Cắn răng chịu nhục đi xử lý ‘hậu quả’ chuyến du lịch trời Tây cho vợ
Sau đợt đi du lịch trời Tây, hành lý em mang về có cả cái bụng bầu lồ lộ. Nhìn em vật vã phá thai tôi lại phải chăm sóc em.
Ai cũng chửi tôi là đàn ông nhu nhược chỉ biết bám víu vào nhà vợ. Để đến nỗi vợ vác bầu của thằng đàn ông mắt xanh mũi lõ mà cũng chẳng dám làm gì.
Nhưng tôi còn biết làm sao bây giờ. Vợ tôi thì dù xấu xa đến đâu cũng là vợ, đâu phải là đồ dùng nào muốn bỏ là bỏ, muốn vứt là vứt được đâu. Ai nói tôi nhu nhược cũng được. Có rơi vào hoàn cảnh tôi mới biết được nỗi khổ của tôi thôi.
Quả thật tôi đúng là kẻ đàn ông không ra gì, nhờ có nhà vợ nên mới có ngày được nở mặt nở mày. Giờ có phải gánh hậu quả này cũng đáng thôi. Nhưng điều quan trọng là tôi không thể bỏ vợ tôi được, bởi tôi yêu cô ấy.
Cô ấy vốn được chiều chuộng từ nhỏ nên tính cách tiểu thư đỏng đảnh, ương bướng nó ngấm vào máu rồi. Ngày xưa tôi bị cuốn hút vào tình cách ấy đến nỗi phải quỳ xuống xin cô ấy chấp nhận tình cảm của mình thì sự việc ngày hôm nay cũng chẳng thấm tháp gì.
Quả thật tôi đúng là kẻ đàn ông không ra gì, nhờ có nhà vợ nên mới có ngày được nở mặt nở mày. (Ảnh minh họa)
Tôi là một chàng trai tỉnh lẻ, cuộc sống của tôi chỉ quanh quẩn một chữ nghèo, tôi được bố mẹ nuôi ăn học, đó cũng chính là ký do gia đình tôi chẳng còn tài sản gì đáng giá. Em là một cô gái nổi loạn, một con ngựa bất kham, bố mẹ em bất lực với em. Thú thực mà nói tôi bị em thu hút bởi nhan sắc và cá tính của em nhưng cũng bởi gia sản nhà em nữa. Tôi may mắn được bố em đỡ đầu trong công việc rồi nhận làm đệ tử ruột trong lĩnh vực bất động sản, và mong muốn tôi có thể cảm hóa được em. Nhưng bao năm trôi qua em vẫn thế, vẫn làm khổ tôi, làm tổn thương tôi, còn tôi thì vẫn theo em dù em có đối xử với tôi tệ như chuyện vừa rồi.
Video đang HOT
Bố mẹ em ra sức ủng hộ tôi. Dù em có làm ầm ĩ lên không đồng ý thì sự theo đuổi mãnh liệt của em khiến không một thằng đàn ông nào khác dám trồng cây si ở nhà em. Đám cưới của chúng tôi được tổ chức trong sự hồ hởi của bố mẹ em, của tôi và gia đình nhà nội. Còn em như cô dâu bị cướp dâu, ỉu xìu, cau có. Nhưng mặc kệ thôi, đám cưới vẫn được tổ chức long trọng. Bố mẹ em thì vui mừng có một chàng rể hiền lành, còn bố mẹ tôi thì mở mặt vì nhà con dâu giàu có, quyền quý. Có vẻ với tôi thế là đủ rồi. Lấy nhau về rồi thì yêu thương nhau cũng chỉ ngày một ngày hai mà thôi. Tôi đã tin tưởng rằng sau vài năm sống với nhau, vợ tôi sẽ thay đổi tính tình.
Sự thật đâu có dễ chịu như vậy. Có vẻ như bố mẹ vợ tôi hiểu tính cách của cô con gái nên ra sức chiều chuộng và đền bù cho tôi bằng mọi cách. Bố mẹ vợ cho chúng tôi một căn nhà rộng thênh thang ở Tây Hồ, và mở cho tôi một công ty bất động sản, có thể nói là cho chúng tôi tất cả.
Có vẻ như bố mẹ vợ tôi hiểu tính cách của cô con gái nên ra sức chiều chuộng và đền bù cho tôi bằng mọi cách. (Ảnh minh họa)
Để đối lại sự quan tâm của bố mẹ em, tôi phải chiều chuộng và phục vụ mọi nhu cầu và mong muốn của em. Tôi đáp ứng em từ những việc nhỏ nhất, còn em chỉ làm theo những gì em thích, không để tâm đến những gì tôi nghĩ. Tôi luôn tự trấn an mình: “Thôi thì mình chiều vợ mình chứ có phải chiều vợ ai đâu mà thiệt!”. Chuyện ở trong nhà thì chiều chuộng vợ là điều đương nhiên. Tôi ra sức chịu đựng.
Nhưng đến mức em có thai với người khác thì tôi không thể nào chịu nổi. Bởi tôi từng ao ước có một đứa con nhưng em tuyệt đối không chịu. Em bảo là không muốn có con với thằng đàn ông như tôi. Đã vậy có thai sẽ khiến em xấu đi, có thai khiến em bị phát cuồng lên vì cùm chân trong nhà. Em muốn được bay nhảy, được vui vẻ. Ấy vậy mà chính tôi lại đưa vợ đi phá thai của người khác.
Sau 1 tháng chu du ở trời tây về em ôm cái bụng bầu với thằng đàn ông mũi lõ nào đó mà đến em cũng chẳng biết tên. Nhìn bộ mặt sững sờ thất vọng của tôi em ngang nhiên bảo: “Đàn ông người ta phải ra sản phẩm, chứ anh thì muôn đời chả đúc ra được tí sản phẩm nào cả! Chán ngán lắm!”. Thế mà tôi phải gạt bỏ mọi sĩ diện của thằng đàn ông đưa em đi phá cái thai, dù tức giận vẫn phải nhẹ nhàng với em.
Tôi cố giấu chuyện em đi phá thai thì em lại ngang nhiên tuyên bố với họ hàng cả hai bên. Tôi vừa buồn vừa tủi.
Tôi không biết đến lúc nào thì sức chịu của tôi sẽ cạn kiệt. Sao em lại nỡ lòng nào đùa giỡn với tình cảm của tôi đến thế?
Theo Phununews
Chồng kiếm tiền, nuôi con cho vợ đi học cao học và kết quả là ....
Vợ tôi vốn là giáo viên, cái nghề cao quý mà ai cũng kính trọng. Chính vì điều đó, tôi chưa bao giờ có ý nghĩ nghi ngờ vợ khi để vợ đi công việc, để vợ ra ngoài công tác. Nhiều người cảnh báo tôi rằng, để vợ đi học cao sẽ xảy ra nhiều vấn đề mà tôi không thể hiểu được. Mặc những lời gièm pha, tôi chẳng tin ai và kiên định, tin vào vợ mình.
Chúng tôi lấy nhau 2 năm mới sinh con. Có một đứa con trai nhỏ nên gia đình vui vẻ hơn nhiều. Tôi đi làm, vợ đi làm nhưng vì công việc của vợ, vợ phải học cao hơn. Làm giáo viên cũng cần phải có bằng cấp để còn có vị trí tốt. Vợ tôi đề nghị tôi để vợ đi học cao học ở trên thành phố. Ban đầu tôi còn do dự, gia đình tôi cũng thấy không hài lòng lắm vì con cái còn nhỏ. Nhưng không tạo điều kiện cho vợ thì không biết đến khi nào, sinh đứa thứ hai thì coi như không còn cơ hội học hành nữa.
Tôi để vợ đi học ở thành phố, còn tôi và bà nội cháu ở nhà chăm con. Tôi vẫn kiếm tiền chăm chỉ, thi thoảng lại gửi tiền cho vợ để vợ lo chuyện học hành cho xong. Vợ học tầm 2 năm rưỡi, tháng vợ về một, 2 lần. Tháng nào bận quá thì chỉ về một lần, còn thường là 2 tuần về 1 lần để thăm con cái. Mọi việc ở nhà do tôi và mẹ tôi lo lắng.
Đi học ở thành phố khác, xa nhà hơn 1 trăm km, không phải là quá xa nhưng công việc bận rộn, vợ lại say xe nên về liên tục cũng không tốt. Con cái ở nhà có bà nội lo, tôi cũng động viên vợ để vợ có thời gian và động lực học tập.
Tôi trở thành người chồng đảm, ở nhà chăm con, đi làm. Với tôi, đó là điều hạnh phúc, không có điều gì khiến tôi ái ngại, ngay cả những lời đồn đại của thiên hạ. Tôi bỏ ngoài tai tất cả, chỉ chuyên tâm vào công việc của mình. Với một người làm giáo viên như vợ, tôi không nghi ngờ gì cả.
Thời gian vợ đi học những hơn 2 năm. Ban đầu, vợ rất chăm về quê nhưng bắt đầu từ năm thứ hai, những lần vợ về thưa dần. Vợ gọi báo với tôi rằng, công việc học hành bận rộn, còn chuẩn bị bảo vệ đề cương, chọn đề tài rồi nhận thầy hướng dẫn. Nếu không đầu tư thời gian thì khó lòng mà làm được. Phải làm cho nhanh, hoàn thành công việc sớm để công việc được suôn sẻ.
Tôi tin vợ, thế là, hai tháng vợ mới về quê một lần. Vợ ngày càng béo ra, đẹp ra và nhìn trẻ trung. Hàng xóm lại càng dị nghị về chuyện này. Tôi cũng bắt đầu có chút nghi hoặc, vì sao vợ lại không nghĩ đến con. Thường thì bận thật, nhưng một người mẹ, bận mấy thì cũng phải sốt sắng về chăm con. Không gặp con vài ngày cũng nhớ chứ đừng nói là cả hai tháng trời.
Kết quả của vợ như ý, vợ hết thời gian học vã bảo vệ xong luận văn của mình để trở thành thạc sĩ. Nhưng khi học xong, vợ dường như lạnh nhạt với hai bố con tôi. Vợ không còn là người phụ nữ đảm đang, chu toàn mọi việc nữa. Vợ khác xưa rất nhiều, ngay cả tình cảm vợ dành cho tôi cũng đã khác. Vợ bỏ mặc con cho tôi chăm, giống như hai năm về trước. Những ngày xa chồng con chẳng lẽ đã thành thói quen với vợ?
Bây giờ, ngoài công việc đi dạy, vợ còn có công việc mua sắm và ăn diện. Không biết vợ dạy thêm ở đâu mà suốt ngày thấy bảo đi dạy thêm, dạy cả tối mới về. Tôi có hỏi thì vợ bảo, công việc của vợ tôi không hiểu được. Tôi buồn bực trong người lắm. Nghĩ tới những lời người ta dị nghị, tôi đâm nghi ngờ. Không biết có phải là vợ tôi có bồ bên ngoài hay không, nhưng thấy biểu hiện thì có vẻ đúng như vậy. Làm cô giáo gì mà lại ngoại tình , vợ còn nghĩ tới đạo lý hay không?
Tôi theo dõi vợ, để quyết tâm tìm ra những buổi dạy thêm ấy thật tình là gì. Tôi đã phát hiện ra, mỗi lần vợ đi dạy thêm là một lần vợ tìm đến chỗ người tình. Hóa ra là vợ hẹn hò với đàn ông, vợ lén lút bên ngoài nhưng lại giấu tôi đi ngoại tình.
Tôi đã chụp hình, về nhà, tôi đáp những bức hình vào mặt vợ. Tôi nói vợ không ra gì nhưng chỉ là chuyện của hai người, tôi không dám nói với người ngoài. Một người làm giáo viên mà lại đi ngoại tình, thiên hạ biết được thì còn mặt mũi nào.
Tôi bực bội quá, vợ quỳ gối van xin tôi nhưng tôi không có cách nào thay thế. Nghĩ lại những ngày tháng hai cha con cùng nhau cố gắng, đợi vợ tôi đi học về, mong cho vợ có tương lại rạng rỡ, thế mà giờ vợ lại phản bội hai cha con tôi. Người phụ nữ như vậy, thật tình tôi đang nghĩ, có nên cần hay không? Hãy cho tôi lời khuyên, tôi chỉ sợ tha thứ rồi thì lại &'ngựa quen đường cũ' mà thôi!
Theo Khám Phá
Danh sách những món quà Tết bà vợ nào cũng ao ước Của cho không bằng cách cho, tấm lòng của người chồng dành cho vợ sẽ luôn được đánh giá cao hơn giá trị món quà bạn tặng. Năm mới đến rồi, bạn quay cuồng trong mớ công việc và những khoản chi tiêu cuối năm. Một khoản không thể bỏ qua đó chính là quà Tết. Quà cho ông bà nội ngoại, bố...