Cần máu cứu con nhưng chồng cứ chần chừ không đi, đến khi anh tuyên bố lý do khiến mẹ chồng choáng váng, toàn thân tôi run rẩy
Nhưng mẹ chồng tôi lại không thể chấp nhận chuyện này. Từ khi biết mọi chuyện, bà một mực muốn chồng tôi ly hôn, làm khó mẹ con tôi.
Tôi và chồng lấy nhau đã hơn mười năm mới có được một bé trai 6 tuổi. Bác sĩ từng nói chồng tôi khó có con, thậm chí là khả năng bằng không. Dù vậy tôi vẫn ở bên anh, nuôi hy vọng chỉ cần mình khỏe thì sẽ cố gắng sinh cho anh một đứa con.
Mấy năm đầu mới kết hôn, tôi với chồng thăm khám khắp nơi. Mẹ chồng tôi nghe đâu có thuốc quý là mang về cho chồng tôi uống. Cứ vậy mà suốt mấy năm dài đường con cái với vợ chồng tôi vẫn mù mịt.
Đến năm thứ 4 thì tôi bắt đầu thấy mỏi mệt, không còn hy vọng sẽ có con. Chồng tôi cũng chán nản, anh thường xuyên ra ngoài ăn nhậu, không muốn về nhà gặp mặt vợ.
Vợ chồng tôi lâm vào cảnh không thể cứu vãn được nữa thì tôi gặp lại Vũ, người yêu cũ trong một bữa tiệc. Anh ấy sang nước ngoài mới về rồi đến buổi họp lớp vào ngày hôm đó. Khi về thì tôi say khướt chẳng biết gì nữa, Vũ đưa tôi về. Đó cũng là hôm chồng tôi đi công tác, Vũ đã nhân cơ hội làm chuyện đó với tôi.
Sáng hôm sau khi tỉnh rượu tôi mới hoảng hồn, nhưng chuyện hôm trước tôi cũng không nhớ rõ. Sau đó thì tôi phát hiện mình có thai, cảm giác của tôi lúc đó chính là vừa lo sợ, vừa sung sướng. Chồng tôi thì vui mừng khôn siết vì anh nghĩ đó là con của mình.
Video đang HOT
Ảnh minh họa: Internet
Con được một năm tuổi thì tôi đưa con đi xét nghiệm ADN. Cầm kết quả xét nghiệm trên tay mà tôi đau đớn vô cùng, đứa trẻ này không phải là con của chồng tôi. Nhưng cứ nhìn chồng vui vẻ, cưng chiều con mà tôi không tài nào nói ra sự thật. Còn người yêu cũ đã về nước ngoài, anh ta không còn tồn tại trong cuộc sống của tôi.
Tôi cứ nghĩ sẽ đem bí mật này xuống mồ, tận hưởng thời gian hạnh phúc bên chồng con. Nhưng chỉ 5 năm ngắn ngủi mọi chuyện đã ngoài tầm kiểm soát của tôi. Con trai tôi gặp tai nạn khi mẹ chồng bất cẩn không để ý, thằng bé mất máu rất nhiều.
Tôi hoảng hồn chạy đến bệnh viện thì thấy mẹ và chồng đang đứng ngoài phòng cấp cứu. Sau đó bác sĩ đi ra nói rằng con tôi mất nhiều máu, lại thuộc nhóm máu hiếm bệnh viện không có sẵn. Bác sĩ muốn tôi và chồng đi xét nghiệm máu, biết đâu lại trùng nhóm máu với con. Lúc đó chồng tôi giật mình nghẹn giọng nói một câu khiến mẹ chồng tôi suýt ngất, còn tôi thì choáng váng:
“Tôi không phải bố của đứa bé”.
Nhưng bác sĩ vẫn thuyết phục chồng tôi vào xét nghiệm. Trời thương, tôi có cùng nhóm máu với con, thằng bé được cứu qua cơn nguy kịch. Khi mọi chuyện đã ổn thỏa, chồng tôi mới nói anh đã nghi ngờ tôi từ khi biết tôi mang thai. Trước cả tôi, anh đã lén lấy tóc của con trai đi xét nghiệm ADN và biết sự thật. Nhưng vì thương tôi, mến chân mến tay với con, lại biết mình không thể có con nên anh chấp nhận tất cả.
Nhưng mẹ chồng tôi lại không thể chấp nhận chuyện này. Từ khi biết mọi chuyện, bà một mực muốn chồng tôi ly hôn, làm khó mẹ con tôi. Tôi lại càng khổ sở dằn vặt hơn. Giờ tôi phải làm sao đây? Cố gắng làm dịu mẹ chồng hay là nói với chồng ra ở riêng đây?
Chồng ngoại tình, tôi muốn ly hôn nhưng lại nhận ra sai lầm sau khi nghe anh ta nói một câu
Sau câu nói của chồng, tôi choáng váng nhận ra một điều lỗi cũng là một phần do tôi mà ra.
Tôi chỉ muốn ly hôn càng sớm càng tốt, sau những ngày mệt mỏi, đau khổ vì chồng phản bội. Sống với nhau gần đấy năm, có với nhau 2 mặt con mà chồng bỗng dưng đổi thay, dối trá cốt cũng chỉ đến bên người tình của anh ta. Khi đã có người bên ngoài, anh ta không còn màng tới bất cứ thứ gì trong gia đình, kể cả con cũng mặc kệ.
Nhìn vào gia đình nhỏ của tôi, ai cũng nói rằng tôi thật tốt số, một gia đình đầm ấm, hạnh phúc. Chồng giỏi giang, kiếm tiền nhiều, lại hiền lành đẹp trai, hai con ngoan ngoãn, đẹp tựa trong tranh... Bản thân tôi cũng rất tự hào, mãn nguyện với những gì mình đang có. Nhưng ai đâu biết rằng, lại có sóng ngầm, hay đúng hơn là tôi cũng có ngày đau khổ, dằn vặt.
Chồng có người bên ngoài, người mà chỉ kém tôi vài tuổi, cô ta hơn tôi ở cái tuổi trẻ hơn, còn lại đều thua tôi. Nhan sắc không bằng tôi, học thức cũng không bằng tôi, vậy mà lại chen được vào gia đình hạnh phúc của tôi. Đúng là mất mặt, chuyện này mà lộ ra, người bị chê cười có khi lại là tôi chứ không phải là chồng. Vì thế, tôi cứ âm thầm mà chịu đựng, tự làm khổ mình quên ăn, quên ngủ, chỉ biết khóc.
Những đêm dài thức trắng, tôi cũng đã nghĩ cách để ứng xử khi chồng ngoại tình. Tôi muốn đánh ghen ầm ĩ để chồng và nhân tình của anh ta ê chề, bẽ mặt. Nhưng cũng chẳng ổn, làm thế cũng chẳng giải quyết được gì, anh ta càng thêm bảo vệ cho người kia. Ly hôn là điều tôi nghĩ đến nhiều nhất, cần giải thoát cuộc hôn nhân đang lâm vào ngõ cụt, kết thúc càng sớm tôi càng bớt đau khổ.
Chồng ngoại tình nhưng vợ cũng nhận ra một phần lỗi trong đó. Ảnh minh họa
Rồi cuối cùng nghĩ về con, vì chuyện đã từng hạnh phúc nên nhẫn nhịn, chọn cách đối thoại với chồng, mong chồng suy nghĩ lại. Chỉ có hai vợ chồng với nhau, tôi bắt đầu thì nhỏ nhẹ, nhưng lại bung ra những dồn nén lâu nay, tôi trách móc chồng vô tâm, ích kỷ, phản bội... Tôi đổ lỗi hết cho chồng đã đẩy gia đình đứng bên bờ vực tan nát.
Những tưởng chồng vì thế mà nịnh nọt, xin lỗi, nào ngờ buông lời trách: "Cô tưởng tôi muốn thế này sao? Lẽ ra tôi cũng không có người khác đâu, nhưng tôi quá mệt mỏi. Ngày nào cũng nghe cô ca thán chuyện tiền nong, rồi về nhà cũng có vợ ở nhà đâu. Cô còn mai đi buôn cái này, bán cái kia, ăn nhậu, đi chơi biền biệt. Cô đâu có hiểu cho cảm giác của tôi, chỉ muốn ăn một bữa cơm ngon với vợ mà cô cằn nhằn, đi suốt mà nghĩ rằng đặt ngoài hàng về cho chồng con ăn là hết trách nhiệm. Tôi yêu người khác cũng bởi họ quan tâm, yêu thương tôi thật lòng".
Chồng nói rằng cũng muốn ly hôn để giải thoát bản thân bế tắc vì vợ. Tôi nghe xong rồi bật khóc, lâu nay tôi cứ nghĩ chỉ cần kiếm thật nhiều tiền, cơm nước, dọn dẹp nhà cửa thuê, gọi đồ là được. Tôi đâu có biết rằng cái giá của việc lao vào kiếm tiền, mở rộng đối tác, giao lưu làm ăn... lại thành ra như thế này. Chồng tôi ngoại tình là sai, nhưng sau khi nghe lời đổ lỗi lại, tôi thấy mình có một phần lỗi đã bỏ mặc mấy bố con tự chăm lo cho nhau.
Bây giờ tôi đã nhận ra những thiếu sót của mình, tôi phải làm gì để chồng hiểu và từ bỏ người bên ngoài để về với gia đình? Tôi có nên bỏ qua trước chuyện chồng ngoại tình và chủ động xin lỗi mong anh ấy tha thứ?
Con dâu choáng váng khi nghe yêu cầu của mẹ chồng trong dịp 20/10 sắp tới Chồng đi vắng, tôi ở nhà phải lo mọi việc. Mẹ chồng không những không thương tôi còn luôn mắng nhiếc nói tôi quá đáng nên con trai bà phải rời xa bố mẹ, tha hương nơi xứ người. 3 năm trước, tôi lên xe hoa về nhà chồng. Cứ nghĩ đó sẽ là dấu mốc để tôi bắt đầu một cuộc sống...