳng đáng bao nhiêu, tôi cũng đành lặng lẽ đặt vào tay em đôi dòng nhỏ.
Cô gái à, em sống được một thế kỉ chứ mấy? Giống như một năm em chỉ có 365 ngày, một ngày em cũng chỉ có 24 giờ. Tại sao lại lựa chọn thứ có thể khiến em phải phân tâm hơn nửa quỹ thời gian tồn tại của mình như thế khi em không thích và chỉ vì mọi người cũng thế?
Con người thường hành động dựa trên ý muốn của cá nhân. Thích mới làm. Cảm thấy cần mới làm. Đang nói đến chuyện làm cho ra tấm ra món chứ không phải làm chống chế nhé! Từ nhỏ đến lớn, chẳng phải vẫn vậy sao? Vậy "Tình yêu" và "Hôn nhân" cũng nên được hành xử trên góc độ đó chứ?
Vốn dĩ, cảm giác muốn yêu là khi em muốn có người quan tâm đến em, chăm sóc, yêu thương em, và cũng để em làm những điều tương tự với họ. Muốn kết hôn cũng là khi em muốn có một người có thể đồng hành cùng em trong cuộc sống dài đằng đẵng và càng ngày càng cô đơn sau này, cùng người đó bầu bạn đến cuối đời. Vậy, nếu trong em chưa thực sự có mong muốn đó, việc tìm người yêu và kết hôn chẳng phải sẽ cực kỳ vô nghĩa và tốn thời gian sao?
Em cũng vốn chẳng thể tự ép mình phải rung động trước một ai đó. Mà dĩ nhiên, tình yêu dù thực tế, lí trí đến mấy, nếu không có rung cảm từ con tim thì cũng chẳng thể gọi là yêu thương được.
Cũng chỉ là cần người quan tâm, cũng chỉ là cần người bầu bạn đến cuối đời, vậy đâu nhất thiết phải tự ràng buộc bản thân với một người mà em chưa sẵn sàng? Thế giới giờ chẳng phải có quá nhiều thứ có thể thay thế hoàn hảo cho những nhu cầu đó sao? Chưa kể còn an toàn và yên thân hơn rất nhiều nữa. Một con thú cưng chẳng hạn?
Cô gái ạ, em không sai khi mong đợi một cuộc tình hay một gia đình mới. Nhưng hãy mong chờ chúng vì em thực sự cảm thấy cần chúng, chứ đừng chỉ vì người khác nghĩ em cần chúng. Cuộc sống, thời gian, là của em mà? Người đó, nếu có, rồi cũng đi cùng em ngót nghét hơn 50 năm. Đâu có thể vì bất kỳ điều gì xung quanh mà tặc lưỡi gật đầu cho xong chuyện?
Nhớ đó cô gái, chẳng phải chuyện bé nhỏ gì đâu. Em nào chỉ có rước về một người dưng khác họ, em rước về cả 2 họ nhà người ta mà. Liệu em đã thực sự sẵn sàng? Liệu em có thực sự muốn cuộc sống đó?
Những chuẩn mực xã hội sẽ ít nhiều tác động đến em, nhưng không quyết định thay em được. "Trên mặt đất vốn làm gì có đường. Người ta đi mãi thì thành đường thôi"
Chẳng phải vậy sao?
Ảnh minh họa.
Đôi lời khép lại cho tâm tư một người em gái canh cánh trách nhiệm "chồng con" cho thỏa lòng họ hàng, xã hội... Chuyện yêu và cưới vốn nên để thuận theo tự nhiên, cứ bình tĩnh đến khi nào con tim và lí trí có thể cùng gật đầu chắc chắn về chỗ dựa cả đời ấy.
Đừng để đến khi chính bạn cũng phải lặng đi khi cô con gái lớn trong tương lai đang đến tuổi cập kê của mình hỏi: "Ba mẹ chỉ cho con được một đôi nào cưới nhau xong hạnh phúc xung quanh gia đình mình, thì con sẽ nhắm mắt cưới lấy một anh mẹ giới thiệu..."
Theo Emdep
Kinh hãi mỗi lần về quê chồng vì cả nhà toàn bị 'bác Tào' đuổi Trước mỗi lần về nhà, chồng tôi đều "ý nhị" gọi cho bà trước để vợ chồng tôi mua ít đồ ăn ở trên này về "đổi món". Nhưng mẹ tôi nhất quyết chuẩn bị cơm nước tươm tất. Lần nào về quê cũng bị "Tào tháo đuổi" Hội bạn đại học của chúng tôi tụ tập nhưng chủ đề "xôm tụ" nhất...