Cần cơ chế giám sát đặc biệt để ngăn tái phạm
Theo lẽ thường, khi một doanh nghiệp có hành vi vị phạm pháp luật gây thiệt hại nghiêm trọng đến quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân, lợi ích công công thì ngoài việc thực thi các biện pháp trùng phạt, yêu cầu khắc phục hậu quả, quan trọng không kém, Nhà nước còn phải đảm bảo rằng doanh nghiệp đó sẽ không thể tái phạm, gây ra những rủi ro ngoài tầm kiểm soát.
Chẳng hạn trong vụ việc Formosa (hoạt động xả thải của Công ty Formosa được cho là nguyên nhân gây ra sự cố ô nhiễm biển các tỉnh miền Trung), Nhà nước không chỉ cần phải quan tâm đến các yêu cầu phục hồi môi trường biển và bồi thường thiệt hại cho người dân mà Nhà nước còn phải đảm bảo ở mức độ cao nhất trước người dân rằng Formosa sẽ không được phép gây ra một thảm họa tương tự trong tương lai. Nhưng giải pháp nào để ngăn chặn hiệu quả hành vi tái phạm của những doanh nghiệp như Formosa?
Không thể và không nên đặt niềm tin và phó mặc vào sự tự nguyện “hoàn lương” của các doanh nghiệp đã có hành vi vi phạm gây ra hậu quả ở mức độ thảm họa hoặc xâm hại đến sựan toàn của cộng đồng.
Nhà nước có thể làm gì?
Thực tế, hiện không có nhiều lựa chọn cho Nhà nước để ngăn chặn tái phạm. Luật xử lý vi phạm hành chính 2012 chỉ đơn giản quy định tái phạm là một trong các tình tiết tăng nặng khi xem xét xử lý các vi phạm hành chính của tổ chức, cá nhân bao gồm doanh nghiệp. Nói cách khác, doanh nghiệp sẽ chịu sự trừng phạt nghiêm khắc hơn nếu tái diễn hành vi vi phạm.
Cơ chế này có thể có tác dụng răn đe nhất định và khiến doanh nghiệp phải cẩn trọng hơn trong hành xử của mình. Nhưng răn đe thôi hoàn toàn không đủ vì dù sao Nhà nước vẫn ở thế thụ động, phải dựa vào ý thức của doanh nghiệp là chủ yếu thay vì chủ động ngăn chặn tái phạm. Xử nặng hơn, mặt khác, cũng chỉ mang ý nghĩa giải quyết chuyện đã rồi nhiều hơn là hành động mang tính “đánh chặn”.
Đấy là chưa nói đến chuyện nhiều doanh nghiệp có thể chấp nhận mạo hiểm tái phạm vì theo tính toán của họ chi phí để tuân thủ quy định luật pháp quá tốn kém khiến hoạt động kinh doanh không còn hiệu quả như mong đợi.
Một biện pháp khác: cơ quan công quyền có thể tăng cường thanh tra, giám sát doanh nghiệp có lịch sửtuân thủ xấu. Tuy nhiên, thanh tra dù sao cũng mang tính xác suất, chỉ thực hiện trong một giai đoạn nhất định – thường trong ngắn hạn và chỉ xem xét mộthoặc một số lĩnh vực cụ thể mà không hoặc khó có thể xem xét toàn diện hoạt động của doanh nghiệp. Tất nhiên, còn chưa bàn đến sự liêm chính và thiếu thực chất của hoạt động thanh tra trong nhiều trường hợp.
Khi đoàn thanh tra rút đi, doanh nghiệp lại “đóng cửa bảo nhau” và khó biết họ sẽ làm gì trong “lãnh địa” của mình.
Video đang HOT
Nhóm giải pháp giáo dục để tăng cường nhận thức về tuân thủ luật pháp, như thường lệ, cũng luôn được nhắc đến nhưng dường như mới chi chủ yếu nằm trên giấy thay vì có ý nghĩa thực tiễn.
Do đó, có lẽ cần tính đến một cơ chế khác hiệu quả hơn nhằm ngăn chặn “kẻ xấu” tái phạm.
Giám sát đặc biệt
Rõ ràng Nhà nước không thể và không nên đặt niềm tin và phó mặc vào sự tự nguyện “hoàn lương” của các doanh nghiệp đã có hành vi vi phạm gây ra hậu quả ở mức độ thảm họa hoặc xâm hại đến sự an toàn của cộng đồng.
Là người chịu trách nhiệm cuối cùng về sức khỏe, tính mạng của người dân, Nhà nước, nếu không thể đóng cửa doanh nghiệp dạng này, cần chủ động can thiệp trực tiếp vào hoạt động của doanh nghiệp vi phạm và nhanh chóng ngăn cản, cấm các động thái, hành động có thể gây hại của doanh nghiệp đó.
Để can thiệp, có lẽ Nhà nước cần cơ chế cho “giám sát đặc biệt” bên cạnh cơ chế thanh tra, giám sát định kỳ như hiện nay. Theo đó, “nhất cử, nhất động” của doanh nghiệp vi phạm phải được báo cáo, giải trình và được giám sát bởi một tổ chức thường trực tạm gọi là ủy ban giám sát do Nhà nước thành lập.
Nhà nước cũng có thể chỉ định một tổ chức độc lập, có chuyên môn thực hiện nhiệm vụ giám sát này chứ không cần trực tiếp làm điều này. Tất nhiên trong trường hợp đó, tổ chức được chỉ định sẽ báo cáo để Nhà nước ra quyết định can thiệp khi cần thiết.
Ủy ban giám sát phải được doanh nghiệp chia sẻ thông tin, báo cáo và có quyền can thiệp vào bất kỳ quyết định nào của doanh nghiệp vi phạm mà họ cho rằng có thể dẫn đến việc không tuân thủ luật pháp. Phạm vi giám sát có thể không chỉ trong lĩnh vực mà doanh nghiệp đã có tiền sử vi phạm mà còn phải mở rộng ra các lĩnh vực khác – những lĩnh vực có khả năng ảnh hưởng đến an toàn xã hội, lợi ích công cộng hoặc bất kỳ lĩnh vực nào khác mà ủy ban giám sát thấy cần thiết.
Giám sát đặc biệt tất nhiên chỉ nên kéo dài trong một thời hạn nhất định tùy thuộc vào quy mô, tính chất, hậu quả của hành vi vi phạm và tinh thần, kết quả hợp tác của doanh nghiệp vi phạm.
Nhà nước cũng không nên dùng tiền thuếcủa dân để chi trả cho hoạt động giám sát đặc biệt. Điều này có nghĩa là doanh nghiệp phải chịu toàn bộ chi phí cho hoạt động của ủy ban giám sát và các chi phí phát sinh khác. Doanh nghiệp cũng có trách nhiệm hợp tác toàn diện, cung cấp nguồn lực, tạo điều kiện cho ủy ban giám sát hoạt động.
Các doanh nghiệp có hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng về môi trường, an toàn lao động, vệ sinh thực phẩm và các lĩnh vực khác gây ảnh hưởng đến sự an toàn của cộng đồng là các đối tượng phù hợp và “xứng đáng” bị giám sát đặc biệt.
Về kỹ thuật lập pháp, có thể thiết kế cơ chếgiám sát đặc biệt như là một hình thức chếtài hành chính bên cạnh các hình thức chế tài khác mà các doanh nghiệp phải gánh chịu nếu gây ra các vi phạm nghiêm trọng liên quan đến tính mạng, sức khỏe của con người. Với tư cách là chếtài, quy trình áp dụng cũng cần được quy định minh bạch, rõ ràng để tránh sự tùy tiện từ phía Nhà nước, tạo sự cân bằng giữa nhu cầu giám sát và quyền tự do kinh doanh của doanh nghiệp.
Tất nhiên, trên đây chỉ là những kiến nghị hết sức sơ lược về cơ chế giám sát đặc biệt. Muốn thực thi nó, cần phải có hành lang pháp lý rõ ràng và cụ thể hơn rất nhiều.
Theo Thời Báo Kinh Tế Sài Gòn
84 ngày điều tra, 500 triệu USD và bài học cho Formosa
Họp báo ngày 30/06 đã chỉ đích danh Formosa Hà Tĩnh là thủ phạm gây ra hiện tượng cá chết hàng loạt ở các tỉnh miền Trung thời gian qua. Mặc dù kết quả không nằm ngoài suy đoán, nhiều người dân cảm thấy hài lòng trước thành quả đấu tranh của các cơ quan chính phủ trước Formosa, để tập đoàn này phải cúi đầu xin lỗi, cam kết bồi thường thiệt hại cho người dân và môi trường.
Chính phủ đã có những bước đi khá hiệu quả. Buộc Formosa phải "tâm phục khẩu phục" thừa nhận là thủ phạm gây ra cá chết và chấp nhận chịu trách nhiệm xã hội và môi trường đối với Việt Nam là một thành công lớn của các cơ quan chức năng chỉ sau 84 ngày. Đối với sự việc đã xảy ra rồi mới đi tìm nguyên nhân, khó khăn không phải là chỉ ra thủ phạm mà tìm đủ luận cứ khoa học để kết tội. Có thể nói, Chính phủ đã hoàn thành trách nhiệm rất lớn trước dân, tạo cơ sở vững chắc để người dân thêm tin tưởng vào các nỗ lực điều hành đất nước.
Buộc Formosa thừa nhận sai phạm là thắng lợi lớn của Việt Nam. Các cơ quan chức năng đã tìm ra bản chất vấn đề, tạo niềm tin trong người dân.
Khi được yêu cầu chấm điểm Chính phủ và Bộ TN-MT trong trường hợp này, GS Đặng Hùng Võ - nguyên Thứ trưởng Bộ TN&MT khẳng định: "Chắc chắn là 10. Bởi vì tôi nhiều khi còn không nghĩ rằng chúng ta tìm ra được thủ phạm và nguyên nhân của sự cố".
Theo ông, từ chỗ bỡ ngỡ vì sự cố môi trường quá lớn, lần đầu xảy ra ở Việt Nam, Chính phủ đã bình tĩnh và kịp thời đưa ra các giải pháp đúng đắn. "Tìm ra được nguyên nhân của sự cố chứng tỏ chúng ta đã tiếp cận vấn đề một cách rất hợp lý, sử dụng cơ sở khoa học là một, cơ sở pháp lý là hai. Đó là hai "chân" để chúng ta có thể xử lý tốt sự cố môi trường này" - Giáo sư nói thêm.
GS Đặng Hùng Võ: Điểm 10 cho Chính phủ và Bộ TN&MT trong vụ Formosa
Lời chia sẻ của Bộ trưởng Tài nguyên Môi trường Trần Hồng Hà trước thềm họp báo: "Tôi đã nhận trách nhiệm ngay khi thị sát tình trạng cá chết hàng loạt tại Hà Tĩnh, nhưng đó sẽ là nhận trách nhiệm suông nếu không xác định được thủ phạm" khiến người dân thêm tin tưởng vào quyết tâm của toàn bộ máy trong việc xử lý sai phạm của Formosa tại miền Trung.
Đứng trước một thảm họa môi trường chưa từng gặp, trước sức ép của dư luận, trách nhiệm đối với nhân dân và trước một tập đoàn đa quốc gia có hậu thuẫn mạnh mẽ như Formosa Đài Loan, các cơ quan ban ngành chắc chắn đã trải qua một cuộc chiến cân sức và cân não không hề dễ dàng. 500 triệu USD dù chưa phải là con số quá lớn, nhưng đây là mức đền bù kỷ lục mà một doanh nghiệp nước ngoài phải nộp phạt vì hành vi vi phạm pháp luật ở Việt Nam, cũng là số tiền kỷ lục Fomorsa phải chi trả tính đến thời điểm này.
Nếu ai đó vẫn cho rằng con số 500 triệu USD là "quá bèo" thì hãy so với số tiền 173 triệu USD mà Mỹ đã chi ra để khắc phục hậu quả chất độc da cam ở Việt Nam (tính đến ngày 01/01/2016), sau khi đã gây ô nhiễm hàng triệu hecta đất tại Việt Nam, ước tính hàng trăm năm sau mới sạch hoàn toàn và khiến 4,8 triệu người Việt Nam di chứng chất độc da cam đang hàng ngày hàng giờ gánh chịu đau đớn.
Hàng triệu hecta đất bị nhiễm độc, gần 5 triệu người mắc di chứng chất độc da cam và phải mất hàng trăm năm mới có thể khắc phục hậu quả, vậy mà tính đến 01/01/2016, Mỹ chỉ bồi thường cho Việt Nam 173 triệu USD.
Và nếu có ai đó cho rằng, 84 ngày là thời gian quá dài để điều tra vụ thảm họa cá chết, thì xin tham khảo một vài số liệu điều tra ở nước khác: Bộ Tư pháp Mỹ và Cơ quan Bảo vệ Môi trường đã mất 20 năm (từ 1993 - 2013) để thu thập đủ chứng cứ và buộc các nhà máy Formosa ở bang Texas và Louisiana bồi thường vì xả chất thải độc hại ra không khí và nguồn nước; Nhật Bản cũng mất gần 2 năm, Cambodia mất 3 năm điều tra mới hoàn thành hồ sơ và buộc Formosa cúi đầu nhận lỗi. Còn Việt Nam? Chỉ hơn hai tháng, Chính phủ đã buộc Formosa cam kết bồi thường 500 triệu USD. Như vậy có gọi là dài không?
Việc thành công buộc Formosa nhận tội sau 84 ngày đấu tranh đã đáp ứng được nguyện vọng và yêu cầu của người dân vào các cấp chính quyền. Bản án nghiêm khắc dành cho Formosa Hà Tĩnh còn đập tan những luận điệu xuyên tạc, mũi tấn công ác ý mà các đối tượng phản động ngày đêm tung tin trên các trang mạng xã hội hòng hạ uy tín, gây mất lòng tin của nhân dân với Đảng và Nhà nước, qua đó kích động biểu tình nhằm tìm cơ hội phá hoại đất nước.
Quan trọng hơn, trước một tập đoàn đa quốc gia có kinh nghiệm "đụng độ" pháp lý với nhiều quốc gia, có hẳn một hội đồng luật sư cố vấn dày dạn kinh nghiệm, Chính phủ Việt Nam đã chứng minh năng lực điều tra, đồng thời phát thông điệp cứng rắn: các doanh nghiệp nước ngoài buộc phải tuân thủ chính sách phát triển bền vững và luật pháp khi vào Việt Nam đầu tư.
Thùy Linh
Theo Vienam
Pháp luật nước nào cũng vậy, muốn quy tội cho ai cũng phải có chứng cứ Pháp luật nước nào cũng vậy, muốn quy tội cho ai cũng phải có chứng cứ của các cơ quan đủ thẩm quyền và các nhà khoa học trong nước và quốc tế. Vì vậy phải mất một thời gian dài (84 ngày) thu thập đủ bằng chứng khoa học, Chính phủ mới công bố nguyên nhân, chỉ đích danh thủ phạm là...